Sự Trưởng Thành Thuộc Linh
Trong hành trình đức tin, một trong những khao khát sâu xa nhất của Cơ Đốc nhân chân chính là được “lớn lên” trong mối tương giao với Đấng Christ. Tuy nhiên, khái niệm “trưởng thành thuộc linh” thường bị hiểu lầm hoặc đánh đồng với kiến thức Kinh Thánh, thâm niên trong Hội Thánh, hay khả năng phục vụ. Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu vào Kinh Thánh để khám phá bản chất thực sự của sự trưởng thành thuộc linh, những dấu hiệu nhận biết, và con đường Chúa đặt để cho mỗi con cái Ngài tăng trưởng.
I. Định Nghĩa Kinh Thánh: Sự Trưởng Thành Thuộc Linh Là Gì?
Sứ đồ Phao-lô, khi viết cho Hội Thánh non trẻ tại Cô-rinh-tô, đã vạch rõ sự khác biệt giữa tình trạng ấu trĩ và trưởng thành: “Hỡi anh em, về phần tôi, tôi chẳng có thể nói với anh em như với người thuộc linh, nhưng như với người thuộc xác thịt, như với con đỏ trong Đấng Christ vậy. Tôi lấy sữa cho anh em uống, chớ chẳng lấy đồ ăn cứng, vì anh em chưa chịu được; đến bây giờ cũng chưa chịu được, vì anh em hãy còn thuộc về xác thịt.”
(1 Cô-rinh-tô 3:1-3). Ở đây, từ Hy Lạp được dùng cho “con đỏ” là nēpios (νήπιος), chỉ một đứa trẻ sơ sinh hoặc trẻ nhỏ không có khả năng nói, phụ thuộc hoàn toàn vào sữa mẹ. Trái ngược với điều đó là người “trưởng thành” (teleios - τέλειος), mang ý nghĩa đạt đến mục đích, hoàn thiện, trưởng thành (xem Ê-phê-sô 4:13).
Thư Hê-bơ-rơ cũng mô tả một cách sinh động: “Vả, kẻ nào còn phải ăn sữa thì không biết đạo công bình, vì còn là thơ ấu. Nhưng đồ ăn đặc là để cho kẻ thành nhân (teleios), cho kẻ hay dùng cơ quan giác quan (aisthētērion - αἰσθητήριον) đã luyện tập vì sự dùng mà phân biệt điều lành và điều dữ.”
(Hê-bơ-rơ 5:13-14). Vậy, trưởng thành thuộc linh không đơn thuần là biết nhiều, mà là khả năng tiêu hóa và ứng dụng Lời Chúa sâu sắc (đồ ăn đặc), và năng lực phân biệt thiêng liêng được rèn luyện qua thời gian và kinh nghiệm.
II. Những Dấu Hiệu Của Một Đời Sống Thuộc Linh Trưởng Thành
Kinh Thánh cho chúng ta nhiều bức tranh cụ thể về đời sống của một Cơ Đốc nhân trưởng thành. Đây không phải là một danh sách để tự kiểm tra cách tự mãn, mà là những dấu chỉ của sự sống Đấng Christ đang lớn lên trong chúng ta.
1. Nhận Thức Về Tội Lỗi Ngày Càng Sâu Sắc và Nhạy Bén: Người mới tin thường nhận biết những tội lỗi thô thiển bề ngoài. Người trưởng thành, dưới sự soi sáng của Chúa Thánh Linh, nhận ra cả những động cơ, tư tưởng, và thái độ sâu kín của lòng mình là tội trước mặt Đức Chúa Trời thánh khiết. Đa-vít, một người trưởng thành thuộc linh, đã cầu nguyện: “Xin Chúa hãy dò xét tôi, và thử thách tôi; xin hãy luyện lọc lòng dạ tôi.”
(Thi thiên 26:2). Ông cũng nhận biết nhu cầu được thanh tẩy khỏi những tội lỗi tiềm ẩn: “Xin Chúa hãy giải cứu tôi khỏi tội mà tôi không biết đến.”
(Thi thiên 19:12).
