Vui Mừng Trong Hy Vọng: Khảo Cứu Rô-ma 12:12
Trong hành trình đức tin, Cơ Đốc nhân thường xuyên đối diện với nghịch cảnh, thử thách và sự chờ đợi. Giữa một thế giới đầy biến động và bất an, lời khuyên của sứ đồ Phao-lô trong Rô-ma 12:12 vang lên như một mệnh lệnh đầy quyền năng và an ủi: “Hãy vui mừng trong sự trông cậy, nhịn nhục trong sự hoạn nạn, bền lòng mà cầu nguyện” (Kinh Thánh Tin Lành Việt Ngữ 1925). Làm thế nào chúng ta có thể sống được mệnh lệnh này một cách chân thật và bền vững? Bài nghiên cứu chuyên sâu này sẽ khảo sát nền tảng thần học, bối cảnh Kinh Thánh, và những ứng dụng thực tiễn cho đời sống tin kính, giúp chúng ta không chỉ hiểu mà còn kinh nghiệm được niềm vui trong hy vọng thuộc linh.
I. Bối Cảnh và Cấu Trúc của Rô-ma 12:12
Để thấu hiểu trọn vẹn câu 12, chúng ta phải đặt nó trong dòng chảy của cả sách Rô-ma và đặc biệt là chương 12. Sách Rô-ma được xem là bức tranh hệ thống nhất về Phúc Âm: từ sự hư mất của con người (chương 1-3), đến sự xưng công bình bởi đức tin (chương 4-5), đời sống mới trong Đấng Christ (chương 6-8), cho đến chương trình cứu rỗi của Đức Chúa Trời với dân Y-sơ-ra-ên (chương 9-11). Từ chương 12, Phao-lô chuyển sang phần ứng dụng thực tiễn (praxis), kêu gọi tín hữu dâng thân thể mình làm của lễ sống và thờ phượng phải lẽ (Rô-ma 12:1).
Rô-ma 12:9-21 là một loạt những lời khuyên ngắn gọn, sắc bén về đời sống Cơ Đốc trong cộng đồng và thế gian. Câu 12 nằm giữa trọng tâm này, tạo thành một tam giác thuộc linh không thể tách rời:
1. Vui mừng trong sự trông cậy (Hướng về tương lai)
2. Nhịn nhục trong sự hoạn nạn (Đứng vững trong hiện tại)
3. Bền lòng mà cầu nguyện (Kết nối với Đấng ban sức lực)
Trong nguyên ngữ Hy Lạp, cấu trúc này được diễn đạt bằng các phân từ hiện tại (participles), cho thấy đây là những thái độ và hành động liên tục, đang diễn tiến, chứ không phải là cảm xúc nhất thời.
II. Giải Nghĩa “Vui Mừng Trong Hy Vọng”
A. Bản Chất của Hy Vọng Cơ Đốc (Elpis)
Từ Hy Lạp được dùng cho “sự trông cậy” là ἐλπίδι (elpidi), cách thức của elpis. Khác với khái niệm “hy vọng” thông thường trong ngôn ngữ hiện đại (mong ước một điều gì đó có thể xảy ra), elpis trong Tân Ước mang nghĩa sự trông đợi chắc chắn, sự tin quyết dựa trên lời hứa và bản tính thành tín của Đức Chúa Trời. Nó không phải là “mong manh hy vọng” mà là “vững vàng trông cậy”. Sứ đồ Phao-lô định nghĩa rõ đối tượng của hy vọng này trong Rô-ma 5:5: “...còn sự trông cậy không làm hổ thẹn, vì sự yêu thương của Đức Chúa Trời rải khắp trong lòng chúng ta bởi Đức Thánh Linh đã được ban cho chúng ta.” Hy vọng Cơ Đốc được đặt trên nền tảng là tình yêu của Đức Chúa Trời đã được bày tỏ qua sự chết và sống lại của Chúa Giê-xu Christ.
B. Ý Nghĩa của “Vui Mừng” (Chairo)
Động từ “vui mừng” trong câu này là χαίροντες (chairontes), một phân từ hiện tại của chairo. Nó không chỉ diễn tả một cảm xúc hạnh phúc chủ quan, bấp bênh, mà là một thái độ, một lựa chọn, một đặc điểm của đời sống được Thánh Linh điều khiển. Niềm vui này (chara) là một phần của trái Thánh Linh (Ga-la-ti 5:22). Nó tồn tại và thậm chí nở rộ ngay cả trong hoàn cảnh khó khăn, bởi vì nguồn của nó không phải là ngoại cảnh, mà là mối tương giao với Đấng Christ và sự chắc chắn của những lời hứa Ngài. Sứ đồ Phi-e-rơ cũng mô tả niềm vui này là “vui mừng lắm lắm, vinh hiển không xiết kể” dù chúng ta còn phải “buồn bã đủ điều” trong thử thách ngắn ngủi hiện nay (I Phi-e-rơ 1:6, 8).
