Ý nghĩa và tầm quan trọng của sự thăng thiên của Chúa Giê-xu Christ là gì?

02 December, 2025
14 phút đọc
2,665 từ
Chia sẻ:

Sự Thăng Thiên của Chúa Giê-xu Christ: Ý Nghĩa Thần Học và Ứng Dụng Sống Động

Sự kiện Chúa Giê-xu Christ thăng thiên về trời không phải là một phần phụ lục êm đềm sau sự phục sinh, mà là một cao trào quan trọng, mang tính bản lề trong chương trình cứu chuộc của Đức Chúa Trời. Sự kiện này được ghi lại một cách chân thực và sống động trong Công vụ 1:9-11 và được nhắc đến trong các sách Phúc Âm (Lu-ca 24:50-53, Mác 16:19) cùng các thư tín (Ê-phê-sô 4:8-10, 1 Ti-mô-thê 3:16). Việc nghiên cứu chuyên sâu về sự thăng thiên sẽ mở ra cho chúng ta sự hiểu biết phong phú về chức vụ hiện tại của Đấng Christ, về bản chất Hội Thánh, và về niềm hy vọng cánh chung cho mọi tín hữu.

I. Bối Cảnh Kinh Thánh và Diễn Tiến của Sự Thăng Thiên

Sau khi phục sinh, Chúa Giê-xu đã hiện ra với các môn đồ trong bốn mươi ngày, "phán bảo những sự về nước Đức Chúa Trời" (Công vụ 1:3). Tại núi Ô-li-ve, Ngài ban cho các sứ đồ đại mạng lệnh sau cùng và hứa ban Thánh Linh. Khi đang chúc phước cho họ, "Ngài được cất lên trời" (epērthē - ἠρθη trong tiếng Hy Lạp, thể thụ động, chỉ ra quyền năng của Đức Chúa Trời đang hành động) và có một đám mây tiếp Ngài khuất đi (Công vụ 1:9). Chi tiết "đám mây" (nephelē) không chỉ là hiện tượng tự nhiên; trong Cựu Ước, đám mây thường biểu thị sự hiện diện vinh hiển của Đức Chúa Trời (Shekinah) (Xuất Ê-díp-tô 40:34-38). Sự thăng thiên, vì vậy, là một sự kiện đầy vinh quang thần tính.

Hai thiên sứ đứng đó đã xác nhận tầm quan trọng của biến cố này: "Hỡi người Ga-li-lê, sao các ngươi đứng ngóng lên trời? Giê-xu nầy đã được cất lên trời khỏi giữa các ngươi, cũng sẽ trở lại như cách các ngươi đã thấy Ngài lên trời vậy" (Công vụ 1:11). Lời tuyên bố này thiết lập hai chân lý then chốt: (1) Sự vắng mặt thể xác của Chúa Giê-xu là thực tế và có chủ đích. (2) Sự trở lại theo lời hứa của Ngài cũng chắc chắn và hữu hình như chính sự ra đi của Ngài.

II. Ý Nghĩa Thần Học Sâu Sắc Của Sự Thăng Thiên

1. Sự Tôn Cao và Tấn Phong của Đấng Mê-si: Sự thăng thiên đánh dấu sự tôn cao tối thượng của Chúa Giê-xu Christ. Phi-e-rơ tuyên bố rằng Đức Chúa Giê-xu "đang ngự bên hữu Đức Chúa Trời, đã đi lên trời, được thiên sứ, các vương hầu, quyền thế thuận phục Ngài" (1 Phi-e-rơ 3:22). Trong thư Ê-phê-sô, Phao-lô mô tả quyền năng vô cùng lớn của Đức Chúa Trời đã "tỏ ra trong Đấng Christ, khi Ngài khiến Đấng Christ từ kẻ chết sống lại, và làm cho Ngài ngồi bên hữu mình tại các nơi trên trời" (Ê-phê-sô 1:20). Từ ngữ Hy Lạp được dùng cho "ngồi" (kathizō) mang ý một tư thế của quyền cai trị và công việc đã hoàn tất. Điều này ứng nghiệm lời tiên tri trong Thi thiên 110:1: "Đức Giê-hô-va phán cùng Chúa tôi rằng: Hãy ngồi bên hữu ta, Cho đến chừng nào ta đặt kẻ thù nghịch ngươi làm bệ chân ngươi." Sự thăng thiên là lễ đăng quang của Vua muôn vua.

