Định Nghĩa Tà Giáo
Trong bối cảnh tôn giáo đa dạng và phức tạp ngày nay, thuật ngữ “tà giáo” thường được sử dụng, nhưng không phải ai cũng hiểu rõ ý nghĩa Kinh Thánh và hệ trọng đằng sau nó. Đối với Cơ Đốc nhân, việc phân biệt chân lý với sai lầm không chỉ là vấn đề thần học thuần túy, mà là vấn đề sống còn cho đức tin và sự cứu rỗi. Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu khảo sát định nghĩa tà giáo dưới ánh sáng của Kinh Thánh, phân tích các đặc điểm, hậu quả, và quan trọng nhất là cung cấp công cụ để tín hữu có thể “thử cho biết các thần” (1 Giăng 4:1) hầu vững vàng trong chân lý của Đấng Christ.
Để hiểu thấu đáo, chúng ta cần trở về với ngôn ngữ gốc của Tân Ước – tiếng Hy Lạp. Từ then chốt được dùng cho “tà giáo” là hairesis (αἵρεσις). Ban đầu, từ này mang nghĩa trung tính là “sự lựa chọn”, “phe phái” hoặc “giáo phái” (Công vụ 5:17, 15:5, 26:5). Tuy nhiên, trong bối cảnh giáo lý sai lạc chống lại lẽ thật tông truyền, nó mang ý nghĩa tiêu cực rõ rệt. Sứ đồ Phi-e-rơ cảnh báo về “tà giáo hủy diệt” (2 Phi-e-rơ 2:1 – “dị giáo”). Từ Hy Lạp ở đây chính là hairesis, chỉ về những giáo lý được “lựa chọn” hay “tự ý gây dựng” bởi con người, đi ngược lại với lẽ thật đã được mặc khải từ Đức Chúa Trời.
Một khái niệm song hành là “giáo lý sai lầm” hoặc “sự dỗ dành”. Tiếng Hy Lạp là planē (πλάνη) – có nghĩa là “sự lầm lạc”, “đi lạc đường”. Chúa Giê-xu cảnh báo: “Hãy giữ mình kẻo có kẻ dỗ dành (planē) các ngươi” (Ma-thi-ơ 24:4). Như vậy, cốt lõi của tà giáo là sự lạc dẫn, đưa người ta đi lệch khỏi chân lý trung tâm về Đấng Christ và Tin Lành cứu rỗi.
Kinh Thánh không chỉ đưa ra định nghĩa trừu tượng, mà còn mô tả rõ ràng các biểu hiện của tà giáo. Chúng ta có thể tổng hợp qua các đặc điểm sau:
1. Phủ Nhận Hoặc Hạ Thấp Thần Tính Và Chức Vụ Của Chúa Giê-xu Christ:
Đây là tiêu chuẩn then chốt. Sứ đồ Giăng viết: “Ai là kẻ nói dối? Há chẳng phải kẻ chối Đức Chúa Jêsus là Đấng Christ sao? Ấy đó là Kẻ địch lại Đấng Christ, tức là kẻ chối Đức Chúa Cha và Đức Chúa Con” (1 Giăng 2:22). Tà giáo có thể phủ nhận Ngài là Đức Chúa Trời nhập thể (Giăng 1:1, 14), phủ nhận sự chuộc tội đổ huyết duy nhất của Ngài trên thập tự giá, hoặc phủ nhận sự sống lại thân thể của Ngài. Mọi giáo lý làm lu mờ hoặc phủ nhận Đức Chúa Giê-xu Christ là “Con Đức Chúa Trời… đến trong xác thịt” (1 Giăng 4:2-3) đều mang dấu hiệu của tà giáo.
