Tại sao Chúa Giê-su phải chết?

02 December, 2025
17 phút đọc
3,203 từ
Chia sẻ:

Tại Sao Chúa Giê-su Phải Chết?

Trong dòng chảy của lịch sử và niềm tin Cơ Đốc, sự kiện trung tâm, không thể tránh né và cũng là nghịch lý lớn nhất, chính là cái chết của Đấng Christ trên thập tự giá. Đây không phải là một tai nạn lịch sử hay sự thất bại của một nhà cách mạng tôn giáo. Trái lại, đây là sự kiện được Đức Chúa Trời định trước và bày tỏ qua Kinh Thánh, là trung tâm của kế hoạch cứu chuộc nhân loại. Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu khám phá những lý do thần học, luật pháp và tình yêu thương đằng sau câu hỏi căn cốt: **Tại sao Chúa Giê-su phải chết?**

I. Bản Chất của Đức Chúa Trời: Sự Thánh Khiết và Công Bình Đối Nghịch Với Tội Lỗi

Để hiểu về sự chết của Chúa Giê-su, trước hết chúng ta phải hiểu về bản chất của Đức Chúa Trời. Kinh Thánh nhiều lần tuyên bố: **"Đức Chúa Trời là sự sáng, trong Ngài chẳng có sự tối tăm đâu"** (I Giăng 1:5). Ngài hoàn toàn thánh khiết (tiếng Hê-bơ-rơ: qadosh - được tách biệt, thuộc riêng). Sự thánh khiết này không chỉ là sự hoàn hảo về đạo đức, mà còn là sự tách biệt hoàn toàn khỏi mọi điều ô uế, tội lỗi.

Đồng thời, Đức Chúa Trời là công bình (dikaiosynē trong tiếng Hy Lạp). Sự công bình của Ngài đòi hỏi rằng mọi sự vi phạm luật pháp thánh của Ngài – tức là tội lỗi – phải bị xét đoán và hình phạt. **"Tiền công của tội lỗi là sự chết"** (Rô-ma 6:23a). Tiên tri Ha-ba-cúc cũng xác nhận: **"Mắt Chúa thánh sạch chẳng nhìn sự dữ"** (Ha-ba-cúc 1:13a).

Tuy nhiên, bản chất khác của Đức Chúa Trời được bày tỏ song song: **Ngài là tình yêu thương (Agape)** (I Giăng 4:8). Tình yêu thương của Ngài muốn tha thứ và phục hồi con người sa ngã. Ở đây, chúng ta thấy một sự căng thẳng thần học: Làm sao một Đức Chúa Trời vừa thánh khiết và công bình (phải trừng phạt tội lỗi) lại vừa có thể là tình yêu thương (muốn tha thứ cho tội nhân)? Sự chết của Chúa Giê-su trên thập tự giá chính là câu trả lời duy nhất và trọn vẹn cho nghịch lý này. Thập tự giá là nơi **"sự công bình và sự bình an đã hôn nhau"** (Thi thiên 85:10).

II. Thực Trạng của Con Người: Tội Lỗi và Sự Cách Biệt

Lý do thứ hai nằm ở thực trạng tuyệt vọng của con người. Sứ đồ Phao-lô tóm tắt: **"Vì mọi người đều đã phạm tội, thiếu mất sự vinh hiển của Đức Chúa Trời"** (Rô-ma 3:23). Tội lỗi (tiếng Hy Lạp: hamartia - nghĩa đen là "trật mục tiêu") không chỉ là những hành vi xấu, mà là tình trạng bại hoại bên trong, một khuynh hướng nổi loạn chống lại Đức Chúa Trời. Từ A-đam, tội lỗi đã vào thế gian, và sự chết (thể xác và thuộc linh) đã lan đến mọi người (Rô-ma 5:12).

Hậu quả của tội lỗi là **sự cách biệt** khỏi Đức Chúa Trời. Ê-sai 59:2 chép: **"Nhưng ấy là sự gian ác các ngươi làm xa cách mình với Đức Chúa Trời; và tội lỗi các ngươi đã che khuất mặt Ngài khỏi các ngươi, đến nỗi Ngài không nghe các ngươi nữa."** Con người, trong tình trạng tội lỗi, không thể tự mình đáp ứng tiêu chuẩn thánh khiết của Đức Chúa Trời. Các nỗ lực tự cứu bằng việc lành, nghi lễ hay triết học đều thất bại. **"Chẳng có một người công bình nào hết, dẫu một người cũng không... chẳng có ai tìm kiếm Đức Chúa Trời"** (Rô-ma 3:10-11).

