Kinh Thánh Nói Gì Về Tự Tử
Chủ đề tự tử là một vấn đề sâu sắc, phức tạp và đầy đau thương, chạm đến nhiều cá nhân, gia đình và cộng đồng. Trong thế giới ngày nay, nơi áp lực, cô đơn, bệnh tật và tuyệt vọng dường như gia tăng, việc tìm kiếm câu trả lời vững chắc và đầy hy vọng từ Lời Đức Chúa Trời là điều cấp thiết. Là Cơ Đốc nhân, chúng ta cần tiếp cận chủ đề này với sự thận trọng, lòng thương xót sâu sắc, và trên hết, với ánh sáng chân lý của Kinh Thánh. Bài nghiên cứu này sẽ khảo sát những gì Kinh Thánh trực tiếp và gián tiếp nói về hành động tự kết liễu mạng sống, khám phá giá trị của sự sống, những trường hợp được ghi chép, và lời hứa về sự hiện diện cùng niềm hy vọng của Chúa ngay trong nơi tối tăm nhất.
Nền Tảng: Sự Sống Là Quà Tặng Thánh và Quý Báu Của Đức Chúa Trời
Để hiểu quan điểm của Kinh Thánh về tự tử, trước hết chúng ta phải hiểu nguồn gốc và giá trị của sự sống con người theo Kinh Thánh.
1. Con Người Được Dựng Nên Theo Hình Ảnh Đức Chúa Trời (Imago Dei): Điểm then chốt đầu tiên nằm trong sách Sáng-thế Ký. "Đức Chúa Trời dựng nên loài người như hình Ngài; Ngài dựng nên loài người giống như hình Đức Chúa Trời; Ngài dựng nên người nam cùng người nữ."
(Sáng-thế Ký 1:27). Từ ngữ Hê-bơ-rơ cho "hình" (צֶלֶם, *tselem*) và "giống" (דְּמוּת, *demuth*) chỉ về một sự tương đồng đại diện. Mỗi mạng sống con người, bất kể hoàn cảnh, đều mang phẩm giá thiêng liêng vì mang dấu ấn của Đấng Tạo Hóa. Hành động hủy hoại mạng sống đó, dù là của người khác hay của chính mình, là xâm phạm vào điều thuộc về và mang hình ảnh của Đức Chúa Trời.
2. Sự Sống Đến Từ và Thuộc Về Đức Chúa Trời: Kinh Thánh nhất quán dạy rằng Đức Chúa Trời là nguồn của sự sống. "Vì nơi Ngài chúng ta sống, động, và có..."
(Công-vụ 17:28). Trong Phục-truyền Luật-lệ Ký, Đức Chúa Trời tuyên bố: "Hãy xem: ngày nay ta đặt trước mặt ngươi sự sống và phước lành, sự chết và tai họa."
(Phục-truyền 30:15). "Chớ giết người."
(Xuất Ê-díp-tô Ký 20:13) – điều răn thứ sáu trong tiếng Hê-bơ-rơ (לֹא תִרְצָח, *lo tirtsach*) thường được hiểu là cấm sự giết người trái phép, bao gồm cả việc tự sát. Thẩm quyền về sự sống và sự chết thuộc về Đức Chúa Trời: "Chúa làm cho chết và cho sống..."
(I Sa-mu-ên 2:6).
Những Trường Hợp Tự Tử Được Ghi Chép Trong Kinh Thánh và Bài Học Từ Đó
Kinh Thánh ghi lại một số trường hợp tự tử. Điều quan trọng cần lưu ý là Kinh Thánh ghi chép các sự kiện này một cách khách quan, không có lời tán dương hay cổ xúy, và thường trong bối cảnh của sự sa ngã, tuyệt vọng, hoặc hậu quả của tội lỗi.
1. Sau-lơ (Saul) – Vị Vua Bị Bỏ Rơi (I Sa-mu-ên 31:4; II Sa-mu-ên 1): Sau một cuộc chiến thảm bại và các con trai tử trận, Vua Sau-lơ, đang bị thương nặng, đã yêu cầu vũ sĩ của mình đâm ông để kẻ thù không làm nhục ông. Người vũ sĩ không dám, nên Sau-lơ "lấy gươm và gieo mình trên mũi gươm ấy". Hành động này xảy ra trong bối cảnh ông đã lìa bỏ Đức Giê-hô-va (I Sử-ký 10:13-14), bị quỷ ám (I Sa-mu-ên 16:14), và không còn tìm kiếm sự hướng dẫn của Chúa. Đây là kết cục bi thảm của một đời sống đánh mất mối tương giao với Đấng ban sự sống.
2. A-hi-tô-phe (Ahithophel) – Kẻ Phản Bội (II Sa-mu-ên 17:23): Cố vấn của Đa-vít, sau khi phản bội và theo phe Áp-sa-lôm nổi loạn, thấy mưu kế của mình không được nghe, đã về nhà "thắt cổ chết". Sự kiện này gắn liền với sự phản bội, kiêu ngạo và thất vọng khi kế hoạch đổ vỡ.
