Kinh Thánh Có Đáng Tin Cậy Không?
Trong một thế giới đầy biến động, nơi thông tin tràn ngập và các quan điểm triết lý liên tục thay đổi, một câu hỏi căn bản và quan trọng vang lên đối với mỗi người tìm kiếm chân lý: Kinh Thánh có đáng tin cậy không? Là Cơ Đốc nhân Tin Lành, chúng ta tuyên xưng Kinh Thánh là Lời được Đức Chúa Trời hà hơi, là thẩm quyền tối cao cho đức tin và sự thực hành. Nhưng niềm tin đó có nền tảng vững chắc nào? Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu khảo sát sự đáng tin cậy của Kinh Thánh dưới nhiều góc độ: lịch sử, bản thảo, khảo cổ, sự thống nhất nội tại, các lời tiên tri ứng nghiệm, và quan trọng nhất là sự xác chứng từ chính Đức Thánh Linh.
Trước khi xem xét các bằng chứng bên ngoài, chúng ta phải bắt đầu từ chính lời tuyên bố của Kinh Thánh về nguồn gốc và bản chất của mình. Đây là nền tảng thần học then chốt.
2 Ti-mô-thê 3:16-17 chép: "Cả Kinh Thánh đều là bởi Đức Chúa Trời soi dẫn (θεόπνευστος / theopneustos - được Đức Chúa Trời hà hơi), có ích cho sự dạy dỗ, bẻ trách, sửa trị, dạy người trong sự công bình, hầu cho người thuộc về Đức Chúa Trời được trọn vẹn và sắm sẵn để làm mọi việc lành."
Từ Hy Lạp theopneustos nhấn mạnh nguồn gốc thần thượng của Kinh Thánh. Nó không chỉ là sách chứa đựng Lời Đức Chúa Trời, mà chính bản thân nó là Lời được Đức Chúa Trời hà hơi.
2 Phi-e-rơ 1:20-21 giải thích cơ chế đó: "Trước hết, phải biết rõ rằng chẳng có lời tiên tri nào trong Kinh Thánh lấy ý riêng giải nghĩa được. Vì chẳng hề có lời tiên tri nào là bởi ý một người nào mà ra, nhưng ấy là bởi Đức Thánh Linh cảm động mà những người đã nói bởi Đức Chúa Trời."
Các trước giả được Đức Thánh Linh "cảm động" (φέρω / pherō - mang theo, đem đi), cho thấy sự chỉ đạo siêu nhiên trong quá trình ghi chép, đảm bảo thông điệp chính xác nhưng vẫn giữ được cá tính và văn phong của từng người.
Chính Chúa Giê-xu Christ đã xác nhận thẩm quyền của Cựu Ước. Trong Ma-thi-ơ 5:18, Ngài phán: "Vì ta nói thật cùng các ngươi, đương khi trời đất chưa qua đi, thì một chấm một nét trong luật pháp cũng không qua đi được, cho đến khi mọi sự được trọn."
Ngài thường viện dẫn Kinh Thánh với công thức "Có lời phán rằng..." (Ma-thi-ơ 4:4, 7, 10) và xem các sự kiện lịch sử trong Cựu Ước như thật (ví dụ: việc tạo dựng, Nô-ê, Giô-na – Ma-thi-ơ 19:4-5, 24:37-39, 12:40). Nếu Con Đức Chúa Trời tin Kinh Thánh, thì chúng ta còn nghi ngờ gì nữa?
Một trong những lời chỉ trích thường gặp là: "Kinh Thánh đã qua nhiều lần sao chép, dịch thuật, làm sao chúng ta biết bản ngày nay giống với bản gốc?" Khoa học văn bản học (Textual Criticism) cung cấp câu trả lời thuyết phục.
1. Tân Ước: Chúng ta có hơn 5,800 bản thảo Hy Lạp cổ về Tân Ước, chưa kể hàng chục ngàn bản dịch cổ (Latinh, Syriac) và trích dẫn từ các giáo phụ. So sánh với các tác phẩm cổ đại khác:
- Tác phẩm của Julius Caesar (Gallic Wars): Chỉ còn 9-10 bản thảo tốt, được sao chép 900 năm sau sự kiện.
- Tác phẩm của Plato: Khoảng 7 bản thảo, cách biệt 1,200 năm.
- Tân Ước: Hàng ngàn bản thảo, với các mảnh vụn cổ nhất (như Papyrus P52 chứa phần Phúc Âm Giăng) có niên đại chỉ khoảng 125 SCN, tức cách thời điểm viết chưa đầy 40 năm! Sự kiện Chúa Giê-xu bị đóng đinh khoảng năm 30-33 SCN.
