Ý nghĩa của chiếc ghế đạp chân trong Kinh Thánh là gì?

02 December, 2025
17 phút đọc
3,262 từ
Chia sẻ:

Ý Nghĩa Của Chiếc Ghế Đạp Chân Trong Kinh Thánh

Trong hành trình nghiên cứu Kinh Thánh, chúng ta thường bắt gặp những hình ảnh, biểu tượng sâu sắc mang ý nghĩa thần học quan trọng. Một trong những biểu tượng như vậy là hình ảnh "chiếc ghế đạp chân" (footstool). Không đơn thuần là một vật dụng nội thất, hình ảnh này trong văn hóa Cận Đông cổ đại và đặc biệt trong Kinh Thánh mang theo những tầng ý nghĩa uyên thâm về quyền tể trị, sự phục tùng, chiến thắng và sự nghỉ ngơi của Đức Chúa Trời. Bài nghiên cứu chuyên sâu này sẽ khám phá ý nghĩa của chiếc ghế đạp chân qua lăng kính Kinh Thánh, phân tích ngôn ngữ gốc, bối cảnh và ứng dụng cho đời sống đức tin của Cơ Đốc nhân ngày nay.


I. Khái Niệm và Ý Nghĩa Văn Hóa Của Ghế Đạp Chân

Trong các nền văn hóa cổ đại, đặc biệt là ở vùng Cận Đông, ngai vàng của một vị vua thường đi kèm với một chiếc ghế đạp chân. Vật dụng này không chỉ có chức năng thực tế là nơi để chân vua nghỉ ngơi, mà còn là một biểu tượng quyền lực mạnh mẽ. Nó thể hiện lãnh thổ, sự phục tùng của các dân tộc bị chinh phục, và uy quyền tuyệt đối của người ngồi trên ngai. Kẻ thù bị đánh bại thường bị buộc phải cúi xuống, và vua đặt chân lên cổ hoặc lưng họ như một hành động tượng trưng cho sự khuất phục hoàn toàn (Giô-suê 10:24). Do đó, ghế đạp chân trở thành một ẩn dụ cho sự kiểm soát, sở hữu và thẩm quyền.

Trong tiếng Hê-bơ-rơ, từ được dùng là "kebesh regel" (כֶּבֶשׁ רֶגֶל) hoặc "hadom regel" (הֲדֹם רַגְלֵי), nghĩa đen là "nơi để chân". Trong tiếng Hy Lạp (Bản Bảy Mươi và Tân Ước), từ này là "hypopodion" (ὑποπόδιον), ghép từ "hypo" (dưới) và "pous" (chân), cũng mang nghĩa "vật dưới chân". Từ ngữ học này củng cố ý tưởng về vị trí thấp hơn và sự phục tùng của vật/người trở thành "ghế đạp chân" đối với người ngồi trên ngai.


II. Ghế Đạp Chân Của Đức Giê-hô-va: Biểu Tượng Quyền Tể Trị Tối Cao

Kinh Thánh Cựu Ước nhiều lần mô tả cả trời đất, Đền Thờ, hay Giê-ru-sa-lem là ghế đạp chân của Đức Chúa Trời. Điều này khẳng định chủ quyền tuyệt đối của Ngài trên toàn bộ sự sáng tạo.

  • Thi Thiên 99:5 chép: "Hãy tôn cao Giê-hô-va Đức Chúa Trời chúng tôi, Và thờ lạy trước bệ chân Ngài: Ngài là thánh!" Bệ chân Ngài ở đây ám chỉ nơi Ngài ngự trị.
  • Thi Thiên 110:1 - một Thi Thiên Mê-si quan trọng - tuyên bố: "Đức Giê-hô-va phán cùng Chúa tôi rằng: Hãy ngồi bên hữu ta, Cho đến chừng nào ta đặt kẻ thù nghịch ngươi làm bệ chân ngươi." Phân đoạn này được Tân Ước trích dẫn nhiều lần (Ma-thi-ơ 22:44, Mác 12:36, Lu-ca 20:43, Công vụ 2:35, Hê-bơ-rơ 1:13) để chứng minh thần tính và địa vị tối cao của Đấng Christ. "Bệ chân" (ghế đạp chân) ở đây chính là những kẻ thù địch sẽ bị khuất phục hoàn toàn.
  • Ê-sai 66:1 phán cách rõ ràng: "Đức Giê-hô-va phán như vầy: Trời là ngai ta, đất là bệ chân ta. Các ngươi sẽ xây nhà nào cho ta? Các ngươi sẽ lấy nơi nào làm chỗ nghỉ ngơi cho ta?" Lời tuyên bố này nhấn mạnh sự vĩ đại siêu việt của Đức Chúa Trời. Toàn bộ vũ trụ bao la chỉ là "ghế đạp chân" của Ngài, chứng tỏ không có công trình nào do tay người làm ra có thể chứa đựng được Ngài.
  • Ca Thương 2:1 cũng nói về "bệ chân" của Đức Chúa Trời, ám chỉ nơi thánh của Ngài tại Giê-ru-sa-lem.

