Tại sao Chúa Giêsu nói: “Ta khát” trên thập tự giá?

02 December, 2025
16 phút đọc
3,115 từ
Chia sẻ:

“Ta Khát” – Lời Tuyên Bố Thâm Thúy Trên Thập Tự Giá

Trong những giờ phút đau đớn tột cùng trên cây thập tự, giữa bóng tối bao phủ và sự chết chóc cận kề, Chúa Giêsu đã thốt lên một lời tưởng chừng rất đỗi bình thường của con người: “Ta khát” (Giăng 19:28). Trong chuỗi bảy lời sau cùng (Thất Ngôn) đầy quyền năng và thần tính, lời tuyên bố này dường như nổi bật lên bởi sự giản dị, trần tụy và đầy cảm xúc nhân loại. Tuy nhiên, dưới sự soi dẫn của Đức Thánh Linh và qua sự nghiên cứu chi tiết về văn mạch, ngôn ngữ gốc và lời tiên tri, chúng ta khám phá ra rằng đằng sau hai từ ngắn ngủi ấy là cả một vũ trụ chân lý thần học sâu sắc về sự cứu chuộc, về Đấng Christ trọn vẹn, và về cơn khát tâm linh của cả nhân loại.

I. Bối Cảnh Kinh Thánh và Sự Ứng Nghiệm Lời Tiên Tri

Sứ đồ Giăng, tác giả của sách Phúc Âm thứ tư, đã không đơn thuần ghi lại một chi tiết cảm động. Ông cung cấp ngay lập tức chìa khóa giải kinh: “Kế đó, Đức Chúa Jêsus biết mọi việc đã được trọn rồi, hầu cho lời Kinh thánh được ứng nghiệm, thì phán rằng: Ta khát” (Giăng 19:28).

Động từ “biết” ở đây trong tiếng Hy Lạp là εἰδὼς (eidōs), mang nghĩa nhận biết một cách chắc chắn, thấu suốt. Chúa Giêsu, trong tư cách là Ngôi Lời vĩnh hằng, hoàn toàn làm chủ tình thế. Ngài biết công cuộc cứu chuộc sắp hoàn tất (“mọi việc đã được trọn”). Và chính trong sự chủ động tối cao ấy, Ngài phán “Ta khát” để “lời Kinh thánh được ứng nghiệm”.

Vậy, lời tiên tri nào được ứng nghiệm? Các nhà giải kinh chỉ ra hai phân đoạn quan trọng:

  • Thi Thiên 22:15: “Sức lực tôi khô đi như những mảnh sành, Lưỡi tôi dính nơi ổ gà; Chúa đặt tôi trong bụi tro sự chết.” Đây là Thi Thiên về Đấng chịu khổ, mô tả chi tiết sự đau đớn về thể xác, trong đó có cơn khát khô rang (”lưỡi dính nơi ổ gà”).
  • Thi Thiên 69:21: “Chúng nó lấy mật đắng làm đồ ăn tôi, Đương cơn khát khô, chúng nó cho tôi uống giấm.” Lời tiên tri này không chỉ nói về cơn khát, mà còn chỉ rõ chi tiết người ta sẽ cho Ngài uống giấm.

Việc ứng nghiệm lời tiên tri không phải là một sự tình cờ hay bất đắc dĩ. Nó chứng minh Chúa Giêsu chính là Đấng Mê-si được báo trước, và mọi chi tiết trong sự chịu khổ của Ngài đều nằm trong chương trình cứu rỗi toàn thắng của Đức Chúa Trời. Lời “Ta khát” là một mảnh ghép không thể thiếu trong bức tranh tiên tri về Đấng Cứu Thế chịu thay tội lỗi thế gian.

II. Bản Tính Con Người Trọn Vẹn và Sự Chịu Khổ Thật

Lời tuyên bố “Ta khát” là một bằng chứng hùng hồn về bản tính con người trọn vẹn của Chúa Giêsu Christ. Đấng vốn tồn tại trong hình thể Đức Chúa Trời (Phi-líp 2:6) đã tự nguyện “trút bỏ” sự vinh hiển đó, mang lấy “hình thể tôi mọi” và trở nên “giống như loài người” (Phi-líp 2:7). Ngài không phải là một bóng ma hay một thực thể thiêng liêng tách rời thể xác. Ngài đã thật sự nhập thể.

