Kinh Thánh Nói Gì Về Tội Ấu Dâm
Trong một thế giới nơi sự vô tội của trẻ thơ thường xuyên bị xâm phạm, Hội Thánh phải đứng vững trên nền tảng Lời Đức Chúa Trời để hiểu rõ, lên án và đối diện với tội lỗi ghê tởm này. Thuật ngữ "ấu dâm" (pedophilia) là một khái niệm tâm lý-xã hội hiện đại, mô tả sự hấp dẫn tình dục của người lớn đối với trẻ em. Kinh Thánh tuy không sử dụng từ này một cách cụ thể, nhưng lại đầy rẫy những nguyên tắc thần học, luật pháp và đạo đức rõ ràng, mạnh mẽ lên án mọi hình thức lạm dụng tình dục và bóc lột người yếu đuối, đặc biệt là trẻ em. Bài nghiên cứu này sẽ khảo sát Kinh Thánh cách toàn diện dưới ánh sáng của sự dạy dỗ về sự thánh khiết, phẩm giá con người và công lý của Đức Chúa Trời.
Để hiểu sự ghê tởm của tội ấu dâm, chúng ta phải bắt đầu từ Sáng Thế Ký. Con người được tạo dựng "theo hình ảnh Đức Chúa Trời" (Sáng Thế Ký 1:27). Điều này ban cho mỗi người, kể cả trẻ nhỏ, một phẩm giá thiêng liêng bất khả xâm phạm. Trẻ em không phải là tài sản hay đối tượng để thỏa mãn dục vọng, mà là những tạo vật mang hình ảnh Đức Chúa Trời, được Ngài yêu thương và tuyên bố là "rất tốt lành" (Sáng Thế Ký 1:31).
Chúa Giê-xu đã đặc biệt đề cao vị trí của trẻ nhỏ trong vương quốc Đức Chúa Trời. Trong Ma-thi-ơ 18:1-6, Ngài cảnh báo một cách nghiêm khắc: "Song kẻ nào làm cho một đứa nhỏ nầy đang tin ta sa vào tội lỗi, thì thà buộc cối đá lớn vào cổ nó mà quăng xuống biển còn hơn" (câu 6). Từ "làm cho... sa vào tội lỗi" trong nguyên ngữ Hy Lạp là "σκανδαλίζω" (skandalizō), có nghĩa là "đặt cái bẫy", "làm vấp ngã" hoặc "dụ dẫn vào tội lỗi". Hành vi ấu dâm chính là đặt một cái bẫy hủy diệt về thể xác, tâm lý và thuộc linh cho đứa trẻ. Lời cảnh báo của Chúa Giê-xu về hình phạt thảm khốc (buộc cối đá vào cổ mà quăng xuống biển) cho thấy sự nghiêm trọng tuyệt đối của tội lỗi này dưới góc nhìn thiên thượng. Tiếp theo, Ngài phán: "Hãy coi chừng, đừng khinh dể một đứa nào trong những đứa trẻ nầy; vì ta nói cùng các ngươi, các thiên sứ của chúng nó ở trên trời hằng thấy mặt Cha ta" (Ma-thi-ơ 18:10). Mỗi đứa trẻ đều được các thiên sứ đặc biệt chăm sóc và bảo vệ, và Đức Chúa Trời thấy rõ mọi hành vi phạm tội nghịch cùng chúng.
Luật pháp Môi-se được ban cho dân Y-sơ-ra-ên để thiết lập một xã hội thánh khiết. Trong đó, các điều răn liên quan đến tình dục và sự bảo vệ người dễ bị tổn thương rất rõ ràng và nghiêm minh.
Sách Lê-vi Ký chương 18 là bản liệt kê chi tiết các mối quan hệ tình dục bị cấm. Câu 6 khẳng định nguyên tắc nền tảng: "Chớ một người nào trong vòng các ngươi đến gần cùng người bà con họ hàng mình, đặng cấu hiệp; Ta là Đức Giê-hô-va." Từ "cấu hiệp" trong tiếng Hê-bơ-rơ là "גָּלָה עֶרְוָה" (galah ‘ervah), có nghĩa đen là "lột trần sự trần truồng" hay "bày tỏ chỗ kín đáo", chỉ về hành vi tình dục trái phép. Mặc dù không liệt kê cụ thể "trẻ em" như một nhóm tuổi riêng biệt, toàn bộ khung luật này được xây dựng trên sự đồng thuận, các mối quan hệ được phép và sự bảo vệ những người trong gia đình. Trẻ em, vì chưa đủ tuổi chín chắn để đồng thuận, tự động được bao hàm trong sự bảo vệ này.
Đặc biệt, Đức Chúa Trời nghiêm cấm việc dâng con cái cho thần Mo-lóc, một hành vi bao gồm cả việc thiêu con trẻ làm của lễ (Lê-vi Ký 18:21). Đây là đỉnh điểm của sự lạm dụng và hủy hoại trẻ em. Tiếng kêu của sự vô tội bị chà đạp vang lên trong Kinh Thánh, và Đức Chúa Trời là Đấng nghe thấy (xem Sáng Thế Ký 4:10).
