Nhịn quan hệ để cầu nguyện có Kinh Thánh không?

12 December, 2025
10 phút đọc
1,995 từ
Chia sẻ:

Nhịn quan hệ để cầu nguyện có Kinh Thánh không?

Giới thiệu

Kinh Thánh Tin Lành Việt Ngữ 1925 (Bản Truyền Thống) rõ ràng đề cập đến việc nhịn quan hệ vợ chồng để chuyên việc cầu nguyện, nhưng chỉ trong một bối cảnh cụ thể, tạm thời và bằng lòng lẫn nhau. Câu hỏi này xuất phát từ những thắc mắc thực tế trong đời sống hôn nhân Cơ đốc nhân, nơi mà sự cân bằng giữa đời sống tình dục – một ân phước Chúa ban – và đời sống cầu nguyện đôi khi bị thử thách. Sứ đồ Phao-lô viết trong 1 Cô-rinh-tô 7:5: "Đừng từ chối nhau, trừ khi hai người bằng lòng tạm thời, để chuyên việc cầu nguyện; rồi trở lại hợp nhau, kẻo vì sự không tiết độ của các ngươi, mà quỉ Sa-tan cám dỗ chăng."

Đây không phải là lệnh bắt buộc kiêng cữ thường xuyên, mà là một nguyên tắc linh hoạt nhằm ưu tiên cầu nguyện, tránh cám dỗ từ Sa-tan. Bài nghiên cứu này sẽ phân tích sâu sắc qua lăng kính Kinh Thánh, sử dụng từ ngữ gốc Hy Lạp để làm rõ ý nghĩa, đồng thời liên hệ với các đoạn Kinh Thánh liên quan, nhằm mang lại sự soi sáng thuộc linh và ứng dụng thực tiễn cho đời sống Cơ đốc nhân.

Bối cảnh lịch sử và thần học của 1 Cô-rinh-tô 7

Giáo hội Cô-rinh-tô đối mặt với nhiều vấn đề về hôn nhân, ly dị, và đời sống tình dục giữa bối cảnh thành phố đầy dâm loạn Hy Lạp. Phao-lô nhận thư từ họ (1 Cô-rinh-tô 7:1: "Vả, về điều các ngươi đã viết thư cho tôi..."), và trả lời trực tiếp. Đoạn 7:1-5 tập trung vào quyền lợi lẫn nhau trong hôn nhân: "Chồng phải làm hết bổn phận đối với vợ; vợ cũng phải làm hết bổn phận đối với chồng. Vợ không có phép tự chủ về thân mình, bèn là chồng; chồng cũng vậy, không có phép tự chủ về thân mình, bèn là vợ" (câu 3-4).

Từ Hy Lạp opheilē (bổn phận) ở câu 3 chỉ nghĩa vụ đạo đức, như món nợ phải trả, nhấn mạnh hôn nhân là sự trao hiến lẫn nhau. Thân thể không còn thuộc riêng (exousiazō - quyền tự chủ), mà thuộc nhau, phản ánh sự hiệp nhất (henos sarkos - một thân thể) từ Sáng Thế Ký 2:24.

Phân tích chi tiết 1 Cô-rinh-tô 7:5: Nguyên tắc nhịn tạm thời

Câu 5 là trọng tâm: "Đừng từ chối nhau (ἀποστερεῖτε - apostereō, nghĩa là tước đoạt, từ chối bất công), trừ khi (εἰ μή - ei mē, ngoại trừ) hai người bằng lòng (sumphōnō - đồng ý, hội ý) tạm thời (pros kairon hōran - chỉ một thời gian ngắn), để chuyên việc cầu nguyện (pros euchēn - hướng về sự cầu nguyện); rồi trở lại hợp nhau (epi to auto - trở về chỗ cũ), kẻo vì sự không tiết độ (akrasia - thiếu tự chủ, yếu đuối ý chí) của các ngươi, mà quỉ Sa-tan cám dỗ chăng."

  • Từ chối bất công: Apostereō thường dùng cho việc cướp đoạt lương công bình (Ma-thi-ơ 7:15), ngụ ý nhịn quan hệ mà không đồng ý là tội lỗi, vi phạm quyền lẫn nhau.
  • Bằng lòng tạm thời: Phải sumphōnō (hội ý chung), và chỉ pros kairon (một mùa ngắn), không phải vĩnh viễn hay ép buộc.
  • Mục đích: Chuyên việc cầu nguyện: Proseuchē chỉ sự cầu nguyện riêng tư, chuyên cần (xem Rô-ma 12:12). Đây là thời gian ưu tiên thuộc linh, tương tự nhịn ăn cầu nguyện (Ma-thi-ơ 17:21).
  • Cảnh báo Sa-tan: Akrasia (thiếu tự chủ) mở cửa cho Sa-tan (peirazō - thử thách), vì thân thể là đền thờ Thánh Linh (1 Cô-rinh-tô 6:19-20).