Qua các phân đoạn này, chúng ta thấy hình ảnh ghế đạp chân khẳng định uy quyền sáng tạo và quyền cai trị tối thượng của Đức Giê-hô-va. Mọi thứ đều ở dưới chân Ngài, thuộc về Ngài và phục tùng Ngài.


III. Ghế Đạp Chân Trong Đền Thờ: Sự Hiện Diện và Sự Thánh Khiết

Trong kiến trúc Đền Thờ, Hòm Giao Ước có một vị trí đặc biệt trong Nơi Chí Thánh. Trên nắp thi ân (mercy seat) giữa hai chê-ru-bin là nơi sự hiện diện vinh hiển của Đức Chúa Trời ngự trị. Một số nhà giải kinh cho rằng Hòm Giao Ước được xem như bệ chân của Vua Vinh Hiển. Điều này được gợi ý trong I Sử-ký 28:2 khi Vua Đa-vít nói về kế hoạch xây đền thờ: "Hỡi các anh em và dân sự ta, hãy nghe ta; ta đã có ý xây cất một cái đền để làm nơi an nghỉ cho hòm giao ước của Đức Giê-hô-va, và làm bệ chân của Đức Chúa Trời chúng ta..."

Việc Đa-vít gọi đền thờ tương lai là "bệ chân" của Đức Chúa Trời liên kết khái niệm ghế đạp chân với nơi ở và sự hiện diện đặc biệt của Ngài giữa dân sự Ngài. Nó không chỉ nói lên quyền tể trị mà còn nói đến mối quan hệ giao ước. Đức Chúa Trời vĩ đại, Đấng mà cả trời đất là ghế đạp chân, lại chọn ngự giữa dân Y-sơ-ra-ên một cách có thể cảm nhận được. Tuy nhiên, Ê-sai 66:1 sau đó sẽ nhắc nhở rằng ngay cả đền thờ vĩ đại nhất cũng không thể "chứa" Đức Chúa Trời; Ngài siêu việt trên cả nơi chốn vật lý.


IV. Sự Ứng Nghiệm Mê-Si: Đấng Christ và Ghế Đạp Chân Của Ngài

Tân Ước mặc khải trọn vẹn ý nghĩa thần học của hình ảnh ghế đạp chân, tập trung vào chức vụ và địa vị của Chúa Giê-xu Christ.

1. Đấng Christ Ngồi Bên Hữu Đức Chúa Trời: Như đã đề cập, Thi Thiên 110:1 là then chốt. Sứ đồ Phi-e-rơ trong ngày Lễ Ngũ Tuần đã dùng phân đoạn này để rao giảng rằng Chúa Giê-xu, Đấng bị đóng đinh, đã được Đức Chúa Trời làm cho sống lại và tôn lên, đặt Ngài ngồi bên hữu Ngài (Công vụ 2:34-35). Địa vị "bên hữu" biểu thị quyền năng, vinh dự và thẩm quyền ngang hàng. Lời hứa "ta đặt kẻ thù nghịch ngươi làm bệ chân ngươi" là lời hứa về sự toàn thắng cuối cùng của Đấng Mê-si.

2. Sự Phục Tùng Sau Cùng Của Muôn Vật: Sứ đồ Phao-lô trong I Cô-rinh-tô 15:24-28 mô tả trình tự cuối cùng của công trình cứu chuộc: Sau khi Chúa Christ hủy diệt mọi quyền thế, mọi cường quyền thù nghịch, Ngài sẽ nộp vương quốc lại cho Đức Chúa Trời Cha. Khi mọi vật đã phục dưới quyền Ngài (Con), thì chính Con cũng sẽ phục dưới quyền Đấng đã làm cho muôn vật phục mình, "hầu cho Đức Chúa Trời làm muôn sự trong muôn sự". Ở đây, ý niệm "phục dưới chân" hay trở thành "ghế đạp chân" đạt đến đỉnh điểm trong sự phục tùng trọn vẹn của toàn bộ vũ trụ đã được cứu chuộc đối với ý chỉ tối cao của Đức Chúa Trời Ba Ngôi.

3. Hê-bơ-rơ 10:12-13 đối chiếu chức vụ thầy tế lễ thượng phẩm của Chúa Giê-xu với các thầy tế lễ Cựu Ước: "Nhưng Ngài đã vì tội lỗi dâng chỉ một của tế lễ, rồi ngồi đời đời bên hữu Đức Chúa Trời, từ rày về sau đang đợi những kẻ thù nghịch Ngài bị để làm bệ chân Ngài." Hình ảnh "ngồi" thể hiện công việc chuộc tội đã hoàn tất, khác với các thầy tế lễ phải đứng dâng tế lễ mãi. "Đang đợi" cho thấy sự toàn thắng trên kẻ thù (Sa-tan, tội lỗi, sự chết) về mặt cứu chuộc là chắc chắn, nhưng đang trong tiến trình ứng nghiệm trọn vẹn trên phương diện lịch sử.


