Kinh Thánh Nói Gì Về Nạn Đói?
Nạn đói là một hiện tượng thảm khốc xuyên suốt lịch sử nhân loại, không chỉ là một thảm họa tự nhiên hay xã hội, mà trong ánh sáng của Kinh Thánh, nó còn mang những chiều kích thuộc linh sâu sắc. Từ những cánh đồng khô cằn trong sách Sáng-thế Ký đến những lời tiên tri về thời kỳ cuối cùng, Kinh Thánh đề cập đến nạn đói như một thực tế của thế giới sa ngã, một công cụ của sự đoán phạt, nhưng quan trọng hơn, là một lời kêu gọi mạnh mẽ đến lòng thương xót, sự công bình và đức tin nơi Đấng cung ứng mọi sự. Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu khám phá quan điểm toàn diện của Kinh Thánh về nạn đói, giải nghĩa các phân đoạn then chốt và rút ra những ứng dụng thiết thực cho đời sống Cơ Đốc nhân ngày nay.
Ngay từ đầu, Kinh Thánh cho thấy mối liên hệ giữa tội lỗi và sự rủa sả của đất đai, dẫn đến sự khan hiếm lương thực. Sau khi A-đam phạm tội, Đức Chúa Trời phán: "Ðất sẽ bị rủa sả vì ngươi; trọn đời ngươi phải chịu khó nhọc mới có vật đất sanh ra mà ăn. Ðất sẽ sanh chông gai và cà tửng, và ngươi sẽ ăn rau của đồng ruộng" (Sáng-thế Ký 3:17-18). Sự hài hòa nguyên thủy bị phá vỡ, và lao khổ để kiếm lương thực trở thành định mệnh của con người.
Trong lịch sử Y-sơ-ra-ên, nạn đói thường xuất hiện như một hình thức đoán phạt hoặc cảnh tỉnh từ Đức Chúa Trời khi dân sự phạm tội bội nghịch giao ước. Sách Phục-truyền Luật-lệ Ký liệt kê những lời rủa sả sẽ giáng xuống nếu không vâng lời, trong đó có: "Trời trên đầu ngươi sẽ trở nên đồng, và đất dưới chân ngươi sẽ trở nên sắt. Ðức Giê-hô-va sẽ khiến mưa của xứ ngươi thành bụi và tro; từ trời sa xuống trên ngươi cho đến chừng nào ngươi bị hủy diệt" (Phục-truyền 28:23-24). Các tiên tri như Giê-rê-mi, Ê-xê-chi-ên, và A-mốc thường dùng hình ảnh nạn đói như một hệ quả tất yếu của sự bất công xã hội và sự thờ hình tượng (A-mốc 8:11-12).
Một trong những câu chuyện nổi bật nhất là nạn đói bảy năm trong thời Giô-sép (Sáng-thế Ký 41). Ở đây, nạn đói được báo trước qua giấc mơ của Pha-ra-ôn, cho thấy nó nằm trong sự tể trị tối cao của Đức Chúa Trời. Tuy là một thảm họa toàn cầu, nhưng Ngài đã dùng nó để bảo tồn dòng dõi của Áp-ra-ham và đưa gia đình Gia-cốp xuống Ê-díp-tô, hoàn thành mục đích cứu chuộc của Ngài. Điều này cho thấy ngay trong sự đoán phạt, ân điển và sự chu cấp của Đức Chúa Trời vẫn hiện diện cho những người tin cậy Ngài.
Ngoài ý nghĩa thể lý, Kinh Thánh còn nói đến một cơn đói thuộc linh trầm trọng hơn. Tiên tri A-mốc tuyên bố: "Chúa Giê-hô-va phán: Nầy, những ngày sẽ đến, ta khiến sự đói kém trong xứ, chẳng phải đói bánh, cũng chẳng khát nước, bèn là nghe lời của Ðức Giê-hô-va" (A-mốc 8:11). Đây là hình ảnh của một thời kỳ khô cằn thuộc linh, khi lời tuyên phán từ Đức Chúa Trời trở nên hiếm hoi. Con người có thể no đủ vật chất nhưng linh hồn lại teo tóp vì thiếu sự nuôi dưỡng từ Lời Hằng Sống.
Trong Tân Ước, Chúa Giê-xu đã trích dẫn Phục-truyền 8:3 để đáp lại ma quỉ: "Người ta sống chẳng phải chỉ nhờ bánh mà thôi, song nhờ mọi lời nói ra từ miệng Ðức Chúa Trời" (Ma-thi-ơ 4:4). Từ Hy Lạp được dùng cho "sống" ở đây là zaō, chỉ sự sống thật, trọn vẹn. Chúa Giê-xu khẳng định nhu cầu thuộc linh còn căn bản hơn nhu cầu thể xác. Sự no đủ thật sự chỉ đến khi linh hồn được nuôi dưỡng bởi mối tương giao với Đức Chúa Trời qua Lời Ngài.
