Jesus Culture là gì?

03 December, 2025
14 phút đọc
2,657 từ
Chia sẻ:

Jesus Culture là gì?

Trong bối cảnh Cơ Đốc giáo đương đại, cụm từ "Jesus Culture" xuất hiện với tần suất ngày càng cao, gắn liền với âm nhạc thờ phượng, các hội thánh trẻ, và một làn sóng tìm kiếm sự bày tỏ quyền năng của Đức Chúa Trời. Tuy nhiên, để hiểu đúng và sâu sắc về "Jesus Culture", chúng ta cần vượt qua khái niệm về một ban nhạc hay một phong trào âm nhạc đơn thuần, để khám phá nền thần học, tầm nhìn và cả những tranh luận xoay quanh nó dưới ánh sáng của Lời Đức Chúa Trời.

1. Nguồn Gốc và Định Nghĩa: Từ Một Sự Kiện Đến Một Phong Trào

"Jesus Culture" khởi đầu vào năm 1999 dưới sự dẫn dắt của Mục sư Banning Liebscher, xuất phát từ Hội Thánh Bethel (Bethel Church) tại Redding, California, Hoa Kỳ. Ban đầu, đây là một hội nghị dành cho giới trẻ với mục tiêu đánh thức một thế hệ để theo đuổi Đức Chúa Trời và thay đổi thế giới. Âm nhạc, với sự góp mặt của những ca sĩ/nhạc sĩ như Kim Walker-Smith, Chris Quilala, Bryan & Katie Torwalt, trở thành phương tiện mạnh mẽ lan tỏa thông điệp và cảm xúc thờ phượng, từ đó hình thành nên ban nhạc "Jesus Culture".

Tuy nhiên, "Jesus Culture" ngày nay thường được hiểu rộng hơn là một phong trào (movement) hoặc một mạng lưới (network) bao gồm: một hội thánh (Jesus Culture Church), ban nhạc thờ phượng, các trường huấn luyện (Jesus Culture School of Leadership, Bethel School of Supernatural Ministry), và các hội nghị toàn cầu. Lõi tư tưởng của phong trào gắn chặt với thần học và các giáo lý được giảng dạy tại Hội Thánh Bethel, thuộc dòng chính của Phong Trào Ân Tứ (Charismatic Movement)Phong Trào Tái Lập (New Apostolic Reformation - NAR).

2. Tín Điều và Thực Hành Thần Học Cốt Lõi

Để đánh giá bất kỳ phong trào nào, chúng ta phải đặt niềm tin và sự thực hành của họ dưới sự soi xét của Kinh Thánh. Dưới đây là một số trọng tâm thần học của Jesus Culture/Bethel và sự đối chiếu với Lời Chúa:

a. Sự Hiện Diện và Vương Quốc của Đức Chúa Trời (Kingdom of God/Heaven):
Phong trào nhấn mạnh việc "kinh nghiệm" sự hiện diện của Đức Chúa Trời một cách cá nhân và tập thể, với niềm tin rằng Vương Quốc Đức Chúa Trời không chỉ ở tương lai mà đã hiện diện ở đây và bây giờ ("Thy kingdom come. Thy will be done in earth, as it is in heaven" - Ma-thi-ơ 6:10). Họ tin vào việc Chúa tiếp tục hành động qua các phép lạ, sự chữa lành, và lời tiên tri để bày tỏ vương quốc Ngài. Kinh Thánh xác nhận quyền năng Chúa không thay đổi (Hê-bơ-rơ 13:8), nhưng cũng cảnh báo về những sự lạ lùng giả mạo (Ma-thi-ơ 24:24).

b. Thần Học Sự Thịnh Vượng & Chữa Lành (Prosperity and Healing Theology):
Một khía cạnh gây tranh cãi là sự nhấn mạnh vào sự thịnh vượng vật chất và sự chữa lành toàn diện như một phần thuộc về sự cứu rỗi. Trong tiếng Hy Lạp, chữ "sozo" (σῴζω) thật sự có nghĩa là "cứu rỗi, chữa lành, giải cứu". Tuy nhiên, việc áp dụng điều này để khẳng định mọi Cơ Đốc nhân đều phải được khỏe mạnh và giàu có trong hiện tại thì có phần cực đoan và không phù hợp với toàn bộ chứng nghiệm của Tân Ước (ví dụ: sự đau đớn của Phao-lô trong 2 Cô-rinh-tô 12:7-10, hay những lời dạy về sự chịu khổ vì Danh Chúa - 1 Phi-e-rơ 4:12-16).

c. Sự Mặc Khải Tiếp Tục (Continual Revelation):
Phong trào tin rằng Đức Chúa Trời vẫn tiếp tục phán dạy trực tiếp đến cá nhân thông qua những ấn tượng, khải tượng, và lời tiên tri, bổ sung cho Kinh Thánh (đã được hoàn tất). Điều này đi ngược lại nguyên tắc "Sola Scriptura" (Chỉ Duy Kinh Thánh) của Cải Chánh Giáo, vốn tin rằng Kinh Thánh là tiêu chuẩn tối cao và đầy đủ cho đức tin và sự thực hành (2 Ti-mô-thê 3:16-17: "Cả Kinh Thánh đều là bởi Đức Chúa Trời soi dẫn... để cho người thuộc về Đức Chúa Trời được trọn vẹn và sắm sẵn để làm mọi việc lành"). Mọi sự mặc khải hay tiên tri cá nhân đều phải hoàn toàn phù hợp và không được thêm bớt vào Lời đã được chép (Khải Huyền 22:18-19).

d. Chiến Trận Thuộc Linh & "Lấy Lại Những Gì Thuộc Về Chúa":
Ngôn ngữ "chiến trận thuộc linh", "đánh chiếm lãnh thổ", "lấy lại văn hóa cho Chúa Giê-xu" rất phổ biến. Điều này dựa trên sự hiểu biết về thẩm quyền của tín đồ trong Đấng Christ (Lu-ca 10:19). Tuy nhiên, phương pháp và mục tiêu đôi khi có thể thiên về việc thay đổi cấu trúc xã hội trần gian hơn là tập trung vào sứ mạng truyền giáo căn bản: làm chứng về Chúa Giê-xu và sự cứu rỗi cho các linh hồn (Công vụ 1:8).

