Người của Chúa là như thế nào?
Trong hành trình đức tin, một câu hỏi căn cốt thường được đặt ra: "Làm thế nào để tôi trở thành một người của Chúa thật sự?" hoặc "Dấu hiệu nào nhận biết một người thuộc về Chúa?". Danh xưng "Người của Chúa" (tiếng Hê-bơ-rơ: ʾîš hā-ʾĕlōhîm; tiếng Hy Lạp: anthrōpos tou Theou) xuất hiện xuyên suốt Kinh Thánh, từ Cựu Ước chỉ về các tiên tri như Môi-se và Ê-li, đến Tân Ước áp dụng cho mọi tín đồ trong Đấng Christ. Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu khám phá bản chất, đặc điểm và lối sống thực tiễn của một "Người của Chúa" dưới ánh sáng của Lời Chúa.
Trước hết, "Người của Chúa" không phải là một danh hiệu tự phong hay do thành tích đạo đức cá nhân mang lại. Đây trước hết là một địa vị được Chúa ban cho bởi ân điển, qua đức tin nơi Chúa Giê-xu Christ. Sứ đồ Phao-lô xác nhận: "Vả, anh em không thuộc về thịt, nhưng thuộc về Thánh Linh, nếu quả thật Thánh Linh Đức Chúa Trời ở trong anh em. Nếu ai không có Thánh Linh của Đấng Christ, thì người ấy chẳng thuộc về Ngài" (Rô-ma 8:9). Từ ngữ "thuộc về" (Hy Lạp: einai trong cấu trúc sở hữu cách) nhấn mạnh mối quan hệ sở hữu và thuộc quyền. Một người trở nên "của Chúa" khi họ được Đức Thánh Linh ngự trị, làm nên dấu ấn thuộc linh cho sự cứu rỗi (Ê-phê-sô 1:13-14).
Trong Cựu Ước, khái niệm này gắn liền với giao ước. Chúa phán với dân Y-sơ-ra-ên: "Ta sẽ lấy các ngươi làm dân Ta, và Ta sẽ làm Đức Chúa Trời các ngươi" (Xuất Ê-díp-tô Ký 6:7). Dân sự của Chúa là những người được Ngài biệt riêng ra (thánh hóa) cho mục đích đặc biệt của Ngài. Trong Tân Ước, giao ước mới trong huyết Chúa Giê-xu mở rộng đặc ân này cho mọi người tin: "Còn những ai đã nhận Ngài, thì Ngài ban cho quyền phép trở nên con cái Đức Chúa Trời, là ban cho những kẻ tin danh Ngài" (Giăng 1:12). Vậy, căn tính đầu tiên của người của Chúa là con cái trong gia đình Đức Chúa Trời.
Lời Chúa vẽ nên một bức chân dung sống động về đời sống của một người thật sự thuộc về Ngài. Những đặc điểm này là kết quả tự nhiên của mối liên hệ sống với Christ, được Thánh Linh tác động, chứ không phải là một danh sách luật lệ để tự cứu.
1. Được Thánh Hóa và Biệt Riêng Cho Chúa: Danh từ "thánh" (Hy Lạp: hagios) có nghĩa căn bản là "được biệt riêng ra". Phao-lô nhắc nhở: "Anh em há chẳng biết rằng thân thể mình là đền thờ của Đức Thánh Linh đang ngự trong anh em, là Đấng mà anh em đã nhận bởi Đức Chúa Trời, và anh em chẳng phải thuộc về chính mình sao? Vì chưng anh em đã được chuộc bằng giá cao rồi. Vậy, hãy lấy thân thể mình làm sáng danh Đức Chúa Trời" (1 Cô-rinh-tô 6:19-20). Người của Chúa ý thức rằng đời sống mình không còn thuộc về mình nữa, mà là công cụ cho vinh hiển Chúa. Họ sống trong thế gian nhưng không thuộc về hệ thống giá trị tội lỗi của thế gian (Giăng 17:14-16).
2. Có Tình Yêu Đặc Biệt: Đây là dấu hiệu quan trọng nhất. Chúa Giê-xu phán: "Nếu các ngươi yêu nhau, thì ấy là tại điều đó mà thiên hạ sẽ nhận biết các ngươi là môn đồ Ta" (Giăng 13:35). Tình yêu này (agapē trong tiếng Hy Lạp) không phải là cảm xúc nhất thời, mà là sự lựa chọn yêu thương vô điều kiện, hy sinh, bắt nguồn từ chính tình yêu của Chúa (1 Giăng 4:19). Nó được bày tỏ không chỉ với anh em trong đức tin, mà cả với kẻ thù (Ma-thi-ơ 5:44).
3. Khao Khát và Vâng Phục Lời Chúa: Người của Chúa có lòng yêu mến, suy ngẫm và vâng theo Lời Chúa. Thi Thiên 1 mô tả phước hạnh của người "lấy làm vui vẻ về luật pháp của Đức Giê-hô-va, và suy ngẫm luật pháp ấy ngày và đêm" (Thi Thiên 1:2). Chúa Giê-xu cũng khẳng định: "Nếu ai yêu mến Ta, thì vâng giữ lời Ta..." (Giăng 14:23). Sự vâng phục không phải là gánh nặng luật pháp, mà là đáp ứng của tình yêu và đức tin (Gia-cơ 2:17).