3. Giu-đa Ích-ca-ri-ốt (Judas Iscariot) – Kẻ Phản Chúa (Ma-thi-ơ 27:5): Sau khi phản bội Chúa Giê-xu, Giu-đa "ném bạc vào đền thờ, liền trở ra, đi thắt cổ". Sách Công-vụ 1:18 mô tả thêm chi tiết về cái chết thảm khốc của ông. Đây là hành động của sự hối hận cùng cực (Ma-thi-ơ 27:3) nhưng không dẫn đến sự ăn năn hướng về Chúa (sự hối hận thế gian, *metamelomai*), mà chỉ là cảm giác dằn vặt, tuyệt vọng.
4. Người Cai Ngục ở Phi-líp (Công-vụ 16:27) – Người Được Cứu Khỏi Tuyệt Vọng: Đây là một trường hợp đáng chú ý vì nó *gần như* xảy ra nhưng đã được ngăn chặn. Khi thấy ngục mở, người cai ngục tưởng các tù nhân đã trốn thoát, liền rút gươm định tự tử. Nhưng Phao-lô kêu lớn: "Chớ làm hại mình; chúng ta đều còn cả đây!"
Tiếng kêu ấy không chỉ cứu mạng ông về thể xác, mà dẫn đến câu hỏi quan trọng: "Hỡi các chúa, tôi phải làm chi cho được cứu?"
và kết thúc bằng cả nhà ông tin Chúa, vui mừng (Công-vụ 16:31-34). Câu chuyện này cho thấy có một lối thoát khỏi tuyệt vọng, và đó là Tin Lành của Chúa Giê-xu Christ.
Quan sát chung: Trong tất cả các trường hợp được ghi chép, tự tử xảy ra trong bối cảnh của sự thất bại, hổ thẹn, phản bội, hoặc xa cách Đức Chúa Trời. Kinh Thánh không có một câu nào tán thành hay ủng hộ hành động này.
Những Lời Hứa và Sự Hiện Diện Của Đức Chúa Trời Trong Cơn Tuyệt Vọng
Mặc dù Kinh Thánh không có một chương nói riêng "về tự tử", nhưng nó tràn ngập những lời hứa về sự hiện diện, sức lực và niềm hy vọng của Đức Chúa Trời dành cho những ai đang trong cơn khủng hoảng sâu thẳm nhất.
1. Chúa Hứa Ở Cùng Chúng Ta: "Chớ ái ngại, vì ta ở cùng ngươi; chớ kinh khiếp, vì ta là Đức Chúa Trời ngươi. Ta sẽ bổ sức cho ngươi; phải, ta sẽ giúp đỡ ngươi; ta sẽ lấy tay hữu công bình của ta mà nâng đỡ ngươi."
(Ê-sai 41:10). Danh Chúa Giê-xu là Em-ma-nu-ên, nghĩa là "Đức Chúa Trời ở cùng chúng ta" (Ma-thi-ơ 1:23). Ngài không hứa sẽ cất mọi hoạn nạn, nhưng Ngài hứa đồng hành xuyên qua nó.
2. Sự Yếu Đuối và Ân Điển Của Chúa: Sứ đồ Phao-lô đã cầu xin Chúa cất đi "cái giằm xóc vào thịt" của ông. Nhưng Chúa đáp: "Ân điển ta đủ cho ngươi rồi, vì sức mạnh của ta nên trọn vẹn trong sự yếu đuối."
(II Cô-rinh-tô 12:9). Phao-lô kết luận: "Vậy tôi rất vui lòng trong sự yếu đuối... vì khi tôi yếu đuối, ấy là lúc tôi mạnh mẽ."
Đây là một nghịch lý của đức tin: Trong điểm yếu cùng cực của chúng ta, quyền năng của Đấng Christ có thể được bày tỏ cách trọn vẹn nhất.
3. Không Cám Dỗ Nào Vượt Quá Sức Chịu Đựng: "Chẳng có sự cám dỗ nào đến cho anh em mà là sự cám dỗ chung của loài người; Đức Chúa Trời là thành tín, Ngài chẳng hề cho anh em bị cám dỗ quá sức mình đâu, nhưng trong sự cám dỗ, Ngài cũng mở đàng cho ra khỏi, để anh em có thể chịu được."
(I Cô-rinh-tô 10:13). Lời hứa này bao gồm cả cám dỗ của sự tuyệt vọng. Chúa luôn mở một lối thoát – có thể là qua Lời Ngài, qua sự khích lệ của Hội Thánh, qua sự giúp đỡ chuyên môn, hay qua sự bình an siêu nhiên Ngài ban.
