Làm Sao Chúng Ta Biết Chúa Giê-su Chịu Chết Vì Tội Lỗi Quá Khứ, Hiện Tại Và Tương Lai Của Chúng Ta?
Một trong những lẽ đạo nền tảng và vinh hiển nhất của Cơ Đốc giáo là sự chuộc tội trọn vẹn và toàn diện của Chúa Giê-su Christ trên thập tự giá. Sự bảo đảm rằng sự hy sinh của Ngài đã giải quyết dứt khoát mọi tội lỗi của con người—không chỉ những tội đã phạm, mà cả những tội đang phạm và sẽ phạm—là nền tảng cho sự bình an, sự tự do và đức tin vững chắc của Cơ Đốc nhân. Nhưng làm thế nào chúng ta biết chắc điều này? Bài nghiên cứu này sẽ khảo sát Kinh Thánh một cách chuyên sâu, giải nghĩa các từ ngữ then chốt trong nguyên bản, để chứng minh rằng sự chết của Đấng Christ là của lễ chuộc tội một lần đủ cả, có hiệu lực vĩnh viễn cho mọi tội lỗi của những kẻ tin Ngài.
Trọng tâm của lẽ thật này nằm trong sự tương phản giữa giao ước cũ (dưới luật pháp Môi-se) và giao ước mới (trong huyết Đấng Christ). Giao ước cũ với những của lễ chuộc tội bằng thú vật là hình bóng, cần được lặp lại hằng năm, chứng tỏ rằng nó không thể cất tội lỗi cách trọn vẹn (Hê-bơ-rơ 10:1-4). Ngược lại, Chúa Giê-su Christ đã đến để thiết lập một giao ước mới bằng chính huyết Ngài.
"Ấy trong ý định đó, chúng ta được nên thánh nhờ sự dâng thân thể của Đức Chúa Jêsus Christ một lần đủ cả." (Hê-bơ-rơ 10:10 - Kinh Thánh Truyền Thống 1925)
Trong câu này, cụm từ "một lần đủ cả" là dịch từ từ Hy Lạp ἐφάπαξ (ephapax), mang nghĩa "một lần cho mãi mãi", "một lần dứt điểm". Nó nhấn mạnh tính chất duy nhất, không lặp lại và có hiệu lực vĩnh cửu của sự hy sinh Chúa Giê-su. Nếu sự hy sinh này chỉ cho tội quá khứ, thì Cơ Đốc nhân sẽ phải liên tục tìm kiếm một sự chuộc tội mới cho những tội hiện tại và tương lai—điều này hoàn toàn mâu thuẫn với từ ephapax.
Khi Giăng Báp-tít thấy Đức Chúa Jêsus đến cùng mình, thì nói rằng: “Kìa, Chiên con của Đức Chúa Trời, là Đấng cất tội lỗi thế gian đi.” (Giăng 1:29). Danh hiệu “Chiên con của Đức Chúa Trời” (ὁ ἀμνὸς τοῦ θεοῦ - ho amnos tou theou) gắn liền với hình ảnh Chiên Con Lễ Vượt Qua (Xuất Ê-díp-tô Ký 12) và tôi tớ chịu đau đớn trong Ê-sai 53. Quan trọng, Giăng tuyên bố Ngài là Đấng “cất tội lỗi thế gian đi”. Động từ “cất” (αἴρω - airō) có nghĩa mang đi, xóa bỏ, cất khỏi. Phạm vi là “tội lỗi thế gian” (τὴν ἁμαρτίαν τοῦ κόσμου)—một khái niệm bao trùm toàn bộ, không giới hạn về thời gian. Sự hy sinh của Chiên Con Đức Chúa Trời có mục đích và hiệu quả giải quyết vấn đề tội lỗi của cả nhân loại một cách triệt để.
Thư Hê-bơ-rơ đặc biệt làm sáng tỏ điểm này. Tác giả so sánh các thầy tế lễ thượng phẩm dưới giao ước cũ, phải hằng năm đứng làm việc và dâng của lễ không bao giờ cất được tội lỗi, với Chúa Giê-su Christ, Thầy Tế Lễ Thượng Phẩm của giao ước mới:
“Còn Đấng nầy, sau khi đã dâng một của lễ về tội lỗi đời đời, thì ngồi bên hữu Đức Chúa Trời... Vì bằng một của lễ, Ngài làm cho trọn vẹn những kẻ nên thánh đời đời.” (Hê-bơ-rơ 10:12, 14)
Cụm từ then chốt ở đây là “về tội lỗi đời đời” (εἰς τὸ διηνεκὲς - eis to diēnekes), có thể hiểu là “một sự dâng hiến có hiệu lực vĩnh viễn cho tội lỗi” hoặc “một của lễ chuộc tội có giá trị mãi mãi”. Sự kiện Chúa Giê-su “ngồi” sau khi dâng của lễ (khác với các thầy tế lễ phải “đứng” tiếp tục công việc – Hê-bơ-rơ 10:11) chứng tỏ công việc chuộc tội đã hoàn tất cách trọn vẹn. Công việc đã xong, không cần thêm bất cứ điều gì. Điều này bao hàm mọi tội lỗi—quá khứ, hiện tại, tương lai—của người tin nhận Ngài.
