“Nhờ Miệng Con Trẻ Và Những Con Đang Bú Mà Chúa Được Ngợi Khen” (Ma-thi-ơ 21:16)
Câu Kinh Thánh trong Ma-thi-ơ 21:16 là một trong những lời tuyên bố đầy thẩm quyền và giàu hình ảnh của Chúa Giê-xu, vừa đáp trả sự chỉ trích của giới lãnh đạo tôn giáo, vừa mặc khải một chân lý sâu sắc về bản tính của Đức Chúa Trời và cách thức Ngài nhận sự thờ phượng. Để hiểu trọn vẹn ý nghĩa, chúng ta cần đặt nó trong bối cảnh lịch sử, văn hóa, thần học và đặc biệt là trong mạch văn của phân đoạn.
I. Bối Cảnh Trực Tiếp: Sự Kiện Trong Đền Thờ (Ma-thi-ơ 21:12-17)
Sự kiện diễn ra vào ngày sau khi Chúa Giê-xu long trọng vào thành Giê-ru-sa-lem (Chúa Nhật Lễ Lá). Ngài đã có hai hành động mang tính ngôn sứ và thanh tẩy:
- Đuổi những kẻ buôn bán ra khỏi đền thờ (c.12-13): Hành động này tuyên bố uy quyền của Ngài với tư cách là Chủ đền thờ (Ma-la-chi 3:1) và phục hồi chức năng thật của nơi thánh – là “nhà cầu nguyện” (Ê-sai 56:7), chứ không phải “hang trộm cướp” (Giê-rê-mi 7:11).
- Chữa lành người mù và què trong đền thờ (c.14): Đây là dấu hiệu của thời đại Mê-si-a (Ê-sai 35:5-6), chứng minh quyền năng cứu rỗi và phục hồi của Vua đang đến.
Phản ứng trước hai hành động này là một sự phân cực rõ rệt:
- Từ các con trẻ: Họ reo hò trong đền thờ: “Hô-sa-na Con vua Đa-vít!” (c.15). Cụm “Hô-sa-na” (tiếng Hê-bơ-rơ: הוֹשִׁיעָה נָּא – Hôshia‘ na’) có nghĩa là “Xin hãy cứu!”. Đây là lời tung hô dành cho Đấng Mê-si-a, Con của Đa-vít, Đấng mang sự cứu rỗi đến (Thi thiên 118:25-26).
- Từ các thầy tế lễ cả và thầy thông giáo: Họ “tức mình” (c.15 – tiếng Hy Lạp: ἠγανάκτησαν – ēganaktēsan, chỉ sự phẫn nộ, tức giận dữ dội). Họ chỉ trích Chúa Giê-xu: “Thầy có nghe điều những đứa trẻ nầy nói không?” (c.16a). Câu hỏi của họ mang hàm ý mỉa mai, cho rằng những lời đó là báng bổ và Chúa Giê-xu phải ngăn cấm chúng.
Chính trong bối cảnh căng thẳng đó, Chúa Giê-xu đáp lại bằng một câu hỏi và một lời trích dẫn Kinh Thăm sâu sắc.
II. Phân Tích Câu Trả Lời Của Chúa Giê-xu: “Các ngươi há chưa hề đọc lời nầy…”
Chúa Giê-xu không trực tiếp trả lời câu hỏi “có nghe” của họ. Thay vào đó, Ngài đưa họ trở về với Lời Đức Chúa Trời, với thẩm quyền tuyệt đối: “Các ngươi há chưa hề đọc lời nầy: Vì miệng con trẻ và những con đang bú, Chúa được ngợi khen trọn vẹn hay sao?” (Ma-thi-ơ 21:16).
Ngài trích dẫn từ Thi thiên 8:2 (trong bản Bảy Mươi – LXX). Chúng ta cần xem xét cả nguyên văn Thi thiên lẫn cách Chúa Giê-xu áp dụng nó.
- Nguyên văn Thi thiên 8:2 (Hê-bơ-rơ): “Từ miệng trẻ thơ và trẻ đang bú, Ngài đã lập nên sức mạnh (עֹז – oz) vì cớ các kẻ thù nghịch Ngài, để làm cho kẻ thù và kẻ báo thù phải nín lặng.”