Sau nhiều giờ bị hành hạ, mất máu, và treo trên thập tự giá dưới ánh nắng Palestine, cơn khát thể xác là một cực hình khủng khiếp. Từ ngữ Hy Lạp được dùng là διψῶ (dipsō), một động từ diễn tả sự khát khao mãnh liệt, nóng bỏng. Lời này khẳng định rằng Chúa Giêsu đã trải nghiệm trọn vẹn sự đau đớn thể xác của con người. Như thư Hê-bơ-rơ xác nhận: “Vì chúng ta có thầy tế lễ thượng phẩm không hay cảm thương sự yếu đuối chúng ta, bèn từng bị thử thách trong mọi việc cũng như chúng ta, song chẳng phạm tội” (Hê-bơ-rơ 4:15). Ngài khát để chúng ta thấy Ngài đồng cảm với mọi nỗi đau thể lý lẫn tâm linh của chúng ta.

III. Cơn Khát Thuộc Linh: Sự Tách Biệt Khỏi Nguồn Sống

Đây là tầng nghĩa sâu xa và thần học nhất của lời tuyên bố. Trên thập tự giá, Chúa Giêsu đang gánh thay tội lỗi của cả nhân loại. Đấng vốn là “Nguồn nước sống” (Giăng 4:14) và từng tuyên bố “Ai tin ta thì sông nước hằng sống sẽ chảy từ trong lòng mình” (Giăng 7:38), nay chính Ngài lại trải qua cơn khát.

Sự thật kinh khiếp nhất trên thập tự giá không phải là đau đớn thể xác, mà là sự tách biệt khỏi Đức Chúa Cha vì tội lỗi mà Ngài đang mang. Tiếng kêu thảng thốt “Đức Chúa Trời tôi ôi, Đức Chúa Trời tôi ôi! Sao Ngài lìa bỏ tôi?” (Ma-thi-ơ 27:46) cho thấy sự cô đơn thuộc linh tột độ. Sự thánh khiết của Đức Chúa Trời không thể chấp nhận tội lỗi. Khi trở nên “tội lỗi vì chúng ta” (2 Cô-rinh-tô 5:21), Chúa Giêsu phải trải qua sự tách biệt đó.

Cơn “khát” thuộc linh này là hệ quả của sự vắng mặt Đức Chúa Cha. Ngài khát khao sự hiệp thông trọn vẹn với Cha, là nguồn sống và sự thỏa mãn duy nhất của Ngài. Chính trong giây phút đó, Ngài đang nếm trải trọn vẹn sự khát khao linh hồn mà mỗi tội nhân xa cách Đức Chúa Trời phải trải qua đời đời. Ngài khát để chúng ta được thỏa cơn khát. Ngài chịu tách biệt để chúng ta được phục hòa.

IV. Sự Thay Thế Trọn Vẹn và Giấm Chua của Cơn Thạnh Nộ

Phản ứng của những người xung quanh đã ứng nghiệm trọn vẹn Thi Thiên 69:21: “Tức thì có một người trong bọn họ chạy lấy miếng bông đá thấm đầy giấm, buộc vào đầu cây sậy mà đưa lên cho Ngài uống” (Ma-thi-ơ 27:48). Thứ nước họ đưa cho Ngài là ὄξος (oxos) – một loại giấm chua rẻ tiền, là thức uống của lính La Mã nghèo và lao động, hoàn toàn không phải nước lã.

Hành động cho uống giấm này có thể mang tính nhạo báng, nhưng quan trọng hơn, nó mang ý nghĩa biểu tượng sâu sắc. Trong sự thay thế của Chúa Giêsu, Ngài đã uống cạn “chén” cơn thạnh nộ của Đức Chúa Trời đối với tội lỗi (Giăng 18:11). Chén ấy đắng chát như giấm, đầy sự kinh khiếp của sự đoán phạt. Ngài đã uống trọn, không để sót một giọt nào, để những ai tin nhận Ngài không bao giờ phải nếm chén thạnh nộ ấy. Lời “Ta khát” dẫn đến hành động uống giấm, hoàn tất biểu tượng của sự chịu thay hoàn toàn.

V. Ứng Dụng Thực Tế Cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân

Lời “Ta khát” của Chúa Giêsu không chỉ là một sự kiện lịch sử, mà còn có tiếng vọng mạnh mẽ vào đời sống hôm nay của mỗi tín hữu.

