Billy Graham Là Ai?
Trong lịch sử Hội Thánh, Đức Chúa Trời thường dấy lên những công cụ đặc biệt của Ngài trong những thời điểm then chốt để làm sáng danh Ngài và đem Phúc Âm đến với muôn dân. Thế kỷ 20, với hai cuộc thế chiến, chiến tranh lạnh và sự thay đổi xã hội chóng mặt, cũng chứng kiến sự xuất hiện của một nhà truyền giảng Tin Lành có tầm ảnh hưởng toàn cầu chưa từng có: Tiến sĩ Billy Graham. Bài nghiên cứu này không chỉ tìm hiểu về tiểu sử của một con người, mà quan trọng hơn, là khám phá công việc của Đức Chúa Trời qua một đời sống được hiến dâng, trung tín với Lời Chúa và đặt Chúa Giê-xu Christ làm trung tâm của mọi sự rao giảng.
William Franklin "Billy" Graham Jr. (1918-2018) sinh ra trong một gia đình nông dân Trưởng Lão tại Charlotte, North Carolina, Hoa Kỳ. Có một sự kiện quan trọng định hình cuộc đời ông diễn ra vào năm 1934, khi nhà truyền giảng lưu động Mordecai Ham đến thị trấn của ông. Trong một buổi nhóm phục hưng, cậu thanh niên 16 tuổi Billy Graham đã đáp lại lời mời gọi tiếp nhận Chúa Giê-xu Christ. Đây chính là khởi điểm của một hành trình đức tin, minh họa cho chân lý Kinh Thánh: "Vậy, nếu ai ở trong Đấng Christ, thì nấy là người dựng nên mới; những sự cũ đã qua đi, nầy mọi sự đều trở nên mới" (2 Cô-rinh-tô 5:17).
Sau khi cảm nhận rõ ràng tiếng gọi của Chúa vào chức vụ truyền giảng, ông theo học tại Học viện Kinh Thány Florida và sau đó là Đại học Wheaton. Tại Wheaton, ông không chỉ thu nhận kiến thức thần học mà còn gặp gỡ người bạn đời, Ruth Bell, con gái của một nhà truyền giáo tại Trung Quốc. Cuộc hôn nhân của họ trở thành nền tảng vững chắc cho chức vụ toàn cầu sau này. Năm 1949, chiến dịch truyền giảng tại Los Angeles, với sự hỗ trợ của nhà tổ chức William "Bill" Bright và sự chú ý của giới truyền thông do nhà báo William Randolph Hearst, đã đưa Billy Graham từ một nhà truyền giảng trẻ trở thành một hiện tượng quốc gia. Ông đã trung thành giảng đi giảng lại một sứ điệp đơn giản nhưng quyền năng: "Vì Đức Chúa Trời yêu thương thế gian, đến nỗi đã ban Con một của Ngài, hầu cho hễ ai tin Con ấy không bị hư mất mà được sự sống đời đời" (Giăng 3:16).
Điểm then chốt làm nên uy tín và sự bền vững trong chức vụ của Billy Graham chính là sự cam kết tuyệt đối với thẩm quyền và tính vô ngộ của Kinh Thánh. Ông tuyên bố: "Tôi tin Kinh Thánh là Lời của Đức Chúa Trời được mặc khải cách siêu nhiên, không sai lầm trong nguyên bản, và là thẩm quyền tối cao cho đức tin và sự thực hành." Lập trường này bắt nguồn từ chính lời dạy của Kinh Thánh: "Cả Kinh Thánh đều là bởi Đức Chúa Trời soi dẫn, có ích cho sự dạy dỗ, bẻ trách, sửa trị, dạy người trong sự công bình" (2 Ti-mô-thê 3:16). Trong tiếng Hy Lạp, từ "soi dẫn" (theopneustos) có nghĩa đen là "Đức Chúa Trời thở ra", nhấn mạnh nguồn gốc thần thượng của Kinh Thánh.
Phương pháp truyền giảng của ông được gọi là "invitational evangelism" (truyền giảng mời gọi). Mỗi bài giảng đều được xây dựng cẩn thận, bắt đầu từ việc trình bày vấn đề tội lỗi của nhân loại ("Vì mọi người đều đã phạm tội, thiếu mất sự vinh hiển của Đức Chúa Trời" - Rô-ma 3:23), sự trừng phạt đời đời ("Tiền công của tội lỗi là sự chết" - Rô-ma 6:23a), tình yêu và sự chuộc tội của Chúa Cứu Thế Giê-xu qua thập tự giá, và kết thúc bằng lời kêu gọi ăn năn, tin nhận và công khai bước ra phía trước. Hành động "bước ra" này là một dấu hiệu bên ngoài của quyết định bên trong, tương đồng với ý nghĩa công khai xưng nhận đức tin trong Kinh Thánh ("Vì tin bởi trong lòng mà được sự công bình, còn bởi miệng làm chứng mà được sự cứu rỗi" - Rô-ma 10:10).
