Đấng Christ Thánh Khiết
Trong thế giới tương phản giữa thiện và ác, thánh sạch và ô uế, khái niệm về sự thánh khiết thường bị hiểu lầm hoặc giản lược. Đối với Cơ Đốc nhân, sự thánh khiết không chỉ là một thuộc tính của Đức Chúa Trời hay một tiêu chuẩn đạo đức; nó được nhập thể trọn vẹn và sống động trong con người của Chúa Giê-xu Christ. Khám phá ý nghĩa của “Đấng Christ thánh khiết” không chỉ là một bài tập thần học, mà là một cuộc gặp gỡ biến đổi với chính nền tảng của đức tin và hy vọng của chúng ta. Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu vào ý nghĩa Kinh Thánh của sự thánh khiết, biểu hiện độc nhất vô nhị của nơi Đấng Christ, và những hệ quả sâu sắc cho đời sống hằng ngày của chúng ta.
Để hiểu sự thánh khiết của Đấng Christ, trước hết chúng ta phải hiểu ý nghĩa Kinh Thánh của từ “thánh khiết”. Trong tiếng Hê-bơ-rơ (Cựu Ước), từ chính là **qadosh** (קָדוֹשׁ). Từ gốc này mang ý nghĩa cơ bản là “**biệt riêng ra, tách ra**”. Đức Chúa Trời là qadosh — Ngài hoàn toàn biệt riêng, khác hẳn và tách biệt khỏi mọi tạo vật, khỏi mọi sự ô uế và tội lỗi. Sự thánh khiết của Ngài bao hàm cả ý nghĩa đạo đức (tinh sạch, công bình) và ý nghĩa siêu việt (khác biệt tuyệt đối). Tiên tri Ê-sai đã trải nghiệm điều này trong khải tượng: “Các Sê-ra-phim… kêu lên rằng: Thánh thay, Thánh thay, Thánh thay là Đức Giê-hô-va vạn quân! Khắp đất đầy dẫy sự vinh hiển Ngài!” (Ê-sai 6:2-3).
Trong tiếng Hy Lạp (Tân Ước), từ được dùng là **hagios** (ἅγιος), cũng mang ý nghĩa tương tự: “**được biệt riêng ra cho Đức Chúa Trời, thánh sạch, trong sạch về mặt đạo đức và nghi lễ**”. Thánh Linh là “Hagios Pneuma”, và các tín hữu được gọi là “các thánh đồ” (hoi hagioi) — những người được biệt riêng ra cho Đức Chúa Trời. Vậy, sự thánh khiết trước hết nói về bản chất biệt riêng và tinh tuyền của Đức Chúa Trời.
Đấng Christ thánh khiết trước hết bởi vì Ngài chính là Đức Chúa Trời. Ngài chia sẻ trọn vẹn bản tính thánh khiết của Đức Chúa Trời Cha. Sứ đồ Giăng tuyên bố: “Ban đầu có Ngôi Lời, Ngôi Lời ở cùng Đức Chúa Trời, và Ngôi Lời là Đức Chúa Trời… Ngôi Lời đã trở nên xác thịt, ở giữa chúng ta, đầy ơn và lẽ thật” (Giăng 1:1, 14). Sự thánh khiết của Ngài là thiên thượng, vĩnh cửu và bất biến.
Tuy nhiên, mầu nhiệm vĩ đại nằm ở chỗ: **Đấng Thánh Khiết tuyệt đối ấy đã tự nguyện nhập thể, mang lấy xác thịt con người trong sự hoàn toàn vô tội.** Thiên sứ đã tuyên bố với Ma-ri: “**Thánh Linh sẽ đến trên ngươi, và quyền phép Đấng Rất Cao sẽ che phủ ngươi dưới bóng mình, cho nên con thánh sanh ra, phải xưng là Con Đức Chúa Trời**” (Lu-ca 1:35). Từ “con thánh” ở đây là hagion trong tiếng Hy Lạp. Ngay từ lúc thai dựng, Chúa Giê-xu đã được “biệt riêng” một cách độc nhất, không hề bị nhiễm ô bởi tội lỗi di truyền từ A-đam. Ngài là A-đam sau cùng hoàn toàn thánh sạch (1 Cô-rinh-tô 15:45).
