Cơ Đốc nhân đối diện với tình trạng vô sinh như thế nào?

02 December, 2025
18 phút đọc
3,425 từ
Chia sẻ:

Cơ Đốc Nhân Đối Diện Với Tình Trạng Vô Sinh

Hành trình làm cha mẹ thường được xem là một phước hạnh tự nhiên và trọn vẹn. Tuy nhiên, đối với không ít các cặp vợ chồng Cơ Đốc, hành trình ấy lại chứa đầy những nỗi đau, sự thất vọng và những câu hỏi không lời đáp khi đối diện với tình trạng vô sinh, hiếm muộn. Trong bối cảnh một cộng đồng đôi khi vô tình đặt nặng giá trị vào việc “sinh sản và gia tăng”, những ai đang ở trong hoàn cảnh này thường cảm thấy cô đơn, tổn thương và thậm chí là nghi ngờ đức tin hay sự chúc phước của Đức Chúa Trời dành cho mình. Bài viết nghiên cứu này sẽ đi sâu vào lăng kính Kinh Thánh để thấu hiểu nỗi đau, tìm kiếm sự an ủi từ Lời Chúa, và khám phá ý nghĩa, mục đích cùng hy vọng cho Cơ Đốc nhân trong hành trình đầy thử thách này.

I. Nỗi Đau Vô Sinh Trong Lăng Kính Kinh Thánh: Sự Thấu Hiểu Của Đức Chúa Trời

Trước hết, chúng ta cần khẳng định một chân lý quan trọng: **Đức Chúa Trời không hề xa lạ với nỗi đau của sự vô sinh.** Kinh Thánh Cựu Ước ghi lại không ít những tấm gương của các tổ phụ, tổ mẫu đã từng trải qua nỗi đau này, và câu chuyện của họ không bị lướt qua cách hời hợt. Họ là những người được Đức Chúa Trời yêu thương và chọn lựa, chính nỗi đau của họ được ghi lại cách chân thật.

  • Sa-ra (Sáng Thế Ký 11:30, 16:1-2): “Vả, Sa-ra không sanh đẻ chi hết...”. Bà nói cùng Áp-ram rằng: “Nầy, Đức Giê-hô-va đã khiến tôi son sẻ...”. Lời tự nhận “Đức Giê-hô-va đã khiến tôi son sẻ” phản ánh một nhận thức sâu sắc về sự chủ quyền của Đức Chúa Trời, đồng thời cũng là tiếng kêu đau đớn từ tận đáy lòng. Nỗi đau và sự vội vàng của bà dẫn đến hành động đưa A-ga cho Áp-ram, gây ra hệ lụy kéo dài.
  • Ra-chên (Sáng Thế Ký 30:1): “Vả, khi Ra-chên thấy mình không sanh con cho Gia-cốp, thì đem lòng ghen ghét chị, và nói cùng Gia-cốp rằng: Hãy cho tôi có con, bằng không, tôi chết.” Lời cầu xin “cho tôi có con, bằng không, tôi chết” (tiếng Hê-bơ-rơ: habah-lî bānîm, wə-’im-’ayin mētāh ’ānōkî) là một tiếng than thảm thiết, cho thấy nỗi đau này có thể dẫn đến cảm giác tuyệt vọng, như sự sống không còn ý nghĩa.
  • An-ne (I Sa-mu-ên 1:10-11): “Nàng lấy làm sầu khổ trong lòng, vừa cầu khẩn Đức Giê-hô-va, vừa tuôn tràn giọt lệ... nàng hứa nguyện rằng: Ôi Đức Giê-hô-va vạn quân! nếu Chúa đoái xem nỗi sầu khổ của con đòi... và ban cho con một đứa con trai, thì tôi sẽ phú dâng nó trọn đời cho Đức Giê-hô-va...”. Sự “sầu khổ” (Heb: marat nefesh – cay đắng trong linh hồn) và “khóc nhiều” của An-ne được mô tả chi tiết, cho thấy sự thấu hiểu của Kinh Thánh dành cho cảm xúc con người.

Qua những câu chuyện này, chúng ta thấy Kinh Thánh không tô hồng hay bỏ qua nỗi đau. Ngược lại, Ngài ghi lại cách trung thực tiếng khóc, sự ghen tị, nỗi tuyệt vọng và những hành động sai lầm xuất phát từ nỗi đau đó. Điều này khẳng định rằng: **Chúa thấy, Chúa biết, và Ngài cho phép chúng ta mang những cảm xúc chân thật ấy đến trước mặt Ngài.** Ngài không đòi hỏi chúng ta phải “giữ đức tin vui vẻ” trong khi lòng đang tan nát.

II. Thần Học Về Con Cái, Phước Hạnh Và Ý Muốn Chủ Quyền Của Đức Chúa Trời

Để có cái nhìn cân bằng, chúng ta cần đặt vấn đề vô sinh trong khuôn khổ thần học rộng lớn hơn về ý muốn chủ quyền của Đức Chúa Trời.

