Chúa có khóc không?

03 December, 2025
14 phút đọc
2,790 từ
Chia sẻ:

Chúa có khóc không?

“Giê-xu khóc.” Đó là câu ngắn nhất trong Kinh Thánh (Giăng 11:35) nhưng lại chứa đựng một sự thật vô cùng sâu sắc: Chúa của chúng ta, Đấng Tạo Hóa, đã rơi nước mắt. Nhiều Cơ Đốc nhân thường tự hỏi: “Chúa có khóc không?” Liệu Đức Chúa Trời có cảm xúc, có đau buồn, có rơi lệ như con người? Kinh Thánh cho chúng ta câu trả lời rõ ràng: Có. Chúa không chỉ khóc mà còn bày tỏ nỗi sầu khổ, sự thương xót và tình yêu sâu đậm qua những giọt nước mắt. Bài viết này sẽ đi sâu khám phá những phân đoạn Kinh Thánh ghi lại sự khóc của Chúa, ý nghĩa thần học, và ứng dụng thực tiễn cho đời sống đức tin của chúng ta.

I. KINH THÁNH GHI LẠI NHỮNG LẦN CHÚA KHÓC

1. Chúa Giê-xu khóc bên mộ La-xa-rơ (Giăng 11:35)

Sự kiện này xảy ra khi La-xa-rơ, bạn thân của Chúa Giê-xu, qua đời. Chúa Giê-xu đến thăm và thấy Ma-thê, Ma-ri cùng nhiều người khóc thương. “Ngài bèn rơi nước mắt” (câu 35). Trong nguyên văn Hy Lạp, từ được dùng là ἐδάκρυσεν (edakrysen), diễn tả hành động rơi nước mắt một cách âm thầm, không ồn ào. Điều đáng chú ý là Chúa Giê-xu biết rõ Ngài sắp khiến La-xa-rơ sống lại, nhưng Ngài vẫn khóc. Sự khóc của Ngài bày tỏ tình yêu thương, sự đồng cảm với nỗi đau của con người, và cả sự căm giận trước hậu quả của tội lỗi là sự chết.

2. Chúa Giê-xu khóc trên thành Giê-ru-sa-lem (Lu-ca 19:41-44)

Khi gần đến Giê-ru-sa-lem, Chúa Giê-xu nhìn thành và khóc. “Khi Ngài gần đến, vừa thấy thành thì khóc về thành ấy” (câu 41). Từ Hy Lạp ἔκλαυσεν (eklausen) ở đây có nghĩa là khóc lớn, than khóc. Ngài thương xót cho dân tộc sẽ bị hủy diệt vì không nhận biết thời kỳ Chúa viếng thăm. Nước mắt của Ngài bày tỏ lòng thương xót và nỗi đau trước sự cứng lòng của con người.

3. Sự đau buồn của Đức Chúa Trời trong Cựu Ước

Dù không trực tiếp ghi “Đức Chúa Trời khóc”, nhiều phân đoạn mô tả Chúa đau buồn, thương xót, thậm chí mong muốn khóc. Chẳng hạn:

  • Sáng Thế Ký 6:6: “Đức Giê-hô-va hối hận vì đã tạo nên loài người trên mặt đất, và Ngài buồn rầu trong lòng.” Từ “buồn rầu” trong tiếng Hê-bơ-rơ là עָצַב (atzav), nghĩa là đau đớn, phiền muộn.
  • Giê-rê-mi 9:1: “Ôi! Ước gì đầu tôi đầy nước, mắt tôi là nguồn nước mắt, thì tôi sẽ khóc ngày đêm vì những kẻ bị giết của con gái dân tôi!” Đây là lời Đức Giê-hô-va phán qua tiên tri Giê-rê-mi, bày tỏ ước muốn khóc vì sự phản loạn và hình phạt sắp xảy ra.
  • Ô-sê 11:8: “Ta lấy làm bối rối về Ép-ra-im, lòng Ta thương xót Ngài luôn luôn.”
  • Ê-sai 53:3 tiên tri về Chúa Giê-xu: “Người đã bị người ta khinh dể và chán bỏ, từng trải sự buồn bực, biết sự đau ốm; như một kẻ ai thấy cũng che mặt, bị khinh dể, và chúng ta chẳng coi Người ra gì.”

