Người Chữa Bệnh Bằng Đức Tin: Thực Hư Theo Lăng Kính Kinh Thánh
Trong thế giới Cơ Đốc giáo đương đại, hiện tượng "người chữa bệnh bằng đức tin" (faith healers) thường gây ra nhiều tranh cãi, hy vọng, và thậm chí là thất vọng. Một bên là những câu chuyện đầy quyền năng, bên kia là những cáo buộc về sự lừa đảo và khai thác lòng tin. Là những người tin theo Lời Chúa, chúng ta cần phải quay về với Kinh Thánh – tiêu chuẩn duy nhất và đầy đủ cho đức tin và sự thực hành – để phân định chân lý. Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu vào câu hỏi: Liệu có tồn tại những người được ban cho ân tứ chữa bệnh đặc biệt ngày nay? Và họ có thực sự hoạt động trong quyền năng giống như Chúa Giê-xu Christ không?
I. Nền Tảng Kinh Thánh Về Sự Chữa Lành
Trước khi xét đến con người, chúng ta phải nhận thức rõ: Đức Chúa Trời là Đấng Chữa Lành tối thượng. Danh xưng này được chính Ngài bày tỏ: "Ta là Đức Giê-hô-va, Đấng chữa bệnh cho ngươi" (Xuất Ê-díp-tô Ký 15:26). Cựu Ước ghi lại nhiều phép lạ chữa bệnh qua các tiên tri như Ê-li, Ê-li-sê (ví dụ: 2 Các Vua 5: Na-a-man được chữa khỏi bệnh phung). Tuy nhiên, tất cả đều quy về quyền năng và ý chỉ của Đức Chúa Trời, không phải thuộc về bản thân con người.
Đến thời Tân Ước, Chúa Giê-xu Christ đã biểu lộ trọn vẹn quyền năng chữa lành của Nước Đức Chúa Trời. Các sách Phúc Âm ghi chép dồi dào những phép lạ Ngài làm: chữa người bại (Mác 2:1-12), người mù (Giăng 9), người phung (Lu-ca 17:11-19), và cả kẻ chết sống lại (Giăng 11). Đặc điểm nổi bật trong chức vụ chữa lành của Chúa Giê-xu:
1. Tính Toàn Vẹn & Tức Thời: Những phép lạ của Ngài là trọn vẹn và ngay lập tức. Người bại vác giường đi, đôi mắt mù được sáng rõ.
2. Thẩm Quyền Tuyệt Đối: Ngài phán ra lời với thẩm quyền riêng mình ("Ta muốn, hãy sạch đi" - Ma-thi-ơ 8:3). Quyền năng xuất phát từ chính Ngài với tư cách là Con Đức Chúa Trời.
3. Mục Đích Thần Học: Phép lạ nhằm xác nhận Ngài là Đấng Mê-si, thể hiện lòng thương xót của Đức Chúa Trời, và bày tỏ quyền năng cứu rỗi toàn diện (chữa lành cả linh hồn lẫn thể xác). Trong tiếng Hy Lạp, từ "sozo" (σώζω) vừa có nghĩa "cứu rỗi" vừa có nghĩa "chữa lành".
II. Ân Tứ Chữa Lành Trong Hội Thánh Ban Đầu
Sau khi Chúa Giê-xu thăng thiên, các sứ đồ và tín đồ tiếp tục thực hiện các phép lạ chữa lành. Điều này được ghi rõ trong sách Công Vụ: Phi-e-rơ chữa người què (Công vụ 3:1-10), Phi-e-rơ và Phao-lô đều có khả năng chữa bệnh (Công vụ 5:15-16, 14:8-10). Tuy nhiên, cần chú ý: các sứ đồ không tự mình có quyền năng. Họ nhân danh Chúa Giê-xu Christ mà thực hiện (Công vụ 3:6, 16). Quyền năng đến từ Đức Thánh Linh, Đấng mà Chúa Giê-xu đã hứa ban xuống.
