Nhận Con Nuôi Tạm Thời: Trách Nhiệm, Ân Điển Và Sự Kêu Gọi Từ Góc Nhìn Kinh Thánh
Trong xã hội đương đại với nhiều biến động, khái niệm "nhận con nuôi tạm thời" (foster care) ngày càng trở nên phổ biến như một mạng lưới an toàn cho những đứa trẻ bị tổn thương, bị bỏ rơi hoặc sống trong hoàn cảnh nguy hiểm. Đối với Cơ Đốc nhân, đây không chỉ là một lựa chọn xã hội hay nhân đạo, mà còn là một vấn đề thuộc linh sâu sắc, chạm đến trọng tâm của đức tin chúng ta: đức tin thể hiện qua việc làm (Gia-cơ 2:17). Bài nghiên cứu này sẽ khảo sát chủ đề dưới ánh sáng của Kinh Thánh, khám phá nền tảng thần học, các nguyên tắc đạo đức và sự ứng dụng thực tiễn cho Hội Thánh ngày nay.
I. Nền Tảng Kinh Thánh: Mệnh Lệnh Chăm Sóc Người Dễ Bị Tổn Thương
Ý muốn của Đức Chúa Trời về việc bảo vệ và chăm sóc trẻ mồ côi, trẻ bị bỏ rơi và người không có tiếng nói được bày tỏ xuyên suốt Kinh Thánh, cả Cựu Ước lẫn Tân Ước.
1. Trong Cựu Ước: Giao Ước và Luật Pháp
Đức Chúa Trời tự bày tỏ mình là “Đấng làm cha kẻ mồ côi, và bênh vực người góa bụa” (Thi-thiên 68:5). Điều này không chỉ mô tả bản tính của Ngài mà còn đặt ra tiêu chuẩn cho dân sự Ngài. Luật pháp Môi-se có nhiều điều khoản rõ ràng:
- Xuất Ê-díp-tô Ký 22:22-24: "Các ngươi chớ làm khốn khổ người góa bụa và kẻ mồ côi... nếu người khốn khổ kêu van cùng ta, chắc ta sẽ nghe." Đây là một lời cảnh báo nghiêm khắc, cho thấy Đức Chúa Trời đặc biệt quan tâm và sẽ xét đoán những ai áp bức họ.
- Phục-truyền Luật-lệ Ký 10:18: Ngài "thực hành sự công bình cho kẻ mồ côi và người góa bụa". Công lý của Đức Chúa Trời không trừu tượng; nó thể hiện cụ thể qua hành động bảo vệ người yếu thế.
- Ê-sai 1:17: Tiên tri kêu gọi: "Hãy học làm lành, tìm kiếm sự công bình; hãy đỡ đần kẻ bị hà hiếp, làm công bình cho kẻ mồ côi, bênh vực người góa bụa." Đây là một phần thiết yếu của sự thờ phượng thật mà Đức Chúa Trời đòi hỏi.
Từ nguyên Hy Lạp của "mồ côi" trong bản Septuagint (Bản Bảy Mươi) là ὀρφανός (orphanos), mang nghĩa "không cha, bị bỏ rơi, không có sự giúp đỡ". Hình ảnh này phản ánh chính xác tình trạng của nhiều trẻ em trong hệ thống chăm sóc tạm thời ngày nay.
II. Tấm Gương Tối Thượng: Sự Nhận Nuôi Của Chính Đức Chúa Trời
Động cơ sâu xa nhất cho việc nhận con nuôi tạm thời xuất phát từ chính bản tính và hành động của Đức Chúa Trời. Sứ đồ Phao-lô, trong thư Ê-phê-sô, đã vén màn cho chúng ta thấy kế hoạch vĩ đại của Đức Chúa Trời:
"Vì Ngài đã chọn chúng ta trong Đấng Christ trước khi sáng thế... Vì Ngài đã định trước cho chúng ta được trở nên con nuôi của Ngài bởi Đức Chúa Giê-xu Christ, theo ý tốt của Ngài." (Ê-phê-sô 1:4-5).