Thực Hành Ứng Dụng Cho Đời Sống Cơ Đốc
1. Đối Với Những Ai Đang Vật Lộn Với Ý Nghĩ Tự Tử:
- Tìm Kiếm Sự Giúp Đỡ Ngay Lập Tức: Ý nghĩ tự tử thường như một cơn bão dữ dội, che khuất mọi lối thoát. Hãy nhớ lời hứa trong I Cô-rinh-tô 10:13. Lối thoát Chúa mở ra có thể là một người bạn tin cậy, một mục sư, một đường dây nóng, hoặc một chuyên gia sức khỏe tâm thần. Tìm kiếm sự giúp đỡ là hành động của đức tin và khôn ngoan, không phải sự yếu đuối.
- Bám Lấy Lời Hứa Của Chúa Mỗi Ngày: Đừng nhìn vào cả chặng đường dài. Hãy sống từng ngày, từng giờ.
"Sự nhân từ Đức Giê-hô-va hằng còn đến đời đời."
(Thi-thiên 100:5). Hãy đọc và cầu nguyện những Thi-thiên về sự đau khổ (ví dụ: Thi-thiên 22, 23, 42, 88). - Ở Trong Sự Thông Công: Ma quỷ thích cô lập chúng ta. Hãy cố gắng ở gần những tín hữu yêu thương.
"Hai người hơn một... vì nếu người này sa ngã, thì người kia sẽ đỡ bạn mình lên."
(Truyền-đạo 4:9-10).
2. Đối Với Hội Thánh và Tín Hữu Muốn Giúp Đỡ Người Khác:
- Lắng Nghe và Đồng Cảm, Không Phán Xét: Hãy tạo một không gian an toàn. Đôi khi, điều người đau khổ cần nhất không phải là một bài giảng, mà là một đôi tai lắng nghe và một trái tim đồng cảm.
"Hỡi anh em, nếu có người nào bị bắt trong sự phạm tội, thì anh em là kẻ có Đức Thánh Linh, hãy lấy lòng mềm mại mà sửa họ lại."
(Ga-la-ti 6:1). - Cầu Nguyện Cùng và Cho Họ: Hãy dẫn họ đến với người Chăn Chiên Nhân Lành. Cầu nguyện không chỉ là lời nói, mà là mời Chúa vào chính trung tâm của cơn bão.
- Thực Tế và Hỗ Trợ Thực Tiễn: Sự giúp đỡ có thể là một bữa ăn, việc đưa đi gặp chuyên gia, hoặc đơn giản là ngồi yên lặng bên cạnh. Hãy là bàn tay và đôi chân của Đấng Christ.
Kết Luận: Sự Sống Là Của Chúa, và Sự Hy Vọng Luôn Ở Trong Ngài
Kinh Thánh trình bày một quan điểm rõ ràng: Sự sống là món quà thánh và quý báu từ Đức Chúa Trời, và chỉ mình Ngài có thẩm quyền trên sự sống và sự chết. Tự tử không phải là "lối thoát danh dự" hay "giải pháp" theo Kinh Thánh; đó là bi kịch xảy ra khi sự đau đớn và tuyệt vọng của con người vượt quá tầm nhìn về tình yêu và quyền năng của Đức Chúa Trời.
Tuy nhiên, thông điệp mạnh mẽ nhất của Kinh Thánh dành cho chủ đề này không nằm ở sự lên án, mà nằm ở LỜI HỨA VỀ SỰ HIỆN DIỆN VÀ HY VỌNG. Chúa Giê-xu Christ, Con Đức Chúa Trời, đã tự nguyện trao sự sống mình (Giăng 10:18) để mang lấy gánh nặng tội lỗi và sự tuyệt vọng của chúng ta. Ngài đã bước vào nơi sâu thẳm nhất của sự chết và địa ngục để phá tan quyền lực của nó. Vì vậy, Ngài hiểu nỗi đau của chúng ta. "Vì chúng ta không có thầy tế lễ thượng phẩm không có thể cảm thương sự yếu đuối chúng ta, bèn có một thầy tế lễ bị thử thách trong mọi việc cũng như chúng ta, song chẳng phạm tội. Vậy, chúng ta hãy vững lòng đến gần ngôi ơn phước, hầu cho được thương xót và tìm được ơn để giúp chúng ta trong thì giờ có cần dùng."
(Hê-bơ-rơ 4:15-16).
Cho dù bạn đang vật lộn với những ý nghĩ đen tối, hay đang tìm cách giúp đỡ người thân yêu, hãy nhớ rằng: Trong Đấng Christ, không có hố sâu nào của sự tuyệt vọng mà tình yêu Ngài không thể với tới, không có đêm tối nào mà ánh sáng phục sinh của Ngài không thể xuyên thủng. Sự sống của bạn có mục đích và giá trị vĩnh cửu trong Ngài. Hãy nắm lấy sự giúp đỡ, bám chặt vào cộng đồng đức tin, và trên hết, chạy đến với Chúa Giê-xu, Đấng nói: "Hỡi những kẻ mệt mỏi và gánh nặng, hãy đến cùng ta, ta sẽ cho các ngươi được yên nghỉ."
(Ma-thi-ơ 11:28).