Sứ đồ Phao-lô liệt kê rõ ràng các ân tứ (charismata - χαρίσματα) của Đức Thánh Linh trong 1 Cô-rinh-tơ 12. Trong đó có "ơn chữa bệnh" (1 Cô-rinh-tơ 12:9, 28). Vài điểm quan trọng cần giải nghĩa:
- Ân Tứ (Charisma): Là món quà nhưng không, xuất phát từ ân điển (charis) của Đức Chúa Trời, ban theo ý muốn chủ động của Thánh Linh (câu 11).
- "Ơn Chữa Bệnh" (Số nhiều): Trong nguyên bản, cụm từ này ở dạng số nhiều: "charismata iamaton" (χαρίσματα ἰαμάτων) - "các ân tứ chữa lành". Điều này có thể ám chỉ sự đa dạng của ân tứ này (chữa các loại bệnh khác nhau) và việc nó được ban cho nhiều người khác nhau trong Hội Thánh, không tập trung vào một cá nhân.
- Mục Đích: Ân tứ được ban ra để gây dựng Hội Thánh, làm ích chung (1 Cô-rinh-tơ 12:7), chứ không phải để tôn vinh cá nhân người sử dụng ân tứ.
III. So Sánh Với Chức Vụ Của Chúa Giê-xu: Những Khác Biệt Căn Bản
Đây là then chốt để phân biệt chân giả. Không một tôi tớ nào của Chúa, dù được ban ân tứ lớn đến đâu, có thể sánh ngang với Chúa Giê-xu.
1. Bản Chất & Nguồn Quyền Năng:
- Chúa Giê-xu: Ngài là Đức Chúa Trời nhập thể (Giăng 1:1, 14). Quyền năng chữa lành là bản chất thiên thượng của Ngài. Ngài chữa bệnh bằng thẩm quyền và lời phán riêng của mình.
- Các Sứ Đồ/Người Tin Chúa: Họ là con người, tội nhân được cứu chuộc. Quyền năng đến từ việc nhân danh Chúa Giê-xu và bởi Đức Thánh Linh. Họ là kênh dẫn, không phải nguồn.
2. Phạm Vi & Tính Liên Tục:
- Chúa Giê-xu: Chữa lành mọi loại bệnh tật, cách tức thời và trọn vẹn, cho bất kỳ ai Ngài muốn. Không ghi nhận trường hợp Ngài thất bại.
- Các Tôi Tớ Chúa: Ân tứ vận hành theo ý muốn chủ quan của Đức Thánh Linh (1 Cô-rinh-tơ 12:11), không phải lúc nào cũng theo ý muốn của người có ân tứ. Không phải mọi bệnh nhân đều được chữa lành (xem 2 Ti-mô-thê 4:20: Trô-phim bị bệnh, Phao-lô để lại, không chữa).
3. Mục Đích Tối Hậu:
- Chúa Giê-xu: Phép lạ của Ngài trực tiếp xác nhận thân vị Mê-si và thần tánh của Ngài (Giăng 20:30-31).
- Ân Tứ Trong Hội Thánh: Nhằm xác nhận lời rao giảng (Mác 16:20), gây dựng đức tin cho Hội Thánh, và bày tỏ lòng thương xót của Chúa.
IV. Những Dấu Hiệu Cảnh Báo & Sự Lạm Dụng Ngày Nay
Kinh Thánh cảnh báo rõ ràng về những "tiên tri giả" và "giáo sư giả" sẽ xuất hiện vào thời kỳ cuối cùng (Ma-thi-ơ 7:15-23, 2 Phi-e-rơ 2:1-3). Chúng ta được dạy phải "thử các thần" (1 Giăng 4:1). Dưới đây là một số dấu hiệu đỏ theo tiêu chuẩn Kinh Thánh:
1. Tập Trung Vào Con Người Thay Vì Chúa Christ: Người đó tự đề cao mình, xây dựng "đế chế" cá nhân, đòi hỏi sự vâng phục và tôn sùng. Danh Chúa Giê-xu bị lu mờ.
2. Thương Mại Hóa & Lòng Tham Tiền: Biến sự chữa lành thành dịch vụ trao đổi, đặt nặng việc dâng hiến tiền bạc như điều kiện để được chữa. Đây chính là tà thuật "Si-môn" muốn mua ân tứ (Công vụ 8:18-20). Phao-lô khẳng định rao giảng Phúc Âm là "miễn phí" (1 Cô-rinh-tơ 9:18).
