Năng Quyền của Sự Cầu Nguyện
Trong hành trình đức tin, sự cầu nguyện thường bị hiểu lầm như một nghi thức tôn giáo đơn thuần, một danh sách những điều ước muốn trình lên một Đức Chúa Trời xa cách. Tuy nhiên, Kinh Thánh mặc khải một chân lý hoàn toàn khác: cầu nguyện là hành động năng quyền nhất mà một Cơ Đốc nhân có thể thực hiện. Đó là phương tiện giao tiếp siêu nhiên, là dây liên kết giữa ý muốn hữu hạn của con người với quyền năng vô hạn của Đấng Tạo Hóa. Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu khám phá bản chất, nền tảng, và năng quyền biến đổi của sự cầu nguyện dựa trên Lời Chúa.
Trong tiếng Hy Lạp Tân Ước, từ được dùng phổ biến nhất cho "cầu nguyện" là προσεύχομαι (proseuchomai). Từ này kết hợp giữa πρός (pros) nghĩa là "hướng về" và εὔχομαι (euchomai) nghĩa là "cầu xin, ước nguyện". Như vậy, ngay trong ngữ nghĩa, cầu nguyện mang ý nghĩa hướng lòng trí và lời nói của mình về phía Đức Chúa Trời. Nó không phải là sự độc thoại, mà là đối thoại trong mối quan hệ Cha-con.
Chúa Giê-xu dạy các môn đồ cầu nguyện bắt đầu bằng "Lạy Cha chúng tôi..." (Ma-thi-ơ 6:9). Danh xưng "Cha" (tiếng Hy Lạp: Πατήρ, Patēr; tiếng A-ram: Abba) thiết lập ngay nền tảng cho năng quyền cầu nguyện: đó là đặc quyền của con cái trong gia đình Đức Chúa Trời. Sứ đồ Phao-lô xác nhận điều này: "Vì anh em chưa nhận lấy tinh thần nô lệ đặng còn sợ hãi; nhưng đã nhận lấy tinh thần của sự làm con nuôi, và nhờ đó chúng ta kêu rằng: A-ba! Cha!" (Rô-ma 8:15). Năng quyền của sự cầu nguyện bắt nguồn từ thân phận được xưng công bình và làm con cái Đức Chúa Trời qua đức tin nơi Chúa Giê-xu Christ (Giăng 1:12).
Năng quyền không nằm trong lời nói hay cảm xúc của chúng ta, mà nằm trong Đấng mà chúng ta nhờ cậy. Chúa Giê-xu phán một lời hứa quyền năng: "Các ngươi nhân danh ta mà cầu xin điều chi mặc dầu, ta sẽ làm cho, để Cha được sáng danh nơi Con. Nếu các ngươi nhân danh ta mà cầu xin điều chi, ta sẽ làm cho." (Giăng 14:13-14). Việc "nhân danh" (tiếng Hy Lạp: ἐν τῷ ὀνόματί, en tō onomati) không phải là câu thần chú ma thuật. Trong văn hóa Do Thái, danh đại diện cho chính con người, thẩm quyền, và bản chất của người đó. Cầu nguyện nhân danh Chúa Giê-xu có nghĩa là cầu nguyện trong thẩm quyền của Ngài, phù hợp với bản tính và ý muốn của Ngài, và vì sự vinh hiển của Ngài.
Sách Công Vụ các Sứ Đồ ghi lại năng quyền này trong hành động. Khi Phi-e-rơ chữa lành người què, ông tuyên bố: "Nhân danh Đức Chúa Jêsus Christ ở Na-xa-rét, hãy bước đi!" (Công vụ 3:6). Sự cầu nguyện và hành động nhân danh Chúa Giê-xu mang lại kết quả siêu nhiên, vì nó kết nối với chính quyền năng phục sinh của Đấng Christ (Ê-phê-sô 1:19-21).
