Nhà nào chia rẽ nhau thì không thể đứng vững" có ý nghĩa gì?

02 December, 2025
16 phút đọc
3,025 từ
Chia sẻ:

"Nhà Nào Chia Rẽ Nhau Thì Không Thể Đứng Vững" Có Ý Nghĩa Gì?

Lời tuyên bố đầy uy quyền và mang tính nguyên tắc, **“Nhà nào chia rẽ nhau thì không thể đứng vững”** (Ma-thi-ơ 12:25, Mác 3:25), không chỉ là một nhận xét về xã hội học hay tâm lý học, mà là một chân lý thuộc linh sâu sắc được chính Chúa Giê-xu Christ tuyên phán. Lời này vang vọng xuyên suốt lịch sử, áp dụng cho mọi cấp độ của mối quan hệ: từ gia đình ruột thịt, đến Hội Thánh là thân thể Đấng Christ, cho đến chính cõi thuộc linh. Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu khám phá bối cảnh, ý nghĩa nguyên thủy, và những áp dụng thiết thực cho đời sống Cơ Đốc nhân ngày nay, dựa trên nền tảng Kinh Thánh vững chắc.

I. Bối Cảnh và Văn Mạch Nguyên Thủy

Câu nói này được tìm thấy trong cả ba sách Phúc Âm Nhất Lãm (Ma-thi-ơ 12:22-30, Mác 3:22-27, Lu-ca 11:14-23). Chúng ta hãy tập trung vào bối cảnh trong Ma-thi-ơ 12.

Sau khi Chúa Giê-xu chữa lành một người bị quỉ ám và câm, đám đông kinh ngạc và bắt đầu suy nghĩ Ngài là Đấng Mê-si. Tuy nhiên, những người Pha-ri-si đã đưa ra một lời buộc tội nghiêm trọng: **“Người nầy chỉ nhờ Bê-ên-xê-bun là chúa quỉ mà trừ quỉ đó thôi”** (Ma-thi-ơ 12:24). Họ quy quyền năng thuộc linh đến từ Chúa cho Sa-tan, phạm thượng đến Đức Thánh Linh (câu 31-32). Chính trong bối cảnh đối đầu này, Chúa Giê-xu đưa ra nguyên tắc bất hủ:

**“Nhưng Đức Chúa Jêsus biết ý tưởng họ, thì phán rằng: Một nước mà chia xé nhau thì bị phá hoang; một thành hay là một nhà mà chia xé nhau thì không thể còn được. Nếu quỉ Sa-tan trừ quỉ Sa-tan, ấy là tự chia xé mình nó; nước nó làm sao còn được?”** (Ma-thi-ơ 12:25-26, Kinh Thánh Tin Lành Việt Ngữ 1925).

Trong nguyên ngữ Hy Lạp, từ “chia rẽ” được dùng là **“μερίζω” (merizō)** có nghĩa là chia ra, phân chia, phân tán. Chúa Giê-xu sử dụng hình ảnh “nhà” (**“οἰκία” (oikia)**) – một đơn vị cơ bản, ổn định nhất của xã hội – để minh họa cho một nguyên lý phổ quát. Một ngôi nhà bị phân chia từ bên trong (các thành viên chống đối, nghi ngờ, tố cáo lẫn nhau) thì sớm muộn cũng sẽ sụp đổ. Ngài áp dụng hình ảnh này trước hết cho chính vương quốc của Sa-tan: Nếu Sa-tan chống lại chính những thuộc hạ của hắn, thì vương quốc của hắn đã tự diệt vong từ lâu. Do đó, lập luận của người Pha-ri-si là vô lý. Ngược lại, việc Chúa đuổi quỉ chứng tỏ **“Nước Đức Chúa Trời đã đến trên các ngươi”** (câu 28), một vương quốc được xây dựng trên quyền năng hiệp một của Đức Chúa Trời Ba Ngôi.

II. Phân Tích Ý Nghĩa Thuộc Linh và Ứng Dụng Rộng Rãi

Nguyên lý “chia rẽ thì sụp đổ” không dừng lại ở cuộc tranh luận đó. Nó là một chân lý được nhìn thấy xuyên suốt Kinh Thánh và áp dụng trên nhiều phương diện.

1. Trong Gia Đình Tự Nhiên

Gia đình là “hội thánh tại gia”, là nơi đầu tiên nguyên lý này được thể hiện rõ rệt. Sáng-thế Ký chương 11 cho thấy khi cả loài người **“hiệp một”** (dùng chung một ngôn ngữ, một mục đích trái với ý Chúa) để xây tháp Ba-bên, họ có sức mạnh kinh khủng. Đức Chúa Trời đã phải **“làm cho lộn xộn tiếng nói”** (Sáng-thế Ký 11:7) – tức là gây ra sự chia rẽ – và kế hoạch của họ bị đổ vỡ. Ngược lại, một gia đình chia rẽ vì tội lỗi, ích kỷ, thiếu tha thứ sẽ tự chuốc lấy sự sụp đổ. Châm-ngôn dạy: **“Người nói xấu anh em mình, người phỉ báng người lân cận mình, ấy là gươm dao, là mũi tên nhọn”** (Châm-ngôn 25:18). Lời nói chia rẽ như vũ khí hủy diệt sự hiệp một trong nhà.

