Nguyên Nhân Dẫn Đến Làn Sóng Xâm Hại Trẻ Em: Phân Tích Từ Góc Nhìn Kinh Thánh Và Thực Tiễn
Trong những năm gần đây, hiện tượng xâm hại trẻ em, đặc biệt là xâm hại tình dục, đã trở thành một vấn đề nhức nhối, gây bàng hoàng và phẫn nộ trong xã hội. Làn sóng này không chỉ là một thách thức về mặt pháp lý và xã hội, mà sâu xa hơn, nó là một triệu chứng của sự suy đồi đạo đức và thuộc linh trầm trọng. Là những người nghiên cứu Lời Chúa, chúng ta không thể chỉ dừng lại ở việc lên án hiện tượng bề mặt, mà cần phải dùng ánh sáng của Kinh Thánh để soi rọi những nguyên nhân gốc rễ, đồng thời tìm kiếm giải pháp từ nền tảng chân lý vĩnh cửu. Bài viết này sẽ đi sâu phân tích các nguyên nhân dẫn đến tình trạng đau lòng này, dưới lăng kính của Thánh Kinh và thực tiễn đời sống đức tin.
Xã hội hiện đại đang chứng kiến sự bùng nổ của chủ nghĩa cá nhân cực đoan, nơi “cái tôi” được đặt lên trên hết. Khuynh hướng này, khi tách rời khỏi nền tảng đạo đức tuyệt đối từ Đức Chúa Trời, đã dẫn đến một hệ giá trị tương đối, nơi mọi ham muốn cá nhân đều có thể được biện minh. Kinh Thánh cảnh báo rõ ràng về điều này: “Vì sẽ có một thời kia, người ta không chịu nghe đạo lành; nhưng vì họ ham nghe những lời êm tai, theo tư dục mà nhóm họp các giáo sư xung quanh mình, bịt tai không nghe lẽ thật, mà xây hướng về chuyện huyễn.”
(2 Ti-mô-thê 4:3-4). Cụm từ “theo tư dục” (theo tiếng Hy Lạp: kata tas epithumias) chỉ về những ham muốn, dục vọng cá nhân. Khi xã hội tôn thờ “tư dục” và xem nhẹ “lẽ thật”, thì những hành vi thỏa mãn dục vọng bệnh hoạn, kể cả với trẻ em, có nguy cơ được khoác lên những lớp vỏ ngụy biện.
Song song đó, sự tràn lan của văn hóa phẩm khiêu dâm và bạo lực, đặc biệt là sự dễ dàng tiếp cận thông qua internet, đã làm tê liệt lương tâm, bào mòn sự nhạy cảm đạo đức và kích thích những ham muốn lệch lạc. Nó tạo ra một “cơn đói” không bao giờ thỏa mãn, như Sứ đồ Phi-e-rơ đã mô tả: “Họ có mắt đầy sự gian dâm, và phạm tội không biết chán; họ dỗ dành những linh hồn không vững lòng, lòng họ quen tham lam, là con cái của sự rủa sả.”
(2 Phi-e-rơ 2:14). Sự “quen tham lam” (gegymnasmenēn pleonexian) cho thấy bản chất của tội lỗi: nó được “tập luyện”, trở thành thói quen và đòi hỏi mức độ thỏa mãn ngày càng cao và quái gở hơn.
Để hiểu thấu đáo nguyên nhân của mọi tội ác, trong đó có xâm hại trẻ em, chúng ta phải quay về Sáng Thế Ký. Sự sa ngã của loài người qua A-đam và Ê-va đã đem tội lỗi vào thế gian (Rô-ma 5:12). Tội lỗi không đơn thuần là một hành động, mà là một bản chất hư hoại đã làm đứt đoạn mối quan hệ với Đức Chúa Trời và làm méo mó mọi khía cạnh của nhân tính.
Chúa Giê-xu đã chỉ ra nguồn cơn của mọi hành vi ô uế: “Vì từ bên trong, nơi lòng người mà ra những ác tưởng, sự dâm dục, trộm cướp, giết người, tà dâm, tham lam, hung ác, gian dối, hoang đàng, con mắt ganh ghét, lộng ngôn, kiêu ngạo, sự điên cuồng.”