- Bản LXX & Cách Chúa Giê-xu dùng: Bản LXX dịch “sức mạnh” (עֹז) thành “sự ngợi khen” (αἶνος – ainos). Chúa Giê-xu dùng từ “ngợi khen” (ἠρτίσω αἶνον – ērtisō aionon – “Ngài đã chuẩn bị/sắm sẵn sự ngợi khen”).
Sự thay đổi từ “sức mạnh” sang “ngợi khen” không mâu thuẫn, mà bày tỏ một chân lý thần học: Sự ngợi khen chân thật phát ra từ những tấm lòng đơn sơ, yếu đuối chính là biểu hiện tối thượng của quyền năng (sức mạnh) của Đức Chúa Trời. Khi con người yếu đuối nhất nhận biết và tôn vinh Đức Chúa Trời, thì quyền năng của Ngài được bày tỏ cách trọn vẹn nhất, khiến kẻ thù (ở đây là các thầy thông giáo cứng lòng) phải hổ thẹn, nín lặng.
III. Ý Nghĩa Thần Học Sâu Sắc
Câu nói này của Chúa Giê-xu mặc khải nhiều điều về Đức Chúa Trời và Vương Quốc của Ngài:
1. Bản Tính Của Sự Ngợi Khen Mà Đức Chúa Trời Tìm Kiếm: Đức Chúa Trời không tìm kiếm sự ngợi khen phức tạp, học thuật hay hình thức từ những bậc “khôn ngoan, thông sáng” theo thế gian (xem 1 Cô-rinh-tô 1:26-29). Ngài tìm kiếm sự ngợi khen tự phát, chân thành, và đầy lòng tin cậy như của con trẻ. Con trẻ không tính toán thiệt hơn, không quan tâm đến thể diện hay lễ nghi phức tạp. Chúng đơn giản bày tỏ điều chúng thấy và tin. Sự ngợi khen “trọn vẹn” (Hy Lạp: κατηρτίσω – katērtisō, có nghĩa là hoàn chỉnh, được sắm sẵn cách hoàn hảo) chính là loại ngợi khen như vậy.
2. Sự Đảo Lộn Các Giá Trị Trong Vương Quốc Đức Chúa Trời: Các lãnh đạo tôn giáo đại diện cho sự khôn ngoan, địa vị, quyền lực và sự hiểu biết Kinh Thánh theo kiểu hình thức. Những đứa trẻ đại diện cho sự yếu đuối, đơn sơ, phụ thuộc và không có địa vị. Việc Chúa Giê-xu chấp nhận lời ngợi khen từ các con trẻ và dùng Kinh Thánh để biện minh cho chúng là một cú sốc đối với hệ thống tôn giáo đương thời. Nó công bố rằng Vương Quốc Đức Chúa Trời thuộc về những ai có tâm hồn như con trẻ (Ma-thi-ơ 18:3-4). Đức Chúa Trời dùng điều yếu đuối của thế gian để làm hổ thẹn điều mạnh (1 Cô-rinh-tô 1:27).
3. Chúa Giê-xu Là Đức Giê-hô-va Trong Thi Thiên 8: Đây là điểm then chốt. Trong Thi thiên 8, chủ thể được ngợi khen là Đức Giê-hô-va (“Lạy Đức Giê-hô-va là Chúa chúng tôi…” – câu 1). Bằng việc áp dụng câu này cho chính mình, Chúa Giê-xu đang tuyên bố cách rõ ràng và công khai thần tính của Ngài. Ngài chính là Đức Giê-hô-va đáng được ngợi khen. Các thầy thông giáo chắc chắn hiểu được hàm ý đầy khiêu khích này, đó là lý do họ càng thêm tức giận.
4. Sự Ứng Nghiệm Mê-Si-A: Lời tung hô “Hô-sa-na Con vua Đa-vít” từ miệng con trẻ là sự ứng nghiệm lời tiên tri về Đấng Mê-si-a. Dù các nhà lãnh đạo tâm linh mù quáng không nhận ra, thì ngay cả đá cũng phải kêu lên (Lu-ca 19:40), huống chi là những tấm lòng con trẻ đơn sơ. Sự nhận biết và ngợi khen của con trẻ là bằng chứng cho thấy Chúa Giê-xu chính là Đấng Mê-si-a được hứa ban.