Phao-lô khuyên các gia đình: **“Hỡi kẻ làm cha, chớ chọc cho con cái mình giận dữ, hãy dùng sự sửa phạt khuyên bảo của Chúa mà nuôi nấng chúng nó”** (Ê-phê-sô 6:4) và vợ chồng phải **“kính sợ Đấng Christ mà phục nhau”** (Ê-phê-sô 5:21). Sự vâng phục Lời Chúa tạo nên trật tự và hiệp một, là nền móng cho ngôi nhà thuộc linh đứng vững.

2. Trong Hội Thánh – Thân Thể Đấng Christ

Đây là ứng dụng quan trọng nhất sau thời Tân Ước. Hội Thánh được mô tả là **“thân thể của Đấng Christ”** (1 Cô-rinh-tô 12:27). Sự chia rẽ trong Hội Thánh giống như các bộ phận trong thân thể chống lại nhau – một tình trạng bệnh hoạn dẫn đến tê liệt và chết. Trong thư 1 Cô-rinh-tô, sứ đồ Phao-lô đã quở trách nặng nề tình trạng chia rẽ bè đảng (“Tôi là người của Phao-lô”, “Tôi là người của A-bô-lô”…): **“Hỡi anh em, tôi nhơn danh Đức Chúa Jêsus Christ chúng ta, khuyên anh em phải hiệp một ý với nhau, chớ phân rẽ nhau ra, nhưng phải hiệp nhau ở trong ý tưởng và ý kiến”** (1 Cô-rinh-tô 1:10).

Từ ngữ Hy Lạp cho “phân rẽ” ở đây là **“σχίσμα” (schisma)**, nghĩa đen là một vết rách, sự chia cắt. Phao-lô cảnh báo rằng sự chia rẽ như vậy làm tổn thương chính thân thể Chúa (1 Cô-rinh-tô 12:25) và cản trở chức vụ của Đức Thánh Linh. Chỉ khi Hội Thánh **“lấy lòng yêu thương cố gắng giữ gìn sự hiệp một của Thánh Linh”** (Ê-phê-sô 4:3) thì mới có thể đứng vững trước mưu kế của ma quỉ và làm chứng hiệu quả cho thế gian (Giăng 17:21).

3. Trong Đời Sống Cá Nhân và Tâm Linh

Nguyên lý này cũng áp dụng cho chính đời sống nội tâm của một Cơ Đốc nhân. Gia-cơ cảnh báo về tình trạng một tấm lòng bị chia đôi: **“Hỡi kẻ hai lòng, hãy làm sạch lòng đi!”** (Gia-cơ 4:8). Từ “hai lòng” trong tiếng Hy Lạp là **“δίψυχος (dipsychos)**, có nghĩa là “hai linh hồn”. Một người vừa muốn theo Chúa, vừa muốn theo thế gian; vừa tin cậy Chúa, vừa tin cậy xác thịt, thì giống như một ngôi nhà bị chia rẽ nội bộ. Chúa Giê-xu phán: **“Chẳng ai được làm tôi hai chủ… Các ngươi không có thể làm tôi Đức Chúa Trời lại làm tôi Ma-môn nữa”** (Ma-thi-ơ 6:24). Sự không trung tín, phân tâm này khiến đời sống thuộc linh trở nên bất ổn, dễ vấp ngã và không thể **“đứng vững”** trong ngày thử thách (Ê-phê-sô 6:13).

III. Nguyên Nhân Dẫn Đến Sự Chia Rẽ và Giải Pháp Theo Kinh Thánh

Để xây dựng sự hiệp một, chúng ta cần nhận diện những thủ phạm phá hoại:

  • Tính Xác Thịt và Lòng Tự Tôn: Tranh cãi ai là lớn hơn, muốn được tôn trọng (Lu-ca 22:24).
  • Lời Nói Độc Ác và Phỉ Báng: Như lưỡi là “một thế giới của sự gian ác” (Gia-cơ 3:6).
  • Sự Không Tha Thứ và Oán Giận: Làm cho kẻ thù thuộc linh có chỗ đứng (Ê-phê-sô 4:26-27).
  • Giáo Lý Sai Lầm và Sự Bội Đạo: Những giáo sư giả gây chia rẽ (Rô-ma 16:17-18).

