Kinh Thánh nói gì về khả năng sinh sản?

02 December, 2025
15 phút đọc
2,967 từ
Chia sẻ:

Khả Năng Sinh Sản Theo Quan Điểm Kinh Thánh

Khả năng sinh sản, việc sinh con cái, là một chủ đề xuyên suốt Kinh Thánh, từ Sáng-thế-ký đến Khải-huyền. Nó không chỉ là một chức năng sinh học thuần túy mà còn là một phần trong kế hoạch cứu chuộc, giao ước và phước hạnh của Đức Chúa Trời dành cho nhân loại. Trong bối cảnh văn hóa hiện đại, nơi quan niệm về gia đình và sinh sản thay đổi phức tạp, thì lời Kinh Thánh cung cấp một nền tảng vĩnh cửu, một cái nhìn thần học sâu sắc và sự hướng dẫn đầy khôn ngoan cho Cơ Đốc nhân.

I. Nền Tảng Thần Học: Sự Sáng Tạo và Mạng Lịnh Đầu Tiên

Ngay từ những trang đầu của Kinh Thánh, chúng ta thấy khả năng sinh sản là trọng tâm trong ý định sáng tạo của Đức Chúa Trời. Sáng-thế-ký 1:27-28 chép: "Đức Chúa Trời dựng nên loài người như hình Ngài... Đức Chúa Trời ban phước cho loài người, và phán rằng: Hãy sanh sản, thêm nhiều, làm cho đầy dẫy đất". Từ ngữ Hê-bơ-rơ được dùng cho "sanh sản" ở đây là "pru" (פְּרוּ), mang nghĩa "kết trái, sinh sôi nảy nở". Đây không phải là một gợi ý, mà là một mạng lịnh và một sự ban phước đi đôi với nhau. Khả năng sinh sản là phương tiện để thực hiện ý muốn của Đức Chúa Trời trong việc lấp đầy trái đất với những tạo vật mang hình ảnh Ngài, để quản trị và chăm sóc công trình sáng tạo.

Mối liên hệ hôn nhân giữa A-đam và Ê-va được thiết lập với mục đích hiệp nhất và sinh sản (Sáng-thế-ký 2:24). Do đó, trong quan điểm Kinh Thánh, khả năng sinh sản gắn liền với giao ước hôn nhân giữa một người nam và một người nữ. Nó là phương tiện để mở rộng vương quốc của Đức Chúa Trời trên đất, cả theo nghĩa thuộc thể lẫn thuộc linh.

II. Khả Năng Sinh Sản Trong Các Giao Ước của Đức Chúa Trời

Chủ đề này tiếp tục được nhấn mạnh qua các giao ước then chốt:

1. Giao Ước với Nô-ê (Sáng-thế-ký 9:1, 7): Sau cơn đại hồng thủy, Đức Chúa Trời lặp lại mạng lịnh và phước hạnh sinh sản cho Nô-ê và các con trai người: "Hãy sanh sản, thêm nhiều, làm cho đầy dẫy trên mặt đất". Điều này khẳng định ý định ban đầu của Ngài vẫn không thay đổi dù nhân loại đã sa ngã.

2. Giao Ước với Áp-ra-ham (Sáng-thế-ký 12:2; 15:5; 17:2, 6): Đây là một bước ngoặt. Đức Chúa Trời hứa rằng từ một người già và vợ hiếm muộn (Sa-ra), Ngài sẽ dựng nên một dân tộc đông như sao trên trời, cát trên bờ biển. Lời hứa về dòng dõi (từ Hê-bơ-rơ: "zera" - זֶרַע) trở thành trung tâm của giao ước. Khả năng sinh sản kỳ diệu vượt trên giới hạn tự nhiên trở thành minh chứng cho quyền năng và sự thành tín của Đức Chúa Trời. Đứa con của lời hứa, Y-sác, sẽ tiếp tục dòng dõi dẫn đến Đấng Mê-si.

3. Giao Ước với Đa-vít (2 Sa-mu-ên 7:12-13): Đức Chúa Trời hứa với Đa-vít rằng từ dòng dõi người, Ngài sẽ lập một vương quốc đời đời. Khả năng sinh sản ở đây mang chiều kích vương quyền và cứu chuộc, hướng đến Chúa Giê-xu Christ, "Con của Đa-vít" (Ma-thi-ơ 1:1).