Kinh Thánh cho thấy năng quyền cầu nguyện vận hành trên nhiều phương diện của đời sống và tâm linh:
1. Năng Quyền Biến Đổi Cá Nhân: Cầu nguyện là nơi chúng ta được biến đổi. "Sự cầu nguyện sốt sắng của người công bình có rất nhiều quyền lực." (Gia-cơ 5:16b). Từ "quyền lực" trong nguyên văn Hy Lạp là ἰσχύω (ischyō), có nghĩa mạnh mẽ, hiệu lực. Cầu nguyện xưng tội mang lại sự tha thứ và chữa lành (1 Giăng 1:9). Cầu nguyện trong lúc yếu đuối mang lại ân điển và sức mạnh (2 Cô-rinh-tô 12:9-10).
2. Năng Quyền Chiến Trận Thuộc Linh: Phao-lô mô tả mọi khí giới thuộc linh, và cầu nguyện là phương thế để vận hành mọi khí giới ấy. "Hãy nhờ Đức Thánh Linh, thường thường làm đủ mọi thứ cầu nguyện và nài xin. Hãy dùng sự bền đỗ trọn vẹn mà tỉnh thức về điều đó, và cầu nguyện cho hết thảy các thánh đồ." (Ê-phê-sô 6:18). Cầu nguyện phá đổ các thành lũy của ma quỷ (2 Cô-rinh-tô 10:4-5).
3. Năng Quyền Can Thiệp Vào Hoàn Cảnh: Lời cầu nguyện của Ê-li, một con người "có tánh cảm động như chúng ta", đã khiến trời đóng lại rồi lại mưa xuống, chứng tỏ lời cầu nguyện của người công bình là linh nghiệm (Gia-cơ 5:17-18). Chúa Giê-xu quở gió, yên sóng, đuổi quỷ, chữa bệnh—tất cả đều thể hiện quyền năng của Vương Quốc Đức Chúa Trời mà các môn đồ cũng được ban cho để cầu nguyện và hành động.
4. Năng Quyền Trong Sự Cứu Rỗi: Sự cầu nguyện của Hội Thánh đã giải cứu Phi-e-rơ khỏi ngục (Công vụ 12:5-12). Quan trọng hơn, Đức Chúa Trời dùng sự cầu nguyện của con dân Ngài như một phương tiện để đem người hư mất đến với sự cứu rỗi. "Vậy, hãy cầu nguyện cho nhau, hầu cho anh em được lành mạnh. Người công bình lấy lòng sốt sắng cầu nguyện, thật có linh nghiệm nhiều." (Gia-cơ 5:16).
Kinh Thánh không trình bày cầu nguyện như một cây đèn thần để thỏa mãn mọi ước muốn ích kỷ. Năng quyền của nó được vận hành trong những khuôn khổ thuộc linh nhất định:
1. Cầu Nguyện Theo Ý Muốn của Đức Chúa Trời: "Nầy là điều chúng ta dạn dĩ ở trước mặt Chúa, nếu chúng ta theo ý muốn Ngài mà cầu xin việc gì, thì Ngài nghe chúng ta." (1 Giăng 5:14). Cầu nguyện quyền năng không phải là ép Đức Chúa Trời làm theo ý mình, mà là hiệp một với ý muốn tốt lành, trọn vẹn, và đẹp lòng Ngài (Rô-ma 12:2).
2. Cầu Nguyện Trong Đức Tin: "Nhưng phải lấy đức tin mà cầu xin, chớ nghi ngờ; vì kẻ hay nghi ngờ giống như sóng biển, bị gió động và đưa đi đây đi đó. Người như thế chớ nên tưởng mình lãnh được vật chi từ nơi Chúa." (Gia-cơ 1:6-7). Đức tin ở đây không phải là "tin rằng mình sẽ được điều mình xin", mà là tin cậy tuyệt đối vào chính Đức Chúa Trời—bản tính thành tín, yêu thương, và khôn ngoan của Ngài.
