Có phải Cơ đốc nhân nên cho đi tất cả tài sản chỉ giữ lại nhu yếu phẩm?
Trong hành trình đức tin, nhiều Cơ đốc nhân nghiêm túc đặt câu hỏi: “Tôi có nên bán hết tài sản, chỉ giữ lại những thứ thiết yếu và dành phần còn lại cho người nghèo không?” Câu hỏi này thường xuất phát từ việc đọc Kinh Thánh, đặc biệt là câu chuyện Chúa Giê-xu bảo người thanh niên giàu có bán hết của cải (Ma-thi-ơ 19:16-30) và hình ảnh Hội thánh đầu tiên sống chung, chia sẻ mọi thứ (Công vụ 2:44-45). Nhưng liệu đây có phải là mệnh lệnh phổ quát cho mọi tín hữu? Chúng ta hãy cùng tìm hiểu kỹ lời Chúa để có cái nhìn cân bằng và thực tiễn.
<h2 class="research-article-subheader">1. Câu chuyện người thanh niên giàu có: Lệnh truyền hay lời mời cá nhân?</h2>
<p>Phân đoạn Kinh Thánh nổi tiếng này được ghi lại trong cả ba sách Phúc âm (Ma-thi-ơ 19:16-30; Mác 10:17-31; Lu-ca 18:18-30). Một người giàu có đến hỏi Chúa Giê-xu: “Thưa Thầy nhân lành, tôi phải làm chi để được hưởng sự sống đời đời?” Sau khi nhắc các điều răn, Chúa Giê-xu phán: “Nếu ngươi muốn được trọn vẹn, hãy đi bán hết gia tài, phân phát cho kẻ nghèo nàn, thì ngươi sẽ có của quí ở trên trời; rồi hãy đến mà theo ta” (Ma-thi-ơ 19:21). Nghe xong, người ấy buồn rầu bỏ đi vì có nhiều của cải.</p>
<p>Chúng ta cần phân tích ngữ cảnh và đối tượng. Chúa Giê-xu không ra lệnh này cho mọi người giàu; Ngài biết rõ lòng người thanh niên này: của cải đã trở thành thần tượng, rào cản khiến anh không thể hoàn toàn vâng phục Đức Chúa Trời. Từ “trọn vẹn” (τέλειος, <i>teleios</i>) chỉ sự trưởng thành, hoàn thiện. Chúa Giê-xu thử thách anh ta để anh nhận ra điều mình còn thiếu. Mệnh lệnh “bán hết” (πώλησον, <i>pōlēson</i>) là một lời mời cá nhân để anh từ bỏ thần tượng và theo Chúa trọn vẹn. Sau đó, Chúa Giê-xu dạy các môn đồ về sự nguy hiểm của giàu có: “Con lạc đà chui qua lỗ kim còn dễ hơn người giàu vào nước Đức Chúa Trời” (câu 24). Như vậy, vấn đề không phải là bản thân sự giàu có, mà là tấm lòng gắn bó với nó. Một số người như Xa-chê (Lu-ca 19:1-10) đã tự nguyện chia sẻ một phần tài sản mà không được yêu cầu bán hết, cho thấy sự đáp ứng cá nhân với ân điển.</p>
<div class="article-image" data-keywords="Chúa Giê-xu và người thanh niên giàu có, bán hết của cải"></div>
<h2 class="research-article-subheader">2. Hội thánh đầu tiên: Mọi người đều chia sẻ tài sản – Mô hình bắt buộc hay tự nguyện?</h2>
<p>Sách Công vụ mô tả một cộng đồng tin Chúa đầy lý tưởng: “Phàm những người tin Chúa đều hiệp lại với nhau, lấy mọi vật làm của chung. Bán hết gia tài điền sản mình mà phân phát cho nhau, tùy sự cần dùng của từng người” (Công vụ 2:44-45). Và sau đó: “Vả, người tin theo đông lắm, cứ một lòng một ý cùng nhau; chẳng ai kể của mình là của riêng, nhưng kể mọi vật là của chung... Bởi vì trong tín đồ không ai thiếu thốn cả, bởi những người có ruộng hay nhà, đều bán đi, bán được bao nhiêu tiền cũng đem đến đặt dưới chơn các sứ đồ; rồi tùy theo sự cần dùng của mỗi người mà phát cho” (Công vụ 4:32-35).</p>