III. Con Cái: Là Phước Hạnh hay Gánh Nặng?

Thi-thiên 127:3-5 tuyên bố rõ ràng: "Kìa, con cái là cơ nghiệp bởi Đức Giê-hô-va mà ra; Bông trái của tử cung là phần thưởng. Con trai sanh trong buổi đang thì, Khác nào mũi tên nơi tay dõng sĩ. Phước cho người nào vắt nó đầy gùi mình!". Từ "cơ nghiệp" (Hê-bơ-rơ: "nachalah" - נַחֲלָה) chỉ về phần sản nghiệp quý giá, di sản được ban cho. Con cái được mô tả như mũi tên trong tay chiến sĩ – là nguồn sức mạnh, sự bảo vệ và ảnh hưởng cho gia đình và xã hội. Thi-thiên 128:3-4 cũng mô tả người vợ như một cây nho sanh nhiều trái và con cái như chồi ô-li-ve xung quanh bàn, là hình ảnh của sự thịnh vượng, sự sống và phước hạnh.

Tuy nhiên, Kinh Thánh cũng thực tế về những thách thức. Con cái cần được dạy dỗ, uốn nắn (Châm-ngôn 22:6), và đôi khi chúng có thể làm buồn lòng cha mẹ (Châm-ngôn 17:25). Nhưng trách nhiệm nuôi dạy con trong đường lối Chúa (Ê-phê-sô 6:4) là một phần của sự ủy thác thiêng liêng.

IV. Những Trường Hợp Đặc Biệt: Hiếm Muộn và Độc Thân

Kinh Thánh không lảng tránh nỗi đau của sự hiếm muộn. Những câu chuyện về Sa-ra, Rê-bê-ca, Ra-chên, An-ne (mẹ của Sa-mu-ên) và Ê-li-sa-bét (mẹ của Giăng Báp-tít) đều cho thấy sự sỉ nhụcđau khổ liên quan đến việc không có con trong bối cảnh văn hóa thời đó (Sáng-thế-ký 30:1-2; 1 Sa-mu-ên 1:6-10). Tuy nhiên, trong mỗi trường hợp, Đức Chúa Trời đã bày tỏ quyền tể trị của Ngài. Ngài mở lòng mẹ, và những đứa con được sinh ra thường đóng vai trò then chốt trong chương trình của Ngài. Điều này dạy chúng ta:

- Sự đồng cảm: Cần nhạy cảm với nỗi đau của những cặp vợ chồng hiếm muộn, không phán xét hay đổ lỗi.
- Đức tin và Cầu nguyện: Như An-ne, chúng ta được phép trút đổ nỗi lòng trước mặt Chúa (1 Sa-mu-ên 1:15-18).
- Quyền tể trị của Đức Chúa Trời: Sự sống cuối cùng đến từ Ngài (Thi-thiên 139:13-16). Kế hoạch của Ngài có thể bao gồm việc ban con theo cách kỳ diệu, hoặc mở ra những con đường khác để sinh bông trái thuộc linh (như nhận con nuôi, làm cha mẹ thuộc linh).

Đồng thời, Kinh Thánh tôn trọng ơn gọi độc thân vì nước Đức Chúa Trời, như trường hợp của Chúa Giê-xu và Sứ đồ Phao-lô. 1 Cô-rinh-tô 7:7-8, 32-35 trình bày đời sống độc thân như một ơn ban đặc biệt để có thể "lo lắng việc Chúa cách không chia trí". Điều này mở rộng định nghĩa về "sinh bông trái": người độc thân có thể sinh nhiều bông trái thuộc linh thông qua chức vụ, sự phục vụ và tình yêu thương trong Thân Thể Đấng Christ.

V. Góc Nhìn Tân Ước: Từ Sinh Sản Thuộc Thể Đến Sinh Bông Trái Thuộc Linh

Chúa Giê-xu Christ, Đấng Mê-si, là "dòng dõi" cuối cùng và trọn vẹn của lời hứa với Áp-ra-ham (Ga-la-ti 3:16). Trong Ngài, ý nghĩa của việc "sanh sản, thêm nhiều" được nâng lên một tầm cao mới. Khi Ma-thê nói với Chúa Giê-xu về sự sống lại, Ngài phán: "Ta là sự sống lại và sự sống; kẻ nào tin ta thì sẽ sống, mặc dầu đã chết rồi" (Giăng 11:25). Đấng Christ ban sự sống đời đời, một sự sống mới vượt trên sự sống thuộc thể.