2. Sự Hoàn Tất Trọn Vẹn Công Tác Cứu Chuộc: Chúa Giê-xu bước vào nơi chí thánh trên trời không phải bằng huyết của chiên, bò đực, nhưng bằng chính huyết của Ngài (Hê-bơ-rơ 9:11-12). Tác giả Hê-bơ-rơ giải thích rằng Đấng Christ, với tư thế Thầy Tế Lễ Thượng Phẩm đời đời, "đã vào chính trong trời, đặng bây giờ vì chúng ta hiện ra trước mặt Đức Chúa Trời" (Hê-bơ-rơ 9:24). Sự thăng thiên là bằng chứng rằng của lễ chuộc tội Ngài dâng lên một lần đủ cả đã được Đức Chúa Trời Cha chấp nhận trọn vẹn. Công việc cứu chuộc (soteria) đã hoàn thành trên thập tự giá; sự thăng thiên là sự công bố và xác nhận thiên đàng về sự hoàn tất đó.

3. Sự Ban Cho Các Ân Tứ và Sự Hiện Diện Phổ Quát Qua Chúa Thánh Linh: Phao-lô trích dẫn Thi thiên 68:18 trong Ê-phê-sô 4:8-10: "Ngài đã lên trên cao, dẫn muôn vàn kẻ phu tù, Và ban các ơn cho loài người." Từ "lên" (anabas) gắn liền với "xuống" (katabas) – chỉ ra rằng chính Đấng Christ, Đấng đã xuống thế gian, cũng là Đấng đã lên cao hơn hết các từng trời. Mục đích của việc Ngài thăng thiên là để "làm cho đầy dẫy muôn vật" (Ê-phê-sô 4:10). Một trong những cách Ngài "làm đầy dẫy" đó là ban Đức Thánh Linh và các ân tứ đa dạng cho Hội Thánh. Chúa Giê-xu đã dạy: "Ta đi là ích lợi cho các ngươi; vì nếu ta không đi, Đấng Yên ủi sẽ không đến cùng các ngươi đâu; song nếu ta đi, ta sẽ sai Ngài đến cùng các ngươi" (Giăng 16:7). Sự hiện diện thể xác bị giới hạn của Chúa Giê-xu được thay thế bằng sự hiện diện phổ quát và nội tại của Chúa Thánh Linh trong mỗi tín hữu, nhờ sự thăng thiên của Ngài.

III. Tầm Quan Trọng và Ứng Dụng Thực Tiễn Cho Cơ Đốc Nhân Ngày Nay

1. Nền Tảng Cho Đời Sống Cầu Nguyện Và Sự Cầu Thay Của Đấng Christ: Vì chúng ta có một "thầy tế lễ thượng phẩn... ngồi bên hữu ngai Đấng tôn nghiêm trong các từng trời" (Hê-bơ-rơ 8:1), nên chúng ta có thể "vững lòng đến gần ngôi ơn phước... để được thương xót và tìm ơn phù giúp trong thì giờ có cần dùng" (Hê-bơ-rơ 4:16). Từ ngữ "ngồi" của thầy tế lễ cho thấy công việc chuộc tội đã xong, và giờ đây Ngài đang cầu thay (entugchanō) cho chúng ta (Rô-ma 8:34). Sự thăng thiên đảm bảo rằng những lời cầu nguyện của chúng ta được chuyển đến Cha qua sự cầu thay đắc thắng của Con Ngài. Điều này cho chúng ta sự tự do và lòng tin quyết khi đến với Đức Chúa Trời.