<p>Nhiều người đọc và cho rằng đây là mô hình xã hội chủ nghĩa hay chủ nghĩa cộng sản Cơ đốc, và mọi tín hữu phải làm theo. Tuy nhiên, hãy chú ý đến hai điểm:</p>
<ul>
<li><b>Tính tự nguyện:</b> Trong câu chuyện A-na-nia và Sa-phơ-ra (Công vụ 5:1-11), họ bán đất và giữ lại một phần tiền nhưng lại nói dối rằng đã dâng hết. Phi-e-rơ quở trách: “Ruộng đó há chẳng còn thuộc về ngươi sao? Khi bán rồi, tiền đó há chẳng ở trong quyền ngươi sao?” (câu 4). Điều này cho thấy việc bán đất và dâng tiền là tự nguyện, không bắt buộc. Tội của họ là nói dối Đức Thánh Linh, chứ không phải giữ lại một phần.</li>
<li><b>Bối cảnh đặc biệt:</b> Hội thánh đầu tiên ở Giê-ru-sa-lem gồm nhiều tín hữu từ các nơi xa đến, họ ở lại lâu dài để học đạo và có thể gặp khó khăn về tài chính. Vì vậy, những người có của cải địa phương đã bán đi để hỗ trợ anh em. Đây là biểu hiện của tình yêu thương, sự hiệp một, và phản ánh đức tin sống động, nhưng không có chỉ thị nào bảo rằng mọi Hội thánh khác phải làm y như vậy.</li>
</ul>
<p>Như vậy, việc cho đi tất cả tài sản trong Hội thánh đầu tiên là một <i>ứng dụng tự nguyện, xuất phát từ tình yêu và sự cảm động của Đức Thánh Linh</i>, chứ không phải là luật lệ cho mọi thời đại.</p>
<h2 class="research-article-subheader">3. Các nguyên tắc Kinh Thánh về của cải</h2>
<p>Kinh Thánh dạy rất nhiều về thái độ đúng đắn đối với tiền bạc và vật chất. Dưới đây là một số nguyên tắc then chốt:</p>
<h3 class="research-article-subheader">a. Của cải thuộc về Đức Chúa Trời, chúng ta chỉ là quản gia</h3>
<p>“Các từng trời là của Đức Giê-hô-va, nhưng đất thì Ngài ban cho con cái loài người” (Thi thiên 115:16). Mọi thứ chúng ta có đều đến từ Chúa (1 Sử ký 29:14). Vai trò của chúng ta là quản lý trung tín những gì Ngài giao (1 Cô-rinh-tô 4:2). Quản gia không sở hữu tài sản, nhưng sử dụng theo ý chủ. Vì thế, chúng ta phải dùng tiền bạc, tài sản để làm vinh hiển Danh Chúa và gây dựng Vương quốc Ngài.</p>
<h3 class="research-article-subheader">b. Cảnh giác với lòng tham và sự ham mê của cải</h3>
<p>Chúa Giê-xu cảnh báo: “Các ngươi không thể làm tôi Đức Chúa Trời lại làm tôi Ma-môn nữa” (Ma-thi-ơ 6:24). Phao-lô viết: “Sự tham tiền bạc là cội rễ mọi điều ác” (1 Ti-mô-thê 6:10). Lòng yêu tiền bạc có thể khiến chúng ta xa rời Chúa. Do đó, chúng ta cần tập luyện lòng thỏa lòng (Hê-bơ-rơ 13:5) và không để của cải làm chủ mình.</p>
<h3 class="research-article-subheader">c. Hãy tích trữ của báu trên trời</h3>
<p>Chúa Giê-xu dạy: “Các ngươi chớ chứa của cải ở dưới đất... nhưng hãy chứa của cải ở trên trời... Vì của cải ngươi ở đâu thì lòng ngươi cũng ở đó” (Ma-thi-ơ 6:19-21). Của cải trên trời chính là những việc lành, sự đầu tư vào công việc Chúa, sự giúp đỡ người khác, khiến chúng ta có phần thưởng đời đời.</p>
<h3 class="research-article-subheader">d. Sống rộng rãi và sẵn sàng chia sẻ</h3>
