Tôi Là Một Người Mặc Môn, Tại Sao Tôi Nên Quan Tâm Đến Vấn Đề Trở Thành Một Cơ Đốc Nhân?
Kính gửi bạn, là một người chân thành tìm kiếm chân lý và có một đời sống đức tin nghiêm túc. Chúng tôi trân trọng lòng nhiệt thành, tinh thần kỷ luật và giá trị gia đình mà bạn đang nỗ lực xây dựng. Bài viết này được soạn với tấm lòng yêu thương và kính trọng, mong muốn cùng bạn đối chiếu, suy ngẫm về nền tảng của đức tin dựa trên Lời Đức Chúa Trời được mặc khải trọn vẹn trong Kinh Thánh.
Điểm khởi đầu quan trọng nhất để chúng ta cùng xem xét là nhân vật trung tâm của đức tin. Đối với một Cơ đốc nhân theo lẽ thật của Kinh Thánh, **Chúa Giê-xu Christ là trọn vẹn, đầy đủ và là cuối cùng của sự mặc khải Đức Chúa Trời cho nhân loại.** Ngài không phải là một tiên tri trong một chuỗi các tiên tri, cũng không phải là một vị thần trong số nhiều vị thần có thể trở nên. Kinh Thánh tuyên bố:
“Ấy vậy, sau khi Đức Chúa Trời thuở xưa đã dùng các đấng tiên tri phán dạy tổ phụ chúng ta nhiều lần nhiều cách, rồi đến những ngày sau rốt nầy, Ngài phán dạy chúng ta bởi Con Ngài... Con là sự chói sáng của sự vinh hiển Đức Chúa Trời và hình bóng của bổn thể Ngài...” (Hê-bơ-rơ 1:1-3).
Danh xưng “Con Độc Sanh” trong tiếng Hy Lạp là μονογενὴς (monogenēs), mang nghĩa “duy nhất, một loại, độc nhất vô nhị”. Điều này khẳng định vị thế không thể so sánh và không thể lặp lại của Chúa Giê-xu. Sứ đồ Giăng viết: “Chẳng hề có ai thấy Đức Chúa Trời; chỉ Con một ở trong lòng Cha, là Đấng đã giải bày Cha cho chúng ta biết” (Giăng 1:18). Sự mặc khải về Đức Chúa Trời nơi Chúa Giê-xu là trọn vẹn và đầy đủ. Ngài phán: “Ta là đường đi, lẽ thật, và sự sống; chẳng bởi ta thì không ai được đến cùng Cha” (Giăng 14:6). Con Đường (ὁ ὁδός - hē hodos) ở đây có mạo từ xác định, chỉ về một con đường duy nhất, chứ không phải một trong nhiều con đường.
Một khác biệt nền tảng khác nằm ở sự hiểu biết về bản tính của Đức Chúa Trời. Giáo lý Mặc Môn dạy về một “chúa” có thân thể xác thịt và xương cốt, và rằng con người có tiềm năng trở thành các vị thần. Tuy nhiên, Kinh Thánh dạy rõ ràng về một Đức Chúa Trời có bản thể thuộc linh, duy nhất và vĩnh hằng.
Chúa Giê-xu phán: “Đức Chúa Trời là Thần, nên ai thờ lạy Ngài thì phải lấy tâm thần và lẽ thật mà thờ lạy” (Giăng 4:24). Từ “Thần” trong tiếng Hy Lạp là πνεῦμα (pneuma), chỉ về bản thể thuộc linh, không bị giới hạn bởi vật chất. Chính Chúa Giê-xu, sau khi phục sinh, đã xác nhận: “Hãy xem tay và chân ta: thật chính ta. Hãy rờ đến ta, và hãy xem; vì thần chẳng có thịt xương như các ngươi thấy ta có” (Lu-ca 24:39). Ngài có thân thể phục sinh vinh hiển, nhưng bản thể của Đức Chúa Trời Cha vẫn là Thần.