2. Cựu Ước: Phát hiện vĩ đại nhất là Cuộn Sách Biển Chết (Dead Sea Scrolls) năm 1947. Trước đó, bản thảo cổ nhất của Cựu Ước Hê-bơ-rơ là Bản thảo Leningrad Codex (khoảng 1008 SCN). Các Cuộn Sách Biển Chết, có niên đại từ thế kỷ 3 TCN đến thế kỷ 1 SCN, đã đẩy lùi bằng chứng bản thảo lên hơn 1,000 năm. Khi so sánh sách Ê-sai trong Cuộn Sách Biển Chết (khoảng 125 TCN) với bản Masoretic 1,000 năm sau, sự trùng hợp là đáng kinh ngạc, chứng tỏ quá trình sao chép của các thầy thông giáo Do Thái (scribes) cực kỳ cẩn trọng và chính xác.
Người Do Thái có nghi thức sao chép kinh điển rất nghiêm ngặt. Các thầy thông giáo (soferim) đếm từng chữ, từng mẫu tự. Nếu phát hiện một lỗi, cả cuộn da có thể bị hủy. Sự tôn kính Lời Chúa này đã bảo tồn văn bản cách phi thường.
Khảo cổ học không thể "chứng minh" đức tin, nhưng nó có thể xác nhận tính lịch sử và xác thực của các bối cảnh, sự kiện được Kinh Thánh mô tả.
1. Xác Nhận Các Nhân Vật & Sự Kiện:
- Vua Đa-vít: Trong nhiều thế kỷ, một số học giả xem Đa-vít là nhân vật huyền thoại. Năm 1993, cuộc khai quật tại Tel Dan (phía bắc Israel) phát hiện một bia đá khắc chữ A-ram có cụm từ "Nhà của Đa-vít" (BYT DWD), xác nhận sự tồn tại của triều đại Đa-vít vào thế kỷ 9 TCN.
- Cuộc lưu đày ở Ba-by-lôn: Biên niên sử Ba-by-lôn (Babylonian Chronicles) ghi chép chi tiết về việc vua Nê-bu-cát-nết-sa chinh phạt Giê-ru-sa-lem, hoàn toàn phù hợp với sách Các Vua và Giê-rê-mi.
- Quan Tổng Đốc Phi-lát: Năm 1961, tại Caesarea Maritima, người ta tìm thấy một tấm bia đá có khắc tên "Pontius Pilatus, Prefect of Judea", xác nhận chức vụ và sự tồn tại của nhân vật then chốt trong trình thuật thương khó của Chúa Giê-xu.
2. Xác Nhận Văn Hóa & Phong Tục: Hàng ngàn khám phá khảo cổ (con dấu, bia ký, đồ gốm, tàn tích thành phố) liên tục xác nhận tính chính xác về mặt địa lý, văn hóa, chính trị và xã hội của thế giới Kinh Thánh. Mọi nỗ lực trong quá khứ nhằm phủ nhận tính lịch sử của Kinh Thánh (như phủ nhận sự tồn tại của dân Hê-tít, hay thành phố Giê-ri-cô thời Giô-suê) đều lần lượt bị chính khảo cổ học bác bỏ.
1. Sự Thống Nhất Kỳ Diệu: Kinh Thánh là một thư viện gồm 66 sách, được viết bởi khoảng 40 trước giả thuộc nhiều tầng lớp xã hội khác nhau (vua chúa, ngư phủ, bác sĩ, tiên tri...), trải dài trên 1,500 năm, bằng ba ngôn ngữ (Hê-bơ-rơ, A-ram, Hy Lạp), trên ba châu lục (Á, Phi, Âu), bàn về hàng trăm chủ đề gây tranh cãi. Thế mà, xuyên suốt Kinh Thánh là một câu chuyện cứu chuộc duy nhất, hài hòa và nhất quán: Đức Chúa Trời tạo dựng loài người tốt lành, loài người sa ngã vào tội lỗi, Đức Chúa Trời hứa ban một Đấng Cứu Chuộc (Sáng 3:15), và sự ứng nghiệm cuối cùng của lời hứa đó trong Đức Chúa Giê-xu Christ. Sự thống nhất này không thể là sản phẩm của sự ngẫu nhiên hay âm mưu của con người, mà chỉ có thể giải thích bằng một Đấng Soạn Giả siêu nhiên đằng sau tất cả.
2. Các Lời Tiên Tri Ứng Nghiệm: Đây là một trong những bằng chứng mạnh mẽ nhất cho thấy nguồn gốc thần thượng của Kinh Thánh. Hàng trăm lời tiên tri chi tiết đã được ứng nghiệm một cách chính xác.
- Tiên Tri Về Đấng Mê-si: Có hơn 300 lời tiên tri về Đấng Mê-si trong Cựu Ước, tất cả đều ứng nghiệm trọn vẹn nơi Chúa Giê-xu. Xác suất để một người ứng nghiệm chỉ 8 trong số các lời tiên tri này là 1/10^17 (một con số không tưởng). Ví dụ:
- Nơi sinh: Bết-lê-hem (Mi-chê 5:2 – ứng nghiệm Ma-thi-ơ 2:1).
- Cách thức sinh ra: bởi nữ đồng trinh (Ê-sai 7:14 – ứng nghiệm Ma-thi-ơ 1:22-23).
- Phản ứng của dân chúng: bị chối bỏ (Ê-sai 53:3 – ứng nghiệm Giăng 1:11).