V. Ứng Dụng Thực Tiễn Cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân

Hình ảnh ghế đạp chân không chỉ là giáo lý xa vời mà có nhiều ứng dụng sâu sắc cho đời sống đức tin hằng ngày:

1. Sống Với Nhận Thức Về Quyền Tể Trị Tối Cao Của Đức Chúa Trời: Khi hiểu rằng "đất là bệ chân Ngài", chúng ta nhìn thế giới, công việc, gia đình và ngay cả những khó khăn dưới ánh sáng chủ quyền tuyệt đối của Đức Chúa Trời. Không có điều gì xảy ra ngoài tầm kiểm soát và sự cho phép của Ngài. Điều này đem lại sự bình an sâu xa và lòng tin cậy phó thác (Rô-ma 8:28).

2. Chiến Đấu Thuộc Linh Trong Sự Tự Tin Của Đấng Christ: Kẻ thù lớn nhất của chúng ta là tội lỗi, Sa-tan và sự chết. Kinh Thánh hứa rằng những kẻ thù ấy đã và đang trở thành bệ chân của Chúa chúng ta. Chúa Giê-xu đã chiến thắng chúng trên thập tự giá (Cô-lô-se 2:15). Vì vậy, khi đối diện với sự cám dỗ, sự kết tội hay sự sợ hãi, chúng ta có thể đứng vững trong địa vị chiến thắng mà Ngài đã ban cho, biết rằng kết cuộc đã được định đoạt.

3. Thờ Phượng Với Lòng Kính Sợ và Vui Mừng: Hình ảnh Đức Chúa Trời cao cả đến nỗi cả vũ trụ là ghế đạp chân Ngài đáng kích thích lòng kính sợ thánh khiết trong chúng ta. Chúng ta không đến gần một "ông thần" nhỏ bé, mà là Vua của muôn vua. Sự thờ phượng của chúng ta phải chất chứa sự tôn kính và kinh ngạc. Đồng thời, sự kiện Vua ấy đã trở nên người, chịu chết vì chúng ta và mời gọi chúng ta đến gần, đem lại niềm vui mừng khôn xiết (Hê-bơ-rơ 4:16).

4. Tìm Kiếm Sự "Nghỉ Ngơi" Nơi Bệ Chân Chúa: Trong văn hóa, ghế đạp chân gắn với tư thế ngồi nghỉ ngơi của vua. Chúa Giê-xu đã phán: "Hãy đến cùng ta... ta sẽ cho các ngươi được yên nghỉ" (Ma-thi-ơ 11:28). Đến với Ngài, phó thác gánh nặng và sự mệt nhọc dưới bệ chân của Ngài, là tìm được sự nghỉ ngơi đích thực cho linh hồn. Sự thờ phượng, cầu nguyện, và ngồi dưới chân Chúa để học Lời Ngài (như Ma-ri trong Lu-ca 10:39) chính là kinh nghiệm về "ghế đạp chân" như một nơi của sự an nghỉ thuộc linh.

5. Sống Với Viễn Cảnh Cánh Chung: Sự kiện mọi kẻ thù sẽ bị đặt dưới chân Đấng Christ nhắc nhở chúng ta về ngày sau rốt. Công lý sẽ được thực hiện trọn vẹn, sự dữ sẽ bị tiêu diệt, và sự bình an vĩnh cửu sẽ ngự trị. Điều này khích lệ chúng ta sống thánh khiết, trung tín trong chức vụ và rao truyền Tin Lành, trong khi trông đợi ngày vinh hiển ấy (II Phi-e-rơ 3:11-14).


VI. Kết Luận

Chiếc ghế đạp chân trong Kinh Thánh là một biểu tượng thần học phong phú, bắt nguồn từ văn hóa Cận Đông và được Chúa mặc khải để bày tỏ chân lý về Ngài. Nó tuyên bố quyền tể trị tuyệt đối của Đức Chúa Trời trên muôn vật, sự toàn thắng hiện tại và tương lai của Đấng Christ trên mọi kẻ thù, và địa vị tối cao của Ngài là Chúa và là Đầu của Hội Thánh. Đối với Cơ Đốc nhân, hình ảnh này mời gọi chúng ta sống một đời sống thờ phượng với lòng kính sợ, chiến đấu thuộc linh với đức tin vững vàng, phục vụ với sự trông cậy, và tìm kiếm sự nghỉ ngơi đích thực nơi chính Đấng mà muôn vật sẽ quy phục. Cuối cùng, mọi đầu gối trên trời, dưới đất, bên dưới đất sẽ quỳ xuống, và mọi lưỡi sẽ xưng Giê-xu Christ là Chúa, để tôn vinh Đức Chúa Trời, là Cha (Phi-líp 2:10-11). Khi ấy, ý nghĩa của "ghế đạp chân" sẽ được ứng nghiệm trọn vẹn trong sự hiệp một vinh quang của Đức Chúa Trời Ba Ngôi.


Quay Lại Bài Viết