2. Mối Quan Hệ với Lời Chúa Chuyển từ “Nghĩa Vụ” sang “Đói Khát”: Người trưởng thành không đọc Kinh Thánh như một nhiệm vụ tôn giáo, mà như nguồn lương thực thiết yếu, nơi gặp gỡ chính Chúa. Như Chúa Giê-xu phán: “Người ta sống chẳng phải chỉ nhờ bánh mà thôi, nhưng nhờ mọi lời nói ra từ miệng Đức Chúa Trời.”
(Ma-thi-ơ 4:4). Họ học cách “suy gẫm ngày và đêm” (Giô-suê 1:8), để Lời Chúa thấm nhuần và biến đổi tư duy, cảm xúc, và hành động.
3. Đời Sống Cầu Nguyện Mang Tính Tương Giao và Phó Thác: Cầu nguyện vượt ra khỏi khuôn khổ liệt kê nhu cầu, trở thành hơi thở của linh hồn. Đó là sự trò chuyện thân mật với Cha, trình dâng mọi lo lắng (Phi-líp 4:6), tìm kiếm ý muốn Ngài (Ma-thi-ơ 6:10), và chiêm ngưỡng sự vinh hiển của Ngài. Sự cầu nguyện của Chúa Giê-xu tại Ghết-sê-ma-nê: “Cha ơi!… dầu vậy, xin ý Cha được nên, chớ không theo ý con.”
(Lu-ca 22:42) là đỉnh cao của sự vâng phục và tương giao trưởng thành.
4. Phản Ứng Trước Thử Thách và Hoạn Nạn: Người ấu trĩ thường oán trách Đức Chúa Trời hoặc tìm đường lối riêng để thoát khỏi khó khăn. Người trưởng thành học tập như Gióp: “Dầu Chúa giết tôi, tôi cũng còn nhờ cậy nơi Ngài.”
(Gióp 13:15). Họ nhìn thấy tay Chúa trong mọi sự, tin cậy sự toàn thiện của ý muốn Ngài (Rô-ma 8:28), và để hoạn nạn rèn luyện đức tin quý hơn vàng (1 Phi-e-rơ 1:6-7).
5. Từ “Được Phục Vụ” sang “Sẵn Sàng Phục Vụ”: Sự trưởng thành được thể hiện qua tấm lòng hầu việc. Chúa Giê-xu đã nêu gương: “Con người đến không phải để người ta hầu việc mình, song để hầu việc người ta, và phó sự sống mình làm giá chuộc cho nhiều người.”
(Mác 10:45). Người trưởng thành tìm kiếm cơ hội để gánh vác gánh nặng cho anh em (Ga-la-ti 6:2), âm thầm phục vụ mà không cần sự công nhận của người đời.
III. Các Phương Tiện Chúa Dùng Để Tăng Trưởng Thuộc Linh
Sự trưởng thành thuộc linh không phải là thành tích cá nhân, nhưng là kết quả của ân điển Chúa tác động qua những phương tiện Ngài đã lập. Chúng ta phải “gắng sức” (2 Phi-e-rơ 1:5) trong sự nương cậy Ngài.
1. Lời Chúa (Kinh Thánh): Đây là công cụ chính yếu. “Hết thảy Kinh Thánh đều là bởi Đức Chúa Trời soi dẫn, có ích cho sự dạy dỗ, bẻ trách, sửa trị, dạy người trong sự công bình, hầu cho người thuộc về Đức Chúa Trời được trọn vẹn (artios - ἄρτιος, được trang bị đầy đủ), và sắm sẵn để làm mọi việc lành.”
(2 Ti-mô-thê 3:16-17). Việc học, ghi nhớ, suy gẫm và vâng giữ Lời Chúa là dinh dưỡng cho linh hồn.
2. Sự Cầu Nguyện và Tương Giao: Cầu nguyện là dây liên lạc duy trì sự sống với nguồn sống. Qua đó, chúng ta nhận lãnh sức mới (Ê-sai 40:31), xưng tội để được thanh sạch (1 Giăng 1:9), và được biến đổi bởi sự hiện diện Ngài.
3. Sự Thử Thách và Hoạn Nạn: Như đã nói, đây là “phòng tập” của đức tin. Gia-cơ khuyên: “Hỡi anh em, hãy coi sự thử thách trăm bề thoạt đến cho anh em như là điều vui mừng trọn vẹn, vì biết rằng sự thử thách đức tin anh em sinh ra sự nhịn nhục.”