Trong Bài Giảng Trên Núi, Chúa Giê-xu tuyên bố phước lành cho những người "đói khát sự công bình" (Ma-thi-ơ 5:6). Động từ "đói khát" (peinaō và dipsaō) diễn tả một sự khao khát mãnh liệt, thường trực. Đây không phải là cơn đói tạm thời, mà là một tâm trạng khao khát được sống trong mối liên hệ đúng đắn với Đức Chúa Trời và người lân cận. Lời hứa là họ "sẽ được no đủ" – được lấp đầy trọn vẹn bởi chính Đấng Christ, nguồn công bình duy nhất.
Xuyên suốt Kinh Thánh, Đức Chúa Trời bày tỏ chính Ngài là Đấng chu cấp mọi nhu cầu cho dân sự Ngài. Danh xưng Yahweh Yireh ("Ðức Giê-hô-va sẽ sắm sẵn" – Sáng-thế Ký 22:14) khẳng định bản tính của Ngài. Trong đồng vắng, Ngài ban ma-na và chim cút cho dân Y-sơ-ra-ên (Xuất Ê-díp-tô Ký 16). Tiên tri Ê-li được một quạ nuôi ăn bên khe Kê-rít (1 Các Vua 17:4-6) và sau đó, bà góa nghèo tại Sa-rép-ta đã kinh nghiệm bình dầu và bình bột không hề cạn cho đến khi hạn hán chấm dứt, nhờ vâng theo lời của Đức Chúa Trời (1 Các Vua 17:8-16). Những phép lạ này không phủ nhận thực tế của nạn đói, nhưng khẳng định quyền năng và sự thành tín của Đức Chúa Trời trong chính hoàn cảnh ấy.
Đỉnh cao của sự chu cấp nằm nơi chính Chúa Giê-xu Christ. Ngài không chỉ thực hiện phép lạ hóa bánh ra nhiều để cho đám đông ăn (Ma-thi-ơ 14:13-21; 15:32-38) – một dấu chỉ về sự chu cấp dư dật của Ngài – mà còn tuyên bố: "Ta là bánh của sự sống; ai đến cùng ta chẳng hề đói, và ai tin ta chẳng hề khát" (Giăng 6:35). Từ Hy Lạp cho "bánh" (artos) chỉ bánh lương thực hằng ngày. Chúa Giê-xu tuyên bố Ngài là nguồn lương thực căn bản, thiết yếu cho sự sống đời đời. Sự no đủ thuộc linh vĩnh viễn chỉ được tìm thấy trong Ngài.
Kinh Thánh không chỉ giải thích nguyên nhân nạn đói, mà còn đưa ra những chỉ dẫn rõ ràng về cách con dân Chúa phải đối diện với nó. Trọng tâm là sự công bình và lòng thương xót.
- Chia sớt cho người thiếu thốn: Sách Châm Ngôn dạy: "Ai thương xót kẻ nghèo, tức cho Ðức Giê-hô-va vay mượn" (Châm Ngôn 19:17). Trong Tân Ước, sứ đồ Giăng đặt câu hỏi đanh thép: "Ví bằng có ai thế gian của cải mình thấy anh em mình đương cùng túng, mà chắt lòng mình lại, thì lòng thương yêu của Ðức Chúa Trời ở trong người ấy thể nào?" (1 Giăng 3:17). Hành động chia sớt vật chất là bằng chứng hữu hình của tình yêu thương đã được Chúa biến đổi.
- Bênh vực công lý: Nhiều nạn đói trong Kinh Thánh được khuếch đại bởi sự bất công, như việc tích trữ lương thực, đầu cơ giá cả (A-mốc 8:4-6). Tiên tri Ê-sai kêu gọi: "Hãy bẻ bánh của ngươi cho kẻ đói, hãy dẫn vào nhà những kẻ bị ruồng bỏ, không nơi trú ngụ... thì sự sáng ngươi sẽ lòe ra như rạng đông" (Ê-sai 58:7-8). Sự giải cứu khỏi nạn đói gắn liền với việc dẹp bỏ ách, trả tự do cho người bị hà hiếp.
- Cầu nguyện và can thiệp: Gương của tiên tri Ê-li cầu nguyện cho hạn hán chấm dứt (Gia-cơ 5:17-18) cho thấy sức mạnh của sự cầu thay. Cơ Đốc nhân được kêu gọi cầu nguyện cho những vùng đang chịu đói kém, cho các nhà lãnh đạo có sự khôn ngoan để phân phối tài nguyên, và cho các Cơ Đốc nhân tại địa phương được can đảm và nguồn lực để phục vụ.
