Ý Nghĩa Của Áo Trắng Trong Khải Huyền 3:18
Trong bảy bức thư gửi cho bảy Hội Thánh được chép trong sách Khải Huyền, lời quở trách và khuyên bảo dành cho Hội Thánh Lao-đi-xê là một trong những lời nghiêm khắc và đầy hình ảnh biểu tượng nhất. Giữa những lời đó, Chúa Giê-xu phán: “Ta khuyên ngươi hãy mua nơi ta vàng thử lửa, cho được giàu có; và áo trắng, cho được mặc vào, hầu cho không lộ sự xấu hổ về sự trần truồng mình; và thuốc xức mắt, đặng thoa mắt ngươi, hầu cho ngươi thấy được” (Khải Huyền 3:18). Trong câu này, “áo trắng” (*himatia leuka* – ἱμάτια λευκά) là một biểu tượng thuộc linh sâu sắc, mang theo nhiều tầng lớp ý nghĩa liên quan đến sự cứu rỗi, sự thánh khiết, và địa vị của người tin Chúa. Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu vào ngữ cảnh, ý nghĩa nguyên gốc, và sự ứng dụng thiết thực của biểu tượng áo trắng trong đời sống Cơ Đốc nhân.
Để hiểu thấu đáo lời khuyên “mua áo trắng,” chúng ta phải đặt nó vào đúng ngữ cảnh của bức thư gửi Hội Thánh Lao-đi-xê (Khải Huyền 3:14-22). Chúa Giê-xu tự giới thiệu mình là “A-men, là Đấng làm chứng thành tín và chân thật, là Đấng làm đầu của cơ bỉnh Đức Chúa Trời” (câu 14). Ngài phán thẳng về tình trạng thuộc linh của họ: “Vì ngươi hâm hẩm, không nóng cũng không lạnh, nên ta sẽ nhả ngươi ra khỏi miệng ta” (câu 16). Hội Thánh này tự mãn, tự cho mình đã “giàu có, đã làm nên giàu, không cần chi cả”, nhưng thực tế trước mặt Đấng Christ, họ là “khốn khổ, khốn khó, nghèo ngặt, đui mù và trần truồng” (câu 17).
Chính trong sự tương phản giữa nhận thức sai lầm của họ và thực trạng thảm hại thuộc linh mà lời khuyên “mua áo trắng” trở nên cấp thiết. Họ “trần truồng” về mặt thuộc linh – tức là họ thiếu sự công bình thật, sự che đỡ trước sự thánh khiết của Đức Chúa Trời, và đang sống trong sự xấu hổ vì tội lỗi chưa được giải quyết. “Áo trắng” ở đây chính là giải pháp cho sự trần truồng thuộc linh ấy.
Trước khi đi vào phân tích cụ thể Khải Huyền 3:18, chúng ta cần khảo sát ý nghĩa của “áo trắng” và “màu trắng” xuyên suốt mạc khải của Đức Chúa Trời.
1. Trong Cựu Ước – Sự Che Đậy và Thánh Khiết:
- Sáng Thế Ký 3:7, 21: Sau khi phạm tội, A-đam và Ê-va thấy mình trần truồng và dùng lá cây vả để che đậy. Nhưng Đức Chúa Trời đã dùng “da thú” làm áo cho họ. Đây là hình ảnh đầu tiên về sự che đậy tội lỗi cần đến sự chết đổ huyết (sinh tế thay thế), báo trước sự công bình từ bên ngoài được Đức Chúa Trời ban cho.
- Xuất Ê-díp-tô Ký 28: Những bộ áo thánh cho thầy tế lễ Aaron và các con trai người được Đức Chúa Trời chỉ dẫn tỉ mỉ để họ có thể hầu việc trước mặt Ngài. Áo lễ biểu thị sự vinh hiển và vẻ đẹp, đồng thời che đậy sự bất toàn của con người khi đến gần Đấng Thánh.