Giải pháp của Đức Chúa Trời cho sự chia rẽ luôn bắt đầu từ Thập Tự Giá. Sự hiệp một của chúng ta không dựa trên sở thích cá nhân, mà dựa trên **“một Thân Thể, một Thánh Linh… một Chúa, một đức tin, một phép báp-têm”** (Ê-phê-sô 4:4-5). Chính sự chết của Chúa Giê-xu đã phá đổ bức tường ngăn cách (Ê-phê-sô 2:14). Vì vậy, để chống lại sự chia rẽ, chúng ta phải:

  1. Sống Khiêm Nhường và Phục Vụ: **“Hãy khiêm nhường, mềm mại, nhịn nhục, lấy lòng thương yêu mà chìu nhau”** (Ê-phê-sô 4:2). Từ Hy Lạp cho “khiêm nhường” là **“ταπεινοφροσύνη” (tapeinophrosynē)**, chỉ sự đánh giá đúng về bản thân trước mặt Chúa.
  2. Nhanh Chóng Tha Thứ và Hòa Giải: Như Chúa đã tha thứ cho chúng ta (Cô-lô-se 3:13).
  3. Tập Trung vào Chúa Cứu Thế và Sứ Mệnh Chung: Giữ cho mắt thuộc linh luôn hướng về Chúa Giê-xu, là Đầu của Hội Thánh (Hê-bơ-rơ 12:2). Khi mọi người cùng hướng về Ngài, họ sẽ tự nhiên tiến lại gần nhau.
  4. Cầu Nguyện Cho Nhau: Lời cầu nguyện của Chúa Giê-xu trong Giăng 17 là lời cầu nguyện mẫu mực cho sự hiệp một. Chúng ta cần cầu nguyện không ngừng cho sự hiệp một trong gia đình và Hội Thánh.

IV. Áp Dụng Thực Tiễn Trong Đời Sống Hằng Ngày

Là Cơ Đốc nhân, chúng ta có thể thực hành nguyên lý “hiệp một để đứng vững” qua những bước cụ thể:

  • Trong Gia Đình: Thiết lập thời gian cầu nguyện và đọc Kinh Thánh chung. Tích cực lắng nghe, tìm kiếm sự hòa giải trước khi mặt trời lặn (Ê-phê-sô 4:26). Tránh những lời nói chua cay, mỉa mai, thay vào đó dùng lời lành để đáp lại (Ê-phê-sô 4:29).
  • Trong Hội Thánh Địa Phương: Tích cực tham gia vào đời sống chung, không đứng ngoài lề hay ngồi lê đôi mách. Hỗ trợ và tôn trọng những người lãnh đạo. Khi có bất đồng, tìm cách giải quyết trong tình yêu thương và theo trình tự Kinh Thánh (Ma-thi-ơ 18:15-17).
  • Trong Chức Vụ: Nhận biết và tôn trọng các ân tứ khác nhau trong thân thể. Hợp tác thay vì cạnh tranh, luôn quy mọi vinh hiển về cho Chúa.
  • Trong Đời Sống Cá Nhân: Thường xuyên xét lòng, ăn năn những thái độ “hai lòng”. Quyết định trung tín phục vụ một Chủ duy nhất là Đấng Christ.

Kết Luận

Lời phán **“Nhà nào chia rẽ nhau thì không thể đứng vững”** của Chúa Giê-xu không phải là một lời tiên tri về sự thất bại, mà là một lời mời gọi đầy ân điển để chúng ta xây dựng và bảo vệ sự hiệp một. Nó cho thấy ý muốn nguyên thủy của Đức Chúa Trời cho các mối quan hệ: từ gia đình đến Hội Thánh. Trong một thế giới đầy chia rẽ, xung đột và phân mảnh, Hội Thánh của Đấng Christ được kêu gọi trở thành một dấu chỉ sống động về sự hiệp một siêu nhiên – một hiệp một được mua bằng huyết Chúa, được duy trì bởi Thánh Linh, và được thể hiện qua tình yêu thương.

Nguyện mỗi chúng ta, là những viên đá sống trong ngôi nhà thuộc linh của Đức Chúa Trời (1 Phi-e-rơ 2:5), luôn gắn kết chặt chẽ với Đá Góc là Chúa Giê-xu, và qua đó gắn kết với nhau. Chỉ khi đó, chúng ta mới thực sự **“đứng vững”** trước mọi phong ba bão táp của cuộc đời và của thời đại, và trở nên chứng nhân quyền năng cho tình yêu cứu chuộc của Đức Chúa Trời.

**“Vậy, anh em chớ nên bỏ sự nhóm lại như mấy kẻ quen làm, nhưng phải khuyên bảo nhau, và hễ anh em thấy ngày ấy hầu gần chừng nào, thì càng phải làm như vậy chừng nấy.”** (Hê-bơ-rơ 10:25).

Quay Lại Bài Viết