Người Mẹ Trong Chúa Qua Lăng Kính Kinh Thánh
Trong xã hội ngày nay, hình ảnh và vai trò của người mẹ thường bị định hình bởi văn hóa, truyền thông và những kỳ vọng trần tục. Tuy nhiên, đối với Cơ Đốc nhân, Kinh Thánh – Lời Đức Chúa Trời – mới là thẩm quyền tối cao và khuôn mẫu tuyệt đối để định nghĩa và mô tả về một người mẹ. "Người mẹ trong Chúa" không chỉ đơn thuần là một phụ nữ có con cái, mà là một chức vụ thiêng liêng, một sự kêu gọi đầy ân điển và trách nhiệm được Đức Chúa Trời thiết lập. Bài nghiên cứu này sẽ đào sâu vào Kinh Thánh để khám phá hình mẫu, đặc điểm, trách nhiệm và ân tứ của một người mẹ được nuôi dưỡng và hành động trong mối quan hệ với Đấng Christ.
Ngay từ những trang đầu của Kinh Thánh, chúng ta thấy Đức Chúa Trời thiết lập chức vụ làm mẹ như một phần trong kế hoạch tốt lành của Ngài. Sau khi dựng nên người nữ (ishshah - אִשָּׁה), Ngài phán: "Hãy sanh sản, thêm nhiều, làm cho đầy dẫy đất" (Sáng Thế Ký 1:28). Từ nguyên thủy, khả năng sinh sản và nuôi dưỡng sự sống là một phước lành và mạng lệnh thánh. Điều này được nhấn mạnh trong Thi thiên 127:3: "Kìa, con cái là cơ nghiệp bởi Đức Giê-hô-va mà ra; Bông trái của tử cung là phần thưởng." Từ "cơ nghiệp" (nachalah - נַחֲלָה) không chỉ nói về tài sản thừa kế, mà còn về di sản, phần đất được ban. Con cái là di sản quý giá nhất Chúa giao phó cho cha mẹ, đặc biệt là người mẹ - người trực tiếp cưu mang và sinh thành.
Trong Mười Điều Răn, điều răn thứ năm mang một lời hứa đặc biệt: "Hãy hiếu kính cha mẹ ngươi, hầu cho ngươi được sống lâu trên đất mà Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi ban cho" (Xuất Ê-díp-tô Ký 20:12). Sự hiếu kính dành cho mẹ không phải là một lựa chọn, mà là một mệnh lệnh đạo đức nền tảng, và đi kèm với nó là lời hứa về phước hạnh. Điều này nâng cao vị trí của người mẹ trong cấu trúc gia đình và xã hội theo ý muốn của Đức Chúa Trời.
Chương cuối cùng của sách Châm Ngôn trình bày một bức chân dung sống động và toàn diện về "người nữ tài đức" (esheth-chayil - אֵשֶׁת־חַיִל). Trong bối cảnh do mẹ vua Lê-mu-ên dạy dỗ (Châm Ngôn 31:1), hình ảnh này thường được xem là hình mẫu lý tưởng cho một người vợ và người mẹ trong Chúa. Phân tích kỹ, chúng ta thấy các đặc điểm nổi bật:
- Đức tin và sự kính sợ Chúa làm nền tảng: "Duyên là giả dối, sắc hư không; Nhưng người nữ nào kính sợ Đức Giê-hô-va sẽ được khen ngợi" (câu 30). Đức tính căn bản nhất không phải là tài năng hay nhan sắc, mà là "yirat Adonai" - sự kính sợ Đức Giê-hô-va. Mọi việc lành, mọi tài năng quản lý đều bắt nguồn từ mối tương gương này.
- Tấm lòng và bàn tay phục vụ gia đình: Bà "tìm len và gai", "làm việc tay cách hăng hái" (câu 13, 19), "canh thức khi đêm khuya" (câu 15) để cung cấp cho gia đình. Đây là hình ảnh của sự tận tụy, không lười biếng.
- Sự khôn ngoan trong quản lý và kinh doanh: Bà "xem xét một đồng ruộng và mua nó", "lấy huê lợi của nó trồng một vườn nho" (câu 16). Bà có tầm nhìn, sự thông minh và năng lực quản lý tài chính, gánh vác trách nhiệm kinh tế chung với chồng.
