1 Vả, khi Y-sác đã già, mắt làng chẳng thấy được, bèn gọi Ê-sau, con trưởng nam, mà rằng: Hỡi con! Ê-sau thưa rằng: Có con đây.

2 Người nói: Nầy, cha đã già, chẳng biết ngày nào về cùng tổ phụ.

3 Bây giờ, con hãy lấy khí giới, bao tên và cung, ra đồng săn thịt rừng cho cha.

4 Dọn một món ngon cho cha y như cha ưa, rồi dâng lên để cha ăn, hầu cho linh hồn cha chúc phước cho con trước khi cha chết.

5 Vả, trong khi Y-sác nói cùng Ê-sau, con trai mình, thì Rê-be-ca có nghe. Ê-sau bèn ra đồng săn thịt rừng đặng đem về.

6 Rê-be-ca nói cùng Gia-cốp, con trai mình, rằng: Nầy, mẹ có nghe cha nói cùng Ê-sau, anh con, và dặn rằng:

7 Hãy đem thịt rừng về dọn cho cha ăn, đặng trước mặt Đức Giê-hô-va cha chúc phước cho con trước khi cha chết.

8 Bây giờ, con hãy nghe mẹ và làm theo đều mẹ biểu:

9 Hãy ra ngoài bầy, bắt hai dê con tốt, thì mẹ sẽ dọn cho cha con một món ngon, tùy theo người ưa.

10 Đoạn, con sẽ đem cho cha ăn, đặng người chúc phước cho con trước khi qua đời.

11 Gia-cốp thưa lại cùng mẹ rằng: Thưa mẹ, Ê-sau, anh con, có lông, còn con lại không.

12 Có lẽ cha sẽ rờ mình chăng, coi con như kẻ phỉnh gạt, thì con chắc lấy cho mình sự rủa sả, chớ chẳng phải sự chúc phước đâu.

13 Mẹ đáp rằng: Con ơi! xin sự rủa sả đó hãy đổ trên mẹ; hãy nghe mẹ, ra bắt hai dê con.

14 Vậy, Gia-cốp đi bắt hai dê con, đem lại cho mẹ; mẹ bèn dọn một món ngon, tùy theo cha người ưa.

15 Đoạn, Rê-be-ca lấy quần áo tốt nhứt của Ê-sau, con trưởng nam, sẵn để trong nhà, mà mặc vào cho Gia-cốp, con út mình.

16 Rồi, người lấy da dê con bao hai tay và cổ, là chỗ da trơn.

17 Đoạn, người để món ngon và bánh mình đã dọn vào tay Gia-cốp, con trai mình.

18 Gia-cốp bèn đến cùng cha mình và nói rằng: Thưa cha! Y-sác đáp: Có cha đây; con là đứa nào đó?

19 Gia-cốp thưa: Tôi là Ê-sau, con trưởng nam của cha; con đã làm theo lời cha dặn biểu. Xin cha hãy dậy, ngồi ăn lấy thịt săn của con, đặng linh hồn cha sẽ chúc phước cho con.

20 Y-sác hỏi con trai rằng: Sao con đi săn được mau thế? Thưa rằng: Ấy nhờ Giê-hô-va Đức Chúa Trời của cha xui tôi gặp mau vậy.

21 Y-sác nói cùng Gia-cốp rằng: Hỡi con! hãy lại gần đặng cha rờ thử, có phải là Ê-sau, con của cha, chăng?

22 Gia-cốp bèn lại gần Y-sác; người rờ và nói rằng: Tiếng nói thì của Gia-cốp, còn hai tay lại của Ê-sau.

23 Người chẳng nhìn biết đặng, vì hai tay nó cũng có lông như hai tay của Ê-sau, anh nó; vậy người chúc phước cho.

24 Người lại hỏi: Con có phải Ê-sau, con trai ta, chăng? Gia-cốp thưa: Phải, con đây.

25 Y-sác nói: Hãy dọn thịt săn cho cha ăn, thì linh hồn cha sẽ chúc phước cho con. Gia-cốp dọn cho người ăn, cũng có đem rượu cho người uống nữa.

26 Rồi Y-sác cha người nói rằng: Hỡi con! hãy lại gần và hôn cha.

27 Gia-cốp bèn lại gần và hôn người. Y-sác đánh mùi thơm của áo người, bèn chúc phước cho và nói rằng: Nầy, mùi hương của con ta Khác nào mùi hương của cánh đồng mà Đức Giê-hô-va đã ban phước cho.