III. Sự Cần Thiết của Một Sự Thế Chỗ Toàn Hảo: Hình Ảnh và Lời Tiên Tri

Cựu Ước đã dự báo rõ ràng về sự cần thiết của một Đấng Cứu Chuộc phải chịu đau khổ và chết thế cho dân sự. Hệ thống tế lễ với chiên con, dê đực không ngừng lặp đi lặp lại đã dạy một bài học: **"Hầu hết mọi vật đều nhờ huyết mà được sạch: không đổ huyết thì không có sự tha thứ"** (Hê-bơ-rơ 9:22). Tuy nhiên, huyết của sinh tôi chỉ là **"hình bóng"** (Hê-bơ-rơ 10:1), chứ không thể cất tội lỗi đi được. Chúng chỉ hướng về một của lễ toàn hảo duy nhất.

Lời tiên tri rõ ràng nhất là trong Ê-sai 53, viết về **"người đầy tớ chịu khốn"** của Đức Giê-hô-va:

**"Người đã vì tội lỗi chúng ta mà bị vết, vì sự gian ác chúng ta mà bị thương; bởi sự sửa phạt người chịu chúng ta được bình an, bởi lằn roi người chúng ta được lành bịnh... Người đã bị hiếp đáp, nhưng cam chịu... người đã vác lấy tội lỗi nhiều người, và cầu thay cho những kẻ phạm pháp."** (Ê-sai 53:5,7,12).
Tiên tri Ê-sai mô tả một sự chết thay thế (substitutionary atonement): Sự đau đớn, hình phạt mà lẽ ra chúng ta phải chịu, đã được đặt trên Người. Ngài chịu thay để chúng ta được **"bình an"** (shalom - sự trọn vẹn, hòa thuận với Đức Chúa Trời) và **"lành bịnh"** (sự chữa lành thuộc linh).

IV. Chúa Giê-su Là Đấng Thế Chỗ: Sự Chuộc Tội và Hòa Giải

Chúa Giê-su Christ chính là sự ứng nghiệm của mọi lời tiên tri và hình bóng đó. Ngài là **"Chiên Con của Đức Chúa Trời, là Đấng cất tội lỗi thế gian đi"** (Giăng 1:29). Trong thần học, sự chết của Ngài thực hiện ít nhất ba công tác trọng đại:

1. Sự Chuộc Tội (Propitiation/Expiation - Tiếng Hy Lạp: hilasterion): Đây là khía cạnh hướng về Đức Chúa Trời. Trên thập tự giá, Chúa Giê-su đã mang lấy cơn thịnh nộ xứng đáng của Đức Chúa Trời đối với tội lỗi chúng ta. Ngài trở nên **"của lễ chuộc tội"** (Rô-ma 3:25). Chữ hilasterion còn có nghĩa là "nắp thi ân" trên Hòm Giao Ước, nơi huyết của sinh tế được rưới lên để chuộc tội cho dân sự (Lê-vi Ký 16:14-15). Chúa Giê-su chính là Nắp Thi Ân sống động, nhờ huyết Ngài, cơn thịnh nộ của Đức Chúa Trời được nguôi đi, và tội lỗi chúng ta được che đậy, cất đi.

2. Sự Hòa Giải (Reconciliation): Khía cạnh này giải quyết mối quan hệ đổ vỡ. **"Vả, Đức Chúa Trời đã làm cho Đấng vốn chẳng biết tội lỗi trở nên tội lỗi vì chúng ta, hầu cho chúng ta nhờ Đấng đó mà được trở nên sự công bình của Đức Chúa Trời"** (II Cô-rinh-tô 5:21). Đây là sự "trao đổi" vĩ đại: Tội lỗi của chúng ta được đặt lên Chúa Giê-su, và sự công bình trọn vẹn của Ngài được kể cho chúng ta. Nhờ đó, **"chúng ta đã nhờ đức tin trong Ngài mà được hòa thuận với Đức Chúa Trời"** (Rô-ma 5:11). Bức ngăn cách trong đền thờ bị xé đôi (Ma-thi-ơ 27:51) chính là biểu tượng mạnh mẽ cho con đường vào nơi chí thánh đã được mở ra.

3. Sự Cứu Chuộc (Redemption - Tiếng Hy Lạp: apolutrōsis): Khía cạnh này hướng về con người. Chúng ta như những nô lệ bị bán cho tội lỗi (Rô-ma 7:14). Chúa Giê-su đã **"phó chính mình Ngài làm giá chuộc mọi người"** (I Ti-mô-thê 2:6). Ngài trả giá (huyết Ngài) để mua chúng ta ra khỏi chợ nô lệ của tội lỗi và Sa-tan, đem chúng ta về làm con cái tự do của Đức Chúa Trời.