Chúa Giê-xu nhấn mạnh đến sự sinh lại (Giăng 3:3-8) – một sự sinh sản thuộc linh bởi Đức Thánh Linh – là điều kiện tiên quyết để thấy nước Đức Chúa Trời. Sứ đồ Phao-lô mô tả việc truyền giảng Phúc Âm như là quá trình "sinh đẻ" thuộc linh (1 Cô-rinh-tô 4:15; Ga-la-ti 4:19). Vì vậy, Cơ Đốc nhân được kêu gọi không chỉ quan tâm đến việc sinh con cái thuộc thể (dù đó là phước hạnh), mà còn phải sinh nhiều bông trái thuộc linh (Giăng 15:5, 8; Ga-la-ti 5:22-23) và tham gia vào công cuộc "sinh sản" những linh hồn mới vào vương quốc Đức Chúa Trời qua việc làm chứng và môn đồ hóa.

VI. Ứng Dụng Thực Tiễn Cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân Ngày Nay

1. Xây Dựng Quan Điểm Cân Bằng: Cần tránh hai thái cực: (a) Xem việc có nhiều con là thước đo duy nhất của sự phước hạnh hay đức tin, và (b) Xem con cái như một gánh nặng hoặc trở ngại cho cuộc sống cá nhân. Hãy xem con cái như món quà và trách nhiệm từ Chúa, cần được cầu nguyện khôn ngoan.

2. Quyết Định Trong Hôn Nhân: Việc quyết định có con, số lượng con và thời điểm là trách nhiệm của vợ chồng trước mặt Chúa, dựa trên sự cầu nguyện, tham khảo Lời Chúa, hoàn cảnh sức khỏe, tài chính, và sự khôn ngoan Ngài ban (Gia-cơ 1:5). Kinh Thánh không đưa ra một con số cụ thể.

3. Đồng Hành Với Người Hiếm Muộn: Hội Thánh cần là một cộng đồng đầy ơn, nâng đỡ, cầu thay và đồng cảm, không tạo thêm gánh nặng bằng những lời nói vô tình. Khuyến khích họ tìm kiếm ý muốn Chúa trong hành trình này, bao gồm cả việc xem xét nhận con nuôi – một hành động phản chiếu tình yêu nhận con nuôi của chính Đức Chúa Trời dành cho chúng ta (Ê-phê-sô 1:5).

4. Tôn Trọng Ơn Gọi Độc Thân: Không nên áp đặt kỳ vọng phải kết hôn và có con lên mọi người. Hãy công nhận và hỗ trợ những ai có ơn độc thân để họ phục vụ Chúa cách trọn vẹn.

5. Ưu Tiên Sinh Bông Trái Thuộc Linh: Dù có con đẻ hay không, mọi tín hữu đều được kêu gọi sinh bông trái Thánh Linh, gây dựng Thân Thể Đấng Christ và đem người hư mất về với Chúa. Đây là mạng lịnh "sanh sản" quan trọng nhất cho mọi Cơ Đốc nhân.

Kết Luận

Kinh Thánh trình bày khả năng sinh sản như một món quà thiêng liêng, một phần trong kế hoạch cứu chuộc, và một trách nhiệm quan trọng. Từ Sáng-thế-ký đến Tân Ước, chúng ta thấy một sự chuyển dịch từ trọng tâm là sinh sản thuộc thể sang sinh sản thuộc linh, mà cả hai đều có giá trị trong mắt Đức Chúa Trời. Cuối cùng, dù là cha mẹ của những đứa con thuộc thể, cha m�ên của những đứa con được nhận nuôi, hay là những người sinh nhiều con cái thuộc linh, thì mục đích tối thượng của chúng ta vẫn là làm vinh hiển Đức Chúa Trờimở rộng vương quốc Ngài trên đất. Hãy bước đi trong sự khôn ngoan và tế nhị mà Thánh Linh ban cho, tôn trọng những hành trình khác nhau của nhau, và cùng nhau tìm kiếm để sinh nhiều bông trái bền vững cho cõi đời đời.

Quay Lại Bài Viết