Chúng ta có đóng góp gì cho sự cứu rỗi của chính mình không?

02 December, 2025
16 phút đọc
3,125 từ
Chia sẻ:

Chúng Ta Có Đóng Góp Gì Cho Sự Cứu Rỗi Của Chính Mình Không?

Trong hành trình đức tin, một câu hỏi căn bản và quan trọng nhất thường trỗi dậy: "Phần tôi phải làm gì? Tôi có đóng góp gì cho sự cứu rỗi của chính mình không?" Câu hỏi này chạm đến trọng tâm của giáo lý cứu rỗi, phân biệt rõ ràng giữa ân điển và việc làm, giữa sự tể trị của Đức Chúa Trời và trách nhiệm của con người. Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu vào Kinh Thánh để tìm kiếm câu trả lời chính xác, rõ ràng, qua đó củng cố nền tảng đức tin và sự bình an cho Cơ Đốc nhân.

I. Nền Tảng: Sự Cứu Rỗi Là Một Món Quà (χάρισμα - Charisma)

Kinh Thánh tuyên bố dứt khoát về nguồn gốc và bản chất của sự cứu rỗi. Sứ đồ Phao-lô viết trong Ê-phê-sô 2:8-9: "Vả, ấy là nhờ ân điển, bởi đức tin, mà anh em được cứu, điều đó không phải đến từ anh em, bèn là sự ban cho của Đức Chúa Trời. Đấng ấy chẳng phải bởi việc làm đâu, hầu cho không ai khoe mình."

Phân tích từ nguyên Hy Lạp ở đây rất quan trọng. Từ "ân điển" (χάρις - charis) nghĩa là ân huệ, lòng tốt chưa được đáp lại, một món quà nhưng không. Còn "sự ban cho" (δῶρον - dōron) nhấn mạnh đây là một tặng phẩm. Cụm "không phải đến từ anh em" (οὐκ ἐξ ὑμῶν - ouk ex hymōn) loại bỏ hoàn toàn nguồn gốc cứu rỗi từ nơi con người. Hơn nữa, câu Kinh Thánh này kết luận mục đích: "hầu cho không ai khoe mình." Nếu sự cứu rỗi có một phần nhỏ từ công lao, nỗ lực, hay sự lựa chọn đạo đức vượt trội của con người, thì chỗ cho sự khoe mình đã được mở ra. Nhưng Phao-lô đóng sập cánh cửa đó lại: KHÔNG PHẢI BỞI VIỆC LÀM.

Sự sa ngã của loài người được mô tả trong Rô-ma 3:10-12: "Chẳng có một người công bình nào hết, dẫu một người cũng không. Chẳng có một người nào hiểu biết, chẳng có một người nào tìm kiếm Đức Chúa Trời." Tình trạng tâm linh của con người tự nhiên là "chết vì lầm lỗi và tội ác mình" (Ê-phê-sô 2:1). Một người chết về mặt thuộc linh không thể đáp lại, chứ đừng nói đến đóng góp vào tiến trình khiến mình sống lại. Sự sống lại thuộc linh phải đến từ một nguồn bên ngoài, quyền năng hơn. Đó chính là ân điển.

II. Phân Biệt Rõ: Công Lao (ἔργα - Erga) và Đức Tin (πίστις - Pistis)

Một ngộ nhận phổ biến là xem đức tin như một "việc làm" tốt cuối cùng mà con người thực hiện để được cứu, từ đó cho rằng con người có đóng góp (chính là hành động tin). Tuy nhiên, Kinh Thánh phân biệt rõ ràng giữa "công đức của việc làm" (như tuân giữ luật pháp, nghi lễ, hành vi đạo đức) và "sự đáp lại bằng đức tin".

Trong Rô-ma 4:4-5, Phao-lô giải thích: "Vả, đối với kẻ nào làm việc, thì tiền công không kể là ơn, nhưng kể như là nợ; trái lại, đối với kẻ chẳng làm việc chi hết, nhưng tin Đấng xưng người có tội là công bình, thì đức tin của kẻ ấy kể là công bình cho mình." Ở đây, "làm việc" (ἐργαζομένῳ - ergazomenō) ám chỉ việc tìm kiếm sự công bình trước mặt Đức Chúa Trời bằng nỗ lực riêng. Còn "tin" (πιστεύοντι - pisteuonti) là sự tin cậy, phó thác vào một Đấng khác. Đức tin không phải là công việc chúng ta *làm cho* Chúa, mà là sự *tin cậy vào* việc Chúa đã làm cho chúng ta qua Chúa Giê-xu Christ. Đức tin là bàn tay trống rỗng đón nhận món quà.