Phao-lô nhấn mạnh trở lại ngay để tránh cám dỗ, khẳng định tình dục hôn nhân là ân phước chống dâm dục (câu 2,9).

Các ví dụ Cựu Ước hỗ trợ nguyên tắc

Xuất Ê-díp-tô Ký 19:15: "Người truyền cho dân sự rằng: Hãy sẵn sàng đến ngày thứ ba; chớ đến gần đàn bà." Trước khi gặp Chúa tại Si-nai, dân Y-sơ-ra-ên nhịn quan hệ để thánh hóa (qāḏaš Hê-bơ-rơ - biệt riêng thánh). Đây là chuẩn bị thuộc linh tập thể, tương tự vợ chồng cá nhân.

Các thầy tế lễ nhịn trước khi hầu việc (Lê-vi Ký 15:18; 21:1-4 ngụ ý), và tiên tri nhịn để gần Chúa hơn (như Ê-sai 58). Những ví dụ này cho thấy nhịn tạm thời để ưu tiên Chúa là có tiền lệ Kinh Thánh.

Quan điểm rộng hơn về hôn nhân và cầu nguyện trong Tân Ước

Toàn chương 7 dạy hôn nhân tốt hơn độc thân để tránh dâm dục (câu 2,9,36), nhưng độc thân ưu hơn để chuyên việc Chúa (câu 32-35). Nhịn không phải để độc thân hóa hôn nhân, mà để tạm thời "chuyên việc cầu nguyện". Phao-lô kết luận ở câu 6: "Tôi nói điều đó, phải nhận là một sự nhân nhượng", ngụ ý ngoại lệ, không phải quy tắc.

Chúa Giê-xu là trung tâm: Hôn nhân phản ánh Ngài yêu Hội Thánh (Ê-phê-sô 5:25-32), nơi thân thể dâng hiến cho Đấng Christ. Nhịn cầu nguyện giúp vợ chồng hiệp nhất thuộc linh, hướng về Đấng Cứu Rỗi.

Ứng dụng thực tiễn trong đời sống Cơ đốc nhân hàng ngày

1. Xác định thời điểm phù hợp: Khi đối mặt thử thách lớn (bệnh tật, quyết định quan trọng), vợ chồng bằng lòng nhịn 1-3 ngày, chuyên cầu nguyện chung. Ví dụ: Trước sinh con, quyết định di cư, hoặc chiến đấu cám dỗ.

2. Thực hành cụ thể: Thảo luận bằng lòng (sumphōnō), lập lịch ngắn (pros kairon), cầu nguyện cùng nhau (như Chúa dạy Mt 18:19-20). Sau đó, "trở lại hợp nhau" để củng cố hiệp nhất.

3. Lợi ích thuộc linh: Tăng sự gần gũi với Chúa, chống Sa-tan (Gia-cơ 4:7), làm mới hôn nhân. Giúp vợ chồng nhớ thân thể là của nhau, thuộc Chúa.

4. Cảnh báo: Không dùng để trừng phạt hay kiểm soát (vi phạm câu 4). Nếu thiếu tiết độ (akrasia), dễ sa dâm loạn. Ưu tiên đời sống tình dục lành mạnh (Châm-ngôn 5:18-19).

5. Trong đời sống hàng ngày: Kết hợp cầu nguyện sáng tối, Kinh Thánh chung. Nhịn tạm thời có thể kết hợp nhịn ăn, tăng sức mạnh thuộc linh (Công Vụ 13:2-3).

Kết luận: Hướng về Chúa Giê-xu – Trung điểm cứu rỗi

Nhịn quan hệ để cầu nguyện có cơ sở Kinh Thánh rõ ràng, nhưng chỉ tạm thời, bằng lòng, nhằm chuyên việc thuộc linh. Đây không phải khổ hạnh, mà là chiến lược chống Sa-tan, ưu tiên Chúa trong hôn nhân. Chúa Giê-xu, Đấng đã hy sinh thân thể Ngài trên thập tự giá để cứu chuộc chúng ta (Hê-bơ-rơ 10:10), là mô hình tối thượng: Ngài từ bỏ vinh quang để chúng ta được thánh hóa.

Hãy áp dụng để hôn nhân phản chiếu tình yêu Christ-Hội Thánh, mang phước lành đời đời. "Hãy tìm kiếm nước Đức Chúa Trời và sự công bình của Ngài trước hết, thì Ngài sẽ cho thêm các ngươi mọi điều ấy" (Ma-thi-ơ 6:33). A-men.

Quay Lại Bài Viết