Kinh Cô-ran và Muhammad: Sự Xác Nhận hay Từ Chối Kinh Thánh?
Trong thời đại đa nguyên tôn giáo, nhiều Cơ Đốc nhân thường đối diện với câu hỏi về mối quan hệ giữa đức tin của mình với các tôn giáo khác, đặc biệt là Hồi giáo. Một vấn đề then chốt được đặt ra là: Kinh Cô-ran và nhà tiên tri Muhammad của Hồi giáo xác nhận hay từ chối thẩm quyền và thông điệp của Kinh Thánh? Câu trả lời không đơn giản là “có” hoặc “không”, nhưng đòi hỏi một sự nghiên cứu cẩn thận dưới ánh sáng của Lời Đức Chúa Trời. Bài viết này sẽ khảo sát các tuyên bố trong Kinh Cô-ran, đối chiếu với chân lý vĩnh cửu trong Kinh Thánh, và rút ra những ứng dụng thiết thực cho đời sống đức tin của chúng ta.
Kinh Cô-ran (Qur’an) nhiều lần nhắc đến Kinh Thánh, gọi người Do Thái và Cơ Đốc nhân là “Dân của Kinh Sách” (Ahl al-Kitab). Nó tuyên bố xác nhận các mặc khải trước đó. Chẳng hạn, Surah 3:3-4 viết: “Ngài đã ban xuống cho ngươi (Muhammad) Kinh Sách (Qur’an) với sự thật, xác nhận những điều đã có trước nó, và Ngài đã ban xuống Torah và Injil (Phúc Âm) trước đây như một sự hướng dẫn cho nhân loại.” Surah 5:46 cũng nói: “Và chúng tôi đã ban cho Jesus, con trai của Mary, những dấu hiệu rõ ràng và củng cố người với Thánh Linh của sự thánh khiết. Và chúng tôi đã ban cho người Injil, trong đó có sự hướng dẫn và ánh sáng và xác nhận những gì đã có trước đó trong Torah.”
Từ góc độ ngữ nghĩa, từ “xác nhận” (tiếng Ả Rập: *muṣaddiqan* مُصَدِّقاً) ở đây mang ý nghĩa chứng thực tính chân thật. Điều này dường như cho thấy một sự kế thừa và tôn trọng. Tuy nhiên, Kinh Cô-ran cũng tuyên bố rằng người Do Thái và Cơ Đốc nhân đã làm sai lệch ( *taḥrīf* تحريف) Kinh Thánh của họ – hoặc qua việc giải nghĩa sai, hoặc qua việc thay đổi văn bản (Surah 2:75; 5:13-15). Do đó, Kinh Cô-ran tự xem mình là tiêu chuẩn tối hậu để sửa chữa những sai lầm đó và là sự mặc khải cuối cùng, hoàn hảo thay thế cho các mặc khải trước.
Lập trường của đức tin Tin Lành dựa trên thẩm quyền tối thượng và đầy đủ của Kinh Thánh Cựu Ước và Tân Ước. Sứ đồ Phao-lô tuyên bố: “Cả Kinh Thánh đều là bởi Đức Chúa Trời soi dẫn, có ích cho sự dạy dỗ, bẻ trách, sửa trị, dạy người trong sự công bình” (2 Ti-mô-thê 3:16). Phi-e-rơ cũng khẳng định: “Ấy chẳng phải bởi ý một người nào mà lời tiên tri đến, nhưng bởi Đức Thánh Linh cảm động mà người ta đã nói bởi Đức Chúa Trời.” (2 Phi-e-rơ 1:21).
Sự khác biệt căn bản nhất nằm ở nhân vật và công việc của Chúa Giê-xu Christ. Kinh Thánh dạy rõ ràng:
- Thần Tính của Chúa Giê-xu: Ngài là Ngôi Lời (Logos – Λόγος) hiện hữu từ trước vô cùng và là Đức Chúa Trời: “Ban đầu có Ngôi Lời, Ngôi Lời ở cùng Đức Chúa Trời, và Ngôi Lời là Đức Chúa Trời… Ngôi Lời đã trở nên xác thịt, ở giữa chúng ta” (Giăng 1:1, 14). Chính Chúa Giê-xu phán: “Ta với Cha là một” (Giăng 10:30) và “Trước khi chưa có Áp-ra-ham, đã có ta” (Giăng 8:58, sử dụng “εἰμί” – “I AM” – ám chỉ danh xưng Đức Giê-hô-va trong Xuất Ê-díp-tô Ký 3:14).
- Sự Chết Chuộc Tội và Sự Sống Lại: Đây là cốt lõi của Phúc Âm. Chúa Giê-xu phán: “Ấy là huyết ta, huyết của sự giao ước đã đổ ra cho nhiều người được tha tội” (Ma-thi-ơ 26:28). Sứ đồ Phao-lô giải thích: “Đấng Christ chịu chết vì tội chúng ta theo lời Kinh Thánh… Ngài đã bị chôn, đến ngày thứ ba, Ngài sống lại theo lời Kinh Thánh” (1 Cô-rinh-tô 15:3-4).
Trái lại, Kinh Cô-ran phủ nhận hoàn toàn thần tính của Chúa Giê-xu (Surah 5:17, 75), phủ nhận sự chết chuộc tội của Ngài trên thập tự giá (phổ biến trong Hồi giáo là quan niệm người khác bị đóng đinh thay cho Ngài – Surah 4:157), và xem Ngài chỉ là một nhà tiên tri vĩ đại, ngang hàng với A-đam, Nô-ê, Áp-ra-ham, Môi-se và Muhammad (Surah 2:136). Điều này không phải là một “sự xác nhận” mà là một sự phủ định trực tiếp những giáo lý nền tảng của Kinh Thánh.