(Mác 7:21-22). Hành vi xâm hại trẻ em bắt nguồn từ chính “lòng người” (kardia tou anthrōpou) đã bị tội lỗi làm cho hư hỏng. Các từ ngữ “dâm dục” (porneiai) và “tà dâm” (moicheiai) bao hàm mọi hình thức tình dục trái với tiêu chuẩn thánh khiết của Đức Chúa Trời, bao gồm cả những hành vi với trẻ em.
Sứ đồ Phao-lô trong thư Rô-ma chương 1 đã vẽ nên một bức tranh tổng quát về quá trình suy thoái của một xã hội và cá nhân khi chối bỏ Đức Chúa Trời:
“Cho nên Đức Chúa Trời đã phó họ sa vào sự ô uế theo lòng ham muốn mình… Vì vậy, Đức Chúa Trời đã phó mặc họ cho những sự ham muốn của lòng xấu hổ mình: đến nỗi đàn bà đổi cách dùng tự nhiên ra cách khác nghịch với tự nhiên; đàn ông cũng vậy, bỏ cách dùng tự nhiên của đàn bà mà un đốt tình dục người nầy với kẻ kia, đàn ông cùng đàn ông phạm sự xấu hổ…”
(Rô-ma 1:24, 26-27).
Dòng chảy của sự suy đồi bắt đầu từ việc “không tôn kính Đức Chúa Trời” (câu 21), dẫn đến sự hư hỏng trong tư tưởng (câu 28), và cuối cùng là những hành vi đi ngược lại trật tự “tự nhiên” (physin) mà Ngài đã thiết lập. Hành vi xâm hại trẻ em là một trong những đỉnh điểm của sự “nghịch với tự nhiên” này, vì nó phá vỡ trật tự thánh về sự trong trắng, sự phụ thuộc và bảo vệ dành cho những đứa trẻ – đối tượng yếu đuối nhất trong xã hội.
1. Gia Đình Tan Vỡ: Gia đình là pháo đài đầu tiên bảo vệ trẻ em. Tuy nhiên, sự thiếu vắng của người cha, sự lạnh nhạt trong hôn nhân, hay chính sự lạm dụng trong gia đình đã phá hủy nơi trú ẩn an toàn này. Kinh Thánh dạy người cha phải dẫn dắt gia đình trong sự công bình và yêu thương (Ê-phê-sô 6:4), và người mẹ là người “canh giữ nhà” (Châm Ngôn 14:1). Sự vắng mặt của hình mẫu cha mẹ tốt, hoặc tệ hơn, sự hiện diện của cha mẹ lạm dụng, khiến trẻ trở nên vô cùng dễ tổn thương. Ma-thi-ơ 18:6 ghi lại lời nghiêm khắc của Chúa Giê-xu: “Song nếu ai làm cho một đứa trong những đứa trẻ nầy đã tin ta phải sa vào tội lỗi, thì thà buộc cối đá lớn vào cổ nó mà quăng xuống biển còn hơn.”
Hành động “làm cho… phải sa vào tội lỗi” (skandalizē) có nghĩa là đặt cái bẫy, gây vấp phạm. Một người cha/mẹ hay người thân xâm hại chính là đang đặt một cái bẫy hủy diệt tâm hồn và thể xác đứa trẻ.
2. Hội Thánh Thờ Ơ: Đôi khi, vì muốn giữ thanh danh, tránh scandal, hoặc do thiếu hiểu biết, một số Hội Thánh đã xử lý các vụ việc xâm hại trẻ em một cách nội bộ, thiếu minh bạch và không báo cáo cho nhà chức trách. Điều này vô tình tạo môi trường cho kẻ phạm tội tiếp tục hành vi và khiến nạn nhân bị tổn thương lần nữa. Kinh Thánh dạy rõ: “Vả, phàm việc gì cũng phải làm cho phải phép và theo thứ tự.”
(1 Cô-rinh-tô 14:40). Sự “phải phép” ở đây bao gồm việc tôn trọng luật pháp của đất nước (Rô-ma 13:1) và thực thi công lý một cách khôn ngoan và quyết đoán để bảo vệ kẻ yếu đuối.
