Sự Bình An Nội Tâm Theo Kinh Thánh
Trong một thế giới đầy biến động, lo âu và căng thẳng, khái niệm "bình an nội tâm" thường được tìm kiếm như một liều thuốc giải độc tâm lý. Tuy nhiên, đối với Cơ Đốc nhân, sự bình an mà Kinh Thánh đề cập không đơn thuần là một trạng thái tâm lý ổn định, thiếu vắng xung đột hay một cảm giác thư thả nhất thời. Đó là một thực tại thuộc linh sâu sắc, một món quà siêu nhiên và một dấu ấn của Vương Quốc Đức Chúa Trời trong lòng người tin. Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu khám phá bản chất, nguồn gốc, điều kiện và sự biểu hiện của sự bình an nội tâm theo sự mặc khải của Lời Đức Chúa Trời.
Để hiểu trọn vẹn, chúng ta phải bắt đầu từ từ ngữ Hê-bơ-rơ: **Shalom** (שלום). Shalom trong Cựu Ước mang ý nghĩa rộng lớn hơn nhiều so với "không có chiến tranh". Nó bao hàm sự trọn vẹn, nguyên vẹn, hòa thuận, thịnh vượng, an ninh và sức khỏe. Shalom là tình trạng hài hòa trong mối quan hệ: với Đức Chúa Trời, với người khác, với chính mình và với tạo vật. Sự vắng bóng shalom là hậu quả trực tiếp của tội lỗi (Sáng Thế Ký 3).
Tiên tri Ê-sai loan báo về Đấng Mết-si-a là "Vua Bình An" (Ê-sai 9:5) và mô tả sự bình an như một dòng sông (Ê-sai 48:18, 66:12). Một câu Kinh Thánh then chốt về bình an nội tâm được tìm thấy trong Ê-sai 26:3 (KTHĐ 1925): "Người nào để trí mình nương dựa nơi Chúa, thì Chúa sẽ gìn giữ người trong sự bình yên trọn vẹn, vì người nhờ cậy Chúa."
Ở đây, "sự bình yên trọn vẹn" là dịch của cụm từ shalom shalom – một sự nhấn mạnh về bình an trọn vẹn, vững chắc. Điều kiện để có shalom này là "để trí mình nương dựa" (tiếng Hê-bơ-rơ: yetser samuch - một tâm trí được định hình, cố định) nơi Chúa. Bình an nội tâm, vì thế, gắn liền với sự tập trung và tin cậy tuyệt đối vào Đức Chúa Trời.
Sang Tân Ước, từ Hy Lạp Eirēnē (εἰρήνη) được dùng, kế thừa và làm trọn vẹn ý nghĩa của Shalom. Sự bình an này tìm thấy trung tâm và nguồn gốc tối hậu nơi Chúa Giê-xu Christ. Ngài chính là hiện thân của Shalom. Sứ đồ Phao-lô xác nhận: "Vì chính Ngài là sự bình an của chúng ta" (Ê-phê-sô 2:14). Ngài đã phá đổ bức tường ngăn cách giữa con người với Đức Chúa Trời và giữa con người với nhau, thiết lập hòa bình thật qua huyết Ngài trên thập tự giá (Cô-lô-se 1:20).
Chúa Giê-xu đã tặng ban bình an như một di sản đặc biệt cho các môn đồ: "Ta để sự bình an lại cho các ngươi; ta ban sự bình an ta cho các ngươi; chẳng phải như thế gian cho, ta ban cho các ngươi thể nào. Lòng các ngươi chớ bối rối và đừng sợ hãi" (Giăng 14:27). Bình an của Ngài khác biệt về chất lượng (không thuộc về thế gian), về nguồn gốc (từ Ngài) và về tính bền vững (tồn tại ngay cả trong hoạn nạn - Giăng 16:33).
Thư Phi-líp cung cấp một trong những phân đoạn thực tiễn nhất về việc kinh nghiệm bình an nội tâm. Phi-líp 4:6-7 (KTHĐ 1925) dạy: "Chớ lo phiền chi hết, nhưng trong mọi sự hãy dùng lời cầu nguyện, nài xin, và sự tạ ơn mà trình các sự cầu xin của mình cho Đức Chúa Trời. Sự bình an của Đức Chúa Trời vượt quá mọi sự hiểu biết, sẽ gìn giữ lòng và trí anh em trong Đức Chúa Jêsus Christ."
Phân tích từ ngữ Hy Lạp tại đây rất quan trọng:
- "Chớ lo phiền" (Μεριμνᾶτε - merimnate): Đừng bị phân tâm, chia rẽ trong tâm trí bởi sự lo lắng.
- "Trình" (Γνωριζέσθω - gnōrizesthō): Cho biết, trình bày một cách thân mật, cởi mở.
- "Vượt quá mọi sự hiểu biết" (ὑπερέχουσα πάντα νοῦν - hyperechousa panta noun): Siêu việt, vượt trội hơn mọi lý trí, logic tự nhiên.
- "Gìn giữ" (Φρουρήσει - phrourēsei): Canh giữ như lính gác, bảo vệ một đồn lũy.
Quy trình được mô tả: Lo lắng được thay thế bằng lời cầu nguyện đa dạng (cầu nguyện, nài xin, tạ ơn) → Kết quả: sự bình an siêu nhiên của Đức Chúa Trời đóng vai trò như một lính canh, bảo vệ tấm lòng (kardia - trung tâm cảm xúc, ý chí) và trí óc (noēma - suy nghĩ, tư tưởng) của tín đồ trong mối liên hệ với Đấng Christ. Bình an này không phải là sự vắng mặt của vấn đề, mà là sự hiện diện bảo vệ của Đức Chúa Trời ngay giữa vấn đề.
