Tranh luận thuyết mục đích về sự tồn tại của Đức Chúa Trời là gì?

02 December, 2025
13 phút đọc
2,493 từ
Chia sẻ:

Thuyết Mục Đích Về Sự Tồn Tại Của Đức Chúa Trời

Trong hành trình đức tin, một trong những câu hỏi căn bản nhất mà con người đối diện là: “Làm sao chúng ta biết Đức Chúa Trời thật sự tồn tại?” Giữa nhiều luận cứ thần học, Thuyết Mục Đích (Teleological Argument) nổi bật như một chứng cứ hùng hồn được rút ra từ chính sự quan sát vũ trụ và trật tự kỳ diệu của nó. Bài nghiên cứu chuyên sâu này sẽ khám phá thuyết mục đích dưới ánh sáng của Kinh Thánh, giải nghĩa các phân đoạn then chốt và đúc kết những ứng dụng thiết thực cho đời sống Cơ Đốc nhân.

I. Giới Thiệu: Luận Cứ Từ Sự Thiết Kế

Thuyết Mục Đích, còn gọi là “Luận cứ từ sự thiết kế”, lập luận rằng sự phức tạp, trật tự và mục đích rõ ràng trong vũ trụ không thể là kết quả của ngẫu nhiên, mà phải chỉ về một Đấng Thiết Kế thông minh và có mục đích – chính là Đức Chúa Trời. Từ tiếng Hy Lạp “telos” (τέλος) có nghĩa là “mục đích” hay “sự kết thúc hoàn hảo”. Luận cứ này không mới; nó được tìm thấy ngay trong những trang đầu tiên của Kinh Thánh và được các trước giả khẳng định xuyên suốt.

II. Khám Phá Kinh Thánh: Bằng Chứng Về Một Đấng Tạo Hóa Có Mục Đích

1. Chứng Cứ Từ Sự Sáng Tạo: Thi Thiên và Sáng Thế Ký

Kinh Thánh tuyên bố thẳng thừng rằng công trình sáng tạo chính là “sách giáo khoa” đầu tiên để nhận biết Đức Chúa Trời. Thi Thiên 19:1 chép: “Các từng trời rao truyền sự vinh hiển của Đức Chúa Trời, Bầu trời giãi tỏ công việc tay Ngài.” Từ “giãi tỏ” trong tiếng Hê-bơ-rơ là “maghīd” (מַגִּיד), mang nghĩa tuyên bố, công bố một cách rõ ràng. Vũ trụ không im lặng; nó đang rao giảng cách sống động về quyền năng và vinh quang của Đấng Tạo Hóa.

Hơn nữa, Sáng Thế Ký chương 1 liên tục nhấn mạnh trật tự và mục đích trong từng giai đoạn sáng tạo. Cụm “Vậy, có buổi chiều và buổi mai;” lặp lại sau mỗi ngày sáng tạo cho thấy một kế hoạch tuần tự, có chủ đích, chứ không hỗn loạn. Đỉnh điểm của sự sáng tạo là con người được dựng nên theo “hình ảnh” (צֶלֶם, *tselem*) và “tượng” (דְּמוּת, *demuth*) của Đức Chúa Trời (Sáng 1:26). Điều này khẳng định mục đích tối thượng của loài người: có mối tương giao với Ngài và quản trị thế giới Ngài đã tạo dựng.

2. Sự Khôn Ngoan Trong Công Việc Sáng Tạo: Châm Ngôn và Gióp

Sách Châm Ngôn giới thiệu “sự khôn ngoan” như một nhân cách hiện diện trong công cuộc sáng tạo: “Đức Giê-hô-va đã dùng sự khôn ngoan lập nên trái đất; Nhờ sự thông sáng mà sắp đặt các từng trời.” (Châm Ngôn 3:19). Từ “lập nên” ở đây là “yāṣad” (יָסַד), nghĩa là đặt nền móng vững chắc. Vũ trụ được xây dựng trên nền tảng của sự khôn ngoan thần thượng, chứ không phải trên sự ngẫu nhiên vô tri.

Sách Gióp cung cấp một trong những lập luận mạnh mẽ nhất. Trong những chương cuối, Đức Chúa Trời dùng chính những kỳ công của sự sáng tạo để chất vấn Gióp, từ việc đặt nền trái đất (Gióp 38:4) đến việc dẫn các chòm sao (Gióp 38:31-32). Câu hỏi “Ngươi có biết...?” lặp đi lặp lại nhấn mạnh rằng sự phức tạp và trật tự siêu việt của vạn vật vượt xa sự hiểu biết của con người, và do đó, phải xuất phát từ một Trí Tuệ siêu việt.

3. Tân Ước Xác Nhận: Sứ Đồ Phao-lô và Tác Giả Hê-bơ-rơ

Sứ đồ Phao-lô, trong bức thư gửi cho Hội Thánh Rô-ma, đã đúc kết luận cứ mục đích một cách rõ ràng: “Vì những sự trọn lành của Ngài mắt không thấy được, tức là quyền phép đời đời và bổn tánh Ngài, thì từ sự sáng tạo thế gian vẫn sờ sờ ra, khi người ta xem xét công việc Ngài, đến nỗi họ không thể chữa mình được.” (Rô-ma 1:20).