2. Thêm Hoặc Bớt Vào Sự Cứu Rỗi Bởi Ân Điển Qua Đức Tin:
Tin Lành thuần túy tuyên bố: “Ấy là nhờ ân điển, bởi đức tin, mà anh em được cứu… chẳng phải bởi việc làm đâu” (Ê-phê-sô 2:8-9). Tà giáo thường thêm vào các điều kiện như nghi lễ, luật lệ, việc lành, hoặc tri thức đặc biệt như những yếu tố cần thiết để được cứu. Nó biến ân điển nhưng không của Đức Chúa Trời thành một “giao ước có điều kiện” do con người đáp ứng. Sứ đồ Phao-lô nghiêm khắc với các giáo sư giả ở Ga-la-ti vì họ muốn thêm luật pháp Môi-se vào Tin Lành: “Nhưng nếu ai truyền cho anh em một Tin Lành nào khác với Tin Lành anh em đã nhận, thì người ấy đáng bị a-na-them!” (Ga-la-ti 1:9).
3. Dựa Trên Khải Thị Ngoài Kinh Thánh Hoặc Giải Kinh Sai Lệch:
Kinh Thánh là “Lời… có ích để dạy dỗ, bẻ trách, sửa trị, dạy người trong sự công bình” (2 Ti-mô-thê 3:16). Tà giáo thường đặt các sách vở, lời tiên tri mới, khải tượng cá nhân, hoặc truyền thống của loài người ngang hành hoặc cao hơn thẩm quyền của Kinh Thánh. Nó có thể sử dụng Kinh Thánh nhưng cắt xén, xuyên tạc ngữ cảnh để phục vụ cho giáo lý sai (2 Phi-e-rơ 3:16). Phao-lô cảnh báo Ti-mô-thê về những kẻ “xuyên tạc… lời chân thật” (2 Ti-mô-thê 2:15, 18).
4. Có Tinh Thần Chia Rẽ Và Tự Tôn:
Trong khi Chúa cầu nguyện cho sự hiệp một (Giăng 17:21), thì tà giáo thường tạo nên những nhóm nhỏ tách biệt, tự cho mình là độc quyền chân lý, khinh dễ các Cơ Đốc nhân khác. Sứ đồ Giu-đe mô tả họ là “kẻ hay gây nên phe đảng, thuộc về tánh xác thịt, không có Đức Thánh Linh” (Giu-đe 1:19).
5. Đời Sống Và Đạo Đức Của Người Dạy Sai Lệch:
Chúa Giê-xu dạy: “Các trái nho hái bởi gai, trái vả bởi chùm gai được sao?” (Ma-thi-ơ 7:16). Giáo lý chân chính sẽ sinh ra bông trái thuộc linh. Tà giáo thường gắn liền với những lãnh đạo có động cơ tham lam, tà dâm, kiêu ngạo, và tìm cách thỏa mãn dục vọng xác thịt. Phi-e-rơ nói rõ họ “vì lòng tham lam, sẽ theo cách mưu chước dùng lời giả dối trục lợi anh em” (2 Phi-e-rơ 2:3).
Kinh Thánh không xem nhẹ mối nguy hại của tà giáo. Hậu quả của nó là thảm khốc:
- Hủy Diệt Linh Hồn: Đó là “tà giáo hủy diệt” (2 Phi-e-rơ 2:1). Nó không chỉ dẫn đến sai lầm về nhận thức, mà còn dẫn người ta xa cách sự cứu rỗi thật, vào sự hư mất đời đời.
- Gây Nghi Ngờ Và Phá Vỡ Đức Tin: Nó “phá tan sự tin kính” (2 Ti-mô-thê 3:5), khiến lòng người tin Chúa trở nên bất an, nghi ngờ Lời Chúa.
- Gây Chia Rẽ Trong Hội Thánh: Nó gieo rắc sự bất hòa, tranh cãi, và làm suy yếu tình yêu thương và chứng nhân của Hội Thánh (Tít 3:10-11).
- Mang Sự Phán Xét Của Đức Chúa Trời: Kinh Thánh cảnh báo nghiêm khắc về sự phán xét dành cho những kẻ dạy dỗ sai lạc (Gia-cơ 3:1).