3. Đảm Bảo Kết Quả 100%: Hứa hẹn chữa khỏi mọi bệnh cho mọi người, đổ lỗi cho đức tin yếu kém của bệnh nhân nếu không được chữa. Điều này trái ngược với sự dạy dỗ của Phao-lô về "cái giằm xóc vào thịt" mà ông không được cất đi dù đã cầu xin (2 Cô-rinh-tơ 12:7-9). Ơn điển của Chúa là đủ.
4. Phủ Nhận Y Học: Khích lệ người bệnh từ bỏ điều trị y tế, coi đó là thiếu đức tin. Đây là sự liều lĩnh trái với nguyên tắc khôn ngoan. Lu-ca, tác giả sách Lu-ca và Công vụ, chính là một thầy thuốc (Cô-lô-se 4:14).
V. Ứng Dụng Thực Tế Cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân
1. Xây Dựng Quan Điểm Cân Bằng:
- Tin cậy Đức Chúa Trời toàn năng, Đấng có thể chữa lành ngày nay.
- Đồng thời hiểu rằng Ngài hành động theo ý chỉ khôn ngoan và thời điểm hoàn hảo của Ngài. Sự chữa lành sau cùng và trọn vẹn sẽ đến trong thân thể vinh hiển khi Chúa tái lâm (1 Cô-rinh-tơ 15:42-44).
- Chấp nhận rằng đôi khi câu trả lời của Chúa là "Ân điển ta đủ cho ngươi" trong sự yếu đuối (2 Cô-rinh-tơ 12:9).
2. Thực Hành Sự Cầu Nguyện Chữa Lành Cá Nhân & Tập Thể:
- Mọi tín đồ đều được khuyến khích cầu nguyện cho nhau để được lành bệnh (Gia-cơ 5:14-16). Đây không phải đặc quyền của một lớp người "có ân tứ đặc biệt".
- Cầu nguyện với thái độ vâng phục: "Lạy Cha, nếu Cha muốn...", như chính Chúa Giê-xu đã cầu nguyện (Lu-ca 22:42).
3. Sử Dụng Sự Khôn Ngoan Mà Chúa Ban:
- Trân trọng và sử dụng các phương tiện chữa bệnh Chúa ban qua y học, coi đó cũng là một trong những ơn phước từ Ngài.
- Quan tâm đến người bệnh cách toàn diện: thuộc linh, tâm lý và thể chất.
4. Tập Trung Vào Phúc Âm:
- Nhớ rằng sự chữa lành vĩ đại nhất là sự cứu rỗi linh hồu khỏi tội lỗi và sự chết đời đời. Đây là phép lạ mà mọi tín nhân đều kinh nghiệm.
- Mọi sự, kể cả bệnh tật hay sức khỏe, đều phải quy về sự vinh hiển của Đức Chúa Trời (1 Cô-rinh-tơ 10:31).
Kết Luận
Theo sự dạy dỗ của Kinh Thánh, chúng ta tin rằng Đức Chúa Trời vẫn hành động chữa lành ngày nay qua sự cầu nguyện và theo ý muốn toàn tri của Ngài. Ngài có thể sử dụng những con người làm kênh dẫn đặc biệt của ân tứ này, nhưng họ luôn là đầy tớ khiêm nhường, phải chỉ về Chúa Giê-xu Christ là Đấng Chữa Lành duy nhất và tối cao. Không một ai có thể sánh bằng hay thay thế vị trí của Ngài.
Thay vì tìm kiếm những "siêu nhân" đức tin, mỗi chúng ta được mời gọi xây dựng mối liên hệ cá nhân với Chúa Giê-xu, tin cậy Ngài trong mọi hoàn cảnh – dù được chữa lành thể xác ngay lập tức hay được ban cho ân điển để bước đi trong sự yếu đuối. Hãy là người tin Chúa khôn ngoan, "giữ lấy điều lành, tránh mọi thứ dữ" (1 Tê-sa-lô-ni-ca 5:21-22), luôn đặt niềm tin nơi chính Chúa Cứu Thế Giê-xu, Đấng đã chịu thương khó để mang lấy sự đau đớn và bệnh tật của chúng ta trên thập tự giá (Ê-sai 53:4-5).