Nhẫn Nhục Trong Kinh Thánh
Trong hành trình đức tin, có lẽ không đức tính nào được nhắc đến như một biểu hiện của sự trưởng thành thuộc linh và là bằng chứng của đời sống được Thánh Linh điều khiển nhiều bằng **nhẫn nhục**. Đây không chỉ là một đức tính tốt của con người, mà là một phẩm chất thuộc linh sâu sắc, bắt nguồn từ chính bản tính của Đức Chúa Trời và được bày tỏ trọn vẹn nơi Chúa Giê-xu Christ. Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu khám phá ý nghĩa Kinh Thánh của "nhẫn nhục", những gương mẫu nổi bật, nền tảng thần học, và ứng dụng thiết thực cho đời sống Cơ Đốc nhân ngày nay.
Để hiểu sâu sắc, chúng ta cần quay về nguyên ngữ. Trong Tân Ước tiếng Hy Lạp, từ chính được dịch là "nhẫn nhục" là **ὑπομονή (hypomonē)**. Từ này kết hợp giữa *hypó* (dưới) và *menō* (ở lại, tiếp tục). Vì vậy, *hypomonē* mang ý nghĩa mạnh mẽ của **"sự ở lại dưới một gánh nặng cách kiên trì"**, "sự bền đỗ", "sự chịu đựng lâu dài và tích cực". Nó không phải là thái độ thụ động cam chịu, mà là sự kiên trì chủ động, một lựa chọn đứng vững với lòng trông cậy trong hoàn cảnh khó khăn, thử thách.
Một từ liên quan là **μακροθυμία (makrothymia)**, thường được dịch là "nhịn nhục", "chịu đựng lâu". Từ này nhấn mạnh đến sự chậm nóng giận, khoan dung, nhân từ trước những khiêu khích hay lỗi lầm của người khác (Ga-la-ti 5:22, Ê-phê-sô 4:2).
Trong Cựu Ước tiếng Hê-bơ-rơ, khái niệm nhẫn nhục thường gắn liền với động từ **קָוָה (qāvāh)** - "trông đợi, hi vọng" (như trong Ê-sai 40:31) và **אָרַךְ (’ārakh)** - "dài, kéo dài", thường đi với **אַפַּיִם (’appayim)** - "cơn giận" để diễn tả "chậm nóng giận" (như trong Xuất Ê-díp-tô Ký 34:6).
Nền tảng vững chắc nhất cho đức tính nhẫn nhục của chúng ta là chính bản tính của Đức Chúa Trời. Kinh Thánh nhiều lần mô tả Ngài là Đấng đầy lòng nhịn nhục.
"Đức Giê-hô-va! Đức Giê-hô-va! là Đức Chúa Trời nhân từ, thương xót, **chậm nóng giận**, đầy dẫy ân huệ và thành thực" (Xuất Ê-díp-tô Ký 34:6).
Sự "chậm nóng giận" (אֶרֶךְ אַפַּיִם - ’erek ’appayim) của Đức Giê-hô-va không phải là sự thờ ơ hay yếu đuối, mà là sự kềm chế quyền năng của Ngài vì lòng thương xót, để ban cho con người cơ hội ăn năn. Sứ đồ Phi-e-rơ cũng nhấn mạnh điều này: "Chúa không chậm trễ về lời hứa của Ngài như mấy người kia tưởng đâu, nhưng Ngài lấy lòng nhịn nhục đối với anh em, không muốn cho một người nào chết mất, song muốn cho mọi người đều ăn năn" (II Phi-e-rơ 3:9). Sự nhịn nhục của Đức Chúa Trời là biểu hiện cụ thể của tình yêu thương và ân điển cứu chuộc của Ngài.
Chúa Giê-xu Christ là hiện thân trọn vẹn của sự nhẫn nhục thần thượng. Cuộc đời, chức vụ và đặc biệt là sự thương khó của Ngài là bài học vô giá.
1. **Nhẫn nhục trong chức vụ:** Ngài kiên nhẫn dạy dỗ các môn đồ cứng lòng tin (Mác 8:14-21), kiên nhẫn với đám đông (Ma-thi-ơ 14:14), và kiên nhẫn trước sự chống đối, chất vấn của các thầy thông giáo và người Pha-ri-si.