Kinh Thánh nhất quán tuyên bố về sự độc tôn của Đức Chúa Trời: “Trước mặt Ta, chẳng có Đức Chúa Trời nào hình thành nữa, và sau Ta cũng sẽ chẳng có... Các ngươi là kẻ làm chứng cho Ta, há chẳng phải là Đức Chúa Trời sao? Thật chẳng có các thần khác! Chẳng có hòn đá nào khác, ta chẳng biết đến!” (Ê-sai 43:10-12, bản dịch tham khảo). Ý niệm về nhiều vị thần là xa lạ với thông điệp của các tiên tri và các sứ đồ.
Đây có lẽ là chủ đề thiết yếu và mang tính giải phóng nhất. Nền thần học Mặc Môn nhấn mạnh vào sự vâng giữ các giáo lễ, luật lệ và sự trung thành để đạt được ân phúc và tiến hóa trong đời sau. Điều này tạo nên một gánh nặng không thể hoàn thành.
Trái lại, Phúc Âm của Chúa Giê-xu Christ là tin vui về **sự cứu rỗi bởi ân điển, nhờ đức tin.** Sứ đồ Phao-lô, một người từng cực kỳ nghiêm túc với luật pháp, đã tuyên bố:
“Vả, ấy là nhờ ân điển, bởi đức tin, mà anh em được cứu, điều đó không phải đến từ anh em, bèn là sự ban cho của Đức Chúa Trời. Đó không phải bởi việc làm đâu, hầu cho không ai khoe mình” (Ê-phê-sô 2:8-9).
Từ “ân điển” trong tiếng Hy Lạp là χάρις (charis), có nghĩa là “ơn, ân huệ mà người nhận không xứng đáng”. Sự cứu rỗi là món quà Chúa ban, không phải là tiền lương Ngài trả. Công việc của chúng ta, dù tốt đẹp đến đâu, không thể thêm gì vào sự cứu chuộc hoàn tất của Chúa Giê-xu trên thập tự giá. “Ngài đã cứu chúng ta... không cứ theo việc công bình chúng ta đã làm, nhưng cứ theo lòng thương xót Ngài” (Tít 3:5).
Thập tự giá là nơi Chúa Giê-xu, với tư cách là Con Độc Sanh của Đức Chúa Trời, gánh thay hình phạt tội lỗi cho toàn thể nhân loại. “Đấng chẳng hề biết tội lỗi, Đức Chúa Trời đã làm cho Ngài trở nên tội lỗi vì chúng ta, hầu cho chúng ta được trở nên sự công bình của Đức Chúa Trời trong Ngài” (2 Cô-rinh-tô 5:21). Sự đền tội này là hoàn toàn đủ, một lần đủ cả (ἐφάπαξ - ephapax), như sách Hê-bơ-rơ khẳng định (Hê-bơ-rơ 7:27; 9:12, 26).
Người Mặc Môn tin vào thẩm quyền bổ sung của Sách Mặc Môn, Giáo Lý và Giao Ước, và Ngọc Khuê. Tuy nhiên, lời chứng của Kinh Thánh về chính nó là rõ ràng: đây là Lời được Đức Chúa Trời hà hơi, đầy đủ và có thẩm quyền tối hậu cho đức tin và sự thực hành.
Sứ đồ Phao-lô viết: “Cả Kinh Thánh đều là bởi Đức Chúa Trời soi dẫn, có ích cho sự dạy dỗ, bẻ trách, sửa trị, dạy người trong sự công bình, hầu cho người thuộc về Đức Chúa Trời được trọn vẹn và sắm sẵn để làm mọi việc lành” (2 Ti-mô-thê 3:16-17). Từ “soi dẫn” là θεόπνευστος (theopneustos), nghĩa đen là “được Đức Chúa Trời hà hơi”. Kinh Thánh tuyên bố sự đầy đủ của nó để khiến người của Đức Chúa Trời “được trọn vẹn” (ἄρτιος - artios, có nghĩa là hoàn toàn đủ, được trang bị đầy đủ).
Cuối sách Khải Huyền, sách cuối cùng của Kinh Thánh, có một lời cảnh báo nghiêm trọng: “Tôi ngỏ cho kẻ nào nghe lời tiên tri trong sách nầy: Nếu ai thêm vào sách tiên tri nầy điều gì, thì Đức Chúa Trời sẽ thêm cho người ấy tai nạn đã ghi chép trong sách nầy. Và kẻ nào bớt điều gì trong những lời ở sách tiên tri nầy, thì Đức Chúa Trời sẽ cất lấy phần họ về cây sự sống và thành thánh, đã chép trong sách nầy” (Khải Huyền 22:18-19). Đây là sự đóng ấn cho toàn bộ mặc khải của Đức Chúa Trời.