Kinh Thánh cho thấy sự bình an không tự động đến với mọi Cơ Đốc nhân, mà có những điều kiện thuộc linh cần được đáp ứng.
1. Được xưng công bình bởi đức tin: "Vậy chúng ta đã được xưng công bình bởi đức tin, thì được hòa thuận với Đức Chúa Trời, bởi Đức Chúa Jêsus Christ chúng ta"
(Rô-ma 5:1). Nền tảng đầu tiên của bình an là mối quan hệ hòa thuận (eirēnēn) với Đức Chúa Trời, được thiết lập qua đức tin nơi công trình cứu chuộc của Chúa Giê-xu. Không có sự hòa thuận này, không thể có bình an thật.
2. Tâm trí tập trung vào Thánh Linh và vâng phục: "Vả, những kẻ sống theo xác thịt thì chăm những sự thuộc về xác thịt; còn những kẻ sống theo Thánh Linh thì chăm những sự thuộc về Thánh Linh. Vì chăm về xác thịt sanh ra sự chết, còn chăm về Thánh Linh sanh ra sự sống và bình an"
(Rô-ma 8:5-6). Tâm trí (phronēma) tập trung vào điều gì sẽ quyết định kết quả. Tập trung vào Thánh Linh và sự vâng phục Ngài dẫn đến "sự sống và bình an".
3. Tâm trí được đổi mới và phục sự Chúa: Bình an là một phần của trái Thánh Linh (Ga-la-ti 5:22). Khi để Thánh Linh cai trị, bình an sẽ lớn lên. Rô-ma 14:17-19 cũng nhấn mạnh Vương Quốc Đức Chúa Trời là "sự công bình, bình an, vui vẻ trong Đức Thánh Linh", và khuyên chúng ta "hãy tìm đuổi theo điều hòa thuận" (eirēnēn).
Kinh Thánh chỉ ra những điều phá vỡ shalom nội tâm:
- Tội lỗi không xưng ra: "Nhưng kẻ ác chẳng được bình an đâu, Đức Giê-hô-va phán vậy" (Ê-sai 48:22). Tội lỗi giấu kín tạo ra sự chia cách trong lòng (Ê-sai 59:2).
- Sự nghi ngờ và thiếu đức tin: Như Phi-e-rơ chìm xuống khi nghi ngờ (Ma-thi-ơ 14:30-31).
- Lòng ham mê của đời này và sự lo lắng: Như dụ ngôn người gieo giống, hạt giống bị gai góc (lo lắng, ham mê giàu sang) làm nghẹt ngòi (Ma-thi-ơ 13:22).
- Sự oán giận và không tha thứ: Làm rối loạn tâm linh và ngăn trở sự bình an.
1. Thực hành sự hiện diện của Chúa: Bắt đầu mỗi ngày bằng sự tĩnh lặng, nhận biết Chúa đang ở cùng. "Chúa ở cùng tôi, tôi chẳng sợ chi" (Thi Thiên 118:6).
2. Kỷ luật cầu nguyện & tạ ơn theo Phi-líp 4:6-7: Biến mọi lo lắng thành lời cầu nguyện cụ thể. Giữ "sự tạ ơn" như một thái độ căn bản, nhìn thấy sự chu cấp và sự nhân từ của Chúa trong mọi hoàn cảnh.
3. Suy gẫm & sốt sắng đọc Lời Chúa: Dùng Lời Chúa để "làm vệ sinh" tâm trí, thay thế những tư tưởng tiêu cực bằng lẽ thật của Đức Chúa Trời. "Sự bình an của Chúa làm chủ trong lòng anh em" (Cô-lô-se 3:15).
4. Vâng phục ngay lập tức khi Thánh Linh cảm động: Sự vâng phục mang lại bình an, trong khi sự chần chừ, tranh chiến với Chúa gây ra bất an.
5. Sống trong cộng đồng Hội Thánh: "Hãy cầu sự bình an cho mọi người" (Hê-bơ-rơ 12:14). Mối tương giao lành mạnh, sự nâng đỡ và khích lệ từ anh em trong đức tin là phương thuốc mạnh mẽ cho tâm hồn.
6. Giao phó tương lai cho Chúa: Tin cậy rằng Đấng đã bắt đầu công việc tốt lành trong chúng ta sẽ làm cho trọn vẹn (Phi-líp 1:6). Bình an đến khi chúng ta ngừng cố gắng làm "chủ tịch hội đồng quản trị vũ trụ" và bằng lòng với vai trò là con cái được yêu thương của Chúa.
Sự bình an nội tâm theo Kinh Thánh không phải là một cảm giác thụ động hay một trạng thái cô lập. Đó là **shalom** trọn vẹn và **eirēnē** siêu việt, bắt nguồn từ chính con người và công trình của Chúa Giê-xu Christ – Vua Bình An. Nó là hoa trái của mối tương giao đã được phục hòa với Đức Chúa Trời, được duy trì bởi đức tin, sự vâng phục và tâm trí được tập trung vào Ngài. Sự bình an này hoạt động như một lính canh siêu nhiên, bảo vệ chúng ta giữa những cơn bão của cuộc đời. Lời hứa của Chúa vẫn còn nguyên vẹn: "Ta đã phán những điều đó cho các ngươi, hầu cho các ngươi có lòng bình an trong ta. Các ngươi có sự hoạn nạn trong thế gian, nhưng hãy cứ vững lòng, ta đã thắng thế gian rồi!" (Giăng 16:33). Sự bình an thật sự, vì thế, là dấu hiệu của một tấm lòng đang nghỉ ngơi trong chiến thắng vinh hiển của Đấng Christ.