Chúa Nói Tôi Là Ai?
Trong hành trình đức tin, có một câu hỏi căn cốt vượt lên trên mọi thắc mắc về hoàn cảnh, tương lai hay năng lực bản thân: “Chúa nói tôi là ai?”. Câu trả lời không nằm ở cảm xúc chóng qua, thành tích cá nhân, hay nhận định của người đời, mà được định hình một cách rõ ràng, quyền năng và đầy yêu thương trong Lời Hằng Sống của Đức Chúa Trời. Danh tính của chúng ta trong Đấng Christ là nền tảng cho mọi sự hiểu biết, bình an và mục đích sống. Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu vào Kinh Thánh để khám phá những phận sự cao quý mà Chúa đã tuyên bố về những người thuộc về Ngài.
I. Nền Tảng: Danh Tính Trong Đấng Christ
Trước khi khám phá những danh tính cụ thể, chúng ta phải hiểu rằng tất cả đều bắt nguồn từ mối liên hệ với Chúa Giê-xu Christ. Sứ đồ Phao-lô tuyên bố: “Vậy, nếu ai ở trong Đấng Christ, thì nấy là người dựng nên mới; những sự cũ đã qua đi, nầy mọi sự đều trở nên mới.” (2 Cô-rinh-tô 5:17). Từ Hy Lạp được dùng cho “người dựng nên mới” là kainē ktisis (καινὴ κτίσις), mang ý nghĩa một tạo vật mới, một sự sáng tạo hoàn toàn mới mẻ về chất. Điều này có nghĩa danh tính cũ của chúng ta – tội nhân, thất bại, bị định tội – đã bị đóng đinh trên thập tự giá với Christ (Ga-la-ti 2:20). Danh tính mới của chúng ta được ban cho bởi ân điển, được thiết lập bởi giao ước, và được xác nhận bởi Thánh Linh.
II. Những Danh Tính Chúa Ban Cho Người Tin
1. Con Cái Đức Chúa Trời
Đây có lẽ là phận sự nền tảng và quý giá nhất. “Nhưng hễ ai đã nhận Ngài, thì Ngài ban cho quyền phép trở nên con cái Đức Chúa Trời, là ban cho những kẻ tin danh Ngài.” (Giăng 1:12). Từ “quyền phép” ở đây (tiếng Hy Lạp: exousia - ἐξουσία) không chỉ là khả năng, mà là thẩm quyền, đặc quyền hợp pháp. Qua sự chết chuộc tội của Christ, chúng ta được nhận làm con. Sứ đồ Giăng kinh ngạc thốt lên: “Hãy xem Đức Chúa Cha đã tỏ cho chúng ta sự yêu thương dường nào, mà cho chúng ta được xưng là con cái Đức Chúa Trời; và chúng ta thật là con cái Ngài.” (1 Giăng 3:1). Danh xưng “con cái” (tekna Theou - τέκνα Θεοῦ) khẳng định mối quan hệ gia đình thân mật, với đầy đủ quyền thừa kế (Rô-ma 8:17).
2. Thân Thể Của Đấng Christ Và Chi Thể Của Ngài
Kinh Thánh mô tả Hội Thánh là một thân thể sống động: “Vả, như thân là một, mà có nhiều chi thể, và như các chi thể của thân dầu có nhiều, cũng chỉ là một thân mà thôi, Đấng Christ cũng vậy... Anh em là thân của Đấng Christ, và là chi thể của thân, ai riêng phần nấy.” (1 Cô-rinh-tô 12:12, 27). Ẩn dụ này nói lên sự hiệp nhất, phụ thuộc lẫn nhau, và mục đích chung. Bạn không phải là một cá nhân đơn độc, mà là một bộ phận không thể thiếu trong một tổng thể thiêng liêng vĩ đại. Mỗi chi thể đều có chức năng và giá trị độc nhất, được Đầu là chính Chúa Christ điều khiển và ban sự sống (Ê-phê-sô 4:15-16).