Vậy, điều này có ý nghĩa gì cho cuộc sống hằng ngày của bạn? Trở thành một Cơ đốc nhân theo Kinh Thánh nghĩa là:
1. Được An Nghỉ trong Sự Đảm Bảo Cứu Rỗi: Bạn không còn phải sống trong sự nghi ngờ hay nỗ lực không ngừng để “đủ tốt”. Bạn có thể biết chắc mình được cứu, dựa trên công tác hoàn tất của Chúa Giê-xu. “Tôi viết điều đó cho các con, hầu cho các con biết mình có sự sống đời đời, là kẻ nào tin đến danh Con Đức Chúa Trời” (1 Giăng 5:13).
2. Có Một Mối Quan Hệ Con Thảo với Đức Chúa Trời là Cha: Bạn không đến với một vị thần xa cách, mà với một Người Cha yêu thương. “Nầy, sự yêu thương của Đức Chúa Trời đã bày tỏ ra trong chúng ta là thể nầy: Đức Chúa Trời đã sai Con một Ngài đến thế gian, đặng chúng ta nhờ Con được sống... Nếu chúng ta xưng tội mình, thì Ngài là thành tín công bình để tha tội cho chúng ta” (1 Giăng 4:9; 1:9).
3. Sống Bởi Đức Tin và Thờ Phượng trong Tâm Thần: Đời sống Cơ đốc nhân là đời sống được Thánh Linh (Πνεῦμα Ἅγιον - Pneuma Hagion) dẫn dắt và ban năng lực. Việc lành, sự thánh khiết là kết quả tự nhiên của một tấm lòng biết ơn và yêu mến Chúa, chứ không phải là điều kiện để được Ngài chấp nhận. “Vậy, nếu ai ở trong Đấng Christ, thì nấy là người dựng nên mới; những sự cũ đã qua đi, nầy mọi sự đều trở nên mới” (2 Cô-rinh-tô 5:17).
Thưa bạn, chúng tôi hiểu rằng việc xem xét lại những niềm tin nền tảng là một hành trình đòi hỏi sự can đảm và lòng khiêm nhường lớn. Nhưng chân lý của Phúc Âm mang đến một sự tự do vĩ đại: tự do khỏi gánh nặng tự cứu lấy mình, tự do để biết Đức Chúa Trời như Cha, và tự do để sống một đời sống có mục đích và bình an thật sự.
Lời mời gọi của Chúa Giê-xu vẫn còn nguyên vẹn và cá nhân dành cho bạn: “Hãy đến cùng ta, hỡi những kẻ mệt mỏi và gánh nặng, ta sẽ cho các ngươi được an nghỉ” (Ma-thi-ơ 11:28). Sự “an nghỉ” này (ἀναπαύω - anapauō) là sự nghỉ ngơi trọn vẹn cho tâm hồn.
Chúng tôi khích lệ bạn: Hãy lấy chính Kinh Thánh – bản văn gốc được công nhận từ lâu đời của Cơ đốc giáo – làm tiêu chuẩn tối cao. Hãy cầu nguyện với lòng chân thành và xin Đức Chúa Trời của lẽ thật dẫn dắt bạn. Hãy tìm hiểu về Chúa Giê-xu qua bốn sách Phúc Âm (Ma-thi-ơ, Mác, Lu-ca, Giăng). Hãy đặt niềm tin nơi Ngài, Con Độc Sanh của Đức Chúa Trời, Đấng đã chết thay cho bạn và sống lại. Sự cứu rỗi và mối liên hệ đời đời với Đức Chúa Trời là món quà nhưng không, sẵn dành cho bất cứ ai tin nhận.
“Vì tiền công của tội lỗi là sự chết; nhưng sự ban cho của Đức Chúa Trời là sự sống đời đời trong Đức Chúa Giê-xu Christ, Chúa chúng ta.” (Rô-ma 6:23).