Quan Hệ Tình Dục Trong Hôn Nhân: Khoái Cảm - Ân Huệ Hay Tội Lỗi?
Trong bối cảnh văn hóa đương đại, nơi tình dục thường bị tách rời khỏi bối cảnh hôn nhân và thuần túy hướng đến khoái cảm cá nhân, nhiều tín hữu Cơ Đốc tự hỏi: “Có sai không khi vợ chồng quan hệ tình dục chỉ để tìm khoái cảm?”. Câu hỏi này chạm đến trọng tâm của thần học về thân thể, hôn nhân và sự thánh khiết. Bài nghiên cứu này sẽ khảo sát Kinh Thánh một cách toàn diện để tìm ra câu trả lời không chỉ về mặt đạo đức, mà còn về mục đích thần thượng mà Đức Chúa Trời đặt để trong món quà tình dục dành cho hôn nhân.
Để hiểu đúng về tình dục, chúng ta phải quay về điểm khởi nguyên, nơi ý định ban đầu của Đức Chúa Trời được bày tỏ rõ ràng.
Sáng-thế-ký 1:27-28 chép: Đức Chúa Trời dựng nên loài người như hình Ngài... Đức Chúa Trời ban phước cho loài người và phán rằng: Hãy sanh sản, thêm nhiều, làm cho đầy dẫy đất...
Mệnh lệnh “sanh sản, thêm nhiều” (tiếng Hê-bơ-rơ: pārâ ûrᵉbû) không chỉ là một chỉ thị sinh học, mà bao hàm trong đó mối quan hệ thân mật để thực hiện mệnh lệnh này. Điều này được làm rõ hơn trong Sáng-thế-ký 2:24-25: Bởi vậy cho nên người nam sẽ lìa cha mẹ mà dính díu với vợ mình, và cả hai sẽ trở nên một thịt. Vả, Adam và vợ, cả hai đều trần truồng, mà chẳng hổ thẹn.
Cụm từ “một thịt” (tiếng Hê-bơ-rơ: bāsār ’eḥāḏ) mô tả một sự hiệp nhất toàn diện: thể xác, tâm hồn, và tâm linh. Sự “không hổ thẹn” cho thấy sự trong trắng, cởi mở và vui hưởng trọn vẹn sự hiện diện của nhau, bao gồm cả sự thân mật thể xác. Tình dục, trong khuôn khổ này, là một phần của “sự rất tốt lành” (Sáng-thế-ký 1:31) trong sáng tạo của Chúa. Khoái cảm không phải là một tai nạn hay sự nhượng bộ, mà là một phần được thiết kế tinh tế của món quà này, khuyến khích vợ chồng kết nối và hiệp nhất sâu sắc.
Kinh Thánh không hề e ngại khi nói về niềm vui và sự thỏa mãn trong tình yêu vợ chồng. Sách Nhã-ca là một bản tình ca đẹp đẽ, ca ngợi tình yêu và sự thân mật thể xác giữa vợ chồng. Nhã-ca 7:6-9 mô tả một cách công khai và đầy nghệ thuật về vẻ đẹp và sự hấp dẫn. Quan trọng hơn, lời mời gọi trong Nhã-ca 4:16 và 5:1 cho thấy sự đáp ứng tích cực và cùng nhau vui hưởng.
Châm-ngôn 5:18-19 khuyên người nam: Nguyện nguồn mạch ngươi được phước, Hãy lấy làm vui vẻ về vợ của buổi đang thì, Nàng như con hoàng dương âu yếm, Và con nai đẹp đẽ; nguyện nàng làm cho ngươi say mê luôn, Và ngươi hằng được mê mẩn trong tình yêu của nàng.
Từ “say mê” và “mê mẩn” (tiếng Hê-bơ-rơ: shāg̱aḥ) diễn tả một sự say đắm, vui hưởng tràn đầy. Đức Chúa Trời không chỉ cho phép, mà còn khuyên khích vợ chồng tìm thấy niềm vui và sự thỏa mãn thân xác trong nhau. Khoái cảm, trong bối cảnh này, là một công cụ để củng cố mối ràng buộc hôn nhân và bảo vệ nó khỏi những cám dỗ bên ngoài (Châm-ngôn 5:15-20).
Sứ đồ Phao-lô mang đến sự hiểu biết thần học sâu sắc về tình dục trong hôn nhân.
1 Cô-rinh-tô 7:3-5 là phân đoạn then chốt: Chồng phải làm trọn phận sự mình đối với vợ; vợ cũng phải làm trọn phận sự mình đối với chồng vậy. Vợ không có quyền tự chủ về thân thể mình, bèn là chồng; chồng cũng không có quyền tự chủ về thân thể mình, bèn là vợ. Đừng từ chối nhau, trừ ra khi hai người ưng thuần tạm thời, để chuyên việc kiêng ăn và cầu nguyện; rồi trở lại hiệp cùng nhau, kẻo quỷ Sa-tan nhân sự không tiết độ của anh em mà cám dỗ chăng.
Từ “quyền” ở đây trong tiếng Hy Lạp là exousia, có nghĩa là thẩm quyền, đặc quyền. Điều này thiết lập một nguyên tắc hỗ tương: thân thể của mỗi người không còn chỉ thuộc về riêng họ, mà còn thuộc về người phối ngẫu. Mệnh lệnh “đừng từ chối nhau” (tiếng Hy Lạp: mē aposterite – đừng tước đoạt lẫn nhau) nhấn mạnh trách nhiệm tích cực trong việc đáp ứng nhu cầu tình dục của nhau. Điều này ngầm định rằng việc tìm kiếm và cung ứng khoái cảm cho nhau là một phần của “phận sự” yêu thương này, nhằm bảo vệ sự hiệp một và tránh sự cám dỗ.