3. Âm Nhạc Jesus Culture: Cánh Cửa Cảm Xúc và Sự Tranh Luận

Âm nhạc của Jesus Culture có sức ảnh hưởng to lớn. Về tích cực, nó giúp nhiều người trẻ kết nối với sự thờ phượng một cách chân thành và đầy cảm xúc. Các bài hát thường tập trung vào sự thân mật với Chúa, quyền năng của Ngài, và niềm hy vọng. Tuy nhiên, một số lời bài hát có thể phản ánh thần học gây tranh cãi nêu trên (ví dụ: nhấn mạnh quá mức vào trải nghiệm cá nhân thay vì các thuộc tính của Đức Chúa Trời). Người tin Chúa cần "thử cho biết các thần" (1 Giăng 4:1), xem xét lời ca có tôn cao Chúa Giê-xu Christ và phù hợp với chân lý Kinh Thánh không, hay chỉ khơi gợi cảm xúc nhất thời.

4. Ứng Dụng Thực Tiễn: Làm Thế Nào Để Tiếp Cận Cách Khôn Ngoan Theo Kinh Thánh?

Là những người nghiên cứu Kinh Thánh và muốn sống đẹp lòng Chúa, chúng ta có thể rút ra các nguyên tắc ứng dụng sau:

a. Lấy Kinh Thánh Làm Nền Tảng Tối Cao:
Hãy như người Bê-rê, "ngày nào cũng tra xem Kinh Thánh, để xem điều đó có thật chăng" (Công vụ 17:11). Mọi bài giảng, bài hát, hay sự dạy dỗ phải được đem ra so sánh với Lời Chúa. Đừng để cảm xúc hay trải nghiệm trở thành thước đo chân lý.

b. Tập Trung Vào Chúa Giê-xu Christ và Phúc Âm Thuần Túy:
Trung tâm của đức tin Cơ Đốc là Chúa Giê-xu Christ chịu đóng đinh và sống lại vì tội lỗi chúng ta (1 Cô-rinh-tô 15:3-4). Mọi phong trào, âm nhạc, hay hoạt động nào làm lu mờ trung tâm này, hoặc thêm thắt các điều kiện khác (như phải có kinh nghiệm này nọ, phải được chữa lành) để được cứu, thì cần phải xem xét lại.

c. Sống Văn Hóa của Nước Trời Trong Đời Thường:
"Văn hóa của Chúa Giê-xu" thật sự không phải là những buổi nhóm lớn đầy cảm xúc, mà là văn hóa của tình yêu thương, sự thánh khiết, và sự phục vụ khiêm nhường như chính Chúa đã nêu gương. Đó là văn hóa của sự tha thứ (Cô-lô-se 3:13), của sự chăm sóc người nghèo khó (Gia-cơ 2:15-16), của sự vâng phục Lời Chúa trong nếp sống hằng ngày (Giăng 14:15).

d. Có Tinh Thần Phân Biện Nhưng Vẫn Yêu Thương:
Kinh Thánh dạy chúng ta phải "ném bỏ mọi điều ác... hãy lấy lòng rất sốt sắng mà giữ sự bình an với mọi người" (Hê-bơ-rơ 12:14). Chúng ta có thể phân biện những điều sai trật trong giáo lý, nhưng thái độ phải là yêu thương, cầu thay, và tìm kiếm sự hiệp nhất trong chân lý (Ê-phê-sô 4:15).

5. Kết Luận

"Jesus Culture," xét như một phong trào hiện đại, mang trong mình cả những khía cạnh tích cực lẫn những điểm cần cảnh giác theo tiêu chuẩn Kinh Thánh. Nó phản ánh khát khao của một thế hệ muốn có một đức tin sống động, có quyền năng, và thay đổi thế giới – những điều hoàn toàn chính đáng và phù hợp với sứ mạng Chúa giao.

Tuy nhiên, là những người tin theo Lời Chúa, chúng ta được kêu gọi để xây dựng đời sống mình và Hội Thánh trên nền đá vững chắc là Đấng Christ và Lời của Ngài (Ma-thi-ơ 7:24-25), chứ không phải trên bất kỳ phong trào, cảm xúc, hay trải nghiệm nào của con người. Hãy để cho Thánh Linh của Đức Chúa Trời, Đấng luôn tôn cao Chúa Giê-xu và dẫn chúng ta vào mọi lẽ thật (Giăng 16:13-14), dẫn dắt chúng ta trong sự thờ phượng và nếp sống đạo.

Cuối cùng, "văn hóa" đích thực mà Chúa muốn chúng ta sống và lan tỏa không phải là một nhãn hiệu, mà là văn hóa của Thập Tự Giá – của sự hy sinh, khiêm nhường, yêu thương và thánh khiết, hướng đến vinh quang của Đức Chúa Trời Ba Ngôi duy nhất.

"Vậy, anh em hoặc ăn, hoặc uống, hay là làm sự chi khác, hãy vì sự vinh hiển Đức Chúa Trời mà làm." (1 Cô-rinh-tô 10:31)


Quay Lại Bài Viết