Thần Học Tự Nhiên
Trong hành trình tìm kiếm và nhận biết Đức Chúa Trời, con người không chỉ dựa vào những lời phán trực tiếp từ Ngài qua Kinh Thánh, mà còn có thể chiêm ngưỡng Ngài qua chính công trình sáng tạo của Ngài. Đây chính là lĩnh vực của Thần học tự nhiên (Natural Theology) – một nhánh nghiên cứu thần học quan trọng khám phá sự mặc khải của Đức Chúa Trời trong thế giới tự nhiên, lý trí con người và kinh nghiệm phổ quát. Bài viết này sẽ đi sâu khảo sát nền tảng Kinh Thánh, ý nghĩa, giới hạn và ứng dụng thiết thực của thần học tự nhiên trong đời sống đức tin của Cơ Đốc nhân.
Thần học tự nhiên có thể được hiểu là nỗ lực của con người nhằm đạt đến sự hiểu biết về sự tồn tại, thuộc tính và ý muốn của Đức Chúa Trời thông qua việc quan sát và suy luận từ thế giới tự nhiên, lịch sử, và cấu trúc của lý trí con người, mà không hoàn toàn dựa vào sự mặc khải đặc biệt (Special Revelation) được ghi chép trong Kinh Thánh. Nói cách khác, đây là những gì Đức Chúa Trời bày tỏ về chính Ngài cho mọi người ở mọi nơi thông qua những phương tiện phổ quát.
Kinh Thánh xác quyết mạnh mẽ về thực tại này. Trọng tâm của học thuyết này nằm ở hai phân đoạn then chốt:
1. Thi Thiên 19:1-4: "Các từng trời rao truyền sự vinh hiển của Đức Chúa Trời, Bầu trời giãi tỏ công việc tay Ngài. Ngày nầy giảng cho ngày kia, Đêm nầy tỏ sự tri thức cho đêm nọ. Chúng nó không có lời nói, cũng không có tiếng; Dầu vậy, tiếng chúng nó vang ra khắp thế gian, Và lời nói chúng nó truyền đến đầu cùng đất."
Trong tiếng Hê-bơ-rơ, từ "rao truyền" (מְסַפְּרִים - *mesapperim*) và "giãi tỏ" (יְחַוֶּה - *yechaveh*) mang ý nghĩa kể lại, tường thuật một cách rõ ràng và liên tục. Công trình sáng tạo không im lặng; nó đang rao giảng một bài giảng không lời về vinh quang (כָּבוֹד - *kavod*) và công việc (מַעֲשֶׂה - *ma'aseh*) của Đấng Tạo Hóa. Sự mặc khải này là phổ quát, vang ra đến "đầu cùng đất".
2. Rô-ma 1:19-20: Đây là nền tảng Tân Ước rõ ràng nhất. Sứ đồ Phao-lô viết: "Vì điều chi có thể biết được về Đức Chúa Trời thì đã trình bày ra cho họ, Đức Chúa Trời đã tỏ điều đó cho họ rồi, những sự trọn lành của Ngài mắt không thấy được, tức là quyền phép đời đời và bổn tánh Ngài, thì từ buổi sáng thế vẫn sờ sờ như mắt xem thấy, khi người ta xem xét công việc của Ngài. Cho nên họ không thể chữa mình được."
Phân tích từ ngữ Hy Lạp ở đây rất quan trọng:
- "Trình bày ra" (φανερόν - *phaneron*): nghĩa là hiển nhiên, rõ ràng, được phơi bày.
- "Tỏ" (ἐφανέρωσεν - *ephanerōsen*): động từ aorist, chỉ một hành động xác định trong quá khứ - Đức Chúa Trời đã bày tỏ cách chủ động.
- "Xem xét" (νοούμενα - *nooumena*): từ gốc νοέω (*noeō*), nghĩa là hiểu bằng lý trí, suy luận, nhận thức.
Dựa trên Rô-ma 1 và các phần Kinh Thánh khác, chúng ta có thể tổng kết những điều thần học tự nhiên có thể cho con người biết:
A. Những Điều Có Thể Biết (Sự Mặc Khải Phổ Quát):
- Sự Hiện Hữu của một Đấng Tạo Hóa Quyền Năng và Khôn Ngoan: Trật tự, sự phức tạp, sự kỳ diệu và mục đích trong vũ trụ đều kêu gọi một Nguyên Nhân Đầu Tiên (Công vụ 14:17; 17:24-27).