Từ "con nuôi" ở đây trong tiếng Hy Lạp là υἱοθεσία (huiothesia), ghép bởi huios (con trai) và thesis (đặt để). Nó mang ý nghĩa pháp lý trọng đại: "sự đặt làm con", với đầy đủ quyền thừa kế và địa vị trong gia đình. Chúng ta – những tội nhân bị hư mất – đã được Đức Chúa Trời, qua sự chết của Chúa Giê-xu, đưa vào gia đình Ngài với tư cách là con cái thật, không phải tạm thời, mà là vĩnh viễn (Rô-ma 8:15-17; Ga-la-ti 4:4-7).
Do đó, khi một Cơ Đốc nhân mở rộng vòng tay đón nhận một đứa trẻ tạm thời vào gia đình mình, họ đang bắt chước và phản chiếu (dù không trọn vẹn) tình yêu và ân điển nhận nuôi vĩ đại của Đức Chúa Trời. Hành động này trở thành một minh họa sống động cho Phúc Âm.
III. Giáo Huấn Tân Ước: Đón Tiếp Và Phục Vụ
Chúa Giê-xu đặt trẻ em và thái độ đối với chúng vào vị trí trung tâm của Nước Đức Chúa Trời.
"Hễ ai vì danh ta mà tiếp một đứa trẻ thể nầy, tức là tiếp ta; còn hễ ai tiếp ta, thì chẳng phải tiếp ta, bèn là tiếp Đấng đã sai ta." (Mác 9:37).
Động từ "tiếp" trong nguyên văn là δέχομαι (dechomai), không chỉ là nhận lấy một cách thụ động, mà còn mang nghĩa "đón nhận một cách thân thiện, chào đón, chấp nhận". Chúa Giê-xu đồng hóa chính Ngài với một đứa trẻ cần được chào đón. Trong bối cảnh nhận con nuôi tạm thời, mỗi đứa trẻ được đón vào gia đình Cơ Đốc cũng chính là cơ hội để phục vụ và chào đón Chúa.
Hơn nữa, Gia-cơ 1:27 đưa ra định nghĩa rõ ràng về "sự tin đạo trong sạch không vết" trước mặt Đức Chúa Trời: "ấy là thăm viếng kẻ mồ côi, người góa bụa trong cơn khốn khó của họ, và giữ lấy mình cho khỏi sự ô uế của thế gian". "Thăm viếng" (ἐπισκέπτομαι - episkepomai) ở đây bao hàm việc quan tâm chăm sóc, xem xét nhu cầu và đích thân can thiệp để giúp đỡ. Đó là một đức tin hành động.
IV. Cân Nhắc Thực Tế Và Tâm Linh Cho Cơ Đốc Nhân
Với nền tảng Kinh Thánh vững chắc như vậy, việc xem xét tham gia nhận con nuôi tạm thời là điều đáng khích lệ. Tuy nhiên, đây là một sự kêu gọi nghiêm túc, đòi hỏi sự phân định, chuẩn bị và cam kết.
1. Động Cơ Đúng Đắn: Động cơ phải xuất phát từ tình yêu thương vô vị lợi (ἀγάπη - agape) và lòng thương xót, chứ không phải từ ý muốn cứu rỗi người khác, thỏa mãn nhu cầu làm cha mẹ của chính mình, hoặc tìm kiếm sự công nhận. Chúng ta phục vụ vì chúng ta đã được yêu (1 Giăng 4:19).
2. Sự Kêu Gọi và Khả Năng: Không phải mọi gia đình Cơ Đốc đều được kêu gọi trực tiếp làm cha mẹ nuôi tạm thời. Sự kêu gọi này cần được xác nhận qua sự cầu nguyện, suy gẫm Lời Chúa và sự khôn ngoan từ Hội Thánh (Châm-ngôn 11:14). Đánh giá thực tế về năng lực tài chính, cảm xúc, thời gian và sức khỏe của gia đình là rất quan trọng.