3. Bạn Hữu Của Đấng Christ
Chúa Giê-xu phán với các môn đồ trong bữa tiệc Ly: “Ta chẳng gọi các ngươi là đầy tớ nữa, vì đầy tớ chẳng biết đều chủ mình làm; nhưng ta đã gọi các ngươi là bạn hữu ta, vì ta từng tỏ cho các ngươi biết mọi đều ta đã nghe nơi Cha ta.” (Giăng 15:15). Từ “bạn hữu” (Hy Lạp: philoi - φίλοι) mang sắc thái của tình bạn thân thiết, sự tin cậy và thông công. Điều kiện của tình bạn này là “vâng giữ các điều răn” của Ngài (Giăng 15:14). Đấng Tạo Hóa vũ trụ không chỉ cứu chuộc chúng ta mà còn kết bạn với chúng ta, chia sẻ những mầu nhiệm của ý chỉ Ngài.
4. Chiên Của Bầy Ngài
Chúa Giê-xu tuyên bố: “Chiên ta nghe tiếng ta, ta quen nó, và nó theo ta.” (Giăng 10:27). Trong văn hóa Do Thái, hình ảnh người chăn hiền lành (poimēn kalos - ποιμὴν καλός) gắn liền với sự chăm sóc tận tụy, sự bảo vệ và sự dẫn dắt. Khi nói “ta quen nó”, từ Hy Lạp ginōskō (γινώσκω) diễn tả sự biết biết mang tính cá nhân, thân mật và trọn vẹn. Là chiên của Ngài, chúng ta được bảo đảm về sự an toàn đời đời: “Ta ban cho nó sự sống đời đời; nó chẳng chết mất bao giờ, và chẳng ai cướp nó khỏi tay ta.” (Giăng 10:28). Danh tính này đem lại sự an nghỉ sâu xa, biết rằng mình thuộc về và được Đấng Chăn Chiên Lớn yêu thương bảo vệ.
5. Công Dân Của Nước Thiên Đàng
Sứ đồ Phao-lô nhắc nhở: “Song chúng ta là công dân trên trời...” (Phi-líp 3:20). Từ “công dân” (politeuma - πολίτευμα) chỉ về thể chế quốc gia, tổ quốc, nơi mà quyền công dân của một người được đăng ký. Danh tính này định hướng lối sống và giá trị của chúng ta. Chúng ta có thể sống trên đất, nhưng trọng tâm, lòng trung thành và hy vọng cuối cùng đều ở thiên quốc. Điều này giải phóng chúng ta khỏi sự ràng buộc thái quá vào các hệ thống, vinh hoa và tiêu chuẩn của thế gian.
6. Thầy Tế Lễ Nhà Vua Và Dân Thánh
Phi-e-rơ tuyên bố: “Anh em là dòng giống được lựa chọn, là chức thầy tế lễ nhà vua, là dân thánh, là dân thuộc về Đức Chúa Trời...” (1 Phi-e-rơ 2:9). Đây là trích dẫn từ Xuất Ê-díp-tô Ký 19:5-6, áp dụng cho Hội Thánh Tân Ước. “Thầy tế lễ nhà vua” (Hy Lạp: basileion hierateuma - βασίλειον ἱεράτευμα) là một chức vụ kép: vừa thuộc về vương quốc, vừa có phận sự tế lễ. Là “thầy tế lễ”, mỗi tín hữu đều có đặc quyền trực tiếp đến gần Đức Chúa Trời (Hê-bơ-rơ 4:16) và dâng lên Ngài những của lễ thuộc linh—lời cầu nguyện, ngợi khen, và đời sống vâng phục. Là “dân thánh” (ethnos hagion - ἔθνος ἅγιον), chúng ta được biệt riêng ra cho Đức Chúa Trời và cho công việc Ngài.