1. Con cái là ân tứ từ Đức Chúa Trời: Kinh Thánh nhiều lần khẳng định con cái là cơ nghiệp, là mũi tên nơi tay chiến sĩ, là phước hạnh từ Chúa (Thi Thiên 127:3-5). Tuy nhiên, việc nhấn mạnh điều này không được biến thành một công thức cứng nhắc, khiến người không có con cảm thấy mình bị tước đoạt phước hạnh. Phước hạnh của Chúa đa dạng, và sự hiện diện của Ngài mới là phước hạnh lớn nhất (Thi Thiên 73:25-26).

2. Sự chủ quyền của Đức Chúa Trời trong sự mở và đóng lòng: Câu chuyện của các tổ mẫu cho thấy rõ ràng việc thụ thai và sinh nở nằm trong sự chủ quyền của Đức Chúa Trời. “Đức Giê-hô-va nhớ đến An-ne” (I Sa-mu-ên 1:19). “Đức Chúa Trời nhớ lại Sa-ra” (Sáng Thế Ký 21:1). Động từ “nhớ” (zakar) ở đây không có nghĩa là Ngài đã quên, mà diễn tả hành động can thiệp đầy ân điển theo thời điểm hoàn hảo của Ngài. Điều này dạy chúng ta về sự nhẫn nại và lòng tin cậy vào thời điểm của Chúa, dù thời điểm ấy có thể vượt quá sự hiểu biết của chúng ta (Ê-sai 55:8-9).

3. Mục đích lớn hơn của Đức Chúa Trời: Sự vô sinh trong Kinh Thánh nhiều khi là bối cảnh để bày tỏ quyền năng vĩ đại và kế hoạch cứu chuộc của Đức Chúa Trời. Y-sác được sinh ra bởi lời hứa để trở thành dòng dõi giao ước. Sa-mu-ên được sinh ra để trở thành nhà tiên tri dẫn dắt dân Y-sơ-ra-ên. Sự vô sinh của Ê-li-sa-bét (Lu-ca 1:7) trở thành nền tảng cho phép lạ về sự ra đời của Giăng Báp-tít, người dọn đường cho Chúa Cứu Thế. Điều này nhắc nhở chúng ta rằng câu chuyện của chúng ta có thể là một mảnh ghép trong bức tranh lớn hơn về câu chuyện cứu chuộc mà Đức Chúa Trời đang viết nên.

III. Hành Trình Đức Tin: Ứng Dụng Thực Tiễn Trong Đời Sống Hằng Ngày

Đối diện với vô sinh không chỉ là vấn đề y khoa, mà còn là một hành trình thuộc linh sâu sắc. Dưới đây là một số hướng dẫn thực tiễn dựa trên nguyên tắc Kinh Thánh:

1. Trút Đổ Nỗi Lòng Cách Chân Thật Trước Chúa: Hãy noi gương An-ne và các Thánh vịnh gia. Đừng ngại mang sự tức giận, buồn bã, thất vọng và những câu hỏi “tại sao?” đến với Chúa. Thi Thiên 13, 42, 43 là những mẫu mực về sự cầu nguyện chân thật. Chúa đủ lớn để đón nhận mọi cảm xúc của chúng ta. Sự giả hình tinh thần (cố tỏ ra mạnh mẽ) chỉ khiến chúng ta xa cách Ngài hơn.

2. Tìm Kiếm và Duy Trì Sự Hiệp Một Trong Hôn Nhân: Vô sinh có thể tạo ra áp lực, đổ lỗi và khoảng cách trong hôn nhân. Hãy chủ động giao tiếp với nhau trong yêu thương (Ê-phê-sô 4:2-3). Hãy cùng nhau cầu nguyện, cùng nhau khóc, và cùng nhau tìm kiếm ý muốn Chúa cho hành trình phía trước. Hôn nhân là giao ước với nhau và với Chúa, và sự hiệp một này quan trọng hơn bất kỳ mục tiêu nào khác.

3. Sống Với Cộng Đồng Hội Thánh Cách Khôn Ngoan:

  • Tìm kiếm sự nâng đỡ: Hãy tìm một vài người bạn tin cậy, trưởng thành trong đức tin để chia sẻ và nhờ họ cầu thay (Ga-la-ti 6:2).
  • Thiết lập ranh giới lành mạnh: Học cách đáp lại những câu hỏi thiếu tế nhị (“Bao giờ có em bé?”) với sự nhẹ nhàng nhưng kiên quyết. Bạn không có nghĩa vụ phải giải thích với mọi người.
  • Phục vụ trong các vai trò khác: Hội Thánh là một thân thể. Nếu bạn chưa được ban cho vai trò làm cha mẹ theo nghĩa đen, hãy xem xét những “phận sự” khác (I Cô-rinh-tô 12:14-20). Việc làm “cha mẹ thuộc linh”, dạy dỗ trẻ em, đầu tư vào thế hệ trẻ có thể là một phương cách Chúa dùng để bạn ban phước sâu sắc.