IV. Ứng Dụng Thực Tiễn Cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân
1. Nuôi Dưỡng Tấm Lòng Đơn Sơ, Tin Cậy Như Con Trẻ Trong Sự Thờ Phượng: Chúng ta dễ rơi vào tình trạng thờ phượng Chúa bằng sự máy móc, hình thức, hoặc bằng sự hiểu biết tri thức khô khan. Chúa muốn chúng ta đến với Ngài bằng sự ngạc nhiên, vui mừng và phó thác như một đứa trẻ. Hãy tự hỏi: Sự ngợi khen, cầu nguyện của tôi có còn là sự tuôn trào tự nhiên của một tấm lòng yêu mến, hay chỉ là một nghi lễ?
2. Trân Trọng Và Khích Lệ “Tiếng Nói Của Con Trẻ” Trong Hội Thánh: “Con trẻ” ở đây không chỉ nghĩa đen, mà còn chỉ những tín hữu non trẻ, những người mới tin, những người có địa vị thấp kém, ít học trong mắt thế gian. Hội Thánh có tạo không gian để những tiếng nói đơn sơ, chân thành đó được cất lên không? Hay chúng ta vô tình trở nên giống các thầy thông giáo, khó chịu với sự nhiệt thành có vẻ “ồn ào” hay “thiếu chỉnh chu” của họ? Chúng ta cần học để nhận biết và vui mừng trong bất kỳ sự ngợi khen chân thật nào dành cho Chúa Cứu Thế Giê-xu.
3. Nhận Biết Quyền Năng Chúa Qua Sự Yếu Đuối: Khi chúng ta cảm thấy mình quá nhỏ bé, yếu đuối, không có gì để dâng cho Chúa, hãy nhớ đến câu Kinh Thánh này. Chính từ “miệng con trẻ và những con đang bú” – biểu tượng của sự hoàn toàn bất lực và phụ thuộc – mà Chúa được ngợi khen cách trọn vẹn. Chúa thích dùng sự yếu đuối của chúng ta để bày tỏ quyền năng của Ngài. Lời cầu nguyện đơn sơ, lời làm chứng rụt rè, hành động yêu thương nhỏ bé trong sự phó thác… tất cả đều là những bài ca ngợi khen quyền năng khiến ma quỷ phải nín lặng.
4. Tập Trung Vào Chúa Giê-xu Là Trung Tâm Của Mọi Sự Ngợi Khen: Mục đích tối hậu của sự ngợi khen là gì? Là để Chúa “được ngợi khen”. Câu chuyện không xoay quanh những đứa trẻ, hay sự tức giận của các thầy thông giáo, mà xoay quanh Chúa Giê-xu – Đấng đáng được mọi lời tôn vinh. Mọi sự thờ phượng, ngợi khen của chúng ta phải luôn kiểm chứng xem có thật sự hướng về Ngài và tôn cao Ngài không, hay chỉ là để thỏa mãn cảm xúc, truyền thống của chúng ta.
V. Kết Luận
Câu nói “Vì miệng con trẻ và những con đang bú, Chúa được ngợi khen trọn vẹn” là một lời mặc khải đầy quyền năng. Nó vừa là lời biện hộ cho sự thờ phượng chân thành, vừa là lời tuyên bố về thần tính của Chúa Giê-xu, và cũng là nguyên tắc của Vương Quốc Đức Chúa Trời – nơi sự yếu đuối được dùng để bày tỏ sức mạnh, và sự khôn ngoan của thế gian bị làm cho trở nên điên dại.
Ngày nay, Chúa vẫn đang tìm kiếm những “con trẻ” – những tấm lòng đơn sơ, tin cậy, không cậy vào sự khôn ngoan riêng, nhưng hết lòng hướng về Ngài và reo lên: “Hô-sa-na! Con vua Đa-vít! Chúa ơi, xin hãy cứu!”. Ước mong Hội Thánh của Chúa luôn tràn đầy tiếng reo hò ngợi khen như vậy, và mỗi chúng ta giữ mãi được tấm lòng con trẻ ấy trước mặt Chúa.
“Hãy khen ngợi Đức Giê-hô-va! Vì từ Giê-ru-sa-lem và từ Si-ôn, Ngài sẽ cai trị, đời đời còn mãi. Ha-lê-lu-gia!” (Thi thiên 146:10, KTHĐ).