V. Chiến Thắng Sau Sự Chết: Phá Hủy Quyền Lực của Sự Chết và Sa-tan

Thập tự giá không phải là điểm kết thúc. Nó là phương tiện để đi đến chiến thắọ vinh quang. Chúa Giê-su phải chết để có thể **sống lại từ kẻ chết**. Sự phục sinh là bằng chứng xác nhận rằng sự chuộc tội của Ngài đã được Đức Chúa Trời chấp nhận, và quyền lực của sự chết đã bị đánh bại. **"Ngài đã tuyệt trừ sự chết, và dùng Tin Lành làm sáng tỏ sự sống và sự không hề chết ra"** (II Ti-mô-thê 1:10).

Trên thập tự giá, Chúa Giê-su cũng **"đã truất bỏ các quyền cai trị cùng các thế lực, dùng thập tự giá chiến thắng chúng nó, và nộp ra tỏ tường giữa thiên hạ"** (Cô-lô-se 2:15). Cái chết của Ngài là mồi nhử để hủy diệt quyền lực của ma quỷ. Kẻ cầm quyền sự chết (Hê-bơ-rơ 2:14) đã bị tước vũ khí chính của hắn.

VI. Ứng Dụng Thực Tiễn Cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân

Lẽ thật về thập tự giá không chỉ để suy ngẫm, mà phải biến đổi đời sống chúng ta hằng ngày.

1. Sống Trong Sự Tự Do Khỏi Án Phạt và Quyền Lực Tội Lỗi: Vì án phạt đã được Chúa Giê-su gánh chịu, chúng ta không còn sống trong sự sợ hãi hình phạt. **"Cho nên hiện nay chẳng còn có sự đoán phạt nào cho những kẻ ở trong Đấng Christ Jêsus"** (Rô-ma 8:1). Đồng thời, nhờ sức sống phục sinh của Chúa, chúng ta có quyền năng để nói "không" với tội lỗi mỗi ngày (Rô-ma 6:11-14).

2. Sống Với Lòng Biết Ơn và Thờ Phượng: Hiểu được giá của sự cứu chuộc sẽ khiến lòng chúng ta tràn ngập lòng biết ơn. Mọi sự thờ phượng, phục vụ và dâng hiến đều bắt nguồn từ sự đáp lại tình yêu thương lớn lao được bày tỏ trên thập tự giá (II Cô-rinh-tô 5:14-15).

3. Có Mối Quan Hệ Thân Mật với Đức Chúa Trời: Nhờ sự hòa giải, chúng ta có thể đến gần Ngài trong sự cầu nguyện với lòng đầy dẫy lòng tin quyết (Hê-bơ-rơ 4:16). Chúng ta gọi Ngài là "Cha" với sự thân mật của một đứa con.

4. Trở Nên Sứ Giả của Sự Hòa Giải: Nếu chúng ta đã kinh nghiệm sự hòa giải, chúng ta được kêu gọi để chia sẻ sứ điệp này với người khác. **"Ấy là Đức Chúa Trời đã nhờ Đấng Christ mà làm cho chúng ta hòa lại với Ngài, và giao chức vụ giảng hòa cho chúng ta"** (II Cô-rinh-tô 5:18).

Kết Luận

Chúa Giê-su phải chết bởi vì đó là cách duy nhất để giải quyết vấn đề tội lỗi của con người mà vẫn tôn trọng trọn vẹn bản chất thánh khiết và công bình của Đức Chúa Trời. Thập tự giá không phải là biểu tượng của thất bại, mà là ngai vàng của chiến thắọ. Ở đó, tình yêu thương (agape) của Đức Chúa Trời đã trả giá cao nhất. Ở đó, sự công bình (dikaiosynē) được thỏa mãn trọn vẹn. Ở đó, ân điển được ban cho cách nhưng không cho bất cứ ai tin nhận.

Sự chết của Chúa Giê-su là nền tảng của mọi niềm hy vọng, của mọi lời hứa, và của chính đức tin Cơ Đốc. Khi chiêm ngưỡng thập tự giá, chúng ta không chỉ thấy một gương mẫu về sự hy sinh, mà chúng ta thấy chính Đức Chúa Trời đang hành động để cứu vớt chúng ta. Câu trả lời cho "Tại sao?" cuối cùng dẫn chúng ta đến sự kinh ngạc, thờ phượng và một cuộc đời được biến đổi để sống cho Đấng đã chết thay cho mình.

Quay Lại Bài Viết