Có Nên 'Thử Lông Chiên' Trước Mặt Chúa Trong Lời Cầu Nguyện?
Trong hành trình đức tin, nhiều Cơ Đốc nhân từng đối diện với những quyết định khó khăn và khao khát được biết ý chỉ rõ ràng của Đức Chúa Trời. Trong bối cảnh đó, cụm từ “thử lông chiên” – xuất phát từ câu chuyện của Ghê-đê-ôn – thường được nhắc đến như một phương pháp để tìm kiếm sự xác nhận siêu nhiên từ Chúa. Nhưng việc đặt ra những điều kiện vật chất, những “dấu hiệu đặc biệt” trong lời cầu nguyện có phải là một thực hành lành mạnh theo Kinh Thánh? Bài nghiên cứu chuyên sâu này sẽ khảo sát câu chuyện gốc, phân tích nguyên tắc thuộc linh đằng sau nó, và đối chiếu với toàn bộ lời dạy của Kinh Thánh về đức tin, sự cầu nguyện và sự hướng dẫn của Chúa.
Thuật ngữ “thử lông chiên” bắt nguồn trực tiếp từ sách Các Quan Xét, đoạn 6, câu 36-40 (Kinh Thánh Tin Lành Việt Ngữ 1925):
“Bấy giờ, Ghê-đê-ôn thưa cùng Đức Chúa Trời rằng: Nếu Chúa muốn dùng tôi đặng giải cứu Y-sơ-ra-ên, như lời Chúa đã phán, thì tôi xin đặt một lốt lông chiên nơi sân đạp lúa. Nếu chỉ có một mình lốt lông chiên có sương mà khắp đất đều khô, thì tôi sẽ biết rằng Chúa muốn dùng tôi đặng giải cứu Y-sơ-ra-ên. Điều ấy quả thành như vậy...” (Các Quan Xét 6:36-38).
Chúng ta cần hiểu rõ bối cảnh của sự kiện này. Ghê-đê-ôn không phải là một nhà lãnh đạo đầy dũng cảm, mà là một người “thấp hơn hết trong nhà cha mình” (Quan Xét 6:15), đang lén lút đập lúa trong hầm rượu để tránh kẻ thù. Khi thiên sứ Chúa hiện ra và gọi ông, phản ứng của Ghê-đê-ôn là hoài nghi và sợ hãi. Hai lần ông xin một “dấu kỳ” (câu 17 và câu 36-40) để xác nhận lời hứa của Chúa. Từ “dấu kỳ” trong tiếng Hê-bơ-rơ là “oth” (אוֹת), mang nghĩa một dấu hiệu, kỳ tích, hay bằng chứng.
Điều quan trọng cần lưu ý: Chúa đáp ứng lời cầu xin của Ghê-đê-ôn. Ngài không quở trách ông về việc xin dấu lạ trong bối cảnh này. Tại sao? Bởi vì đây là thời kỳ Cựu Ước, khi Đức Thánh Linh chưa ngự trị trong mỗi tín hữu cách phổ quát, và Ghê-đê-ôn đang ở trong tình trạng thuộc linh yếu đuối cùng cực, cần sự xác quyết mạnh mẽ cho một sứ mạng quá sức mình. Hành động của Ghê-đê-ôn không phải là mẫu mực của đức tin trưởng thành, mà là sự nhân từ của Chúa dành cho một người đang vật lộn với sự bất an.
Để có cái nhìn toàn diện, chúng ta phải đặt câu chuyện “lông chiên” trong dòng chảy mặc khải của toàn bộ Kinh Thánh.
1. Thái độ của Chúa Giê-xu về việc tìm kiếm dấu kỳ:
Trong Tân Ước, Chúa Giê-xu Christ đã đưa ra một nguyên tắc rõ ràng. Khi những người Pha-ri-si và các thầy thông giáo đến và đòi Ngài làm một dấu lạ từ trời để thử Ngài, Chúa đã đáp: “Hỡi dòng dõi gian ác, hay là cầu dấu lạ; song không cho dấu lạ nào khác, trừ ra dấu lạ của đấng tiên tri Giô-na” (Ma-thi-ơ 12:39). Từ “thử” trong nguyên văn Hy Lạp là “peirazō” (πειράζω), có nghĩa thử thách, cám dỗ, đặt điều kiện. Chúa Giê-xu lên án thái độ đòi hỏi dấu lạ như một điều kiện để tin, xuất phát từ lòng cứng cỏi và không tin.