- Lòng nhân từ và quan tâm đến người thiếu thốn: "Bà giơ tay ra giúp kẻ khốn cùng, Và đưa tay mình ra đỡ kẻ thiếu thốn" (câu 20). Đời sống trong Chúa mở rộng ra ngoài phạm vi gia đình, chạm đến những mảnh đời khó khăn.
- Là nguồn khích lệ và danh tiếng tốt cho chồng con: "Lòng chồng tin cậy nơi nàng", "các con nàng chỗi dậy và xưng nàng có phước" (câu 28). Ảnh hưởng tích cực và bền vững của người mẹ đức hạnh là sự bình an, tin cậy và sự tôn trọng trong gia đình.
Hình mẫu này cho thấy người mẹ trong Chúa không bị giới hạn trong bếp núc, mà là một nhà quản lý khôn ngoan, một doanh nhân đức hạnh, một người phục vụ nhân từ và một người thầy thuộc linh – tất cả đều đặt nền tảng trên sự kính sợ Chúa.
Một trong những trách nhiệm trọng đại nhất của người mẹ trong Chúa là dạy dỗ con cái trong đường lối của Ngài. Phân đoạn kinh điển trong Phục truyền Luật lệ Ký 6:6-7 dạy: "Các lời mà ta truyền cho ngươi ngày nay sẽ ở tại trong lòng ngươi; khá ân cần dạy dỗ điều đó cho con cái ngươi và phải nói đến, hoặc khi ngươi ngồi trong nhà, hoặc khi đi ngoài đường, hoặc lúc ngươi nằm, hay là khi chổi dậy." Mệnh lệnh này được giao cho cả cha lẫn mẹ, nhưng người mẹ với thời gian và sự gần gũi tự nhiên bên con từ thuở lọt lòng có một vị trí đặc biệt để "nói đến" Lời Chúa trong mọi bối cảnh sống.
Chúng ta thấy hình ảnh tuyệt vời này nơi bà Âu-nít và bà Lô-ít, mẹ và bà ngoại của Ti-mô-thê. Sứ đồ Phao-lô nhắc đến "đức tin thành thật" trong Ti-mô-thê, "trước đã ở trong bà ngoại ngươi là Lô-ít, và trong mẹ ngươi là Âu-ních" (2 Ti-mô-thê 1:5). Đây là minh chứng cho việc truyền lại di sản đức tin (pistis - πίστις) qua các thế hệ từ người mẹ và bà. Hơn nữa, Phao-lô nói Ti-mô-thê từ nhỏ đã biết Kinh Thánh (2 Ti-mô-thê 3:15), chắc chắn công lao lớn thuộc về sự dạy dỗ ân cần của mẹ và bà. Người mẹ trong Chúa là nhà giáo dục đức tin đầu tiên và quan trọng nhất.
Gương của Ma-ri, mẹ Chúa Giê-xu, cho chúng ta thấy tấm lòng của một người mẹ vâng phục, suy gẫm và đôi khi chịu đau khổ vì đức tin. Khi được thiên sứ báo tin, dù không hiểu hết, bà đã đáp: "Tôi đây là con đòi của Chúa; xin sự ấy xảy ra cho tôi như lời người truyền!" (Lu-ca 1:38). Sự vâng phục (doule - δούλη, tôi đòi/nữ tì) này là then chốt. Sau đó, khi các mục đồng thuật lại lời thiên sứ, "Ma-ri ghi nhớ mọi lời ấy, và suy nghĩ trong lòng" (Lu-ca 2:19). Động từ Hy Lạp symballo (συμβάλλω) trong "suy nghĩ" có nghĩa là đặt các sự việc lại với nhau, cân nhắc. Đời sống nội tâm sâu sắc và thói quen suy gẫm Lời Chúa là đặc điểm của một người mẹ khôn ngoan.