- Một Số Thuộc Tính của Đức Chúa Trời: Như quyền năng vô hạn (xem qua cơn bão, ngôi sao), sự khôn ngoan vô cùng (xem qua DNA, hệ sinh thái), và tính thẩm mỹ (xem qua vẻ đẹp của thiên nhiên).
- Luật Đạo Đức Cơ Bản: Lương tâm (συνείδησις - *syneidēsis*) con người làm chứng cho một tiêu chuẩn thiện ác phổ quát (Rô-ma 2:14-15). Con người dù ở nền văn hóa nào cũng có ý niệm về công lý, lòng thương xét và sự xấu hổ.
- Cơn Thịnh Nộ của Đức Chúa Trời đối với Tội Lỗi: Rô-ma 1:18 chỉ ra rằng cơn thạnh nộ từ trời tỏ ra nghịch cùng sự không tin và bất nghĩa của loài người, và sự suy đồi đạo đức (câu 24-32) là một phần của sự phán xét đó, có thể được nhận thấy trong xã hội.
B. Những Điều Không Thể Biết (Giới Hạn của Thần Học Tự Nhiên):
- Ân Điển Cứu Rỗi qua Chúa Giê-xu Christ: Thần học tự nhiên không thể bày tỏ Tin Lành - rằng Đức Chúa Trời đã yêu thế gian, ban Con Một Ngài, và sự chết chuộc tội của Chúa Giê-xu trên thập tự giá (1 Cô-rinh-tô 1:21, 2:8-10). Đây là "sự mầu nhiệm" chỉ được bày tỏ qua mặc khải đặc biệt.
- Đức Chúa Trời Ba Ngôi Hiệp Một: Sự dạy dỗ về Cha, Con và Thánh Linh là mặc khải độc nhất của Kinh Thánh.
- Kế Hoạch Cứu Rỗi Cá Nhân và Sự Tha Thứ Tội Lỗi: Một người không thể biết mình được xưng công bình bởi đức tin chỉ nhờ quan sát thiên nhiên.
- Ý Muốn Cụ Thể của Đức Chúa Trời cho Đời Sống Cá Nhân: Mặc dù thiên nhiên cho thấy sự quan phòng chung, ý muốn riêng cho đời sống chúng ta được biết qua Kinh Thánh và sự dẫn dắt của Thánh Linh.
Như vậy, thần học tự nhiên như một lời giới thiệu vĩ đại, nhưng nó không phải là cuốn sách giáo khoa đầy đủ. Nó đưa con người đến ngưỡng cửa của sự thờ phượng và sự nhận biết tội lỗi, nhưng chỉ có Tin Lành của Chúa Giê-xu Christ mới mở cánh cửa cứu rỗi.
Hiểu biết về thần học tự nhiên không chỉ là lý thuyết, nhưng có thể làm phong phú và định hướng cho đời sống đức tin chúng ta một cách sâu sắc:
1. Củng Cố Đức Tin Cá Nhân và Thờ Phượng: Mỗi lần chúng ta ngắm nhìn bầu trời đầy sao, một bông hoa phức tạp, hay sự sinh trưởng kỳ diệu của một hạt giống, đó là cơ hội để lý trí và tấm lòng chúng ta xác nhận lại sự hiện hữu và sự vĩ đại của Đấng Tạo Hóa. Điều này biến những khoảnh khắc thông thường thành thì giờ thờ phượng (Thi Thiên 8:1, 3-4). Hãy chủ động "xem xét công việc của Ngài" (Rô-ma 1:20) như một kỷ luật thiêng liêng.
2. Công Cụ Hữu Hiệu trong Truyền Giáo và Đối Thoại: Khi nói chuyện với người chưa tin, chúng ta có thể bắt đầu từ điểm chung: sự ngưỡng mộ đối với vẻ đẹp và trật tự của vũ trụ, hay ý thức nội tại về đúng-sai. Như Phao-lô đã làm ở A-rê-ô-ba (Công vụ 17:22-28), ông trích dẫn thơ ca của họ và chỉ vào bàn thờ "thờ chưa biết Đức Chúa Trời" để dẫn họ đến với Đấng Tạo Hóa chân thật. Thần học tự nhiên "cởi đất" cho hạt giống Tin Lành.
3. Đáp Lại với Thuyết Vô Thần và Thuyết Duy Vật: Khi đối diện với luận điệu cho rằng vũ trụ là ngẫu nhiên, Cơ Đốc nhân có thể chỉ ra rằng niềm tin vào một Đấng Sáng Tạo thông minh là kết luận hợp lý nhất dựa trên bằng chứng về thông tin phức tạp (DNA), tính có mục đích trong sinh học và sự tinh chỉnh hoàn hảo của các hằng số vũ trụ. Điều này không thay thế cho đức tin, nhưng cho thấy đức tin Cơ Đốc là hợp lý.
