Kinh Thánh có tiên tri về sự xuất hiện của Muhammad không?
Trong thời đại đa tôn giáo, nhiều người thắc mắc liệu Kinh Thánh có tiên tri về các nhà lãnh đạo tôn giáo khác, đặc biệt là Muhammad – vị sứ giả của Hồi giáo. Một số tín đồ Hồi giáo cho rằng Muhammad được báo trước trong Kinh Thánh Cựu Ước và Tân Ước. Là Cơ Đốc nhân, chúng ta cần xem xét kỹ lưỡng Lời Chúa để biết sự thật. Bài nghiên cứu này sẽ khảo sát những đoạn Kinh Thánh thường bị trích dẫn và đối chiếu với các tiêu chuẩn của một tiên tri thật, đồng thời chỉ ra rằng Kinh Thánh không hề tiên tri về Muhammad; thay vào đó, mọi lời tiên tri đều hướng về Chúa Giê-xu Christ.
1. Tiêu chuẩn của một tiên tri thật theo Kinh Thánh
Trước khi xem xét liệu Muhammad có được tiên tri hay không, chúng ta cần hiểu Kinh Thánh định nghĩa thế nào là một tiên tri thật. Phục truyền Luật lệ Ký 13:1-5 và 18:20-22 đưa ra hai tiêu chuẩn quan trọng:
- Tiên tri phải nhân danh Đức Giê-hô-va mà nói, không nhân danh thần khác (Phục truyền 18:20).
- Lời tiên tri phải ứng nghiệm (Phục truyền 18:22).
- Quan trọng hơn, ngay cả khi lời tiên tri ứng nghiệm nhưng lại dẫn dân chúng thờ lạy các thần khác thì đó là tiên tri giả (Phục truyền 13:1-5).
Muhammad rao giảng về một Đức Chúa Trời duy nhất (Allah) nhưng phủ nhận thần tính của Chúa Giê-xu, phủ nhận sự chết chuộc tội và sự sống lại của Ngài. Ông dạy rằng Jesus chỉ là một tiên tri, không phải Con Đức Chúa Trời. Điều này mâu thuẫn trực tiếp với lời dạy của Kinh Thánh (Giăng 1:1,14; 20:28; Cô-lô-se 2:9). Vì vậy, dù có bất kỳ sự trùng hợp nào, Muhammad không thể là tiên tri thật từ Đức Chúa Trời của Kinh Thánh.
2. Lời tiên tri về Đấng Tiên Tri giống như Môi-se (Phục truyền 18:15-18)
Đoạn Kinh Thánh thường bị dẫn để chứng minh Muhammad là:
“Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi sẽ dấy lên giữa anh em ngươi một Đấng tiên tri như ta; các ngươi khá nghe theo Đấng ấy! ... Từ giữa anh em ngươi, ta sẽ lập lên một Đấng tiên tri như ngươi; ta sẽ lấy các lời ta để trong miệng Đấng ấy, và Đấng ấy sẽ nói cho chúng mọi điều ta phán dặn người.” (Phục truyền 18:15,18)
Người Hồi giáo cho rằng Muhammad là đấng tiên tri đó, vì ông cũng được cho là đã đưa ra luật pháp và lãnh đạo dân sự. Tuy nhiên, Kinh Thánh Tân Ước xác định rõ ràng Đấng Tiên Tri ấy chính là Chúa Giê-xu Christ:
- Phi-e-rơ trích dẫn Phục truyền 18:15,18 và áp dụng cho Chúa Giê-xu trong Công vụ 3:22-23.
- Ê-tiên cũng trích dẫn đoạn này và áp dụng cho Chúa Giê-xu trong Công vụ 7:37.
- Chúa Giê-xu tự xưng là Đấng mà Môi-se đã viết (Giăng 5:46).
Hơn nữa, sự tương đồng giữa Môi-se và Chúa Giê-xu rất sâu sắc:
| Môi-se | Chúa Giê-xu |
|---|---|
| Là người giải phóng dân Y-sơ-ra-ên khỏi ách nô lệ Ai Cập | Là Đấng giải phóng nhân loại khỏi tội lỗi và sự chết |
| Là trung gian giao ước giữa Đức Chúa Trời và dân Y-sơ-ra-ên | Là trung gian của giao ước mới (Hê-bơ-rơ 8:6) |
| Làm nhiều phép lạ để chứng minh sứ mệnh | Làm nhiều phép lạ và sống lại từ kẻ chết |
| Môi-se đã chết và chôn | Chúa Giê-xu sống lại và hằng sống |
Muhammad không giống Môi-se trong nhiều khía cạnh quan trọng: Môi-se là người Y-sơ-ra-ên, trực tiếp nói chuyện với Đức Giê-hô-va (Dân số 12:6-8), đưa ra luật pháp từ Đức Chúa Trời, và có mối liên hệ đặc biệt với dân Y-sơ-ra-ên. Muhammad là người Ả Rập, không thuộc dòng dõi Y-sơ-ra-ên, tự nhận nhận mặc khải qua thiên sứ, không trực tiếp thấy Đức Chúa Trời, và không thực hiện các phép lạ tương tự. Quan trọng nhất, Muhammad không đưa dân chúng đến với Chúa Giê-xu mà lại phủ nhận Ngài, không thể là Đấng Tiên Tri mà Kinh Thánh nói đến.