2. Nguồn Hy Vọng Sống Động Về Sự Trở Lại Của Vua: Lời hứa trong Công vụ 1:11 là la bàn định hướng cho Hội Thánh trong mọi thời đại. Sự thăng thiên không phải là sự chia ly vĩnh viễn, mà là lời hứa về một cuộc tái ngộ vinh quang. Niềm hy vọng về sự trở lại của Đấng Christ (parousia) thúc giục chúng ta sống thánh khiết, hầu việc trung tín, và rao truyền Phúc Âm (Tít 2:12-13, 2 Phi-e-rơ 3:11-14). Nó an ủi chúng ta giữa những hoạn nạn và nhắc nhở rằng thế giới này không phải là nhà cuối cùng của chúng ta.

3. Định Hình Bản Chất và Sứ Mạng Của Hội Thánh: Sự thăng thiên khai sinh Hội Thánh trong sứ mạng. Trước khi thăng thiên, Chúa Giê-xu truyền lệnh: "Các ngươi sẽ nhận lấy quyền phép khi Đức Thánh Linh giáng trên các ngươi, thì các ngươi sẽ làm chứng về ta... cho đến cùng trái đất" (Công vụ 1:8). Hội Thánh không phải là một tổ chức tập trung vào sự vắng mặt của Chúa, mà là một cộng đồng được Đấng Christ đầy dẫy và sai đi, dưới sự lãnh đạo của Ngài là Đầu (Ê-phê-sô 1:22-23). Mọi sự phục vụ trong Hội Thánh đều xuất phát từ các ân tứ mà Đấng Christ thăng thiên đã ban cho (Ê-phê-sô 4:11-12).

4. Đảm Bảo Về Cơ Nghiệp Và Chỗ Ở Trên Trời Cho Tín Đồ: Trong Phúc Âm Giăng, Chúa Giê-xu phán: "Ta đi sắm sẵn cho các ngươi một chỗ... Ta sẽ trở lại mà đem các ngươi đi với ta, hầu cho ta ở đâu thì các ngươi cũng ở đó" (Giăng 14:2-3). Sự thăng thiên của Chúa Giê-xu là sự đảm bảo rằng Ngài, với tư cách là "con người" (ho huios tou anthrōpou – Đa-ni-ên 7:13-14), đã vào trong vinh quang thiên đàng và đang chuẩn bị một nơi đời đời cho dân sự Ngài. Điều này ban cho chúng ta sự bảo đảm cứu rỗi và an ủi sâu xa khi đối diện với sự chết.

Kết Luận: Sống Với Tầm Nhìn Về Ngai Trời

Sự thăng thiên của Chúa Giê-xu Christ là một giáo lý nền tảng, kết nối sự cứu chuộc lịch sử với chức vụ thiên đàng đang tiếp diễn của Đấng Christ và với tương lai vinh hiển của Hội Thánh. Nó không đơn thuần là một sự kiện để tin, mà là một thực tại sống động cần chi phối toàn bộ đời sống, tư tưởng và hy vọng của chúng ta. Khi chúng ta "tìm kiếm những sự ở trên trời, là nơi Đấng Christ ngồi bên hữu Đức Chúa Trời" (Cô-lô-se 3:1), chúng ta sẽ được giải phóng khỏi tình yêu thế gian, được năng lực để hầu việc, và được vững vàng trong đức tin giữa mọi sóng gió. Đấng Christ thăng thiên đang cai trị, đang cầu thay, và chắc chắn sẽ trở lại. Đây là niềm tin vững chắc và hy vọng bất diệt của mọi thánh đồ.


"Ấy vậy, sau khi Chúa đã phán các lời đó cho các sứ đồ, thì Ngài được đem lên trời, ngồi bên hữu Đức Chúa Trời." (Mác 16:19)

Quay Lại Bài Viết