- Ê-sai 1:18: “Dầu tội các ngươi như hồ điều, sẽ trở nên trắng như tuyết; dầu đỏ như son, sẽ trở nên trắng như lông chiên.” Đây là lời hứa về sự tha thứ và thanh tẩy, nơi màu đỏ của tội lỗi được biến đổi thành màu trắng của sự thanh sạch.
- Ê-sai 61:10: “Ta sẽ lấy làm vui vẻ lớn trong Đức Giê-hô-va, linh hồn ta mừng rỡ trong Đức Chúa Trời; vì Ngài đã mặc áo cứu rỗi cho ta; khoác áo choàng công bình...” Tiên tri Ê-sai bày tỏ hình ảnh tuyệt vời về sự công bình và cứu rỗi như một bộ áo được mặc lấy.
2. Trong Tân Ước – Sự Công Bình và Chiến Thắng:
- Ma-thi-ơ 22:11-13: Trong ẩn dụ tiệc cưới, vị vua thấy một người không mặc áo cưới và bị quăng ra ngoài nơi tối tăm. Áo cưới tượng trưng cho sự công bình của Đấng Christ, là điều kiện để dự tiệc Nước Thiên Đàng.
- Ga-la-ti 3:27: “Vì chưng anh em thảy đều chịu phép báp-tem trong Đấng Christ, đều mặc lấy Đấng Christ vậy.” Sứ đồ Phao-lô dùng hình ảnh “mặc lấy” để nói về sự đồng nhất hóa với Đấng Christ trong sự chết và sống lại của Ngài.
- Khải Huyền 6:11: Các linh hồn của những người chịu chết vì đạo dưới bàn thờ được cho “mỗi người một cái áo dài trắng” (leukē stolē – λευκὴ στολή). Áo trắng ở đây biểu thị sự công nhận, sự nghỉ ngơi và phần thưởng cho sự trung tín.
- Khải Huyền 7:9, 13-14: Một đoàn dân đông không ai đếm được, mọi người đều “mặc áo dài trắng” (himatia leuka), tay cầm nhánh chà là. Thiên sứ giải thích rằng họ là những người “đến từ sự hoạn nạn lớn, đã giặt và phiếu trắng áo mình trong huyết Chiên Con.” Đây là hình ảnh rõ ràng nhất về sự thanh tẩy tội lỗi nhờ huyết của Chúa Giê-xu.
- Khải Huyền 19:8: Vợ Chiên Con (Hội Thánh) được ban cho mặc “vải gai mịn sáng và sạch”, và giải thích: “Vải gai mịn đó là công việc công bình của các thánh đồ.” Điều này cho thấy áo trắng vừa là món quà được ban (sự công bình của Đấng Christ), vừa là kết quả của đời sống vâng lời và thánh khiết.
Chúng ta hãy tập trung vào cụm từ then chốt: “và áo trắng, cho được mặc vào, hầu cho không lộ sự xấu hổ về sự trần truồng mình.”
1. Động Từ “Mua” (Greek: *agorazō* – ἀγοράζω): Động từ này không ám chỉ một giao dịch thương mại bằng tiền hay công đức của con người. Trong ngữ cảnh Kinh Thánh, nó thường nói đến việc sở hữu một thứ gì đó có giá trị lớn thông qua một cuộc trao đổi. Chính Chúa Giê-xu đã dùng hình ảnh này trong Ma-thi-ơ 13:44-46 về người bán mọi sự mua viên ngọc quý. Trong Ê-sai 55:1, Đức Giê-hô-va kêu gọi: “Hỡi hết thảy các ngươi là kẻ khát, hãy đến cùng nước; kẻ nào không có tiền bạc, hãy đến, hãy mua mà dùng... không tiền, không giá.” Vậy, “mua” ở đây là tiếp nhận bằng đức tin, công nhận giá trị cực kỳ lớn của món quà (áo trắng), và từ bỏ sự tự cậy vào bản thân để nhận lấy nó từ Đấng Christ.