28 Cầu xin Đức Chúa Trời cho con sương móc trên trời xuống, Cho đất mỡ màu nhiều, và dư dật lúa mì cùng rượu.

29 Muôn dân phải phục con, Các nước phải quì lạy trước mặt con! Hãy được quyền chủ các anh em, Các con trai của mẹ con phải quì lạy trước mặt con! Ai rủa sả con sẽ bị rủa sả lại, Ai chúc phước con sẽ được phước lại!

30 Vừa khi Y-sác chúc phước cho Gia-cốp xong, và Gia-cốp lìa khỏi nơi cha mình, thì Ê-sau, anh người, đi săn trở về.

31 Người cũng dọn một món ngon, đem đến cho cha mình, và nói rằng: Xin cha dậy, ăn lấy thịt săn của con, đặng linh hồn cha sẽ chúc phước cho con.

32 Y-sác, cha người, hỏi: Ngươi là đứa nào? Thưa: Tôi là Ê-sau, con trưởng nam của cha.

33 Y-sác lấy làm cảm động quá đỗi, nói rằng: Vậy thì ai là kẻ đã săn thịt rừng và đem đến cho cha? Trước khi con về, cha đã ăn hết rồi, và có chúc phước cho nó; nó sẽ được phước vậy.

34 Khi Ê-sau nghe được các lời của cha, thì la lên một tiếng rất lớn và cay đắng khác thường, mà nói rằng: Thưa cha, xin hãy chúc phước cho con luôn!

35 Nhưng Y-sác nói: Em con đã dùng mưu kế đến cướp sự chúc phước của con rồi.

36 Ê-sau liền nói: Có phải vì người ta gọi nó là Gia-cốp, mà nó đã hai lần giành phần tôi chăng? Nó đã chiếm lấy quyền trưởng nam tôi, và nầy, bây giờ nó lại chiếm lấy sự chúc phước của tôi! Tiếp rằng: Cha chẳng có dành một sự chúc phước cho tôi sao?

37 Y-sác đáp rằng: Nầy, cha đã lập con làm chủ con, và các anh em đều phải làm tôi con; cha đã lấy lúa mì và rượu cấp dưỡng con; vậy thì cha sẽ làm chi được cho con, hỡi con?

38 Ê-sau thưa cùng cha rằng: Thưa cha, cha chỉ có một sự chúc phước đó thôi sao? Hỡi cha! xin cũng chúc phước cho con nữa! Rồi Ê-sau cất tiếng lên khóc.

39 Y-sác bèn đáp rằng: Nầy, nơi con ở sẽ thiếu mỡ màu của đất, Và cũng thiếu sương móc trên trời xuống.

40 Con sẽ nhờ gươm mới sống, Và làm tôi cho em con; Nhưng khi con phản khứng, Giải ách của em con khỏi nơi cổ con.

41 Vậy, Ê-sau oán Gia-cốp vì cớ cha chúc phước cho, thì nói thầm rằng: Ngày tang của cha đã hầu gần, vậy ta sẽ giết Gia-cốp, em ta.

42 Người ta đem các lời nói của Ê-sau, con trưởng nam, thuật lại cho Rê-be-ca nghe; nên người sai gọi Gia-cốp, con út mình, mà nói rằng: Nầy, Ê-sau, anh con, toan giết con để báo thù.

43 Vậy, bây giờ, hỡi con! hãy nghe mẹ, chổi dậy, chạy trốn qua nhà La-ban, cậu con, tại Cha-ran.

44 Con hãy ở cùng người ít lâu, cho đến chừng nào cơn giận của anh con hạ xuống,

45 quên việc con đã làm cho người, thì mẹ sẽ sai qua đem con về. Lẽ nào mẹ mất cả hai con một ngày sao?

46 Rê-be-ca nói cùng Y-sác rằng: Tôi lấy làm mệt nhọc về mặt các con gái Hếch nầy; nếu Gia-cốp cưới một người trong vòng con gái xứ nầy làm vợ, thì tôi còn sống mà chi?

Ethan

Trợ Lý Học Kinh Thánh

Ethan
Xin chào! Tôi là Ethan, trợ lý học Kinh Thánh của bạn. Hãy hỏi tôi bất cứ điều gì về chương này!
0 / 10000