Tuy nhiên, có sự khác biệt lớn giữa thái độ của Ghê-đê-ôn (yếu đuối, khao khát xác nhận để vâng lời) và thái độ của người Pha-ri-si (kiêu ngạo, thách thức quyền năng Chúa).
2. Sự hướng dẫn trong thời đại Tân Ước:
Sau khi Chúa Giê-xu thăng thiên và Đức Thánh Linh giáng lâm, phương thức hướng dẫn chính cho con cái Chúa đã thay đổi. Chúng ta có:
- Lời Chúa đầy đủ và trọn vẹn: “Cả Kinh Thánh đều là bởi Đức Chúa Trời soi dẫn, có ích cho sự dạy dỗ, bẻ trách, sửa trị, dạy người trong sự công bình” (2 Ti-mô-thê 3:16). Lời Chúa là ánh sáng cho đường chúng ta (Thi Thiên 119:105).
- Chức vụ hướng dẫn của Đức Thánh Linh: “Lúc nào Thần lẽ thật sẽ đến, thì Ngài dẫn các ngươi vào mọi lẽ thật” (Giăng 16:13). Thánh Linh ngự trong lòng tín hữu, xác chứng và dẫn dắt.
- Sự khôn ngoan từ trên: “Ví bằng trong anh em có kẻ kém khôn ngoan, hãy cầu xin Đức Chúa Trời, là Đấng ban cho mọi người cách rộng rãi, không trách móc ai, thì kẻ ấy sẽ được ban cho” (Gia-cơ 1:5).
Vậy, có nên áp dụng phương pháp “thử lông chiên” ngày nay không? Câu trả lời không đơn giản là “có” hoặc “không”, mà tùy thuộc vào động cơ, bối cảnh thuộc linh, và nguyên tắc Kinh Thánh.
Những nguy cơ khi “thử lông chiên” theo nghĩa đen:
- Biến Chúa thành “người đáp ứng điều kiện”: Hành động đặt ra các điều kiện vật chất cụ thể (như “nếu việc A xảy ra thì con sẽ làm B”) có thể vô tình biến mối quan hệ với Đấng Tạo Hóa thành một giao dịch. Đức tin chân chính tìm kiếm Chúa, chứ không tìm kiếm dấu hiệu.
- Dễ bị hiểu lầm và thao túng: Các sự kiện ngẫu nhiên có thể bị gán cho ý nghĩa thuộc linh một cách chủ quan. Sa-tan cũng có thể giả dạng làm sứ giả của sự sáng (2 Cô-rinh-tô 11:14).
- Cản trở sự trưởng thành thuộc linh: Đức tin dựa trên dấu kỳ thường là đức tin non yếu. Đức tin trưởng thành dựa trên Lời hứa và bản tính của Chúa, dù không thấy được (2 Cô-rinh-tô 5:7).
Khi nào việc tìm kiếm sự xác nhận có thể chấp nhận được?
Có những thời điểm Chúa, trong sự nhân từ Ngài, có thể ban cho một sự xác nhận đặc biệt để an ủi hay hướng dẫn chúng ta. Nhưng nguyên tắc là:
- Đó phải là sự chủ động nhân từ của Chúa, không phải là đòi hỏi từ phía chúng ta.
- Sự xác nhận đó không bao giờ mâu thuẫn với Lời Chúa đã được mặc khải.
- Nó thường đi kèm với sự bình an từ Thánh Linh và sự khôn ngoan tập thể của Hội Thánh.