Billy Graham đã thực hiện các chiến dịch truyền giảng (crusades) tại hơn 185 quốc gia và vùng lãnh thổ, trực tiếp rao giảng cho hơn 215 triệu người. Ông là cố vấn tâm linh cho nhiều đời tổng thống Mỹ, từ Harry S. Truman đến Barack Obama. Tuy nhiên, ảnh hưởng lớn nhất của ông có lẽ nằm ở việc sử dụng công nghệ truyền thông mới: đài phát thanh, truyền hình, phim ảnh, và in ấn. Chương trình phát thanh "Hour of Decision" và các chương trình truyền hình đã đưa Phúc Âm vào tận mỗi gia đình.
Một trong những di sản quý giá nhất của ông là sự chính trực không chỗ trách được. Ngay từ buổi đầu, ông và đội ngũ của mình đã lập ra "Modesto Manifesto" (Tuyên ngôn Modesto) năm 1948, với những cam kết cụ thể để tránh những cạm bẫy thường gặp trong chức vụ: không bao giờ ở một mình với một phụ nữ không phải là vợ mình; minh bạch tài chính; không đánh giá quá cao số lượng người tham dự; và từ chối chỉ trích các mục sư địa phương. Điều này phản ánh nguyên tắc Kinh Thánh về tính cách của người lãnh đạo: "Phải có danh tốt với người ngoại" (1 Ti-mô-thê 3:7). Sự trong sạch này đã bảo vệ chức vụ của ông khỏi những scandal trong suốt hơn sáu thập kỷ.
Cuộc đời và chức vụ của Billy Graham để lại nhiều bài học sâu sắc cho mỗi tín hữu:
1. Sự Trung Tín Với Sứ Điệp Đơn Giản Của Phúc Âm: Trong một thế giới phức tạp, cám dỗ muốn thay đổi hay làm cho thông điệp dễ nghe hơn là rất lớn. Billy Graham nhắc chúng ta rằng quyền năng cứu rỗi nằm trong chính Phúc Âm ("Thật vậy, tôi không hổ thẹn về Tin Lành đâu, vì là quyền phép của Đức Chúa Trời để cứu mọi kẻ tin" - Rô-ma 1:16), không phải trong sự khôn ngoan, hùng biện hay kỹ thuật của con người.
2. Đời Sống Cá Nhân Phải Đồng Nhất Với Công Bố Công Khai: Sự chính trực của ông là một lời cảnh tỉnh về tầm quan trọng của tính cách Cơ Đốc. Đức tin không chỉ là điều chúng ta rao giảng, mà là điều chúng ta sống. "Cũng hãy cầu nguyện cho chúng tôi, vì chúng tôi tin rằng mình có lương tâm tốt, muốn ăn ở trọn lành trong mọi sự" (Hê-bơ-rơ 13:18).
3. Tinh Thần Hợp Nhất Trong Đức Tin Căn Bản: Billy Graham luôn mời gọi sự hợp tác từ các giáo phái Tin Lành khác nhau dựa trên nền tảng đức tin chung nơi Chúa Giê-xu Christ và thẩm quyền Kinh Thánh. Điều này thể hiện lời cầu nguyện của Chúa Giê-xu: "hầu cho thiên hạ đều tin rằng Cha đã sai ta" (Giăng 17:21).
4. Sự Can Đảm Và Lòng Tôn Kính: Dù rao giảng trước những nhân vật quyền lực nhất thế giới, ông luôn giữ thái độ tôn kính nhưng không nao núng khi trình bày lẽ thật. Đây là sự cân bằng của "lòng yêu thương" và "lẽ thật" (Ê-phê-sô 4:15).
Billy Graham không phải là một nhà thần học có hệ thống phức tạp, cũng không phải là một người hoàn hảo (chính ông nhiều lần thừa nhận điều này). Ông đơn giản là một người rao giảng - một sứ giả. Như sứ đồ Phao-lô đã định nghĩa về chức vụ của mình: "Vậy chúng tôi làm chức khâm sai của Đấng Christ, cũng như Đức Chúa Trời bởi chúng tôi mà khuyên bảo. Chúng tôi nhơn danh Đấng Christ mà nài xin anh em: hãy hòa thuận lại với Đức Chúa Trời" (2 Cô-rinh-tô 5:20). Billy Graham đã trung tín làm trọn vai trò "khâm sai" đó trong thế kỷ 20.
Di sản của ông không phải là một tổ chức đồ sộ hay một giáo phái mới, mà là hàng triệu triệu con người đã nghe, hiểu và tiếp nhận Phúc Âm cứu rỗi qua môi miệng ông. Ông là một minh chứng sống động cho ân điển của Đức Chúa Trời, Đấng có thể sử dụng một chàng trai nông dân miền Nam nước Mỹ, với đức tin đơn sơ nơi Lời Chúa và lòng yêu mến linh hồn tội nhân, để trở thành công cụ biến đổi lịch sử truyền giáo. Bài học lớn nhất từ cuộc đời Billy Graham cho mỗi chúng ta có lẽ là: Hãy trung tín với Lời Chúa, đặt Chúa Giê-xu Christ làm trung tâm của mọi điều, và sống một đời sống trong sạch để Đức Thánh Linh tự do dùng chúng ta theo ý muốn tốt lành của Ngài. "Vả, ấy là nhờ ân điển, bởi đức tin, mà anh em được cứu, điều đó không phải đến từ anh em, bèn là sự ban cho của Đức Chúa Trời" (Ê-phê-sô 2:8). Ân điển ấy đã chạm đến Billy Graham, và qua ông, lại chạm đến cả thế giới.