Tuy nhiên, bối cảnh rộng hơn là tình yêu vị tha. Ê-phê-sô 5:25-28 kêu gọi người chồng yêu vợ như Christ yêu Hội thánh, hi sinh vì vợ. Và 1 Cô-rinh-tô 7:4 nói rõ đây là quyền hỗ tương. Do đó, động cơ nền tảng không bao giờ được là ích kỷ, chỉ tìm kiếm sự thỏa mãn cho riêng mình, mà là sự cho đi và nhận lãnh trong tình yêu thương.
Đây là điểm mấu chốt của câu hỏi. Chúng ta phải phân biệt giữa:
1. Khoái cảm như một phần tự nhiên và tốt lành của món quà tình dục: Đức Chúa Trời thiết kế sự thân mật vợ chồng bao gồm khoái cảm thể xác. Việc vui hưởng điều đó với người phối ngẫu, với lòng biết ơn Chúa, là điều tốt và thánh khiết. Nó củng cố mối ràng buộc, mang lại niềm vui và thỏa lòng.
2. Khoái cảm như mục đích tối thượng và duy nhất (chủ nghĩa khoái lạc): Đây là khi khoái cảm trở thành “thần tượng”. Động cơ trở nên ích kỷ, chỉ tập trung vào việc khai thác người kia như một phương tiện cho sự thỏa mãn cá nhân, bất chấp cảm xúc, sự kết nối tình cảm, hay hoàn cảnh của họ. Điều này đi ngược lại bản chất “một thịt” – vốn là sự hiệp nhất và cho đi.
Kinh Thánh cảnh báo chống lại chủ nghĩa khoái lạc (ví dụ: 2 Ti-mô-thê 3:4 nói về những kẻ “mê vui sướng hơn mê Đức Chúa Trời”). Trong hôn nhân, nếu “chỉ để tìm khoái cảm” có nghĩa là loại bỏ các yếu tố tình yêu, sự phục vụ lẫn nhau, sự hiệp một và mở lòng cho sự sáng tạo (con cái), thì nó đã sai lệch khỏi ý định ban đầu của Đức Chúa Trời.
1. Nuôi Dưỡng Toàn Diện Con Người: Hãy nhìn người phối ngẫu như một con người toàn diện (thể xác, tâm hồn, tâm linh), không chỉ là đối tượng tình dục. Đầu tư vào sự kết nối tình cảm, những cuộc trò chuyện, cầu nguyện chung, và tình bạn. Khi đó, sự thân mật thể xác sẽ trở thành sự diễn đạt tự nhiên và trọn vẹn của tình yêu đó, chứ không phải là một hành vi tách biệt.
2. Giao Tiếp Cởi Mở Và Yêu Thương: Hãy trò chuyện thẳng thắn nhưng tế nhị về những mong đợi, nhu cầu và niềm vui trong đời sống tình dục (Hê-bơ-rơ 13:4 tôn trọng “chốn động phòng”). Sự đồng thuận và nhiệt tình của cả hai là rất quan trọng.
3. Lấy Tình Yêu Vị Tha Làm Động Cơ Chính: Hãy tự hỏi: “Mình đang tìm cách làm người ấy vui lòng và thỏa lòng, hay chỉ đang tìm kiếm điều gì đó cho riêng mình?” (Phi-líp 2:3-4). Hãy noi gương Christ trong sự phục vụ khiêm nhường.
4. Biết Ơn Và Vui Hưởng Món Quà Của Chúa: Đừng mang cảm giác tội lỗi sai lầm về khoái cảm thể xác trong hôn nhân. Hãy cảm tạ Chúa vì món quà tốt lành Ngài ban (1 Ti-mô-thê 4:4-5). Sự vui hưởng lẫn nhau là một cách tôn vinh Đấng Tạo Hóa.
5. Cân Bằng Với Các Trách Nhiệm Khác: Hiểu rằng có lúc cần “ưng thuần tạm thời” vì lý do thuộc linh hoặc thực tế (1 Cô-rinh-tô 7:5). Sự khôn ngoan và nhạy cảm với nhau là chìa khóa.
Vậy, có sai không khi vợ chồng quan hệ tình dục chỉ để tìm khoái cảm? Câu trả lời Kinh Thánh mang tính phân định:
KHÔNG SAI khi khoái cảm được hiểu như một phần thưởng ngọt ngào, một ân huệ được thiết kế bởi chính Đức Chúa Trời trong khuôn khổ của sự hiệp nhất “một thịt”, nhằm củng cố tình yêu, mang lại niềm vui và sự thỏa lòng lẫn nhau. Trong ý nghĩa này, việc tìm kiếm và trao ban khoái cảm cho nhau là một hành vi thánh khiết và đáng được khích lệ.
SAI khi “chỉ để tìm khoái cảm” có nghĩa là biến nó thành mục đích tự thân, tách rời khỏi tình yêu vị tha, sự kết nối toàn diện và trách nhiệm hỗ tương. Điều đó biến người phối ngẫu thành công cụ, và biến món quà của Chúa thành thần tượng của lòng tham dục ích kỷ.
Lời kêu gọi dành cho các cặp vợ chồng Cơ Đốc là hãy giữ lấy món quà quý giá này trong sự tôn trọng và thánh khiết (Hê-bơ-rơ 13:4), đồng thời vui hưởng nó một cách trọn vẹn, tự do và biết ơn trong khuôn khổ giao ước hôn nhân. Hãy để sự thân mật của bạn không chỉ là sự tìm kiếm khoái cảm, mà là sự thể hiện sống động của tình yêu Christ dành cho Hội Thánh – một tình yêu hi sinh, vui hưởng và hiệp nhất trọn vẹn.