Các mô tả này cho thấy Đức Chúa Trời không phải là một thực thể vô cảm, nhưng Ngài có cảm xúc thật, đặc biệt là sự đau buồn vì tội lỗi và hậu quả của nó.

II. Ý NGHĨA THẦN HỌC CỦA VIỆC CHÚA KHÓC

1. Chúa là Đấng giàu lòng thương xót

Nước mắt của Chúa bày tỏ lòng thương xót sâu sắc. Khi Chúa Giê-xu khóc, Ngài bày tỏ sự đồng cảm với nỗi đau của con người. Điều này khẳng định rằng Chúa không xa cách, nhưng gần gũi và thấu hiểu những khổ đau của chúng ta. Ngài là “Thầy Tế Lễ Thượng Phẩm hay thương xót” (Hê-bơ-rơ 2:17).

2. Sự công chính và tình yêu của Chúa gặp nhau tại thập tự giá

Chúa khóc vì Ngài thấy rõ hậu quả của tội lỗi. Nhưng Ngài không dừng lại ở nước mắt; Ngài hành động để giải quyết tội lỗi. Chúa Giê-xu đã chết trên thập tự giá để đền tội cho nhân loại. Nước mắt của Chúa dẫn đến sự hy sinh cứu chuộc.

3. Sự nhập thể trọn vẹn của Chúa Giê-xu

Chúa Giê-xu là Đức Chúa Trời nhập thể, hoàn toàn Đức Chúa Trời và hoàn toàn con người. Việc Ngài khóc chứng minh Ngài có cảm xúc con người thật sự. Qua đó, Ngài đồng hóa với loài người và trở nên Đấng có thể cảm thông mọi sự yếu đuối của chúng ta (Hê-bơ-rơ 4:15).

4. Phản bác thuyết bất khả cảm (impassibility) cực đoan

Một số quan điểm thần học cổ điển cho rằng Đức Chúa Trời không thể bị tác động bởi cảm xúc (bất khả cảm). Tuy nhiên, Kinh Thánh nhiều lần mô tả Chúa đau buồn, giận, vui mừng, ghen tương. Chúng ta cần hiểu rằng những mô tả này là cách Chúa tự bày tỏ cho con người hiểu được bản tính của Ngài. Chúa không bị cảm xúc chi phối như con người sa ngã, nhưng Ngài có cảm xúc thánh khiết, cân bằng và luôn phù hợp với bản tính yêu thương, công chính của Ngài.

III. BÀI HỌC TỪ SỰ KHÓC CỦA CHÚA

1. Chúa đồng cảm với nỗi đau của chúng ta

Khi chúng ta đau khổ, mất mát, Chúa hiểu và cùng khóc với chúng ta. Ngài không phải là Đấng xa cách, nhưng là Cha yêu thương, Đấng từng trải mọi sự thử thách. Hê-bơ-rơ 4:15 chép: “Vì chúng ta không có thầy tế lễ thượng phẩm không có thể cảm thương sự yếu đuối chúng ta, bèn là thầy tế lễ thượng phẩm bị thử thách trong mọi việc cũng như chúng ta, song chẳng phạm tội.” Vì vậy, chúng ta có thể đến với Ngài trong sự cầu nguyện chân thành, trút đổ mọi gánh nặng.

2. Chúng ta cũng nên khóc vì những điều khiến Chúa đau buồn

Chúa khóc vì tội lỗi, vì sự cứng lòng, vì sự chết. Chúng ta, những người theo Chúa, cũng cần có tấm lòng nhạy cảm với những điều đó. Chúa muốn chúng ta biết thương xót người hư mất, đau buồn vì tội lỗi của chính mình và của xã hội. Như Chúa Giê-xu dạy: “Phước cho những kẻ than khóc, vì sẽ được yên ủi!” (Ma-thi-ơ 5:4).