Kinh Thánh đưa ra những tiêu chuẩn rõ ràng để nhận biết một nhà tiên tri thật:
1. Lời Tiên Tri Phải Ứng Nghiệm Trọn Vẹn: “Khi lời của đấng tiên tri nhân danh Đức Giê-hô-va mà nói, nếu lời đó không xảy đến và không ứng nghiệm, ấy là lời mà Đức Giê-hô-va chưa hề phán” (Phục Truyền 18:22).
2. Phải Tôn Cao và Dẫn Đến Chúa Giê-xu Christ: Chúa Giê-xu phán: “Các ngươi hãy tra xem Kinh Thánh, vì chính đó là Kinh Thánh làm chứng về ta” (Giăng 5:39). Mọi lời tiên tri thật đều phù hợp và qui hướng về Đấng Christ (Lu-ca 24:27).
3. Không Được Dạy Giáo Lý Trái Ngược Với Những Mặc Khải Trước Đó: “Nhưng dầu cho chúng tôi, hoặc một thiên sứ trên trời, truyền cho anh em một Tin Lành nào khác với Tin Lành chúng tôi đã truyền cho anh em, thì người ấy đáng bị a-na-them!” (Ga-la-ti 1:8).
Xét theo những tiêu chuẩn Kinh Thánh này, Muhammad (sinh khoảng 570 năm sau Chúa) không thể được xem là một nhà tiên tri trong dòng mạch của các tiên tri Kinh Thánh. Sứ điệp của ông, dù có nhắc đến nhiều nhân vật Kinh Thánh, nhưng lại phủ định những lẽ thật then chốt về Chúa Cứu Thế Giê-xu, và do đó, trái ngược với Tin Lành đã được mặc khải trọn vẹn. Kinh Thánh cũng cảnh báo về những tiên tri giả sẽ đến sau Chúa Giê-xu: “Hỡi kẻ rất yêu dấu, chớ tin cậy mọi thần, nhưng hãy thử cho biết các thần có phải đến bởi Đức Chúa Trời chăng; vì có nhiều tiên tri giả đã hiện ra trong thiên hạ” (1 Giăng 4:1).
Việc hiểu rõ những khác biệt căn bản này không nhằm mục đích khích bác, nhưng để xây dựng và củng cố đức tin của chúng ta, đồng thời giúp chúng ta có thái độ đúng đắn khi giao tiếp với anh em Hồi giáo.
1. Gìn Giữ và Thẩm Vấn Đức Tin Cá Nhân Trong Chân Lý: Chúng ta được kêu gọi “hãy tranh chiến cho đức tin đã truyền cho các thánh một lần đủ cả” (Giu-đe 1:3). Sự hiểu biết rõ ràng về những gì Kinh Thánh dạy – đặc biệt về thần tính, sự chết và sự sống lại của Chúa Giê-xu – là vũ khí thiết yếu chống lại mọi giáo lý sai lạc (Ê-phê-sô 6:17).
2. Sống và Chia Sẻ Tin Lành Cách Yêu Thương và Tôn Trọng: Mục tiêu của chúng ta không phải là “thắng trong tranh luận” nhưng là rao truyền tình yêu và ân điển của Chúa Giê-xu Christ. Hãy noi gương Chúa, đầy dẫy ân điển và lẽ thật (Giăng 1:14). Khi nói chuyện với bạn bè Hồi giáo, hãy tập trung vào con người và công việc của Chúa Giê-xu – Ngài là ai, Ngài đã làm gì cho nhân loại. Hãy dùng Kinh Thánh làm thẩm quyền tối cao.
3. Cầu Nguyện Cho Sự Mở Mắt Thuộc Linh: Chỉ có Đức Thánh Linh mới có thể mở mắt tâm linh để nhìn biết Chúa Giê-xu là Đấng Christ (1 Cô-rinh-tô 12:3). Hãy sốt sắng cầu nguyện cho những người đang ở trong sự lầm lạc, để họ có thể được ánh sáng Phúc Âm soi dẫn (2 Cô-rinh-tô 4:4-6).
4. Xây Dựng Mối Quan Hệ Trên Nền Tảng Yêu Thương: Dù khác biệt về niềm tin, chúng ta vẫn được kêu gọi cư xử cách nhân từ, khiêm nhường và yêu thương (1 Phi-e-rơ 3:15). Hãy là chứng nhân bằng cả đời sống và lời nói.
Kinh Cô-ran, trong khi có những tuyên bố ban đầu về việc “xác nhận” Kinh Thánh, thực chất lại phủ định những chân lý nền tảng và cứu cánh nhất của Kinh Thánh – đó là thần tính, sự chết chuộc tội và sự sống lại của Chúa Giê-xu Christ. Muhammad không thể được xem là một nhà tiên tri tiếp nối mạch mặc khải của Kinh Thánh, vì sứ điệp của ông đi ngược lại chính trung tâm điểm của Lời Đức Chúa Trời: Chúa Cứu Thế Giê-xu.
Là Cơ Đốc nhân, chúng ta hãy vững vàng trong Lẽ Thật đã được mặc khải trọn vẹn và đầy đủ trong Kinh Thánh. Hãy trân quý Phúc Âm của ân điển, sống với niềm xác tín sâu xa, và sẵn sàng chia sẻ tình yêu của Đấng Christ với tất cả mọi người, trong sự khôn ngoan, khiêm nhường và yêu thương. “Vả, Đấng Christ đã phó chính mình Ngài vì chúng ta, để chuộc chúng ta khỏi mọi tội ác” (Tít 2:14) – đó là lẽ thật bất di bất dịch mà chúng ta nắm giữ và rao truyền.