Các sách tiên tri và sách Khải Huyền cảnh báo rằng nạn đói sẽ là một trong những "dấu hiệu" của thời kỳ cuối cùng trước khi Chúa tái lâm. Chúa Giê-xu phán: "Nước nầy dấy lên nghịch cùng nước kia, có nạn đói và động đất trong nhiều chỗ" (Ma-thi-ơ 24:7). Trong Khải Huyền, khi con thú thứ ba mở ấn thứ ba, một con ngựa ô hiện ra với người cưỡi tay cầm cái cân: "Một tiếng la vang rằng: Một đấu lúa mì bán một đơ-ni-ê, còn ba đấu mạch nha bán một đơ-ni-ê; chớ làm tổn hại đến dầu và rượu" (Khải Huyền 6:5-6). Đây là hình ảnh của nạn đói và sự khan hiếm lương thực cùng cực, với giá cả đội lên gấp 8-10 lần so với thông thường.
Tuy nhiên, bức tranh cuối cùng không phải là sự tuyệt vọng. Lời hứa về Trời Mới Đất Mới trong Khải Huyền 21-22 cho thấy một thế giới nơi sự rủa sả được cất bỏ. Đặc biệt, Khải Huyền 22:2 miêu tả cây sự sống "mỗi tháng một lần ra trái, và lá cây đó dùng để chữa lành cho các dân tộc". Sự khan hiếm và bệnh tật sẽ không còn nữa. Đây là niềm hy vọng cánh chung cho mọi Cơ Đốc nhân: sự cứu chuộc trọn vẹn của Đấng Christ sẽ phục hồi mọi sự, kể cả mối quan hệ giữa con người và thiên nhiên.
1. Sống với tinh thần quản gia: Nhận biết mọi của cải đều đến từ Chúa (1 Sử-ký 29:14), chúng ta được gọi để quản lý cách khôn ngoan, sống tiết kiệm, tránh lãng phí, và sẵn sàng chia sớt. Điều này có thể bắt đầu ngay trong gia đình, Hội Thánh địa phương.
2. Chủ động tìm hiểu và đáp ứng: Không chỉ chờ đợi khi thảm họa ập đến, chúng ta nên chủ động tìm hiểu về tình trạng mất an ninh lương thực trong cộng đồng mình (khu ổ chuột, vùng sâu vùng xa) và trên thế giới. Hỗ trợ các tổ chức cứu trợ Cơ Đốc có uy tín hoặc các chương trình xóa đói giảm nghèo của Hội Thánh.
3. Nuôi dưỡng cơn đói thuộc linh: Trong một thế giới no đủ vật chất nhưng đói khát ý nghĩa, chúng ta phải gìn giữ và nuôi dưỡng cơn đói khát Lời Chúa và sự hiện diện của Ngài. Hãy dành thời gian đều đặn để đọc, suy ngẫm và vâng theo Kinh Thánh.
4. Rao truyền "Bánh Sự Sống": Trách nhiệm cao cả nhất là chia sẻ về Chúa Giê-xu Christ, Đấng có thể giải quyết cơn đói thuộc linh sâu thẳm nhất của con người. Phục vụ thể xác phải luôn đi đôi với cơ hội rao truyền Phúc Âm.
5. Cầu nguyện cách cụ thể: Cầu nguyện cho mưa thuận gió hòa, cho mùa màng bội thu, cho các chính phủ có chính sách nông nghiệp công bình, và cho sự bảo vệ những người dễ bị tổn thương nhất trong khủng hoảng lương thực.
Kết luận: Kinh Thánh cho chúng ta một cái nhìn đa chiều, thực tế nhưng đầy hy vọng về nạn đói. Nó là hậu quả của tội lỗi và sự rủa sả, nhưng cũng là lời cảnh tỉnh về sự phán xét. Nó phơi bày sự bất công của con người, nhưng cũng là cơ hội để bày tỏ lòng thương xót của Đức Chúa Trời. Nó cho thấy sự đói khát thể xác, nhưng quan trọng hơn, nó vạch trần cơn đói thuộc linh của nhân loại xa cách Đức Chúa Trời. Cuối cùng, Kinh Thánh chỉ cho chúng ta thấy Đấng Cứu Chuộc, Chúa Giê-xu Christ – Ngài là Lời ban sự sống, là Bánh từ trời xuống, và là Đấng sẽ dẫn dắt chúng ta vào trong Vương Quốc đời đời nơi sẽ không còn đói khát hay khóc lóc nữa (Khải Huyền 7:16-17). Trong khi chờ đợi ngày trọn vẹn ấy, chúng ta, những người đã được no đủ trong Ngài, được kêu gọi trở nên cánh tay, công cụ của sự chu cấp và ân điển Ngài cho một thế giới đang đói.