3. Nước mắt của Chúa thúc đẩy chúng ta rao truyền Tin Lành

Khi Chúa Giê-xu khóc trên thành Giê-ru-sa-lem, Ngài bày tỏ lòng thương xót dân Ngài. Điều này nhắc nhở chúng ta về tình yêu Chúa dành cho những người chưa biết Ngài và sự cấp bách của công tác truyền giáo. Mỗi Cơ Đốc nhân được kêu gọi chia sẻ tình yêu và sự cứu rỗi của Chúa cho thế giới đang hư mất.

4. Nước mắt không phải là kết thúc

Chúa Giê-xu khóc tại mộ La-xa-rơ, nhưng sau đó Ngài đã làm cho La-xa-rơ sống lại. Điều này dạy chúng ta rằng dù chúng ta trải qua đau khổ, Chúa vẫn có quyền năng biến đổi tình thế. Ngài sẽ lau khô mọi giọt lệ (Khải Huyền 21:4). Vì vậy, chúng ta có hy vọng vững chắc.

IV. ỨNG DỤNG THỰC TIỄN TRONG ĐỜI SỐNG CƠ ĐỐC NHÂN

1. Học tập sự thương xót của Chúa

Chúng ta được kêu gọi “hãy có lòng thương xót như Cha các ngươi hay thương xót” (Lu-ca 6:36). Khi đối diện với người đau khổ, tội lỗi, hãy nhớ đến nước mắt của Chúa và đáp ứng bằng tình yêu, sự kiên nhẫn, và hành động giúp đỡ.

2. Cầu nguyện với sự đồng cảm

Trong sự cầu nguyện, hãy dâng lên Chúa những nỗi đau của chính mình và của người khác, tin rằng Ngài lắng nghe và cảm thông. Đồng thời, hãy cầu nguyện cho sự ăn năn của tội nhân và sự phục hưng của Hội Thánh.

3. Sống với hy vọng cứu chuộc

Dù thế giới đầy đau khổ, chúng ta biết rằng Chúa đã chiến thắng tội lỗi và sự chết. Nước mắt của Chúa nhắc nhở chúng ta về giá của sự cứu chuộc và sự vinh hiển đời đời đang chờ đợi. Vì vậy, hãy kiên trì và trung tín.

4. Chia sẻ Tin Mừng với lòng thương xót

Khi chia sẻ về Chúa Giê-xu, đừng chỉ nói về tội lỗi và sự đoán phạt, nhưng hãy bày tỏ lòng thương xót chân thành như Chúa đã bày tỏ. Hãy để người khác thấy rằng Chúa yêu họ sâu đậm đến nỗi đã khóc vì họ và chết thay cho họ.

KẾT LUẬN

Chúa có khóc không? Câu trả lời là có. Kinh Thánh ghi lại những giọt nước mắt của Chúa Giê-xu và sự đau buồn của Đức Chúa Trời, cho thấy Ngài là Đấng giàu lòng thương xót, đồng cảm với nỗi đau của con người, và ghét tội lỗi. Những giọt lệ ấy không phải dấu hiệu của sự yếu đuối, mà là biểu hiện của tình yêu vô bờ bến. Qua đó, chúng ta được an ủi rằng Chúa hiểu chúng ta, và chúng ta được thúc giục sống một đời sống đáp ứng lại tình yêu ấy: thương xót người khác, cầu nguyện, chia sẻ Tin Lành, và trông cậy vào sự sống lại. Ước gì chúng ta luôn nhớ rằng Chúa đã khóc vì chúng ta, để chúng ta cũng biết khóc vì những điều làm đau lòng Ngài và tìm kiếm vinh hiển đời đời.

Quay Lại Bài Viết