Kinh Thánh Nói Gì Về Sự Cam Kết?
Trong một thế giới đề cao sự linh hoạt, tạm thời và “giữ các lựa chọn luôn mở”, khái niệm về sự cam kết (commitment) dường như ngày càng trở nên xa lạ. Thế nhưng, nền tảng của mối liên hệ giữa con người với Đức Chúa Trời và với nhau, theo Kinh Thánh, chính là sự cam kết. Nó không phải là một cảm xúc nhất thời, mà là một sự lựa chọn có ý thức, một lời hứa được đóng đinh trên cây thập tự của ý chí, và được nuôi dưỡng bởi ân điển. Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu khai phá nền tảng Kinh Thánh về sự cam kết, từ nguyên ngữ, các hình mẫu, cho đến những áp dụng thiết thực cho đời sống Cơ Đốc nhân ngày nay.
Trong tiếng Hê-bơ-rơ, từ then chốt liên quan đến cam kết là בְּרִית (beriyt), thường được dịch là “giao ước”. Đây không phải là một hợp đồng hai bên cùng có lợi có thể đàm phán lại, mà là một tuyên bố có tính quyết định và bền vững từ phía Đức Chúa Trời, đòi hỏi một đáp ứng trung tín từ phía con người. Giao ước của Đức Chúa Trời với Nô-ê (Sáng Thế Ký 9), với Áp-ra-ham (Sáng Thế Ký 15), và đỉnh cao là Giao Ước Mới qua huyết của Chúa Giê-xu (Lu-ca 22:20), chính là biểu hiện tối thượng của sự cam kết thần thượng. Đức Chúa Trời cam kết: “Ta sẽ làm Đức Chúa Trời ngươi và của dòng dõi ngươi” (Sáng Thế Ký 17:7).
Trong Tân Ước, khái niệm này được thể hiện qua từ Hy Lạp διαθήκη (diathēkē), cũng có nghĩa là giao ước hoặc chúc thư (Hê-bơ-rơ 9:15-17). Một chúc thư chỉ có hiệu lực sau khi người lập chúc thư qua đời. Điều này chỉ rõ về cái chết của Đấng Christ – sự cam kết tối thượng của Ngài – đã làm cho Giao Ước Mới có hiệu lực vĩnh viễn. Như vậy, sự cam kết của Cơ Đốc nhân luôn là một đáp ứng đối với sự cam kết trước hết và trọn vẹn của Đức Chúa Trời.
1. Cam Kết Với Đức Chúa Trời: “Hãy Hết Lòng”
Cam kết căn bản nhất được tóm gọn trong trọng tâm của luật pháp: “Ngươi phải hết lòng, hết linh hồn, hết sức, hết trí mà kính mến Chúa là Đức Chúa Trời ngươi” (Phục Truyền Luật Lệ Ký 6:5, Lu-ca 10:27). Từ “hết” ở đây trong tiếng Hê-bơ-rơ (כֹּל - kol) và tiếng Hy Lạp (ὅλος - holos) đều mang nghĩa toàn bộ, trọn vẹn, không chia sẻ. Chúa Giê-xu phán: “Không ai có thể làm tôi hai chủ” (Ma-thi-ơ 6:24). Sứ đồ Phao-lô là gương mẫu của sự cam kết trọn vẹn này: “Tôi đã bị đóng đinh vào thập tự giá với Đấng Christ… tôi sống, nhưng không phải là tôi, mà là Đấng Christ sống trong tôi” (Ga-la-ti 2:20).
2. Cam Kết Trong Hôn Nhân: “Hai Nên Một Thịt”
Kinh Thánh định nghĩa hôn nhân là sự cam kết công khai, hỗ tương và trọn đời giữa một người nam và một người nữ. Chúa Giê-xu trích dẫn Sáng Thế Ký 2:24: “Vì vậy, người nam sẽ lìa cha mẹ mà dính díu với vợ mình, và cả hai sẽ nên một thịt” (Ma-thi-ơ 19:5). Cụm từ “dính díu” (κολλάω - kollaō) có nghĩa gốc là “dán chặt, kết dính”. Hôn nhân không phải là sự hợp tác tạm thời, mà là một sự kết dính vĩnh viễn. Sách Ma-la-chi quở trách sự bội ước: “Vì Đức Giê-hô-va… ghét sự ly dị” (Ma-la-chi 2:16). Cam kết hôn nhân là hình ảnh của giao ước giữa Đấng Christ và Hội thánh (Ê-phê-sô 5:22-33), một giao ước không thể bị hủy bỏ.
3. Cam Kết Trong Gia Đình và Nuôi Dạy Con Cái
Cam kết làm cha mẹ theo Kinh Thánh là một trách nhiệm giáo huấn thuộc linh chủ động: “Hãy dạy cho trẻ thơ con đường nó phải theo; Dầu khi nó trở về già, cũng không hề lìa khỏi đó” (Châm Ngôn 22:6). Trách nhiệm này thuộc về cha mẹ, không ủy thác hoàn toàn cho Hội thánh hay xã hội. Phụ huynh phải cam kết với việc “dưỡng dục chúng nó trong sự khuyên bảo và sự dạy dỗ của Chúa” (Ê-phê-sô 6:4).