C. Sự Kết Hợp Động Lực: Vui Mừng TRONG Hy Vọng
Cụm từ then chốt là “trong sự trông cậy”. Điều này cho thấy nền tảng và không gian tồn tại của niềm vui Cơ Đốc. Chúng ta không vui mừng về những khó khăn (mặc dù có thể cảm tạ Chúa trong mọi sự - I Tê-sa-lô-ni-ca 5:18), nhưng chúng ta vui mừng trong khi đang trông cậy. Niềm vui và hy vọng quyện vào nhau. Hy vọng là cái neo cho linh hồn, “vừa chắc vừa bền, vào trong nơi thánh” (Hê-bơ-rơ 6:19). Khi linh hồn được neo chặt vào Đấng Christ và những lời hứa đời đời của Ngài, nó có thể giữ vững và thậm chí vui mừng giữa sóng gió cuộc đời.
III. Nền Tảng Thần Học cho Hy Vọng và Niềm Vui
Làm sao chúng ta có thể có một hy vọng chắc chắn như vậy? Kinh Thánh chỉ ra những nền tảng không hề lay chuyển:
- Sự Sống Lại của Đấng Christ: Đây là cốt lõi của hy vọng chúng ta. Sự phục sinh của Chúa Giê-xu là bằng chứng cuối cùng về chiến thắng của Ngài trên tội lỗi và sự chết, và là đảm bảo cho sự sống lại và sự sống đời đời của chúng ta (I Cô-rinh-tô 15:20-22). Phi-e-rơ gọi đây là “sự sống lại của Đức Chúa Giê-xu Christ từ trong kẻ chết, và cơ nghiệp không hay hư, không ô uế, không suy tàn, để dành trong các từng trời cho anh em” (I Phi-e-rơ 1:3-4).
- Lời Hứa Thành Tín của Đức Chúa Trời: Đức Chúa Trời không thể nói dối. Mọi lời hứa của Ngài trong Đấng Christ đều là “Phải” và “A-men” (II Cô-rinh-tô 1:20). Tính cách thành tín của Đức Chúa Trời (Thi Thiên 36:5) là bảo đảm cho hy vọng của chúng ta.
- Sự Hiện Diện và Chức Vụ của Đức Thánh Linh: Chính Đức Thánh Linh là Đấng ban năng lực cho chúng ta để sống trong hy vọng. Ngài làm chứng với linh chúng ta rằng chúng ta là con cái Đức Chúa Trời (Rô-ma 8:16). Ngài cũng giúp đỡ sự yếu đuối chúng ta và làm nên sự cầu thay cho chúng ta (Rô-ma 8:26-27). Thánh Linh là “ấn chứng” và “của cầm” cho cơ nghiệp đời đời của chúng ta (Ê-phê-sô 1:13-14).
- Sự Xưng Công Bình và Tương Lai Vinh Hiển: Vì chúng ta đã được xưng công bình bởi đức tin (Rô-ma 5:1), chúng ta có sự bình an với Đức Chúa Trời. Và từ địa vị an toàn này, chúng ta “khoe về sự trông cậy về vinh hiển của Đức Chúa Trời” (Rô-ma 5:2). Hy vọng này hướng về ngày chúng ta được hoàn toàn giải cứu khỏi sự hiện diện của tội lỗi và được ở trọn vẹn với Chúa (Rô-ma 8:18-25).
IV. Ứng Dụng Thực Tiễn: Làm Thế Nào Để Vui Mừng Trong Hy Vọng?
Lẽ thật thần học phải dẫn đến sự biến đổi trong đời sống. Dưới đây là những bước thực tiễn để nuôi dưỡng và thể hiện đời sống “vui mừng trong hy vọng”:
1. Làm Mới Tâm Trí Bằng Lời Chúa Mỗi Ngày:
Hy vọng cần được nuôi dưỡng. Tâm trí chúng ta dễ bị cuốn theo những lo lắng và thông tin tiêu cực của thế gian. Phao-lô kêu gọi chúng ta đừng làm theo đời này, nhưng hãy “hóa mới trong tâm trí mình” (Rô-ma 12:2). Cách chính yếu là thường xuyên suy ngẫm Lời Chúa – nơi chứa đựng mọi lời hứa của Ngài. Thi Thiên 119:74 chép: “Kẻ kính sợ Chúa thấy tôi bèn vui mừng, vì tôi trông cậy nơi lời của Chúa.” Hãy ghi nhớ những câu Kinh Thánh nói về hy vọng, sự thành tín của Chúa, và tương lai vinh hiển (ví dụ: Giê-rê-mi 29:11, Rô-ma 8:28, Khải Huyền 21:3-4).