4. Khích Lệ Sự Quản Lý Môi Trường (Creation Care): Nếu thiên nhiên là tác phẩm nghệ thuật rao truyền vinh quang Đức Chúa Trời, thì việc chúng ta hủy hoại nó một cách vô trách nhiệm chẳng khác nào xé nát một bức tranh quý giá của Ngài. Thần học tự nhiên thúc giục chúng ta có trách nhiệm quản lý, bảo vệ và gìn giữ công trình sáng tạo (Sáng thế 2:15).
5. Nuôi Dưỡng Lòng Biết Ơn và Sự Phó Thác: Quan sát Đức Chúa Trời chu cấp cho chim trời (Ma-thi-ơ 6:26) và làm cho hoa huệ mọc lên (câu 28-30) nhắc nhở chúng ta về sự quan phòng yêu thương của Ngài cho chính chúng ta. Nếu Ngài chăm sóc phần sáng tạo nhỏ bé và tạm thời cách kỳ diệu như vậy, chắc chắn Ngài sẽ chăm sóc chúng ta là con cái Ngài.
Lịch sử Hội Thánh cho thấy có hai thái cực cần tránh:
- Phủ Nhận Hoàn Toàn Thần Học Tự Nhiên: Một số quan điểm cho rằng vì lý trí con người đã bị hư hoại bởi tội lỗi, nên hoàn toàn không thể biết gì về Đức Chúa Trời từ thiên nhiên. Tuy nhiên, điều này mâu thuẫn với Rô-ma 1:19-20 và Thi Thiên 19, là những phân đoạn được viết sau khi tội lỗi đã vào thế gian. Tội lỗi làm bóp méo và đàn áp sự thật (Rô-ma 1:18), chứ không xóa bỏ bằng chứng.
- Tuyệt Đối Hóa Thần Học Tự Nhiên: Nguy hiểm hơn là thuyết Duy Lý (Rationalism), cố gắng xây dựng toàn bộ hệ thống thần học chỉ dựa trên lý trí và thiên nhiên, gạt bỏ nhu cầu về Kinh Thánh và Chúa Giê-xu. Đây là con đường dẫn đến một "Đức Chúa Trời" trừu tượng, xa cách, chứ không phải là Cha yêu thương và Cứu Chúa Giê-xu.
Cân bằng Kinh Thánh là: Chúng ta đón nhận sự mặc khải phổ quát từ thiên nhiên như một món quà và một chứng cớ hùng hồn, nhưng chúng ta lệ thuộc hoàn toàn vào sự mặc khải đặc biệt trong Kinh Thánh và nơi Chúa Giê-xu Christ để biết con đường cứu rỗi và có mối tương giao thân mật với Đức Chúa Trời. Hai điều này bổ sung cho nhau, không loại trừ nhau.
Thần học tự nhiên dạy chúng ta rằng thế giới này không câm lặng. Nó đang vang lên một bài ca tụng vinh quang Đức Chúa Trời không dứt. Lương tâm con người là một bản án luật pháp được viết trong lòng. Những điều này khiến mọi người không thể bào chữa và dẫn họ đến chỗ khao khát một Đấng Cứu Chuộc. Là Cơ Đốc nhân, chúng ta được mời gọi trở thành những người "thông ngôn" cho tiếng nói của công trình sáng tạo, giúp người khác lắng nghe bài giảng không lời ấy, rồi dẫn họ đến với Lời đã trở nên xác thịt - Chúa Giê-xu Christ, là Đấng bày tỏ Đức Chúa Trời một cách trọn vẹn và cứu rỗi duy nhất (Giăng 1:14, 18; Công vụ 4:12).
Hãy bước ra ngoài, ngước nhìn bầu trời, lắng nghe tiếng thì thầm của tạo vật, và để lòng mình cùng hòa chung lời tôn vinh: "Các từng trời rao truyền sự vinh hiển của Đức Chúa Trời!" Từ đó, với lòng biết ơn sâu xa, chúng ta càng trân quý hơn Lời Kinh Thánh và Ân Điển cứu chuộc trong Chúa Cứu Thế Giê-xu, là sự mặc khải trọn vẹn và cuối cùng của Đức Chúa Trời cho nhân loại.