2. **Nhẫn nhục trong sự thương khó:** Đỉnh cao của sự nhẫn nhục được bày tỏ trong những giờ phút cuối cùng. Tiên tri Ê-sai đã báo trước về Đầy Tớ Chịu Khổ: "Người đã bị hiếp đáp, nhưng cam chịu, không hề mở miệng; như chiên con bị dắt đến hàng làm thịt, như chiên câm ở trước mặt kẻ hớt lông, Người chẳng từng mở miệng" (Ê-sai 53:7). Sự im lặng và cam chịu của Chúa Giê-xu trước mặt Phi-lát và Hê-rốt (Lu-ca 23:9), trước những lời nhục mạ, sỉ vả, và ngay cả khi bị đóng đinh, Ngài cầu nguyện: "Lạy Cha, xin tha cho họ, vì họ không biết mình làm điều gì" (Lu-ca 23:34), chính là sự nhẫn nhục vô song, xuất phát từ tình yêu thương vô hạn.
Sứ đồ Phi-e-rơ đã nhắc nhở các tín hữu chịu khổ bắt bớ: "Ấy đó là phần của anh em, vì Đấng Christ cũng đã chịu khổ cho anh em, để lại cho anh em một gương, hầu cho anh em noi dấu chân Ngài... Ngài bị rủa mà chẳng rủa lại, chịu nạn mà không hề ngăm dọa, nhưng cứ phó mình cho Đấng xử đoán công bình" (I Phi-e-rơ 2:21-23).
Các sứ đồ hiểu rằng nhẫn nhục là dấu hiệu thiết yếu của đời sống được Thánh Linh làm chủ và là bằng chứng của đức tin chân thật.
1. **Nhẫn nhục là trái của Thánh Linh:** Trong danh sách chín trái của Thánh Linh, "nhịn nhục" (makrothymia) và "nhẫn nhục" (hypomonē) đều xuất hiện, cho thấy đây là kết quả tất yếu khi một Cơ Đốc nhân bước đi trong Thánh Linh (Ga-la-ti 5:22). Nó không phải là nỗ lực của bản ngã, mà là sản phẩm của đời sống kết hiệp với Christ.
2. **Nhẫn nhục trong thử thách và hoạn nạn:** Sứ đồ Phao-lô viết: "Chúng ta cũng khoe mình trong hoạn nạn nữa, vì biết rằng hoạn nạn sinh ra **sự nhịn nhục**, sự nhịn nhục sinh ra **sự rèn tập**, sự rèn tập sinh ra **sự trông cậy**" (Rô-ma 5:3-4). Ở đây, chúng ta thấy một tiến trình thuộc linh: Thử thách (khi được đón nhận với đức tin) rèn giũa cho chúng ta khả năng chịu đựng kiên trì (hypomonē). Sự kiên trì này rèn luyện bản tính, và từ bản tính được rèn luyện, niềm hy vọng nơi Đức Chúa Trời được củng cố. Nhẫn nhục là cầu nối giữa thử thách và niềm hy vọng vững chắc.
3. **Nhẫn nhục để nhận lãnh lời hứa:** Tác giả Hê-bơ-rơ khuyên: "Vì anh em cần phải **nhịn nhục**, hầu cho sau khi đã làm theo ý muốn Đức Chúa Trời, thì được như lời đã hứa cho mình" (Hê-bơ-rơ 10:36). Đời sống đức tin là một cuộc chạy đường dài, đòi hỏi sự bền đỗ.
4. **Nhẫn nhục với người khác:** Đây là phương diện quan trọng trong mối quan hệ. "Hãy khiêm nhường đến điều, mềm mại đến điều, **nhịn nhục** đến điều, lấy lòng thương yêu mà chìu nhau" (Ê-phê-sô 4:2). Sự nhịn nhục (makrothymia) này là chất keo gắn kết Hội Thánh, giúp chúng ta chịu đựng những yếu đuối, sai sót của anh chị em mình trong tình yêu thương.
Nhẫn nhục không phải là lý thuyết xa vời, mà phải được thể hiện trong từng ngữ cảnh cụ thể của cuộc sống.