(Gia-cơ 1:2-3). Thử thách vạch trần những điểm yếu, dạy chúng ta nhờ cậy hoàn toàn vào Chúa, và đào sâu sự kiên nhẫn.
4. Sự Thông Công và Vâng Phục Trong Hội Thánh: Chúng ta không lớn lên một mình. Đức Chúa Trời đặt để các sứ đồ, tiên tri, nhà truyền giảng, mục sư và giáo sư trong Hội Thánh “đặng tùy sức mà góp phần vào sự gây dựng thân thể Đấng Christ, cho đến chừng chúng ta thảy đều hiệp một trong đức tin và trong sự hiểu biết Con Đức Chúa Trời, mà nên bậc thành nhân (teleios), được tầm thước vóc giạc trọn vẹn của Đấng Christ.”
(Ê-phê-sô 4:11-13). Sự khuyên bảo, khích lệ, và ngay cả sự sửa phạt từ anh em đồng đức tin là phương thuốc quý cho sự tăng trưởng.
5. Các Kỷ Luật Thuộc Linh: Như một vận động viên phải luyện tập, Phao-lô khích lệ: “Hãy tập tành (gymnazō - γυμνάζω, từ gốc “gymnasium”) sự tin kính. Vì sự tập tành thân thể ích lợi chẳng bao lăm, còn như sự tin kính là ích cho mọi việc, vì có lời hứa về đời nầy và về đời sau nữa.”
(1 Ti-mô-thê 4:7-8). Điều này bao gồm sự kiêng ăn, suy gẫm, giữ sự yên lặng, sống giản dị – những thực hành giúp chúng ta tập trung vào Chúa và làm chủ thân thể.
IV. Ứng Dụng Thực Tế và Lời Kết
Sự trưởng thành thuộc linh là một hành trình cả đời, không phải là điểm đến. Nó đòi hỏi sự kiên nhẫn, khiêm nhường và lòng ham muốn tha thiết. Hãy bắt đầu bằng những bước thiết thực:
- Thành thật với Chúa: Thừa nhận tình trạng hiện tại của mình, dù là “con đỏ” cần sữa. Cầu xin Ngài ban cho lòng đói khát sự công bình (Ma-thi-ơ 5:6).
- Đặt mình dưới Lời Chúa mỗi ngày: Không chỉ đọc, nhưng nghiền ngẫm, tra cứu và cầu xin Chúa Thánh Linh áp dụng Lời Ngài vào đời sống bạn.
- Gắn bó với Hội Thánh địa phương: Tìm kiếm và vâng phục sự dạy dỗ chân chính. Chủ động xây dựng mối quan hệ với những anh chị em trưởng thành hơn để học hỏi.
- Phục vụ trong khả năng: Đừng đợi đến khi “đủ giỏi”. Hãy bắt đầu bằng những việc nhỏ với tấm lòng lớn. Chính trong sự phục vụ, bạn sẽ được Chúa dạy dỗ và gây dựng.
- Nhìn mọi hoàn cảnh qua lăng kính của Đức Chúa Trời: Khi gặp khó khăn, hãy tự hỏi: “Chúa muốn dạy tôi điều gì qua điều này? Ngài muốn tôi trông cậy vào Ngài ở điểm nào?”
Cuối cùng, hãy nhớ rằng chính Chúa Giê-xu Christ là hiện thân của sự trưởng thành thuộc linh trọn vẹn. Mục tiêu của chúng ta là được “nên giống như hình bóng Ngài”
(Rô-ma 8:29). Sự tăng trưởng không nhằm mục đích tự tôn, nhưng để chúng ta càng ngày càng phản chiếu vẻ đẹp của Ngài, trở nên ống dẫn ân điển cho người khác, và trên hết, tôn vinh Cha thiên thượng. Hãy “bền đỗ trong Ngài, gốc rễ bởi Ngài và được xây dựng vững vàng trên Ngài, cùng đức tin được dạy dỗ chắc chắn, và dư dật trong sự cảm tạ.”
(Cô-lô-se 2:7). Hành trình trưởng thành bắt đầu và kết thúc trong ân điển của Ngài.