Khoảnh khắc vĩ đại nhất xác nhận sự chuộc tội trọn vẹn chính là lời tuyên bố cuối cùng của Chúa Giê-su trên thập tự giá: “Mọi sự đã được trọn” (Giăng 19:30). Trong nguyên bản Hy Lạp, Ngài thốt lên một từ: Τετέλεσται (Tetelestai). Đây là động từ ở thì hoàn thành, thể bị động, có thể dịch là “Nó đã được hoàn tất, làm cho trọn vẹn, và hiệu quả của nó còn đến đời đời”. Trong bối cảnh tài chính thời đó, từ này được ghi trên hóa đơn khi món nợ đã được thanh toán trọn vẹn. Trên thập tự giá, Chúa Giê-su tuyên bố rằng món nợ tội lỗi của nhân loại đã được trả xong, thanh toán dứt điểm. Nếu món nợ đã được thanh toán trọn, thì không có tội nào—dù ở thì quá khứ, hiện tại hay tương lai—còn có thể bị tính thêm vào tài khoản của người tin Chúa (Rô-ma 8:1).
Sự sống lại của Chúa Giê-su không chỉ là chiến thắng trên sự chết, mà còn là con dấu xác nhận của Đức Chúa Trời Cha rằng sự chuộc tội đã được chấp nhận và hoàn tất. Sứ đồ Phao-lô viết: “Ngài đã bị nộp vì tội lỗi chúng ta, và sống lại vì sự xưng công bình của chúng ta.” (Rô-ma 4:25). Sự sống lại là bằng chứng rằng công việc cứu chuộc đã thành công, và sự “xưng công bình” (tức là địa vị công bình trước mặt Đức Chúa Trời) của chúng ta đã được đảm bảo. Đấng Christ hiện đang “ngồi bên hữu Đức Chúa Trời” (Hê-bơ-rơ 10:12) và làm Đấng cầu thay (παράκλητος - paraklētos) cho chúng ta (Rô-ma 8:34; 1 Giăng 2:1). Chức vụ cầu thay hiện tại của Ngài không phải để tiếp tục chuộc tội (vì việc đó đã xong), mà để áp dụng hiệu quả của sự chuộc tội đã hoàn thành ấy vào đời sống chúng ta khi chúng ta thất bại.
Lẽ thật này không chỉ là giáo lý suông, mà phải biến đổi cách chúng ta sống đời Cơ Đốc nhân mỗi ngày:
1. Không Còn Sự Kết Tội: “Cho nên hiện nay chẳng còn có sự đoán phạt nào cho những kẻ ở trong Đức Chúa Jêsus Christ” (Rô-ma 8:1). Ma quỷ, “kẻ kiện cáo” (Khải Huyền 12:10), thường lên án chúng ta về tội lỗi. Hiểu biết rằng Đấng Christ đã gánh mọi tội lỗi cho phép chúng ta chống lại sự lên án đó bằng lẽ thật của Tin Lành: Tội của tôi—cả quá khứ, hiện tại, tương lai—đã được trả giá đầy đủ bởi huyết Chúa Giê-su.
2. Sự Tự Do Đến Gần Với Đức Chúa Trời: “Hỡi anh em, vì chúng ta nhờ huyết Đức Chúa Jêsus được dạn dĩ vào nơi rất thánh” (Hê-bơ-rơ 10:19). Chúng ta không cần phải “tái thánh hóa” bản thân hay mang cảm giác tội lỗi mỗi khi phạm tội để đến với Chúa. Chúng ta đến dựa trên công lao và huyết của Đấng Christ, luôn luôn có hiệu lực.
3. Động Lực Cho Sự Thánh Khiết, Không Phải Sợ Hãi: Sự tha thứ trọn vẹn không phải là giấy phép để phạm tội (Rô-ma 6:1-2). Ngược lại, nó là động lực mạnh mẽ nhất để sống đẹp lòng Chúa. “Ngài đã yêu chúng ta trước” (1 Giăng 4:19). Lòng biết ơn vì món nợ khổng lồ đã được tha (Lu-ca 7:47) thúc đẩy chúng ta vâng lời Ngài bởi tình yêu, không phải bởi sợ bị mất sự cứu rỗi.
4. Sự Bình An Vững Vàng: “Sự bình an của Đức Chúa Trời vượt quá mọi sự hiểu biết, sẽ gìn giữ lòng và ý tưởng anh em trong Đức Chúa Jêsus Christ” (Phi-líp 4:7). Bình an này bắt nguồn từ sự bảo đảm rằng mối quan hệ của chúng ta với Đức Chúa Trời đã được phục hồi vĩnh viễn, không dựa trên sự hoàn hảo của chúng ta, mà trên sự hoàn hảo của Chúa Giê-su và công việc Ngài đã hoàn tất.
Chúa Giê-su Christ, Chiên Con của Đức Chúa Trời, đã dâng chính mình Ngài làm của lễ chuộc tội “một lần đủ cả” (ephapax) có giá trị vĩnh viễn. Lời tuyên bố “Đã trọn” (Tetelestai) trên thập tự giá là sự xác nhận cuối cùng rằng món nợ tội lỗi đã được thanh toán trọn vẹn. Sự sống lại và thăng thiên của Ngài là bằng chứng Đức Chúa Trời Cha đã chấp nhận sự hy sinh đó. Do đó, đức tin của chúng ta không đặt trên một sự chuộc tội tạm thời hoặc một phần, nhưng trên một sự chuộc tội hoàn toàn, trọn vẹn và vĩnh viễn, bao trùm mọi tội lỗi của người tin—quá khứ, hiện tại và tương lai.
Hãy sống và bước đi trong sự tự do vinh hiển này. Khi bạn phạm tội, hãy nhanh chóng ăn năn và nhận lấy sự tha thứ đã được cung ứng sẵn (1 Giăng 1:9), nhớ rằng sự tha thứ ấy dựa trên huyết Ngài đã đổ ra, chứ không trên mức độ ăn năn của bạn. Bạn được yêu, được tha thứ, và được bảo đảm trong Đấng Christ. Đó chính là Tin Lành—tin mừng trọn vẹn.