**1. Trong Gia Đình & Hôn Nhân:** Nhẫn nhục là nền tảng của tình yêu thương A-ga-pê. Tình yêu "nhịn nhục" và "nhẫn nhục" (I Cô-rinh-tô 13:4,7). Điều này thể hiện qua việc kiên nhẫn lắng nghe, kiên nhẫn trong giao tiếp, kiên nhẫn với những thói quen khác biệt của người phối ngẫu, và kiên nhẫn dạy dỗ, uốn nắn con cái trong Chúa (Ê-phê-sô 6:4).
**2. Trong Công Việc & Xã Hội:** Nhẫn nhục khi đối diện với áp lực deadline, với đồng nghiệp khó tính, với những bất công nho nhỏ. Điều này không có nghĩa là thụ động chấp nhận sai trái, nhưng là giữ tâm thái bình an, không phản ứng nóng nảy, và tìm kiếm giải pháp trong sự khôn ngoan từ Chúa (Gia-cơ 1:19-20).
**3. Trong Hội Thánh:** Nhẫn nhục với những anh chị em non trẻ trong đức tin, với những quan điểm khác biệt về những vấn đề không thuộc giáo lý căn bản, với quá trình tăng trưởng chậm chạp của bản thân và người khác. Hội Thánh là một thân thể gồm nhiều chi thể yếu đuối, cần sự bao dung và kiên nhẫn của nhau.
**4. Trong Sự Chịu Khổ Vì Danh Chúa:** Khi đối diện với sự chế giễu, hiểu lầm, hay thậm chí bắt bớ vì đức tin, lời Chúa dạy: "Hãy **nhịn nhục** cho đến kỳ Chúa đến" (Gia-cơ 5:7). Chúng ta có niềm hy vọng cánh chung: Chúa sẽ trở lại và Ngài sẽ xét đoán cách công bình. Sự nhịn nhục của chúng ta trong hiện tại có ý nghĩa vì nó được kết nối với sự trông cấy vinh hiển trong tương lai.
Con người tự nhiên thiếu kiên nhẫn. Sức mạnh cho sự nhẫn nhục thật đến từ:
- **Lời Chúa:** "Vả, mọi sự đã chép từ xưa đều để dạy dỗ chúng ta, hầu cho bởi sự **nhịn nhục** và sự yên ủi của Kinh Thánh mà chúng ta được sự trông cậy" (Rô-ma 15:4). Suy gẫm Lời Chúa củng cố đức tin và cho chúng ta sự bền đỗ.
- **Sự Cầu Nguyện:** Xin Chúa ban Thánh Linh để sinh ra trái nhịn nhục trong lòng chúng ta (Lu-ca 11:13). Cầu nguyện giúp chúng ta phó thác gánh nặng cho Ngài.
- **Cộng Đồng Đức Tin:** Sự nâng đỡ, khích lệ và gương mẫu của các anh chị em trưởng thành trong Hội Thánh giúp chúng ta kiên trì (Hê-bơ-rơ 10:24-25).
- **Niềm Hy Vọng Nơi Chúa:** Nhẫn nhục được nuôi dưỡng bởi sự chắc chắn rằng Chúa đang làm việc trong mọi sự, và lời hứa của Ngài là chắc chắn. Như người nông phu gieo giống và chờ đợi cơn mưa mùa thu và mùa xuân, chúng ta sống với tầm nhìn về mùa gặt (Gia-cơ 5:7-8).
Nhẫn nhục, theo nghĩa Kinh Thánh, là một đức tính năng động, đầy sức mạnh, bắt nguồn từ chính Đức Chúa Trời và được hoàn thành trong Chúa Giê-xu Christ. Nó không phải là sự cam chịu tiêu cực, mà là sự bền đỗ tích cực trong đức tin, tình yêu thương và niềm hy vọng. Nhẫn nhục là dấu ấn của sự trưởng thành thuộc linh, là trái của Thánh Linh, và là áo giáp thiết yếu cho Cơ Đốc nhân trong cuộc chiến thuộc linh và cuộc sống thường nhật. Ước mong mỗi chúng ta, khi đối diện với thử thách, với những người khó chịu, hay trong sự chờ đợi những lời hứa của Chúa, sẽ học theo gương của Chúa Cứu Thế Giê-xu, được quyền năng Thánh Linh nâng đỡ, để sống một đời sống đầy nhẫn nhục, hầu cho danh Ngài được vinh hiển và chúng ta được trở nên trọn vẹn, không thiếu điều gì (Gia-cơ 1:4).