- Cách thức chết: bị đâm (Xa-cha-ri 12:10), xương không bị gãy (Thi thiên 34:20 – ứng nghiệm Giăng 19:33-36), bị chôn cùng kẻ giàu (Ê-sai 53:9 – ứng nghiệm Ma-thi-ơ 27:57-60).
- Tiên Tri Về Các Dân Tộc & Thành Phố: Lời tiên tri về sự hủy diệt hoàn toàn và vĩnh viễn của thành Ty-rơ (Ê-xê-chi-ên 26:3-14) hay sự suy tàn của thành Ba-by-lôn vĩ đại (Ê-sai 13:19-22) đã ứng nghiệm cách kinh ngạc và chính xác, như một lời cảnh báo cho mọi quốc gia chống nghịch cùng Đức Chúa Trời.
Niềm tin vào sự đáng tin cậy của Kinh Thánh không phải là một bài tập trí thức suông, mà phải biến đổi cách chúng ta sống mỗi ngày.
1. Đọc Và Suy Gẫm Cách Tự Tin: Vì đây là Lời đáng tin cậy của Đấng Tạo Hóa, chúng ta phải tiếp cận nó với thái độ kính sợ, vâng phục và đói khát. Thi thiên 119:105 tuyên bố: "Lời Chúa là ngọn đèn cho chân tôi, Ánh sáng cho đường lối tôi."
Hãy đặt Kinh Thánh làm tiêu chuẩn tối cao để đánh giá mọi triết lý, quan điểm sống và cảm xúc của chính mình.
2. Vâng Lời Cách Triệt Để: Đức tin thật thể hiện qua sự vâng lời. Chúa Giê-xu phán: "Ai yêu mến ta sẽ vâng giữ lời ta"
(Giăng 14:23). Sự đáng tin của Kinh Thánh đòi hỏi sự đáp trả đáng tin từ chúng ta – không phải là sự vâng lời máy móc, nhưng là sự vâng phục bởi đức tin và tình yêu thương, tin rằng những điều răn của Ngài là "vì sự ích lợi cho chúng ta luôn" (Phục truyền 6:24).
3. Làm Nền Tảng Cho Đức Tin Và Sự Cầu Nguyện: Đức tin của chúng ta không dựa trên cảm xúc hay kinh nghiệm chủ quan, mà dựa trên Lời đáng tin cậy của Đức Chúa Trời. Khi cầu nguyện, chúng ta có thể cầu xin dựa trên các lời hứa của Ngài trong Kinh Thánh, vì biết rằng "mọi lời hứa của Đức Chúa Trời trong Ngài đều là ư, và trong Ngài đều là a-men" (2 Cô-rinh-tô 1:20).
4. Rao Truyền Với Quyền Năng Và Sự Tự Tin: Sứ đồ Phao-lô không hổ thẹn về Phúc Âm (Rô-ma 1:16) vì ông biết mình đang rao giảng Lời chân thật. Chúng ta có thể chia sẻ Phúc Âm và dạy dỗ Lời Chúa với sự tự tin, không phải vì sự khôn ngoan của mình, mà vì tin cậy vào thẩm quyền và sự đáng tin của thông điệp mình truyền đạt.
Câu hỏi "Kinh Thánh có đáng tin cậy không?" nhận được một lời đáp vang dội và đa chiều: CÓ. Sự đáng tin cậy đó được xây dựng trên nền tảng thần học vững chắc (Lời được Đức Chúa Trời hà hơi), được hỗ trợ bởi bằng chứng lịch sử và khảo cổ hùng hồn, được chứng minh qua sự thống nhất kỳ diệu và các lời tiên tri ứng nghiệm chính xác, và quan trọng nhất, được xác chứng trong lòng người tin bởi chứng cớ của Đức Thánh Linh (Rô-ma 8:16).
Kinh Thánh không phải là một cuốn sách tôn giáo bình thường; đó là bức thư tình của Đấng Tạo Hóa gửi cho tạo vật của Ngài, là bản đồ chỉ dẫn cho cuộc đời, là gươm của Thánh Linh (Ê-phê-sô 6:17) để chiến đấu thuộc linh. Sự đáng tin cậy của Kinh Thánh đặt chúng ta vào một lựa chọn: tiếp tục nghi ngờ, hay đặt toàn bộ niềm tin, hy vọng và đời sống mình vào Đấng đã phán trong những trang sách ấy – chính là Đức Chúa Trời hằng sống và Chúa Giê-xu Christ, Đấng Cứu Chuộc chúng ta.
Hãy đến với Kinh Thánh không chỉ để nghiên cứu, mà để gặp gỡ chính Đấng Christ. Như Ngài đã phán với người Do Thái: "Các ngươi dò xem Kinh Thánh, vì tưởng bởi đó được sự sống đời đời; ấy là Kinh Thánh làm chứng về ta vậy" (Giăng 5:39). Trong một thế giới đầy những tiếng nói không đáng tin, chúng ta có thể nắm chắc và xây dựng đời mình trên Lời đáng tin cậy, vĩnh cửu và không hề thay đổi của Đức Chúa Trời.