1. Noi Gương Chúa trong Sự Phục Vụ Khiêm Nhường: Nếu Chúa chúng ta, là Đấng tạo hóa, đã hạ mình chịu khát và phơi bày nhu cầu con người, chúng ta càng không nên kiêu ngạo hay giả vờ mạnh mẽ. Trong Hội Thánh, chúng ta được kêu gọi đồng cảm và đáp ứng những nhu cầu thể chất lẫn tinh thần của anh chị em mình. “Vì ai cho một người trong những kẻ rất hèn mọn nầy uống một chén nước lã mà thôi, cũng vì người đó là môn đồ ta, quả thật, ta nói cùng các ngươi, kẻ ấy sẽ không mất phần thưởng của mình đâu” (Ma-thi-ơ 10:42).

2. Nhận Biết và Giải Quyết Cơn Khát Thuộc Linh Của Chính Mình: Con người tội lỗi luôn có một cơn khát trong tâm linh mà thế gian không thể làm thỏa – khát khao ý nghĩa, khát khao sự thật, khát khao sự thánh khiết và hiệp thông với Đấng Tạo Hóa. Chúa Giêsu là đáp án duy nhất. Chúng ta cần thường xuyên đến với “Nguồn nước sống” (Chúa Giêsu) qua sự cầu nguyện, suy gẫm Lời Chúa và thờ phượng, thay vì tìm cách lấp đầy cơn khát ấy bằng những “giếng nứt” của thế gian (Giê-rê-mi 2:13).

3. Rao Giảng Phúc Âm Cho Một Thế Gian Đang Khát: Xung quanh chúng ta là những người đang âm thầm khát khao mà không biết cách nào để thỏa mãn. Lời chứng của chúng ta là chỉ cho họ thấy rằng Chúa Giêsu đã từng khát để họ được đến uống nước sự sống miễn phí. Hãy mời gọi họ: “Kẻ nào khát, hãy đến; kẻ nào muốn, hãy nhận lấy nước sự sống cách nhưng không” (Khải Huyền 22:17).

4. Sự Bền Đỗ Trong Khổ Nạn: Chúa Giêsu đã chịu đựng đến cùng. Cơn khát cuối cùng này dạy chúng ta về sự bền đỗ. Dù hoàn cảnh có khô khan, đau đớn hay cô đơn đến đâu, chúng ta có một Thầy Tế Lễ Thượng Phẩm thấu hiểu. Hãy trung tín cho đến cuối cùng, biết rằng sự phục sinh vinh hiển đang chờ đợi phía sau thập tự giá.

Kết Luận

Lời “Ta khát” của Chúa Giêsu trên thập tự giá vang vọng qua các thời đại như một lời tuyên bố đa chiều: một sự ứng nghiệm tiên tri chính xác, một bằng chứng sống động về nhân tính trọn vẹn của Ngài, một biểu hiện của cơn khát thuộc linh khủng khiếp khi mang tội lỗi thế gian, và là một phần của sự chịu thay trọn vẹn để chúng ta được tự do. Cơn khát của Ngài mang lại cho chúng ta nguồn nước sự sống. Sự chịu khổ của Ngài mở đường cho sự vui mừng của chúng ta.

Hôm nay, chúng ta không còn phải khát thuộc linh nếu đã đến với Chúa Giêsu. Nhưng lời Ngài nhắc nhở chúng ta về cái giá khôn lường của sự cứu chuộc, thôi thúc chúng ta sống biết ơn, thực tiễn, và sẵn sàng đưa dẫn người khác đến với Nguồn Nước duy nhất có thể làm thỏa mãn linh hồn đời đời. Hãy nhớ lấy, Ngài đã khát để bạn được uống. Hãy sống xứng đáng với ân điển cao cả ấy.


“Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Nếu ngươi biết sự ban cho của Đức Chúa Trời, và biết người nói: ‘Hãy cho ta uống’ là ai, thì chắc ngươi sẽ xin Người cho uống, và Người sẽ cho ngươi nước sống... phàm ai uống nước ta sẽ cho, thì chẳng hề khát nữa. Nước ta cho sẽ thành một mạch nước trong người đó, văng ra cho đến sự sống đời đời.” (Giăng 4:10, 14)

Quay Lại Bài Viết