Chính Chúa Giê-xu đã xác nhận điều này trong Giăng 6:28-29. Khi dân chúng hỏi: "Chúng tôi phải làm việc gì cho được làm công việc Đức Chúa Trời?" Chúa Giê-xu đáp: "Các ngươi tin Đấng mà Ngài đã sai đến, ấy đó là công việc Đức Chúa Trời." "Công việc" của Đức Chúa Trời không phải là một danh sách hành động, mà là tin vào Con Ngài. Ngay cả chính đức tin ấy, cũng không phải là sản phẩm thuần túy của ý chí tự do chưa được tái sinh. Ê-phê-sô 2:8 nói rõ: "ấy là nhờ ân điển, bởi đức tin... điều đó không phải đến từ anh em, bèn là sự ban cho của Đức Chúa Trời." Cả ân điển lẫn phương tiện để nhận lãnh ân điển (đức tin) đều là món quà từ Chúa.

III. Vai Trò Của Sự Kêu Gọi Hiệu Quả và Sự Tái Sanh

Để hiểu sâu hơn, chúng ta cần xem xét tiến trình cứu rỗi theo thứ tự Kinh Thánh. Con người trong bản chất tội lỗi (Rô-ma 3:23) không thể nào tự mình đến với Đấng Christ. Chúa Giê-xu phán: "Chẳng có ai đến cùng ta được, nếu Cha là Đấng sai ta không kéo người ấy" (Giăng 6:44). Từ "kéo" (ἑλκύσῃ - helkysē) mang nghĩa lôi kéo mạnh mẽ, thu hút. Đây là hành động chủ động của Đức Chúa Trời, thường được gọi là sự kêu gọi hiệu quả.

Hành động này của Đức Chúa Trời dẫn đến sự tái sanh (sanh lại). Trong Giăng 3:3, Chúa Giê-xu nói với Ni-cô-đem: "Nếu một người chẳng sanh lại, thì không thể thấy được nước Đức Chúa Trời." Sự tái sanh là công việc siêu nhiên của Đức Thánh Linh, ban cho chúng ta sự sống mới (Tít 3:5). Quan trọng là thứ tự: Chúng ta không tin để được tái sanh; chúng ta được tái sanh để có thể tin. Sự tái sanh đặt khả năng đáp lại bằng đức tin vào lòng chúng ta. Như vậy, từ khởi điểm (ơn kêu gọi, tái sanh) cho đến phương tiện (đức tin) và chính món quà (sự cứu rỗi), tất cả đều bắt nguồn từ Đức Chúa Trời.

IV. Vậy, Chúng Ta Có Đóng Góp Gì? – Câu Trả Lời Kép

1. Phần Đóng Góp Cho Công Nghuyên Cứu Rỗi: KHÔNG. Xét về công nguyên, giá trị, và nền tảng của sự cứu rỗi, câu trả lời là KHÔNG. Chúng ta không đóng góp gì. Sự cứu rỗi được hoàn thành trọn vẹn bởi Chúa Giê-xu Christ trên thập tự giá khi Ngài tuyên bố "Mọi sự đã được trọn" (Giăng 19:30). Công việc của chúng ta, dù tốt đẹp đến đâu, đều như "áo nhớp" (Ê-sai 64:6) không thể thêm vào tấm áo công bình hoàn hảo của Đấng Christ mà chúng ta được khoác lên (II Cô-rinh-tô 5:21).

2. Phần Đáp Trả Trong Tiến Trình Kinh Nghiệm Cứu Rỗi: CÓ. Tuy nhiên, Kinh Thánh cũng đầy những lời kêu gọi con người phải đáp lại. Sự đáp lại này không tạo ra giá trị cứu rỗi, nhưng là phương thức Chúa đã định để chúng ta nhận lãnh món quà ấy. Đó là: - Hối cải (Metanoia): Ăn năn về tội lỗi và quay lưng lại với nó (Công vụ 2:38). - Tin (Pistis): Đặt lòng tin cậy trọn vẹn vào sự chết chuộc tội và sự sống lại của Chúa Giê-xu Christ (Rô-ma 10:9). - Xưng nhận (Homologeo): Dùng miệng xưng nhận Ngài là Chúa (Rô-ma 10:10).