3. Lời hứa về Đấng Yên Ủi (Giăng 14:16, 15:26, 16:7)
Một luận điểm phổ biến khác là Chúa Giê-xu hứa ban “Đấng Yên Ủi” (tiếng Hy Lạp: παράκλητος – Paraklētos) và người Hồi giáo cho rằng đó thực sự là “Periklutos” (nghĩa là “được ca ngợi”, tương ứng với tên Muhammad). Họ tuyên bố rằng bản gốc Tân Ước đã bị thay đổi từ “Periklutos” thành “Paraklētos”. Tuy nhiên, không có bằng chứng thủ bản nào ủng hộ điều này:
- Tất cả các bản thủ bản Hy Lạp cổ đều ghi là παράκλητος (Paraklētos).
- Các bản dịch cổ như tiếng Syriac, Latinh cũng dịch là “Đấng Yên Ủi/Helper”.
- Periklutos (περικλυτός) là từ khác, có nghĩa “nổi tiếng, được ca ngợi” nhưng không xuất hiện trong bất kỳ bản thủ bản nào.
Chúa Giê-xu mô tả Đấng Yên Ủi như sau:
- Là Thần Lẽ Thật (Giăng 14:17; 15:26; 16:13).
- Ở với các môn đồ đời đời (Giăng 14:16).
- Dạy dỗ và nhắc nhở những điều Chúa Giê-xu đã nói (Giăng 14:26).
- Làm chứng về Chúa Giê-xu (Giăng 15:26).
- Dẫn dắt vào mọi lẽ thật, và tôn vinh Chúa Giê-xu (Giăng 16:13-14).
Đấng ấy chính là Đức Thánh Linh, đã giáng lâm vào ngày Lễ Ngũ Tuần (Công vụ 2). Đức Thánh Linh không phải là một con người, mà là Thần của Đức Chúa Trời, hiện diện trong lòng mỗi tín hữu. Trái lại, Muhammad là con người, sống vào thế kỷ thứ 7, không ở với các môn đồ đời đời, không dạy dỗ những điều Chúa Giê-xu đã nói mà còn thay đổi chúng, và không tôn vinh Chúa Giê-xu (ông phủ nhận thần tính của Ngài). Vì vậy, Muhammad không thể là Đấng Yên Ủi được hứa.
4. Các đoạn Kinh Thánh khác bị giải thích sai
a. Diễm ca 5:16
Bản dịch tiếng Anh KJV: “His mouth is most sweet: yea, he is altogether lovely. This is my beloved, and this is my friend, O daughters of Jerusalem.” Trong tiếng Hê-bơ-rơ, từ “altogether lovely” là מַחֲמַדִּים (mahamaddim), số nhiều của mahmad (vật đáng ước ao). Một số người nói rằng đây là tên “Muhammad”. Tuy nhiên:
- Diễm ca là thơ tình giữa vua Sa-lô-môn và cô dâu, không phải sách tiên tri.
- Từ mahamaddim là danh từ chung, không phải tên riêng, và ở dạng số nhiều (“những điều đáng yêu”).
- Ngay cả nếu là tên riêng, nó cũng không liên quan đến một nhân vật tương lai.
b. Phục truyền 33:2
“Ngài phán: Đức Giê-hô-va đến từ Si-na-i, Ngài dấy lên từ Sê-i-rơ trên chúng dân Ngài; từ núi Pha-ran Ngài chiếu sáng…”
Một số người cho rằng “Pha-ran” là nơi Muhammad xuất hiện (vì theo Sáng thế 21:21, Ích-ma-ên định cư tại đồng vắng Pha-ran). Tuy nhiên, đoạn này mô tả sự hiện ra của Đức Giê-hô-va khi ban Luật pháp, không phải tiên tri về một cá nhân. Sự chiếu sáng từ núi Pha-ran có thể ám chỉ sự hiện diện của Đức Chúa Trời khi dẫn dân Y-sơ-ra-ên trong đồng vắng. Không có manh mối nào về Muhammad ở đây.
c. Ê-sai 21:7
“Người thấy một xe, có hai người cỡi ngựa, một xe lừa, một xe lạc đà; người lắng tai nghe, nghe chăm chỉ.”