Thay vì tìm kiếm những dấu hiệu kịch tính, Cơ Đốc nhân được kêu gọi bước đi trong đức tin với những phương tiện hướng dẫn vững chắc mà Chúa đã ban:
1. Cầu Nguyện Trong Sự Phó Thác (Phi-líp 4:6-7):
Hãy trình dâng mọi sự cầu xin, ước muốn và quyết định lên cho Chúa với lòng biết ơn. Lời hứa là sự bình an của Đức Chúa Trời sẽ giữ lòng và trí bạn. Sự bình an đó có thể chính là “chiếc kim chỉ nam” cho thấy bạn đang đi đúng hướng.
2. Suy Gẫm và Vâng Theo Lời Chúa (Giô-suê 1:8):
Hãy đặt quyết định của bạn dưới ánh sáng của Kinh Thánh. Chúa không hứa sẽ cho bạn một câu Kinh Thánh nhảy ra từ trang giấy, nhưng Ngài hứa rằng Lời Ngài sẽ hướng dẫn đời sống bạn. Hãy xem xét các nguyên tắc Kinh Thánh liên quan.
3. Tìm Kiếm Sự Khôn Ngoan Tập Thể (Châm Ngôn 11:14, 15:22):
Hãy khiêm nhường tham khảo ý kiến của những anh chị em trưởng thành trong đức tin, những người lãnh đạo thuộc linh mà Chúa đặt để trong Hội Thánh. Sự khôn ngoan thường đến qua nhiều người bàn luận.
4. Xem Xét Hoàn Cảnh và Sự Mở Cửa/Đóng Cửa:
Đây có lẽ là điều gần với “thử lông chiên” nhất, nhưng cần thận trọng. Sứ đồ Phao-lô đã kinh nghiệm sự “đóng cửa” của Thánh Linh khi định vào xứ Bit-si-ni (Công Vụ 16:7). Tuy nhiên, sự đóng cửa phải được cân nhắc cùng với ba yếu tố trên. Một cánh cửa đóng lại không phải lúc nào cũng có nghĩa là “không”, mà có thể là “chưa phải lúc”.
5. Bước Đi Trong Sự Tể Trị và Yên Nghỉ:
Cuối cùng, hãy nhớ rằng Chúa là Đấng tể trị. Sau khi đã cầu nguyện, tra xem Kinh Thánh, tìm kiếm khôn ngoan, hãy bước đi trong đức tin và yên nghỉ trong sự tể trị của Ngài. “Hãy phó thác đường lối mình cho Đức Giê-hô-va, và nhờ cậy nơi Ngài, thì Ngài sẽ làm thành việc ấy” (Thi Thiên 37:5).
Câu chuyện “lông chiên” của Ghê-đê-ôn cho chúng ta thấy một Đức Chúa Trời đầy lòng nhân từ và kiên nhẫn, sẵn sàng gặp gỡ con cái Ngài ngay tại nơi họ yếu đuối và nghi ngờ. Tuy nhiên, nó không nên được nâng lên thành nguyên tắc chung cho đời sống cầu nguyện của Cơ Đốc nhân ngày nay.
Chúng ta đang sống trong một giao ước tốt hơn, dưới sự dẫn dắt trực tiếp của Đức Thánh Linh và với Lời Chúa đầy đủ trong tay. Thay vì tìm kiếm những dấu hiệu bên ngoài, hãy nuôi dưỡng một mối quan hệ sâu sắc với Chúa qua sự cầu nguyện, học Kinh Thánh và vâng lời. Đức tin trưởng thành là đức tin tin cậy vào chính Chúa và Lời hứa của Ngài, ngay cả khi không có một “chiếc lông chiên” ướt sũng nào xuất hiện. Như Chúa Giê-xu phán với Thô-ma: “Vì ngươi đã thấy ta, nên ngươi tin. Phước cho những kẻ chẳng từng thấy mà đã tin vậy” (Giăng 20:29).
Hãy can đảm bước đi trong đức tin đó. Chúa đã hứa không bao giờ lìa bỏ bạn. Sự hiện diện và Lời Ngài là sự đảm bảo vững chắc nhất, còn hơn cả mọi dấu kỳ trên trời dưới đất.