4. Cam Kết Với Hội Thánh Địa Phương: “Các Chi Thể Của Thân”
Tân Ước mô tả Hội thánh như một thân thể, nơi mỗi tín hữu là một chi thể gắn kết (I Cô-rinh-tô 12:12-27). Sự gắn kết này đòi hỏi một cam kết thực tế. Chúng ta được kêu gọi: “Chớ bỏ sự nhóm lại như mấy kẻ quen làm, nhưng phải khuyên bảo nhau” (Hê-bơ-rơ 10:25). Cam kết với Hội thánh thể hiện qua sự trung tín trong sự nhóm lại, sự phục vụ bằng ân tứ (I Phi-e-rơ 4:10), sự ban cho (II Cô-rinh-tô 9:7), và sự vâng phục những người lãnh đạo thuộc linh (Hê-bơ-rơ 13:17). Nó là sự hiệp một “gắn bền với nhau bởi các cái lắt léo” (Ê-phê-sô 4:16).
5. Cam Kết Trong Môn Đồ Hóa và Mối Quan Hệ
Chúa Giê-xu đã dành trọn ba năm ròng rã để cam kết đầu tư vào mười hai sứ đồ. Mối quan hệ môn đồ thật sự đòi hỏi thời gian, sự minh bạch và trách nhiệm. Phao-lô và Ti-mô-thê là một hình mẫu: “Vả, con đã noi theo ta trong sự dạy dỗ, tánh hạnh, ý muốn, đức tin, sự nhịn nhục, lòng yêu thương, sự bền đổ của ta” (II Ti-mô-thê 3:10). Cam kết trong tình bạn và môn đồ hóa Cơ Đốc là “sắt mài sắt” (Châm Ngôn 27:17), một sự đầu tư hai chiều nhằm xây dựng lẫn nhau trong đức tin.
- Dựa Trên Lẽ Thật, Không Chỉ Cảm Xúc: Cảm xúc thay đổi, nhưng cam kết dựa trên lời hứa và lẽ thật của Lời Chúa. “Trời đất sẽ qua, nhưng lời ta nói chẳng bao giờ qua đi” (Mác 13:31).
- Có Tính Trọn Vẹn và Dứt Khoát: Như Ê-li đề nghị dân sự: “Nếu Đức Giê-hô-va là Đức Chúa Trời, hãy theo Ngài” (I Các Vua 18:21). Sự chần chừ, nửa vời bị Chúa Giê-xu quở trách (Khải Huyền 3:15-16).
- Được Nuôi Dưỡng Bởi Sự Trung Tín: Từ Hê-bơ-rơ חֶסֶד (chesed – ân huệ, lòng thương xót thành tín) mô tả sự trung tín bền vững trong giao ước của Đức Chúa Trời. Cam kết của chúng ta phải phản chiếu đặc tính này.
- Đòi Hỏi Sự Hy Sinh: Cam kết thật sự luôn có giá. Đa-vít từ chối dâng của lễ thiêu “chẳng mất chi” (II Sa-mu-ên 24:24). Chúa Giê-xu kêu gọi: “Nếu ai muốn theo ta, phải tự bỏ mình đi… mà theo ta” (Mác 8:34).
1. Trong Đời Sống Cá Nhân Với Chúa:
– Thời Gian Tĩnh Nguyện Cố Định: Cam kết dành thì giờ riêng tư hằng ngày với Chúa, dù cảm xúc thế nào (Mác 1:35).
– Quyết Định Trước: Giống như Đa-ni-ên “định trong lòng” (Đa-ni-ên 1:8), hãy đưa ra những quyết định nguyên tắc về đạo đức, sự thanh sạch trước khi bị thử thách.
– Dâng Hiến Tài Chính Cách Đều Đặn: Cam kết dâng hiến một phần thu nhập cách trung tín và vui vẻ (I Cô-rinh-tô 16:2).
2. Trong Gia Đình:
– Ưu Tiên Cho Hôn Nhân: Đầu tư thời gian chất lượng, học cách tha thứ và phục vụ nhau (Ê-phê-sô 5:21).
– Giờ Gia Đình Linh Đạo: Cam kết có một buổi đọc Kinh Thánh và cầu nguyện chung trong gia đình.
3. Trong Hội Thánh:
– Tham Dự Trung Tín: Xem các buổi nhóm là ưu tiên không thể thương lượng (Hê-bơ-rơ 10:25).
– Tìm Và Trung Thành Với Một Nhiệm Vụ: Không phải chỉ tham dự, mà cam kết phục vụ trong một chức vụ cụ thể (dạy trẻ, chào đón, ca đoàn…).
– Xây Dựng Mối Quan Hệ Trách Nhiệm: Tìm một người hoặc một nhóm nhỏ để chia sẻ, cầu nguyện và nâng đỡ nhau cách trung tín (Ga-la-ti 6:2).
Sự cam kết theo Kinh Thánh là một hành vi của đức tin, bắt chước chính bản tính trung tín của Đức Chúa Trời. Nó là câu trả lời của chúng ta đối với thập tự giá – nơi Đấng Christ đã cam kết cách trọn vẹn cho sự cứu rỗi của chúng ta. Trong một nền văn hóa của sự tạm bợ, một đời sống cam kết trở nên một chứng nhân hùng hồn về tình yêu vĩnh cửu và không thay đổi của Đức Chúa Trời.
Hãy bắt đầu từ những cam kết nhỏ, trung tín trong ít, để Chúa có thể giao cho nhiều (Ma-thi-ơ 25:21). Hãy nhớ lời Chúa Giê-xu phán: “Ai đã tra tay vào cày, còn ngó lại đằng sau, thì không xứng đáng với nước Đức Chúa Trời” (Lu-ca 9:62). Nguyện xin Chúa ban cho chúng ta ân điển để sống một đời sống cam kết, trung tín, và đẹp lòng Ngài cho đến cuối cùng.