Người Hồi giáo nói “xe lạc đà” tiên tri về quân đội Ả Rập của Muhammad. Nhưng toàn bộ đoạn Ê-sai 21 là lời tiên tri về sự sụp đổ của Ba-by-lôn, khi người Mê-đi và Ba-tư tấn công. Xe lạc đà là phương tiện của các đoàn thương nhân, không liên quan đến Muhammad.
d. Ha-gai 2:7
“Ta sẽ làm rúng động muôn dân; các báu vật của muôn dân sẽ được đem đến, và ta sẽ làm đầy vinh quang nhà này, Đức Giê-hô-va vạn quân phán.” (Bản dịch khác: “và sự ao ước của muôn dân sẽ đến”)
Một số dị bản dịch “sự ao ước của muôn dân” (desire of all nations) và họ cho đó là Muhammad. Nhưng trong ngữ cảnh, “sự ao ước” hoặc “báu vật” ám chỉ sự vinh quang của Đền thờ thứ hai và sau cùng là sự hiện diện của Đấng Mê-si. Trong Tân Ước, Chúa Giê-xu chính là Đấng Mê-si mà muôn dân trông đợi.
e. Giăng 1:19-21
Khi các thầy tế lễ hỏi Giăng Báp-tít: “Ông có phải là Đấng Tiên Tri không?” Giăng trả lời: “Không.” “Đấng Tiên Tri” ở đây chính là Đấng được nói đến trong Phục truyền 18. Giăng Báp-tít xác nhận mình không phải, và sau này Chúa Giê-xu được chỉ ra là Đấng đó.
5. Sự mâu thuẫn giữa giáo lý của Muhammad và Kinh Thánh
Một tiên tri thật từ Đức Chúa Trời không thể dạy điều trái ngược với những gì Đức Chúa Trời đã mặc khải trước đó (Ga-la-ti 1:8-9). Muhammad dạy:
- Chúa Giê-xu không phải là Con Đức Chúa Trời (trong khi Kinh Thánh khẳng định Ngài là Con Đức Chúa Trời, Giăng 3:16).
- Chúa Giê-xu không bị đóng đinh (Quran nói Ngài không chết trên thập tự giá), trong khi Kinh Thánh ghi rõ sự chết chuộc tội và sự sống lại của Ngài (1 Cô-rinh-tô 15:3-4).
- Chúa Giê-xu không phải là Đức Chúa Trời nhập thể, mà chỉ là một tiên tri (Kinh Thánh dạy Ngài là Đức Chúa Trời: Giăng 1:1; 20:28; Cô-lô-se 2:9).
Những mâu thuẫn cơ bản này chứng tỏ Muhammad không phải là tiên tri thật từ Đức Chúa Trời của Áp-ra-ham, Y-sác, Gia-cốp – Đấng đã bày tỏ chính Ngài trong Kinh Thánh.
6. Ứng dụng thực tiễn cho đời sống Cơ Đốc nhân
a. Ghi nhớ Lời Chúa để bảo vệ đức tin
“Hãy thường thường sẵn sàng để trả lời mọi kẻ hỏi lẽ về sự trông cậy trong anh em, nhưng phải hiền hòa và kính sợ” (1 Phi-e-rơ 3:15). Khi ai đó nói rằng Kinh Thánh tiên tri về Muhammad, chúng ta cần biết phân đoạn nào và giải thích đúng đắn. Điều đó đòi hỏi chúng ta phải học Kinh Thánh cách sâu sắc.
b. Xác tín rằng Chúa Giê-xu là sự ứng nghiệm trọn vẹn
“Vì chưng sự trọn lành của luật pháp tức là Đấng Christ” (Rô-ma 10:4). Mọi lời tiên tri đều hội tụ nơi Ngài. Đức tin chúng ta không dựa trên sự suy diễn mà trên Lời thành văn của Đức Chúa Trời.
c. Yêu thương và tôn trọng người Hồi giáo
Chúng ta phải trình bày chân lý với tình yêu thương (Ê-phê-sô 4:15). Người Hồi giáo là những người cần nghe Tin Lành về Chúa Giê-xu. Hãy cầu nguyện cho họ và tìm cơ hội chia sẻ về Đấng Christ với thái độ nhẹ nhàng, không tranh cãi.
d. Nương dựa vào Đức Thánh Linh
Đức Thánh Linh là Đấng dẫn dắt chúng ta vào mọi lẽ thật (Giăng 16:13). Hãy tìm kiếm sự khôn ngoan từ Ngài khi đối thoại với những người có niềm tin khác.
Kết luận
Qua sự khảo sát Kinh Thánh, chúng ta thấy rõ rằng Kinh Thánh không tiên tri về sự xuất hiện của Muhammad. Những đoạn được trích dẫn đều bị giải thích sai ngữ cảnh, ngôn ngữ, và mục đích. Đấng mà Cựu Ước mong đợi và Tân Ước giới thiệu chính là Chúa Giê-xu Christ – Con Đức Chúa Trời, Đấng Cứu Rỗi duy nhất. Ngài là Tiên Tri giống như Môi-se, là Đấng Yên Ủi (Thánh Linh) ngự trong lòng chúng ta, và là sự ao ước của muôn dân. Hãy đứng vững trong đức tin nơi Ngài, và sẵn sàng làm chứng về chân lý cứu rỗi cho mọi người.