Những hành động đáp lại này chính là đức tin được biểu lộ. Chúng không phải là "việc làm" để mua chuộc ơn cứu rỗi, mà là sự đầu phục và tiếp nhận. Giống như người sắp chết đuối được ném phao, hành động nắm lấy chiếc phao không cứu anh ta; sức mạnh của chiếc phao và người ném mới cứu. Nhưng nếu anh ta không nắm lấy, anh ta vẫn chết. Việc "nắm lấy" là cần thiết, nhưng không phải là công lao.

V. Ứng Dụng Thực Tế Cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân

Hiểu rõ chân lý này có tác động sâu sắc đến đời sống hằng ngày của chúng ta:

1. Sự Bình An và Tự Do: Khi biết rằng sự cứu rỗi của mình dựa trên công việc hoàn tất của Đấng Christ chứ không trên sự bất toàn của bản thân, chúng ta được giải phóng khỏi gánh nặng phải tự chứng minh mình đủ tốt với Đức Chúa Trời. Sự bảo đảm cứu rỗi nằm trong sự thành tín của Ngài, không nằm trong cảm xúc hay thành tích của chúng ta (II Ti-mô-thê 2:13).

2. Sự Khiêm Nhường và Tạ Ơn: Sự hiểu biết đúng đắn diệt trừ mọi sự kiêu ngạo thuộc linh. Chúng ta không có gì để khoe, ngoài thập tự giá của Chúa Giê-xu Christ (Ga-la-ti 6:14). Mỗi ngày trở thành một cơ hội để sống trong lòng biết ơn sâu sắc vì ân điển nhưng không mà chúng ta đã lãnh nhận.

3. Động Lực Cho Đời Sống Thánh Khiết: Đây là điểm then chốt. Chúng ta không sống thánh thiện để được cứu, nhưng sống thánh thiện vì đã được cứu. Sứ đồ Phao-lô kết nối logic này: "Anh em đã được chuộc... bằng huyết báu của Đấng Christ... Hãy làm sáng danh Đức Chúa Trời" (I Cô-rinh-tô 6:20). Việc làm là kết quả chứ không phải nguyên nhân của sự cứu rỗi. Như cây tốt sẽ sinh trái tốt (Ma-thi-ơ 7:17-18), một đời sống được tái sanh bởi Thánh Linh tự nhiên sẽ khao khát và có khả năng sống đẹp lòng Chúa.

4. Sự Nhiệt Thành Trong Truyền Giáo: Khi nhận thức rằng những người chưa tin đang ở trong tình trạng "chết" về mặt thuộc linh, chúng ta sẽ cầu nguyện cách sốt sắng hơn, tin cậy vào quyền năng của Đức Thánh Linh để thức tỉnh và kéo họ đến với Đấng Christ, thay vì chỉ dựa vào lý lẽ và sức thuyết phục của con người.

Kết Luận

Vậy, chúng ta có đóng góp gì cho sự cứu rỗi của chính mình không? Xét về công trạng, giá trị và nguồn lực, câu trả lời tuyệt đối là KHÔNG. Sự cứu rỗi là công việc độc nhất, trọn vẹn và đầy đủ của Ba Ngôi Đức Chúa Trời: được Đức Chúa Cha lập kế hoạch, được Đức Chúa Con hoàn thành, và được Đức Thánh Linh áp dụng. Tuy nhiên, trong chương trình nhiệm mầu của Ngài, Đức Chúa Trời đã định rằng chúng ta tiếp nhận món quà ấy bằng đức tin – là sự đáp lại của tấm lòng được Ngài ban năng lực để ăn năn và tin cậy.

Chân lý này không dẫn đến thái độ thụ động, nhưng dẫn đến một đời sống của sự bình an, biết ơn, khiêm nhường và năng nổ. Nó đặt Chúa Giê-xu Christ làm trung tâm vinh hiển duy nhất của sự cứu rỗi. Như lời của thánh ca cổ điển: "Không gì trong tay tôi mang, chỉ đơn sơ nương cậy thập tự giá Ngài." Ước gọi mỗi chúng ta ngày càng kinh nghiệm sâu nhiệt hơn ân điển kỳ diệu này, và sống một đời sống phản chiếu sự vinh hiển của Đấng đã yêu thương và hiến chính mình Ngài vì chúng ta.

Rô-ma 11:36 tóm lại tất cả: "Vì muôn vật đều là từ Ngài, bởi Ngài, và hướng về Ngài. Vinh hiển cho Ngài đời đời, vô cùng! A-men."

Quay Lại Bài Viết