Vậy, Cơ Đốc nhân phải làm gì để không bị cuốn vào tà giáo và giữ vững đức tin?
1. Am Hiểu Kinh Thánh Cách Cá Nhân Và Hệ Thống:
Đây là vũ khí phòng thủ hữu hiệu nhất. “Hãy đem hết lòng tin cậy mà nhận lấy lời… là lời có thể cứu linh hồn của anh em” (Gia-cơ 1:21). Không chỉ đọc, nhưng phải nghiên cứu (2 Ti-mô-thê 2:15), học hỏi trong ngữ cảnh, và nhờ Đức Thánh Linh soi dẫn. Một Cơ Đốc nhân quen thuộc với toàn bộ Kinh Thánh sẽ khó bị lừa bởi một câu trích dẫn lạc lõng.
2. Kiểm Tra Mọi Giáo Lý Với Tiêu Chuẩn Chúa Giê-xu Christ:
Hãy luôn đặt câu hỏi: Giáo lý này có tôn cao Chúa Giê-xu Christ là Chúa và là Cứu Chúa duy nhất không? Nó có đặt thêm gánh nặng nào ngoài thập tự giá của Ngài không? Hãy theo mệnh lệnh: “Hỡi các con cái bé mọn, hãy giữ mình về hình tượng!” (1 Giăng 5:21).
3. Sống Gắn Bó Với Hội Thánh Địa Phương Lành Mạnh:
Đức tin Cơ Đốc không phải là cuộc hành trình đơn độc. Một Hội Thánh trung thành với Lời Chúa, có mục sư và trưởng lão dạy dỗ chân lý (Ê-phê-sô 4:11-14), là môi trường bảo vệ tuyệt vời. Tại đây, chúng ta được sửa dạy, khích lệ và sửa sai khi có những ý tưởng lệch lạc.
4. Cầu Nguyện Và Nương Dựa Vào Sự Dẫn Dắt Của Đức Thánh Linh:
Chúa Giê-xu hứa rằng Đức Thánh Linh, là “Thần lẽ thật”, sẽ dẫn chúng ta vào mọi lẽ thật (Giăng 16:13). Thông qua sự cầu nguyện và vâng theo sự cáo trách của Ngài, chúng ta có được sự khôn ngoan thuộc linh để phân biệt.
5. Có Thái Độ Đúng Đắn: Yêu Thương Nhưng Cương Quyết Với Lẽ Thật:
Đối với những người bị dẫn sai, chúng ta cần có lòng thương xót, nhẹ nhàng chỉ dẫn (Ga-la-ti 6:1). Nhưng đối với giáo lý sai lầm, chúng ta phải cương quyết chống cự, không nhân nhượng (Giu-đe 1:3). Cần tránh hai thái cực: thỏa hiệp mù quáng hoặc kết án thiếu yêu thương.
Tà giáo, xét theo Kinh Thánh, không đơn thuần là sự khác biệt quan điểm thần học nhỏ nhặt. Đó là một hệ thống giáo lý sai lầm, có hệ thống, phủ nhận hoặc bóp méo lẽ thật trung tâm về Chúa Giê-xu Christ và Tin Lành cứu rỗi, dẫn người ta đến chỗ hư mất. Là những người “được gọi… ra khỏi nơi tối tăm, đến nơi sáng láng lạ lùng của Ngài” (1 Phi-e-rơ 2:9), chúng ta có trách nhiệm trang bị cho mình bằng Lời Chúa, sống trong sự hiệp thông của Hội Thánh, và nương cậy Thánh Linh để đứng vững. Hãy ghi nhớ lời khuyên của sứ đồ Giăng: “Hỡi kẻ rất yêu dấu, chớ tin cậy mọi thần, nhưng hãy thử cho biết các thần có phải đến bởi Đức Chúa Trời chăng” (1 Giăng 4:1). Sự trung tín với chân lý là một trong những cách cao quý nhất để bày tỏ tình yêu và lòng trung thành của chúng ta với Chúa Cứu Thế Giê-xu.