2. Cụm Từ “Cho Được Mặc Vào” (Greek: *periballō* – περιβάλλω): Đây là một động từ mạnh, có nghĩa là “quấn quanh,” “khoác lên,” “mặc vào.” Nó không chỉ là việc mặc áo bên ngoài một cách hình thức, mà là sự bao phủ toàn diện. Người được mặc áo trắng sẽ hoàn toàn được che phủ bởi sự công bình đó, không còn chỗ nào bị “trần truồng” nữa.
3. Mục Đích: “Hầu Cho Không Lộ Sự Xấu Hổ Về Sự Trần Truồng Mình”: Đây là mục đích cấp bách. Sự “xấu hổ” (Greek: *aischynē* – αἰσχύνη) gắn liền với tội lỗi và sự phơi bày trước Đấng Thánh (xem Sáng Thế Ký 3:10). “Trần truồng” (Greek: *gymnotēs* – γυμνότης) nói đến tình trạng không có gì che đậy, hoàn toàn bị lộ ra trong sự yếu đuối và tội lỗi. Chúa Giê-xu cảnh báo rằng nếu Hội Thánh Lao-đi-xê không nhận lấy áo trắng từ Ngài, họ sẽ bị phơi bày và hổ thẹn trong ngày phán xét. Điều này nhắc nhở chúng ta về lời cảnh báo trong Khải Huyền 16:15: “Kìa, ta đến như kẻ trộm. Phước cho kẻ tỉnh thức và giữ gìn áo mình, đặng khỏi đi lỏa lồ mà người ta thấy sự xấu hổ mình!”
Vậy, “áo trắng” trong Khải Huyền 3:18 chính là sự công bình của Đấng Christ được ban cho người tin, qua đó họ được xưng công bình trước mặt Đức Chúa Trời (Rô-ma 3:21-22; 2 Cô-rinh-tô 5:21). Nó cũng bao hàm đời sống thánh khiết thực tiễn – những việc lành và sự nên thánh là kết quả của đức tin sống động (Gia-cơ 2:17-18; Khải Huyền 19:8).
Lời phán với Hội Thánh Lao-đi-xê vang vọng mạnh mẽ đến Hội Thánh ngày nay, đặc biệt trong một thời đại nhiều Cơ Đốc nhân có nguy cơ rơi vào tình trạng “nước hơi ấm” – tự mãn, dựa trên sự giàu có vật chất hay thành công bề ngoài, mà không nhận ra sự nghèo nàn, trần truồng thuộc linh của mình.
1. Nhận Biết Sự “Trần Truồng” Thuộc Linh Của Chính Mình: Bước đầu tiên là thành thật với Chúa. Chúng ta cần xin Chúa mở mắt thuộc linh (như thuốc xức mắt trong câu 18) để thấy rõ tình trạng thật của mình. Có phải chúng ta đang che đậy mình bằng “lá cây vả” của những thành tích tôn giáo, sự hiểu biết Kinh Thánh, hay sự phục vụ bề ngoài, trong khi lòng vẫn xa cách Chúa? Hãy như Đa-vít cầu nguyện: “Hỡi Đức Chúa Trời, xin hãy dò xét tôi, và biết lòng tôi; hãy thử thách tôi, và biết tư tưởng tôi” (Thi Thiên 139:23).
2. “Mua” Áo Trắng – Tiếp Nhận Sự Công Bình Của Đấng Christ Bằng Đức Tin: Chúng ta không thể dệt nên chiếc áo công bình cho chính mình (Ê-sai 64:6). Giải pháp duy nhất là đến với Chúa Giê-xu, Đấng đã trả giá bằng chính huyết Ngài để “mua” sự cứu chuộc cho chúng ta (Khải Huyền 5:9). Sự công bình của Ngài được ban cho chúng ta như một món quay qua đức tin. “Hễ ai tin Con Đức Chúa Trời, thì có sự làm chứng ấy trong mình” (1 Giăng 5:10a). Hãy từ bỏ mọi nỗ lực tự xưng công bình và hoàn toàn nương cậy vào công tác hoàn tất của Chúa Giê-xu trên thập tự giá.