Phân tích từ ngữ Hy Lạp cho thấy: - “Sờ sờ ra” (καθορᾶται, *kathoratai*): nghĩa là nhận thấy rõ ràng, hiển nhiên. - “Xem xét” (νοούμενα, *nooumena*): bắt nguồn từ “nous” (νοῦς) – trí tuệ, sự suy xét bằng lý trí.

Đoạn này khẳng định rằng qua những gì được dựng nên, con người có thể dùng lý trí để nhận biết hai thuộc tính của Đức Chúa Trời: quyền năng đời đời (quyền phép) và thần tính (bổn tánh). Sự hiểu biết này đủ để khiến con người không thể bào chữa cho sự vô tín của mình.

Tác giả thư Hê-bơ-rơ cũng viết: “Bởi đức tin, chúng ta biết rằng thế gian đã làm nên bởi lời của Đức Chúa Trời, đến nỗi những vật bày ra đó đều chẳng phải từ vật thấy được mà đến.” (Hê-bơ-rơ 11:3). Điều này nâng luận cứ mục đích lên một tầm cao mới: đức tin không mù quáng, mà được xây dựng trên sự hiểu biết rằng vũ trụ hữu hình này bắt nguồn từ một thực thể vô hình (Đức Chúa Trời) qua Lời phán có mục đích của Ngài.

III. Ứng Dụng Thực Tiễn Cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân

Hiểu biết về thuyết mục đích không chỉ là một bài tập tri thức, mà phải biến đổi cách chúng ta sống và nhìn thế giới.

1. Củng Cố Đức Tin và Sự Thờ Phượng

Mỗi khi nghi ngờ hoặc gặp thử thách, chúng ta có thể nhìn ra thiên nhiên – từ khuôn mẫu hoàn hảo của một bông hoa đến trật tự kỳ diệu của các mùa – để nhắc nhở mình về Đức Chúa Trời trung tín và khôn ngoan. Điều này sẽ thúc đẩy lòng biết ơn và sự thờ phượng chân thật. “Hỡi Đức Giê-hô-va, Chúa tôi, công việc Ngài nhiều dường bao! Ngài đã làm hết thảy cách khôn ngoan...” (Thi Thiên 104:24).

2. Tìm Kiếm Mục Đích Sống Cá Nhân

Nếu toàn thể vũ trụ được tạo dựng với một mục đích, thì cuộc đời mỗi chúng ta – là tạo vật đặc biệt nhất của Ngài – càng có mục đích hơn. Chúng ta không phải là sản phẩm của sự ngẫu nhiên, nhưng được Đức Chúa Trời “dựng nên cách lạ lùng, đáng sợ” (Thi Thiên 139:14). Sứ mạng của chúng ta là sống và phản chiếu hình ảnh Ngài, quản trị tốt những gì Ngài giao phó, và trên hết, tìm kiếm mối tương giao với Ngài qua Đấng Christ.

3. Làm Chứng và Biện Giáo Hữu Hiệu

Trong một thế giới đề cao khoa học và lý trí, thuyết mục đích là một cây cầu đối thoại hiệu quả. Chúng ta có thể mời gọi người chưa tin cùng “xem xét” (Rô-ma 1:20) sự kỳ diệu của vũ trụ, từ sự phức tạp không thể giản lược của tế bào, mã DNA, đến các định luật vật lý tinh vi. Điều này dẫn dắt cuộc đối thoại về Đấng Thiết Kế tối cao và sau đó, giới thiệu về Chúa Giê-xu Christ, Đấng mặc khải trọn vẹn về Đức Chúa Trời (Giăng 1:18) và là trung tâm của kế hoạch cứu rỗi.

IV. Kết Luận: Từ Công Trình Sáng Tạo Đến Sự Cứu Rỗi Trong Đấng Christ

Thuyết mục đích chỉ cho chúng ta thấy bàn tay của Đức Chúa Trời trong công trình sáng tạo. Nhưng Kinh Thánh đi xa hơn thế: nó chỉ cho chúng ta thấy trái tim của Đức Chúa Trời trong công trình cứu chuộc qua Chúa Giê-xu Christ. Sự sáng tạo cho thấy Ngài là Đấng Tạo Hóa quyền năng, nhưng thập tự giá mới bày tỏ Ngài là Đấng Cứu Chuộc đầy yêu thương.

Luận cứ từ sự thiết kế là một khởi điểm mạnh mẽ, dẫn dắt chúng ta đến chân lý trọn vẹn hơn: Đức Chúa Trời không chỉ tạo dựng thế giới này có mục đích, mà Ngài còn bước vào trong thế giới ấy qua Chúa Giê-xu để phục hồi mục đích đã bị tội lỗi phá vỡ. Vì vậy, hãy để sự quan sát vũ trụ củng cố đức tin chúng ta, thúc đẩy chúng ta sống với mục đích, và trang bị cho chúng ta để nói về tình yêu của Đấng Tạo Hóa, Đấng muốn muôn người được cứu rỗi và nhận biết lẽ thật (1 Ti-mô-thê 2:4).

“Hãy cảm tạ Đức Chúa Trời, vì Ngài là thiện; Sự thương xót Ngài còn đến đời đời.” (Thi Thiên 136:1). A-men.

Quay Lại Bài Viết