2. Thực Hành Sự Cầu Nguyện Biết Ơn và Ngợi Khen:
Cầu nguyện không chỉ là xin, mà còn là tạ ơn và ngợi khen. Khi chúng ta dâng lời cảm tạ Chúa về những điều Ngài đã làm và ngợi khen Ngài về bản tính của Ngài, lòng chúng ta được định hướng lại vào sự cao trọng và thành tín của Ngài. Sự vui mừng sẽ tuôn trào. Phi-líp 4:6-7 dạy chúng ta trình mọi sự cho Đức Chúa Trời bởi lời cầu nguyện, nài xin và sự tạ ơn. Thái độ biết ơn là thuốc giải độc cho sự thất vọng và bi quan.
3. Sống Trong Cộng Đồng Gây Dựng của Hội Thánh:
Niềm hy vọng cần được chia sẻ và củng cố trong tình yêu thương của Hội thánh. Hê-bơ-rơ 10:23-25 khuyên chúng ta hãy cầm giữ sự nhận biết về lòng trông cậy cho được vững bền, và “hãy khuyên bảo nhau... càng ngày càng hơn”. Khi một anh chị em yếu đuối, những người khác có thể nhắc nhở họ về lẽ thật và lời hứa của Chúa. Sự vui mừng có tính lây lan trong thân thể Đấng Christ.
4. Nhìn Xa Hơn Hiện Tại Để Thấy Cõi Đời Đời:
Sứ đồ Phao-lô viết: “Vì sự hoạn nạn nhẹ và tạm của chúng ta sanh cho chúng ta sự vinh hiển cao trọng đời đời, vô lượng, vô biên, mà chúng ta chăm chú về những sự thấy được, nhưng về những sự không thấy được; vì những sự thấy được chỉ là tạm thời, mà những sự không thấy được là đời đời.” (II Cô-rinh-tô 4:17-18). Hãy tập luyện “cặp mắt đức tin” để nhìn thấy bức tranh lớn hơn của Đức Chúa Trời. Mọi thử thách hôm nay đều được Ngài dùng để mài giũa chúng ta và đang dẫn đến một kết cuộc vinh hiển không thể so sánh được.
5. Phục Vụ Người Khác Trong Tình Yêu Thương:
Khi chúng ta tập trung vào nhu cầu của người khác và dùng ân tứ Chúa ban để phục vụ, chúng ta thoát khỏi sự ủ rủ của bản thân. Niềm vui đến khi chúng ta trở nên ống dẫn của tình yêu và sự an ủi từ Chúa cho người khác. Điều này thực hiện trọn vẹn mạng lệnh yêu thương trong Rô-ma 12:9-21 và mang lại ý nghĩa sâu sắc, từ đó củng cố hy vọng.
V. Kết Luận: Hy Vọng Là Sức Mạnh Cho Hành Trình
“Vui mừng trong hy vọng” không phải là một lời khuyên tích cực suông, mà là một mệnh lệnh khả thi dựa trên thực tại vững chắc của Phúc Âm. Nó là lời kêu gọi chúng ta sống với tầm nhìn đời đời, neo lòng vào Đấng Christ và những lời hứa bất diệt của Ngài. Niềm vui này không phủ nhận nỗi đau hay khó khăn, nhưng nó xuyên thấu và chiến thắng chúng, bởi vì chúng ta biết rõ phần cuối của câu chuyện: Đấng Christ đã thắng, và chúng ta ở trong Ngài cũng sẽ thắng.
Khi chúng ta bền lòng cầu nguyện và nhịn nhục trong hoạn nạn (hai phần còn lại của Rô-ma 12:12), chúng ta thực sự đang thể hiện niềm tin vào hy vọng của mình. Ước mong mỗi chúng ta, nhờ ân điển và quyền năng của Đức Thánh Linh, ngày càng trở nên những con người của hy vọng, tỏa ra niềm vui của Đấng Christ giữa một thế giới đang thất vọng, và làm chứng sống động về Phúc Âm cứu rỗi cho mọi người xung quanh.
“Nguyền xin Đức Chúa Trời của sự trông cậy, làm cho anh em đầy dẫy mọi điều vui vẻ và mọi điều bình an trong đức tin, hầu cho anh em nhờ quyền phép Đức Thánh Linh được dư dật mọi sự trông cậy!” (Rô-ma 15:13).