Người mẹ trong Chúa cũng không tránh khỏi những hy sinh. Chính Ma-ri đã đứng dưới chân thập tự giá, chứng kiến sự đau đớn của Con mình (Giăng 19:25). Sự đồng công trong đau khổ này phản chiếu tình yêu thương sâu sắc. Hơn nữa, Kinh Thánh cũng ghi lại những bà mẹ can đảm như bà mẹ của Môi-se (Giô-kê-bết), đã bằng đức tin giấu con và sau đó đặt con vào chiếc thuyền nhỏ, phó thác mạng sống con cho Chúa (Hê-bơ-rơ 11:23; Xuất Ê-díp-tô Ký 2:1-3). Đức tin (pistis) của bà đã thay đổi lịch sử.
Làm thế nào để một người mẹ ngày nay có thể sống theo hình mẫu Kinh Thánh? Dưới đây là một số phương cách thực tế:
- Ưu tiên mối tương giao với Chúa: Không thể cho đi điều mình không có. Người mẹ cần nuôi dưỡng đời sống riêng tư với Chúa qua sự cầu nguyện (proseuche - προσευχή) và đọc Lời Ngài. Đây là nguồn sức mạnh, sự khôn ngoan và sự kiên nhẫn.
- Dạy dỗ cách chủ ý và tự nhiên: Sử dụng mọi cơ hội trong đời sống hằng ngày – từ bữa ăn, lúc lái xe, đến khi giải quyết xung đột – để chỉ dẫn con cái về các nguyên tắc Kinh Thánh, về ân điển và sự tha thứ của Chúa Giê-xu.
- Xây dựng môi trường gia đình yêu thương và an toàn: Người mẹ có ảnh hưởng lớn đến "khí hậu" cảm xúc trong nhà. Hãy nỗ lực xây dựng một mái ấm nơi sự tha thứ, sự chân thật và tình yêu thương (agape - ἀγάπη) được thực hành (Cô-lô-se 3:12-14).
- Cầu nguyện không ngừng cho con cái: Dâng con cái lên cho Chúa mỗi ngày. Cầu xin Chúa bảo vệ, dẫn dắt, và quan trọng nhất, kéo con cái đến với sự cứu rỗi trong Đấng Christ.
- Sống như một tấm gương về đức tin và sự thực hành: Con cái sẽ bắt chước những gì chúng thấy. Hãy để chúng thấy mẹ chúng tin cậy Chúa trong khó khăn, tìm kiếm sự tha thứ khi sai lầm, và phục vụ người khác với lòng vui mừng.
- Tìm kiếm và cung ứng sự nâng đỡ: Người mẹ trong Chúa không nên cô lập. Hãy kết nối với Hội Thánh địa phương, tìm những người mẹ khác trong đức tin để khích lệ, học hỏi và cùng nhau gánh vác gánh nặng (Ga-la-ti 6:2).
Làm mẹ trong Chúa là một chức vụ cao quý, đầy thử thách nhưng cũng vô cùng vinh dự. Đó không phải là sự theo đuổi sự hoàn hảo theo tiêu chuẩn thế gian, mà là cuộc hành trình bước đi bởi đức tin, dựa vào ân điển (charis - χάρις) và sức lực của Chúa mỗi ngày. Từ hình mẫu đức hạnh trong Châm Ngôn 31, đến gương vâng phục của Ma-ri, hay đức tin dũng cảm của bà mẹ Môi-se, Kinh Thánh vẽ nên một bức tranh đa sắc về người mẹ: một nhà giáo dục, một cố vấn khôn ngoan, một người cầu thay, một người phục vụ và trên hết, một môn đồ của Đấng Christ.
Người mẹ Cơ Đốc hãy an nghỉ trong lời hứa của Chúa: "Hãy trao các lo lắng mình cho Ngài, vì Ngài hay săn sóc anh em" (1 Phi-e-rơ 5:7). Ân điển của Ngài đủ cho mọi nhu cầu, sự khôn ngoan của Ngài sẵn có cho những ai cầu xin (Gia-cơ 1:5). Hãy tiếp tục gây dựng gia đình mình trên nền đá là Lời Chúa và Đấng Christ, với niềm tin rằng công khó của mình trong Chúa chẳng phải là vô ích đâu (1 Cô-rinh-tô 15:58).