III. Ứng Dụng Thực Tiễn Cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân
Hiểu biết về danh tính trong Christ phải dẫn đến sự biến đổi trong cách sống. Dưới đây là một số áp dụng cụ thể:
1. Sống Trong Tự Do Và Khỏi Sự Lên Án: Khi biết mình là con cái Đức Chúa Trời, được xưng công bình bởi đức tin (Rô-ma 5:1), chúng ta có thể thoát khỏi vòng xoáy tự vấn, mặc cảm tội lỗi. Sự lên án đã bị phá hủy trên thập tự giá (Rô-ma 8:1). Thay vào đó, chúng ta có thể tiếp nhận sự cáo trách và sửa phạt yêu thương của Thánh Linh với tâm thế của người con.
2. Phục Vụ Trong Hiệp Một Và Yêu Thương: Nhận thức mình là chi thể trong thân thể Christ thúc đẩy chúng ta tìm kiếm và trung tín trong chức vụ của mình (1 Cô-rinh-tô 12:18), đồng thời tôn trọng, nâng đỡ và bao dung các chi thể khác. Sự cạnh tranh, ganh ghét hay tự ti đều không có chỗ trong một thân thể lành mạnh.
3. Bước Đi Trong Sự Bình An Và An Toàn: Là chiên của Chúa, chúng ta học lắng nghe tiếng Ngài qua Kinh Thánh và vâng theo sự dẫn dắt của Đức Thánh Linh. Trong cơn bão tố của cuộc đời, chúng ta có thể an tâm vì biết rằng không điều gì—kể cả sự chết—có thể phân rẽ chúng ta khỏi tình yêu của Ngài (Rô-ma 8:38-39).
4. Sống Với Tư Cách Đại Sứ Và Người Lữ Hành: Là công dân thiên quốc, chúng ta sống trên đất với tư cách “kẻ ở trọ” (1 Phi-e-rơ 2:11) và là “sứ đồ của Đấng Christ” (2 Cô-rinh-tô 5:20). Điều này định hình các lựa chọn đạo đức, cách sử dụng tài nguyên, và mục tiêu cuộc đời chúng ta. Chúng ta đầu tư vào những gì tồn tại đời đời.
5. Thực Hành Chức Tế Lễ Thuộc Linh Mỗi Ngày: Là thầy tế lễ, chúng ta có trách nhiệm và đặc quyền cầu thay cho người khác, dâng lời ngợi khen làm của lễ bằng miệng (Hê-bơ-rơ 13:15), và dâng thân thể mình “làm của lễ sống và thánh” cho Đức Chúa Trời (Rô-ma 12:1).
Kết Luận
Danh tính của một Cơ Đốc nhân không phải là thứ chúng ta phải cố gắng giành lấy, mà là sự thật chúng ta phải học để tin nhận, nắm lấy và sống phù hợp. Khi Sa-tan, thế gian hay xác thịt tìm cách lên tiếng phủ nhận bạn—khi chúng nói bạn là thất bại, vô giá trị, cô độc hay bị ruồng bỏ—hãy đáp lại bằng Lời Chúa. Hãy tuyên xưng: “Chúa nói tôi là con cái Ngài. Tôi là chi thể trong thân của Đấng Christ. Tôi là bạn hữu của Ngài. Tôi là chiên của bầy Ngài. Tôi là công dân trên trời. Tôi là thầy tế lễ nhà vua.”
Sự hiểu biết này không dẫn đến sự kiêu ngạo, mà dẫn đến sự khiêm nhường sâu sắc và lòng biết ơn vô hạn, vì tất cả đều đến bởi ân điển qua đức tin nơi công lao của Chúa Giê-xu Christ. Ước mong mỗi chúng ta ngày càng am hiểu và sống thực với danh tính cao trọng mà chính Đức Chúa Trời đã ban cho chúng ta trong Con yêu dấu của Ngài.