<p>Kinh Thánh khuyến khích chúng ta: “Hãy rộng rãi cho người, và khi cho đừng buồn rầu; vì Đức Chúa Trời yêu kẻ cho cách vui lòng” (2 Cô-rinh-tô 9:7). “Đừng quên làm việc lành và chia sẻ cùng kẻ khác, vì sự tế lễ dường ấy đẹp lòng Đức Chúa Trời” (Hê-bơ-rơ 13:16). Sự dâng hiến thường xuyên (như phần mười) cũng là cách nhận biết Chúa là chủ (Ma-la-chi 3:10).</p>
<h3 class="research-article-subheader">e. Sử dụng của cải để đáp ứng nhu cầu chính đáng của bản thân và gia đình</h3>
<p>Đức Chúa Trời ban cho chúng ta mọi thứ để hưởng (1 Ti-mô-thê 6:17). Chúng ta không phải sống khổ hạnh để chứng tỏ đức tin. Chúa Giê-xu không kêu gọi mọi người sống trong nghèo đói, nhưng Ngài muốn chúng ta đặt Ngài lên trên hết. Gia đình là trách nhiệm: “Ví bằng có ai không săn sóc đến bà con mình, nhứt là không săn sóc đến người nhà mình, ấy là người chối bỏ đức tin, lại xấu hơn người không tin nữa” (1 Ti-mô-thê 5:8). Do đó, việc quản lý tài sản để chăm lo gia đình cũng là bổn phận.</p>
<div class="article-image" data-keywords="Nguyên tắc Kinh Thánh về tài sản, quản gia"></div>
<h2 class="research-article-subheader">4. Sự khác biệt giữa mệnh lệnh phổ quát và lời mời gọi cá nhân</h2>
<p>Trong Kinh Thánh, chúng ta thấy nhiều trường hợp Chúa kêu gọi cụ thể một số người từ bỏ mọi sự để theo Ngài:</p>
<ul>
<li>Các môn đồ đầu tiên: Phi-e-rơ, Anh-rê, Gia-cơ, Giăng đã bỏ thuyền, lưới, nghề nghiệp để đi theo Chúa Giê-xu (Ma-thi-ơ 4:18-22).</li>
<li>Ma-thi-ơ bỏ nghề thâu thuế (Ma-thi-ơ 9:9).</li>
<li>Người thanh niên giàu có (như đã nêu).</li>
</ul>
<p>Nhưng cũng có những môn đệ không từ bỏ tất cả:</p>
<ul>
<li>Xa-chê: sau khi gặp Chúa, ông hứa cho người nghèo phân nửa tài sản (Lu-ca 19:8).</li>
<li>Giô-sép người A-ri-ma-thê: một người giàu có, môn đồ thầm kín (Ma-thi-ơ 27:57).</li>
<li>Nhiều phụ nữ theo Chúa Giê-xu và dùng của cải mình để giúp Ngài (Lu-ca 8:1-3). Họ không bị yêu cầu bán hết.</li>
</ul>
<p>Điều này cho thấy Đức Chúa Trời kêu gọi mỗi người theo cách riêng, tùy thuộc vào hoàn cảnh, tấm lòng và kế hoạch của Ngài. Với một số người, sự giàu có là chướng ngại, nên Chúa yêu cầu họ từ bỏ; với người khác, Ngài để họ giữ tài sản để sử dụng cho công việc Ngài. Vì vậy, không có một công thức chung “phải bán hết” cho mọi Cơ đốc nhân.</p>
<h2 class="research-article-subheader">5. Ứng dụng thực tiễn cho đời sống Cơ đốc nhân ngày nay</h2>
<p>Từ những nguyên tắc trên, chúng ta có thể rút ra một số hướng dẫn thực tiễn:</p>
<h3 class="research-article-subheader">a. Tự kiểm tra lòng mình</h3>
<p>Hãy thành thật trước Chúa: của cải có đang chi phối tôi không? Tôi có sẵn sàng vâng lời Chúa nếu Ngài yêu cầu tôi từ bỏ một phần hay tất cả? Tôi có xem tiền bạc là an ninh của mình hơn là nương cậy Chúa không? Nếu Chúa chỉ thị, tôi có sẵn lòng bán nhà, xe, hay đầu tư để phục vụ Ngài không? Câu trả lời sẽ cho biết mức độ ràng buộc của chúng ta với vật chất.</p>
<h3 class="research-article-subheader">b. Thực hành sự dâng hiến đều đặn và rộng rãi</h3>