4. Đời Sống Cầu Nguyện và Tương Giao: Cầu nguyện là hơi thở của linh hồn người thuộc về Chúa. Họ sống trong tâm thế lệ thuộc và trò chuyện liên tục với Cha thiên thượng. Lời khuyên là "hãy cầu nguyện không thôi" (1 Tê-sa-lô-ni-ca 5:17). Sự cầu nguyện không chỉ là xin ơn, mà còn là thờ phượng, tạ ơn, xưng tội và lắng nghe tiếng Chúa.
5. Kết Quả của Thánh Linh: Đời sống người của Chúa được bày tỏ qua "bông trái của Thánh Linh". Đây không phải là nỗ lực nhân tạo, mà là kết quả tự nhiên khi Đức Thánh Linh làm chủ và điều khiển: "Nhưng trái của Thánh Linh, ấy là lòng yêu thương, sự vui mừng, bình an, nhịn nhục, nhân từ, hiền lành, trung tín, mềm mại, tiết độ" (Ga-la-ti 5:22-23). Những đức tính này đối lập hoàn toàn với "công việc của xác thịt" (c.19-21), cho thấy sự biến đổi từ bên trong.
6. Sống Làm Chứng và Rao Truyền Phúc Âm: Chúa Giê-xu gọi các môn đồ là "những kẻ đánh cá người" (Ma-thi-ơ 4:19). Người của Chúa không giữ đức tin cho riêng mình, nhưng có lòng thương xót và trách nhiệm chia sẻ Tin Lành cứu rỗi cho người khác. Sứ đồ Phao-lô nói: "Vì tình yêu thương của Đấng Christ cảm động chúng tôi..." (2 Cô-rinh-tô 5:14) để thúc giục ông rao giảng. Lời chứng bằng lời nói và đời sống là bản chất không thể tách rời.
7. Kiên Trì và Trung Tín Trong Mọi Hoàn Cảnh: Người của Chúa không miễn nhiễm với thử thách, nhưng họ có một nền tảng và sức mạnh để đứng vững. Họ học tập như Phao-lô: "Tôi làm được mọi sự nhờ Đấng ban thêm sức cho tôi" (Phi-líp 4:13). Sự trung tín trong những việc nhỏ, trong nghịch cảnh, thể hiện đức tin và lòng tôn kính Chúa (Lu-ca 16:10).
Làm thế nào để những đặc điểm Kinh Thánh này trở nên sống động trong đời sống chúng ta? Dưới đây là một số gợi ý thực hành:
- Khởi Đầu Mỗi Ngày Trong Sự Nhận Biết Thuộc Về Chúa: Hãy bắt đầu ngày mới bằng lời cầu nguyện tận hiến: "Lạy Chúa, con thuộc về Ngài. Xin dùng thân thể, tâm trí, thời gian và tài năng của con cho vinh hiển Ngài hôm nay." Điều này định hướng lại mọi quyết định.
- Lập Thói Quen "Gặp Gỡ" Chúa Hằng Ngày: Dành thời gian nhất định để đọc, suy ngẫm Lời Chúa và cầu nguyện. Đừng xem đây là bổn phận tôn giáo, mà là cuộc gặp gỡ với Đấng yêu thương bạn.
- Tự Vấn Bằng Lời Chúa: Thường xuyên tự kiểm tra lòng mình dưới ánh sáng của Ga-la-ti 5:22-23. "Hôm nay, bông trái Thánh Linh nào đang được bày tỏ trong tôi? Điều gì đang cản trở?" Hãy thành thật với Chúa và xin Ngài tiếp tục biến đổi.
- Sống Trong Cộng Đồng Yêu Thương: Tích cực tham gia vào một Hội Thánh địa phương. Tình yêu thương được thực hành trong mối quan hệ cụ thể: tha thứ, khích lệ, gánh vác gánh nặng cho nhau (Ga-la-ti 6:2).
- Biến Công Việc Thành Sự Thờ Phượng: Dù làm bất cứ việc gì, hãy làm "hết lòng như làm cho Chúa, chớ chẳng phải cho người ta" (Cô-lô-se 3:23). Thái độ này thánh hóa mọi công việc bình thường.
- Sẵn Sàng Làm Chứng: Cầu nguyện cho cơ hội chia sẻ đức tin. Sống một đời sống chính trực, yêu thương để người khác thấy "việc lành" của bạn và ngợi khen Cha trên trời (Ma-thi-ơ 5:16).
Vậy, "Người của Chúa là như thế nào?" Họ không phải là những siêu nhân toàn hảo, mà là những tội nhân được tha thứ, được Chúa Giê-xu cứu chuộc và được Đức Thánh Linh biến đổi từ bên trong. Họ mang lấy căn tính mới là "con cái Đức Chúa Trời" và sống để phản chiếu hình ảnh của Đấng Christ. Đặc điểm của họ bắt nguồn từ mối liên hệ sống động với Chúa: yêu mến Chúa, yêu thương người, khao khát Lời Chúa, sống trong sự cầu nguyện, kết quả Thánh Linh, làm chứng và trung tín.
Hành trình trở nên người của Chúa là một hành trình cả đời của sự thánh hóa, nơi chúng ta vừa "run sợ" vừa "vui mừng" mà làm cho sự cứu rỗi mình nên trọn vẹn (Phi-líp 2:12-13). Hãy an nghỉ trong sự thật rằng bạn thuộc về Ngài bởi huyết của Chiên Con, và cùng lúc, hãy tích cực để Đức Thánh Linh tạo nên trong bạn đời sống xứng đáng với ơn gọi cao trọng ấy. Cuối cùng, mục đích của mọi đặc điểm và nếp sống là để "Đấng Christ được cả sáng trong thân thể chúng tôi, hoặc bởi sự sống, hoặc bởi sự chết" (Phi-líp 1:20).