3. Vai Trò Của Hội Thánh: Nhận con nuôi tạm thời không nên là trách nhiệm của một gia đình đơn lẻ. Đây là cơ hội để cả Hội Thánh thể hiện bản chất là "gia đình của Đức Chúa Trời" (Ê-phê-sô 2:19). Hội Thánh có thể hỗ trợ bằng nhiều cách: nhóm cầu nguyện, hỗ trợ bữa ăn, chăm trẻ tạm thời, tư vấn, hoặc hỗ trợ tài chính. Mô hình này phản ánh sự hiệp một trong Thân Thể Đấng Christ.
4. Hiểu Biết Về Tổn Thương: Hầu hết trẻ em trong hệ thống chăm sóc tạm thời đều mang những tổn thương sâu sắc (trauma). Cha mẹ nuôi cần được trang bị kiến thức, sự kiên nhẫn (μακροθυμία - makrothymia) và lòng thương xót. Họ trở thành những người thực thi sự hòa giải (2 Cô-rinh-tô 5:18-19), tạo ra một môi trường an toàn và yêu thương để chữa lành.
V. Ứng Dụng Thực Tiễn Cho Đời Sống Cơ Đốc
Làm thế nào để những lẽ thật này trở nên sống động trong cộng đồng chúng ta?
- Cầu Nguyện và Tìm Kiếm: Bắt đầu bằng việc cầu nguyện cho những đứa trẻ dễ bị tổn thương và các gia đình nhận nuôi trong cộng đồng của bạn. Hỏi Chúa xem Ngài muốn bạn và gia đình bạn tham gia như thế nào.
- Giáo Dục và Vận Động: Hội Thánh có thể tổ chức các buổi chia sẻ, mời các chuyên gia để nâng cao nhận thức về nhu cầu chăm sóc trẻ tạm thời và hỗ trợ các gia đình sẵn sàng bước vào thử thách đầy ân điển này.
- Hỗ Trợ Toàn Diện: Nếu không thể trực tiếp nhận con nuôi, bạn có thể tham gia bằng nhiều cách: trở thành "người bạn đỡ đầu" (mentor) cho một đứa trẻ hoặc thanh thiếu niên trong hệ thống, hỗ trợ một gia đình nhận nuôi, hoặc tình nguyện tại các tổ chức liên quan.
- Lên Tiếng Cho Người Không Có Tiếng Nói: Theo gương Chúa (Châm-ngôn 31:8-9), ủng hộ các chính sách xã hội bảo vệ và hỗ trợ tốt hơn cho trẻ em có hoàn cảnh đặc biệt và các gia đình nhận nuôi.
Kết Luận
Việc nhận con nuôi tạm thời, từ góc nhìn Cơ Đốc, không đơn thuần là một công việc xã hội tốt. Đó là một sự đáp lại thiết thực với mệnh lệnh của Kinh Thánh, một sự bắt chước sống động về tình yêu nhận nuôi của Đức Chúa Trời, và một cơ hội quý báu để thể hiện đức tin chân thật. Dù sự tham gia của mỗi người có hình thức khác nhau – từ trực tiếp làm cha mẹ nuôi đến hỗ trợ, cầu nguyện – tất cả đều là một phần của sự kêu gọi chung để yêu thương, bảo vệ và nâng đỡ những "kẻ bé mọn" (Ma-thi-ơ 18:6,10).
Khi chúng ta mở rộng vòng tay đón lấy những đứa trẻ bị tổn thương tạm thời vào vòng ảnh hưởng an toàn và yêu thương của mình, chúng ta không chỉ cho chúng cơ hội được chữa lành và lớn lên, mà còn tự mình bước vào một hành trình nhận biết ân điển, sự kiên nhẫn và tình phụ tử của Đức Chúa Trời một cách sâu sắc hơn. Hãy để Hội Thánh của Đấng Christ trở thành nơi mà không một đứa trẻ nào cảm thấy mình là ὀρφανός – kẻ mồ côi, không nơi nương tựa.
"Sự tin đạo trong sạch không vết... là thăm viếng kẻ mồ côi, người góa bụa trong cơn khốn khó của họ..." (Gia-cơ 1:27).