4. Khôn Ngoan Trong Các Lựa Chọn Y Khoa Và Nhận Con Nuôi:

  • Các phương pháp hỗ trợ sinh sản: Cần có sự cầu nguyện, tìm hiểu kỹ lưỡng và tham khảo ý kiến mục sư hay những người cố vấn tin kính. Nguyên tắc quan trọng là tôn trọng sự sống từ lúc thụ thai, bảo vệ phẩm giá của hôn nhân, và tránh những thực hành liên quan đến việc phá hủy phôi thai.
  • Nhận con nuôi: Đây là một hình ảnh tuyệt đẹp phản chiếu Phúc Âm – chúng ta được Đức Chúa Trời nhận làm con nuôi qua Chúa Giê-xu Christ (Ê-phê-sô 1:5). Nhận con nuôi là một ơn gọi cao quý, là hành động yêu thương cụ thể và là một trong những cách rõ ràng nhất để mở rộng gia đình theo ý muốn Chúa.

5. Định Nghĩa Lại “Di Sản” Và “Gia Đình”: Thay vì tập trung hoàn toàn vào di sản huyết thống, hãy mở rộng tầm nhìn về di sản thuộc linh. Bạn có thể để lại di sản là một đời sống tin kính, sự phục vụ Chúa hết lòng, và ảnh hưởng tích cực đến nhiều người. Gia đình của Chúa rộng lớn hơn gia đình huyết thống (Mác 3:33-35).

IV. Đỉnh Cao Của Hy Vọng: Chúa Giê-xu Christ Và Sự Sống Lại

Cuối cùng, hy vọng tối hậu cho mọi nỗi đau, mọi sự mất mát, và mọi câu hỏi không lời đáp – kể cả nỗi đau vô sinh – được tìm thấy nơi Chúa Giê-xu Christ và sự phục sinh của Ngài. Sứ đồ Phao-lô, một người có lẽ không có gia đình riêng, đã gọi Ti-mô-thê là “con ta... trong đức tin” (I Ti-mô-thê 1:2). Ông tìm thấy ý nghĩa sâu xa trong việc sinh ra những đứa con thuộc linh.

Hơn thế nữa, Phúc Âm hứa về một sự phục hồi trọn vẹn trong trời mới đất mới. Trong sự hiện diện đời đời của Đức Chúa Trời, mọi nước mắt sẽ được lau sạch, và sẽ “không có sự chết, cũng không có than khóc, kêu ca, hay là đau đớn nữa” (Khải Huyền 21:4). Điều này không có nghĩa là nỗi đau hiện tại bị coi là vô nghĩa, nhưng nó đảm bảo rằng nỗi đau ấy sẽ không có tiếng nói cuối cùng. Sự phục sinh của Chúa Giê-xu là bằng chứng đầu tiên và bảo đảm cho sự đắc thắng sau cùng của sự sống trên sự chết, của sự viên mãn trên sự thiếu thốn.

Lời hứa của Chúa Giê-xu trong Giăng 10:10: “Ta đã đến, hầu cho chiên được sự sống, và được sự sống dư dật” áp dụng cho mọi khía cạnh của đời sống chúng ta, kể cả hành trình làm cha mẹ. “Sự sống dư dật” có thể mang nhiều hình thức khác nhau, không bị giới hạn trong một khuôn mẫu. Niềm hy vọng của chúng ta không đặt trọn vào một kết quả cụ thể (có con đẻ), mà đặt vào chính Con Đức Chúa Trời, Đấng đồng hành với chúng ta trong mọi nẻo đường, và Đấng sẽ làm mọi sự trở nên mới.

Kết Luận

Hành trình đối diện với vô sinh của Cơ Đốc nhân là một hành trình đầy thử thách nhưng cũng có thể là con đường dẫn đến sự gần gũi sâu sắc hơn với Đức Chúa Trời, sự hiệp một mật thiết hơn trong hôn nhân, và sự khám phá ý nghĩa sâu xa về ơn gọi và gia đình. Hãy nhớ rằng, bạn không cô đơn. Bạn ở trong một dòng dõi đức tin với Sa-ra, Ra-chên, An-ne, Ê-li-sa-bét – những người đã khóc, đã cầu xin, và cuối cùng đã tìm thấy sự an ủi và mục đích trong sự chủ quyền của Đức Chúa Trời. Hãy vững tin rằng Đức Chúa Trời đang nắm giữ câu chuyện của bạn, và dù kết cục có ra sao theo mắt thường, thì trong Chúa Cứu Thế Giê-xu, câu chuyện ấy cuối cùng sẽ là một câu chuyện của sự cứu chuộc, của ân điển và của sự sống dư dật.

“Hãy trao mọi điều lo lắng mình cho Ngài, vì Ngài hay săn sóc anh em.” - I Phi-e-rơ 5:7
Quay Lại Bài Viết