3. Sống Mỗi Ngày Trong Tư Cách Người Được Mặc Áo Trắng: Nhận lãnh áo trắng không phải là điểm kết thúc, mà là khởi đầu của một cuộc sống mới. Chúng ta được kêu gọi “mặc lấy Chúa Giê-xu Christ” mỗi ngày (Rô-ma 13:14). Điều này có nghĩa là:
- Trong tư tưởng và ước muốn: Nuôi dưỡng tâm trí với Lời Chúa và tìm kiếm những điều thuộc về Thánh Linh.
- Trong hành động và lời nói: Làm sáng danh Chúa qua cách cư xử yêu thương, chân thật và thánh khiết. “Mặc lấy người mới, là người đã được dựng nên giống như Đức Chúa Trời, trong sự công bình và sự thánh sạch của lẽ thật” (Ê-phê-sô 4:24).
- Trong sự thờ phượng: Đến trước mặt Chúa với sự tự tin, không còn sợ hãi hay xấu hổ, vì biết mình đã được mặc áo công bình của Con Ngài (Hê-bơ-rơ 4:16).
4. “Giặt Áo Mình” Liên Tục Trong Huyết Chiên Con: Trong cuộc hành trình tại thế, chúng ta vẫn có thể vấp ngã và làm vấy bẩn chiếc áo trắng. Lời hứa trong 1 Giăng 1:9 là chìa khóa: “Còn nếu chúng ta xưng tội mình, thì Ngài là thành tín công bình để tha tội cho chúng ta, và làm cho chúng ta sạch mọi điều gian ác.” Sự thú tội và ăn năn hàng ngày là hành động “giặt áo” của chúng ta, nhờ vào quyền năng thanh tẩy vĩnh viễn của huyết Chúa Giê-xu (Khải Huyền 7:14).
Lời phán trong Khải Huyền 3:18 không chỉ là một lời khuyên nhẹ nhàng, mà là một mệnh lệnh yêu thương và khẩn thiết từ Đấng đang đứng trước cửa và gõ (câu 20). Ngài biết rõ sự khốn khổ của chúng ta và Ngài có giải pháp trọn vẹn. “Áo trắng” là biểu tượng đẹp đẽ và trọn vẹn của ân điển Ngài: sự cứu rỗi toàn vẹn, sự tha thứ trọn vẹn, và sự phục hồi trọn vẹn.
Hội Thánh ngày nay cần lắng nghe tiếng Chúa. Chúng ta được kêu gọi ra khỏi sự tự mãn, tự túc, để nhìn nhận sự nghèo nàn thuộc linh của mình và chạy đến với Chúa Giê-xu, Đấng duy nhất có thể ban cho chúng ta “vàng thật” của đức tin sống động, “thuốc xức mắt” của sự mặc khải thuộc linh, và đặc biệt là “áo trắng” của sự công bình vĩnh cửu.
“Kẻ nào thắng, sẽ được mặc áo trắng như vậy; ta sẽ không xóa tên người khỏi sách sự sống, và ta sẽ nhận danh người trước mặt Cha ta và trước mặt các thiên sứ Ngài.” (Khải Huyền 3:5)
Lời hứa này dành cho người chiến thắng – người bằng đức tin tiếp nhận và sống trong chiếc áo trắng mà Chúa ban. Ước mong mỗi chúng ta đều đáp lại lời mời gọi của Chúa, mặc lấy Ngài, và sống một đời sống vinh hiển, không còn hổ thẹn, cho đến ngày chúng ta đứng trong đoàn người đông đảo mặc áo trắng, ca ngợi Chiên Con trước ngai vàng đời đời.