Sự thánh khiết của Chúa Giê-xu không chỉ là sự vô tội tiêu cực (không phạm tội), mà là **sự thánh sạch tích cực trọn vẹn trong tư tưởng, lời nói và hành động.** Ngài có thể thách thức những kẻ cáo buộc: “Ai trong các ngươi cáo ta ra về tội lỗi?” (Giăng 8:46). Sự vô tội của Ngài được chính kẻ phản Ngài là Giu-đa Ích-ca-ri-ốt công nhận: “Ta đã phạm tội vì nộp huyết vô tội!” (Ma-thi-ơ 27:4), và viên đội trưởng dưới chân thập tự giá xác nhận: “Người nầy thật là người công bình” (Lu-ca 23:47).
Sự thánh khiết của Đấng Christ được bày tỏ một cách sống động qua trọn cuộc đời Ngài:
1. Trong Mối Quan Hệ Với Đức Chúa Trời Cha: Sự vâng phục trọn vẹn của Ngài là biểu hiện tối thượng của sự thánh khiết. “… Dầu Ngài là Con, cũng đã học tập vâng lời bởi những sự khốn khổ mình đã chịu” (Hê-bơ-rơ 5:8). Lời cầu nguyện của Ngài tại Ghết-sê-ma-nê: “Cha ơi!… chẳng theo ý muốn Con, mà theo ý muốn Cha” (Ma-thi-ơ 26:39) cho thấy ý muốn thánh khiết của Ngài luôn hòa hợp trọn vẹn với ý muốn thánh khiết của Cha.
2. Trong Sự Đối Diện Với Cám Dỗ: Chúa Giê-xu bị ma quỷ cám dỗ trong đồng vắng (Ma-thi-ơ 4:1-11), nhưng Ngài đã không hề phạm tội. Tác giả Hê-bơ-rơ nhấn mạnh: “Vì chúng ta có thầy tế lễ thượng phẩm… đã bị cám dỗ trong mọi việc cũng như chúng ta, song chẳng phạm tội” (Hê-bơ-rơ 4:15). Sự thánh khiết của Ngài đã được tôi luyện và chứng minh trong thử thách.
3. Trong Thái Độ Với Tội Lỗi và Tội Nhân: Sự thánh khiết của Chúa Giê-xu không phải là thứ thánh khiết xa cách, khinh bỉ. Ngài căm ghét tội lỗi nhưng yêu thương tội nhân. Ngài tiếp xúc với người thu thuế, kẻ phung, và người phụ nữ tội lỗi, không bị ô uế bởi sự tiếp xúc ấy, ngược lại, **sự thánh khiết của Ngài có sức mạnh thanh tẩy và chữa lành.** Ngài phán với người đàn bà phạm tội ngoại tình: “Ta cũng không định tội ngươi; hãy đi, đừng phạm tội nữa” (Giăng 8:11). Lòng thương xót của Ngài là biểu hiện của sự thánh khiết tích cực.
Đây là khía cạnh trung tâm và sâu sắc nhất. Sự thánh khiết của Đức Chúa Trời đòi hỏi sự đoán phạt tội lỗi. “Tiền công của tội lỗi là sự chết…” (Rô-ma 6:23a). Làm thế nào một Đấng Thánh Khiết có thể tha thứ cho tội nhân mà không vi phạm chính bản tính thánh khiết của Ngài? Câu trả lời nằm trong **sự thay thế của Đấng Christ thánh khiết.**
Chúa Giê-xu, Chiên Con vô tì vít, đã tự nguyện gánh lấy cơn thịnh nộ của Đức Chúa Trời thay cho chúng ta. Phi-e-rơ giải thích: “Ấy chính Ngài đã mang tội lỗi chúng ta trong thân thể Ngài trên cây gỗ, hầu cho chúng ta là kẻ đã chết về tội lỗi, được sống cho sự công bình…” (1 Phi-e-rơ 2:24). Từ Hy Lạp cho “mang” (anapherō) có nghĩa là mang lên như một của lễ. **Chúa Giê-xu là của lễ thánh khiết duy nhất có thể làm trọn đòi hỏi của sự thánh khiết Đức Chúa Trời.** Trên thập tự giá, Ngài đã kinh nghiệm sự phân cách vì tội lỗi của chúng ta: “Đức Chúa Trời tôi ơi, Đức Chúa Trời tôi ơi, sao Ngài lìa bỏ tôi?” (Ma-thi-ơ 27:46). Sự thánh khiết của Cha đã đoán phạt tội lỗi nơi Con, để sự thánh khiết ấy có thể tuyên bố sự xưng công bình cho mọi kẻ tin (Rô-ma 3:26).