1. Xây Dựng Gia Đình Trên Nền Tảng Kinh Thánh: Cha mẹ Cơ Đốc phải ý thức trách nhiệm thánh của mình. Hãy dành thời gian chất lượng cho con, giáo dục con về giá trị thân thể, ranh giới cá nhân và sự thánh khiết theo Kinh Thánh (Châm Ngôn 22:6). Tạo môi trường an toàn để con có thể chia sẻ mọi điều. Hãy cầu nguyện cho con mỗi ngày, xin Chúa bảo vệ con khỏi mọi điều dữ.
2. Hội Thánh Tích Cực Hành Động:
- Giáo Dứt Phòng Ngừa: Tổ chức các buổi chia sẻ, seminar về bảo vệ trẻ em, nhận diện các dấu hiệu lạm dụng và cách phòng chống.
- Chính Sách Minh Bạch (Safeguarding Policy): Mọi Hội Thánh cần có quy định rõ ràng về việc tuyển dụng và làm việc với người phục vụ trẻ em (phải có lý lịch rõ ràng, được huấn luyện). Có quy trình báo cáo và xử lý khi có nghi ngờ hoặc tố giác xâm hại, với sự phối hợp cùng cơ quan chức năng.
- Môi Trường An Toàn: Đảm bảo các phòng học Trường Chúa Nhật có cửa kính, hoạt động luôn có từ hai người lớn trở lên phụ trách (theo nguyên tắc “hai người” - two-adult rule).
3. Chăm Sóc Và Phục Hồi Cho Nạn Nhân: Hội Thánh phải là nơi đầu tiên nạn nhân tìm đến để được an ủi, hỗ trợ tâm lý và thuộc linh, chứ không phải là nơi khiến họ thêm tổn thương. Hãy thực hành sự cảm thông của Chúa: “Đức Chúa Trời là nơi nương náu và sức lực của chúng tôi, Ngài sẵn giúp đỡ trong cơn gian truân.”
(Thi Thiên 46:1). Đồng thời, hỗ trợ họ tìm đến sự giúp đỡ chuyên môn từ các nhà tư vấn Cơ Đốc hoặc các tổ chức xã hội.
4. Cầu Nguyện Và Đối Đầu Thuộc Linh: Chúng ta nhận ra rằng đây không chỉ là cuộc chiến thuộc về xã hội, mà còn là cuộc chiến thuộc linh (Ê-phê-sô 6:12). Hãy kiên trì cầu nguyện, đòi lại những linh hồn trẻ thơ trong danh Chúa Giê-xu, cầu xin sự công bình được thực thi và lòng người được cảm hóa bởi Tin Lành. Hãy cầu nguyện cho các nhà lãnh đạo, những người làm luật có sự khôn ngoan từ trên cao để ban hành và thực thi những chính sách bảo vệ trẻ em hiệu quả.
Làn sóng xâm hại trẻ em là hồi chuông cảnh báo thảm khốc về tình trạng băng hoại đạo đức của xã hội, mà gốc rễ sâu xa nhất là tội lỗi và sự chối bỏ Đức Chúa Trời. Lời giải từ thế gian chỉ có thể dừng lại ở các biện pháp pháp lý và giáo dục bề ngoài – những điều cần thiết nhưng chưa đủ. Giải pháp triệt để và hy vọng duy nhất nằm ở Tin Lành của Chúa Giê-xu Christ, Đấng có quyền năng biến đổi tấm lòng chai đá của kẻ phạm tội, chữa lành những vết thương sâu thẳm của nạn nhân, và phục hồi các giá trị thánh khiết cho gia đình và xã hội.
Lời Chúa trong 2 Sử Ký 7:14 vẫn còn nguyên giá trị cho chúng ta hôm nay: “Nhược bằng dân sự ta, là dân gọi bằng danh ta, hạ mình xuống, cầu nguyện, tìm kiếm mặt ta, và trở lại, bỏ con đường tà, thì ta ở trên trời sẽ nghe, tha thứ tội chúng nó, và cứu xứ họ khỏi tai vạ.”
Sự “hạ mình”, “cầu nguyện”, “trở lại” và “bỏ con đường tà” phải bắt đầu từ chính Hội Thánh và từng gia đình Cơ Đốc. Chúng ta được kêu gọi không chỉ để than khóc, mà còn để hành động một cách khôn ngoan, can đảm và đầy yêu thương, trở thành tiếng nói và bàn tay bảo vệ cho những trẻ thơ bé nhỏ, và chiếu sáng ánh sáng của Đấng Christ vào nơi tối tăm nhất của tội lỗi loài người.