3. Cầu Nguyện Với Tấm Lòng Tha Thứ và Ngay Thẳng: "Khi các ngươi đứng cầu nguyện, nếu có sự gì bất bình cùng ai, thì hãy tha thứ, để Cha các ngươi ở trên trời cũng tha lỗi cho các ngươi." (Mác 11:25). Mối tương giao đúng đắn với người khác (Ma-thi-ơ 5:23-24) và với Chúa (Thi Thiên 66:18) là điều kiện quan trọng cho sự thông công không vướng ngại.
4. Cầu Nguyện Bền Đỗ: Chúa Giê-xu dạy phải "cầu nguyện luôn, chớ hề mỏi mệt" (Lu-ca 18:1). Sự bền đỗ (tiếng Hy Lạp: προσκαρτερέω, proskartereō) thể hiện lòng phụ thuộc và khao khát thật sự, và nó rèn luyện đức tin của chúng ta.
Làm thế nào để chúng ta kinh nghiệm năng quyền này trong đời sống hằng ngày?
1. Thiết Lập Sự Thông Công Riêng Tư: Hãy dành thì giờ nhất định mỗi ngày với Chúa, không bị phân tâm. "Nhưng ngươi, khi cầu nguyện, hãy vào phòng riêng, đóng cửa lại, rồi cầu nguyện Cha ngươi, ở nơi kín nhiệm đó; và Cha ngươi, là Đấng thấy trong chỗ kín nhiệm, sẽ thưởng cho ngươi." (Ma-thi-ơ 6:6). Đây là nơi năng quyền được nuôi dưỡng.
2. Cầu Nguyện Dựa Trên Lời Chúa: Hãy biến những lời hứa trong Kinh Thánh thành lời cầu nguyện. Khi cầu nguyện theo Lời Chúa, chúng ta chắc chắn mình đang cầu xin theo ý muốn Ngài. Ví dụ: cầu xin sự bình an dựa trên Phi-líp 4:6-7, hay cầu xin sự khôn ngoan dựa trên Gia-cơ 1:5.
3. Kết Hiệp Trong Cầu Nguyện Với Hội Thánh: "Lại ta nói cùng các ngươi, nếu hai người trong các ngươi thuận nhau ở dưới đất mà cầu xin không cứ việc chi, thì Cha ta ở trên trời sẽ cho họ." (Ma-thi-ơ 18:19). Sự hiệp một trong tình yêu thương và đức tin nhân lên năng quyền cầu nguyện.
4. Cầu Nguyện Trong Thánh Linh: "Ấy vậy, theo như đã định, thì Thánh Linh giúp cho sự yếu đuối chúng ta. Vì chúng ta chẳng biết sự mình phải xin đặng cầu nguyện cho xứng đáng; nhưng chính Thánh Linh lấy sự thở than không thể nói ra được mà cầu khẩn thay cho chúng ta." (Rô-ma 8:26). Hãy học nhạy bén với sự dẫn dắt của Đức Thánh Linh trong lúc cầu nguyện, cho phép Ngài hướng dẫn tấm lòng và tâm trí chúng ta.
Năng quyền của sự cầu nguyện, xét cho cùng, không phải là phép màu để kiểm soát Đức Chúa Trời, mà là đặc ân siêu nhiên để được biến đổi vào sự tương giao mật thiết với Ngài. Qua sự chết và sống lại của Chúa Giê-xu Christ, bức màn ngăn cách đã bị xé toang (Ma-thi-ơ 27:51), và chúng ta được phép "chúng ta có sự dạn dĩ vào nơi rất thánh, nhờ huyết Đức Chúa Jêsus" (Hê-bơ-rơ 10:19). Mỗi lời cầu nguyện chân thành nhân danh Chúa Giê-xu đều là một hành động tiến vào nơi chí thánh, đụng chạm đến ngai ân điển, và kết nối với nguồn quyền năng vô tận của Vua muôn vua. Hãy sống và bước đi trong đặc ân cao quý này, vì "Chúa đã gần rồi. Chớ lo phiền chi hết, nhưng trong mọi sự hãy dùng lời cầu nguyện, nài xin, và sự tạ ơn mà trình các sự cầu xin của mình cho Đức Chúa Trời." (Phi-líp 4:5b-6). A-men.