<p>Một cách cụ thể để chống lại lòng tham và phát triển tinh thần hào phóng là dâng phần mười và các của dâng khác. Bắt đầu với 10% thu nhập (Lê-vi ký 27:30; Ma-la-chi 3:10) và nếu có thể, tăng lên. Ngoài ra, hãy tích cực tìm cơ hội giúp đỡ người nghèo, hỗ trợ các chiến dịch truyền giáo, góp phần xây dựng Hội thánh. Hãy cho đi cách vui lòng, không miễn cưỡng.</p>
<h3 class="research-article-subheader">c. Sống đơn giản, tiết kiệm, tránh chủ nghĩa tiêu thụ</h3>
<p>Kinh Thánh khuyên: “Hãy giữ mình... chớ để lòng mình mê mệt của cải đời nầy” (Lu-ca 21:34). Đừng chạy theo những thứ hào nhoáng, hãy tập bằng lòng với những gì mình có (Phi-líp 4:11). Sống đơn giản không có nghĩa là nghèo khổ, mà là chọn lựa khôn ngoan, tránh lãng phí, đầu tư vào những điều có giá trị vĩnh cửu. Điều này giúp chúng ta dư dả hơn để giúp đỡ người khác.</p>
<h3 class="research-article-subheader">d. Lên kế hoạch tài chính khôn ngoan</h3>
<p>Là quản gia, chúng ta cần quản lý tiền bạc cách khôn ngoan: lập ngân sách, tránh nợ nần (Rô-ma 13:8), tiết kiệm cho tương lai (Châm ngôn 6:6-8; 21:20), và đầu tư vào Vương quốc Chúa. Hãy tìm kiếm sự khôn ngoan từ Chúa trong mọi quyết định tài chính (Gia-cơ 1:5).</p>
<h3 class="research-article-subheader">e. Sẵn sàng đáp ứng nhu cầu đặc biệt khi Đức Thánh Linh thúc giục</h3>
<p>Có những thời điểm Chúa đặt để chúng ta đối diện với hoàn cảnh cần sự hy sinh lớn: giúp đỡ một anh em lâm nạn, hỗ trợ một gia đình truyền giáo, hoặc bán tài sản để đầu tư cho một dự án của Chúa. Khi đó, hãy cầu nguyện và vâng theo sự dẫn dắt của Ngài. Đây không phải là nhiệm vụ hằng ngày, nhưng là những cơ hội đặc biệt để bày tỏ tình yêu và sự tận hiến.</p>
<div class="article-image" data-keywords="Ứng dụng thực tiễn cho Cơ đốc nhân, dâng hiến, sống đơn giản"></div>
<h2 class="research-article-subheader">6. Kết luận</h2>
<p>Kinh Thánh không ra lệnh cho mọi tín hữu phải bán hết tài sản và chỉ giữ lại nhu yếu phẩm. Tuy nhiên, Kinh Thánh dạy chúng ta phải có thái độ đúng đắn đối với của cải: nhận biết Chúa là chủ, sử dụng tiền bạc cho vinh hiển Ngài, sống rộng lượng, sẵn sàng hy sinh khi Ngài kêu gọi, và không để vật chất chi phối tấm lòng. Hình ảnh Hội thánh đầu tiên là một tấm gương tuyệt vời về tình yêu thương và sự sẵn lòng chia sẻ, nhưng đó là kết quả tự nhiên của đời sống đầy dẫy Đức Thánh Linh, chứ không phải quy định cứng nhắc.</p>
<p>Mỗi Cơ đốc nhân cần tìm kiếm ý muốn Chúa cho riêng mình trong việc quản lý tài sản. Hãy để Chúa Thánh Linh hướng dẫn, biến đổi lòng ham mê tiền bạc thành lòng yêu mến Ngài và yêu thương người lân cận. Khi ấy, dù chúng ta sở hữu nhiều hay ít, chúng ta đều có thể trở nên những quản gia trung tín, làm sáng Danh Chúa và góp phần vào công cuộc truyền bá Phúc âm.</p>
<blockquote>“Vì các ngươi đã được chuộc bằng giá rất cao. Vậy, hãy lấy thân thể mình làm sáng Danh Đức Chúa Trời” (1 Cô-rinh-tô 6:20).</blockquote>