Biết về sự thánh khiết của Đấng Christ không phải chỉ để ngưỡng mộ, mà để được biến đổi và sống theo. Dưới đây là những áp dụng thiết thực:
1. Nền Tảng Cho Sự Cứu Rỗi và Lòng Tự Tin Thuộc Linh: Lòng tin cậy của chúng ta không dựa trên sự thánh khiết của bản thân, mà trên sự thánh khiết của Đấng Christ được kể cho chúng ta. “Đức Chúa Trời đã làm cho Đấng vốn chẳng biết tội lỗi trở nên tội lỗi vì chúng ta, hầu cho chúng ta nhờ Đấng đó mà được trở nên sự công bình của Đức Chúa Trời” (2 Cô-rinh-tô 5:21). Chúng ta có thể đến gần Đức Chúa Trời Thánh Khiết cách dạn dĩ nhờ huyết của Chúa Giê-xu (Hê-bơ-rơ 10:19-22).
2. Động Lực và Khuôn Mẫu Cho Đời Sống Thánh Khiết Cá Nhân: Chúa Giê-xu không chỉ là Đấng Cứu Chuộc mà còn là khuôn mẫu. Phi-e-rơ kêu gọi: “Hãy nên thánh trong mọi cách ăn nết ở, như Đấng đã gọi anh em là thánh, thì chính các anh em cũng phải thánh trong mọi sự… vì có chép rằng: Hãy nên thánh, vì ta là thánh” (1 Phi-e-rơ 1:15-16). Sự thánh khiết của chúng ta là một tiến trình (“hãy nên”) bắt nguồn từ việc chúng ta đã được Đấng Christ biệt riêng (“đã gọi anh em là thánh”).
3. Sức Mạnh Để Chiến Đấu Với Tội Lỗi: Khi bị cám dỗ, chúng ta nhìn lên Chúa Giê-xu, là Đấng đã chịu cám dỗ mà không hề phạm tội. Chúng ta nhờ cậy Thánh Linh, là Thánh Linh của Đấng Christ thánh khiết, để chiến thắng. “Vậy, vì chúng ta có thầy tế lễ thượng phẩm lớn đã thông qua các từng trời, tức là Đức Chúa Jêsus, Con Đức Chúa Trời… nên chúng ta hãy vững lòng đến gần ngôi ơn phước, hầu cho được thương xót và tìm được ơn để giúp chúng ta trong thì giờ có cần dùng” (Hê-bơ-rơ 4:14, 16).
4. Động Lực Cho Sự Thờ Phượng Chân Thật: Sự thánh khiết của Đấng Christ khiến chúng ta cúi đầu thờ phượng. Bài ca trên thiên đàng ca ngợi Chiên Con: “Ngài đáng lãnh quyền phép, giàu có, khôn ngoan, năng lực, tôn quý, vinh hiển và ngợi khen!” (Khải Huyền 5:12). Đời sống chúng ta phải là một của lễ thờ phượng sống động (Rô-ma 12:1).
Đấng Christ thánh khiết là mặc khải trọn vẹn về sự thánh khiết của Đức Chúa Trời trong hình hài con người. Ngài là Đức Chúa Trời Thánh Khiết nhập thể, là Con Người Hoàn Toàn Thánh Khiết, và là Chiên Con Thánh Khiết chịu chết để chuộc tội cho một nhân loại bất khiết. Sự thánh khiết của Ngài không phải là một khái niệm trừu tượng hay xa cách; nó là nguồn suối cứu rỗi, là khuôn mẫu cho đời sống, và là niềm hy vọng vinh quang cho tương lai. Khi chúng ta chiêm ngưỡng và tin cậy vào Đấng Christ thánh khiết, chính chúng ta cũng được kêu gọi, có năng lực và được biến đổi để phản chiếu sự thánh khiết của Ngài trong thế gian này, cho đến ngày chúng ta được ở cùng Ngài trong thành Giê-ru-sa-lem mới, nơi sự thánh khiết sẽ ngự trị đời đời (Khải Huyền 21:27).