Hình phạt cho các tội tình dục nghiêm trọng thường là tử hình (Lê-vi Ký 20). Trong Phục truyền Luật lệ Ký 22:25-27, luật pháp phân biệt rõ giữa tội hiếp dâm ở nơi thành thị và đồng vắng, cho thấy nguyên tắc về sự đồng thuận và khả năng kêu cứu. Một đứa trẻ không có khả năng "kêu cứu" hiệu quả, vì vậy chúng được luật pháp bảo vệ đặc biệt. Sự nghiêm khắc này phản ánh tính chất ghê tởm của tội lỗi xâm phạm thân thể và tâm hồn người khác, phá vỡ sự thánh khiết mà Đức Chúa Trời đòi hỏi.
Cựu Ước ghi lại những câu chuyện đau lòng minh họa cho sự suy đồi liên quan đến tình dục trẻ em và hậu quả tàn khốc của nó.
- Thành Sô-đôm (Sáng Thế Ký 19): Tội lỗi của dân thành Sô-đôm không chỉ là đồng tính luyến ái, mà là ý định "cưỡng hiếp" (câu 5) những vị khách (là thiên sứ) của Lót. Hành động đề nghị giao nộp hai con gái đồng trinh của mình cho đám đông (câu 8) của Lót, dù xuất phát từ tục lệ hiếu khách cực đoan, cũng cho thấy sự coi thường phẩm giá và sự an toàn tình dục của trẻ nữ. Cơn thịnh nộ của Đức Chúa Trời giáng xuống thành này là bài học đời đời về sự phán xét đối với tội lỗi tình dục bạo lực và vô đạo đức.
- Vua Đa-vít và Ta-ma (2 Sa-mu-ên 13): Đây là một trong những ví dụ rõ ràng và bi thảm nhất về tội loạn luân và hãm hiếp trong Kinh Thánh. Am-nôn, con trai Đa-vít, đã dùng mưu gian hãm hiếp em gái cùng cha khác mẹ là Ta-ma. Hành động này được mô tả là một tội ác ("חָטָא" - khata, phạm tội) và là điều "gớm ghiếc" (câu 12). Hậu quả là sự tan vỡ trong gia đình Đa-vít, sự giết chóc (Am-nôn bị Áp-sa-lôm giết) và nỗi đau khôn nguôi của Ta-ma. Câu chuyện này cho thấy tội lỗi tình dục không chỉ là hành vi cá nhân mà còn có sức tàn phá gia đình và xã hội khủng khiếp.
Các sách tiên tri như Ê-xê-chi-ên 16, Ô-sê đều dùng hình ảnh tội tà dâm và ngoại tình để mô tả sự bội đạo của Y-sơ-ra-ên, cho thấy Đức Chúa Trời xem sự trung tín trong giao ước và sự thuần khiết là cực kỳ quan trọng.
Tân Ước tiếp tục và đào sâu nguyên tắc thánh khiết, không chỉ ở hành vi bên ngoài mà còn ở tấm lòng bên trong.
Sứ đồ Phao-lô liệt kê những kẻ không thể hưởng nước Đức Chúa Trời, trong đó có "kẻ mắc tội gian dâm, kẻ thờ hình tượng, kẻ ngoại tình, kẻ làm giáng yếu ớt, kẻ đắm nam sắc" (1 Cô-rinh-tô 6:9-10). Từ Hy Lạp "ἀρσενοκοῖται" (arsenokoitai) trong câu 9, thường được dịch là "kẻ đắm nam sắc" hoặc "kẻ làm điều nghịch tự nhiên với nam", được nhiều nhà giải kinh cho rằng bao hàm mọi hình thức quan hệ tình dục trái tự nhiên và bóc lột, có thể bao gồm cả hành vi ấu dâm. Điều quan trọng là Phao-lô nói thêm: "Ấy là một phần trong đám anh em ngày trước như vậy; nhưng anh em đã được rửa sạch... nhân danh Đức Chúa Jêsus Christ... và nhân Thánh Linh của Đức Chúa Trời chúng ta" (câu 11). Ân điển cứu rỗi có quyền năng biến đổi cả những tội nhân tệ hại nhất.
Trong Ê-phê-sô 5:3-12, Phao-lô kêu gọi: "Phàm những sự gian dâm, hoặc sự ô uế, hoặc sự tham lam, cũng chớ nên nói đến giữa anh em... Vì anh em biết rõ rằng kẻ gian dâm, ô uế, tham lam... thì không được một phần trong nước Đức Chúa Jêsus Christ và Đức Chúa Trời." Ông gọi những việc đó là "công việc hư không của sự tối tăm" (câu 11). Hành vi ấu dâm chính là một trong những công việc tối tăm ghê tởm nhất.
Hơn nữa, Tân Ước nhấn mạnh đến trách nhiệm của cộng đồng tin lành. Trong Ga-la-ti 6:1-2, chúng ta được dạy phục hồi người sa ngã trong tinh thần mềm mại, nhưng điều này không loại trừ việc thực thi kỷ luật và công lý. Sứ đồ Phao-lô trong 1 Cô-rinh-tô 5:1-13 đã quở trách Hội Thánh vì dung túng tội loạn luân và ra lệnh phải "trừ bỏ kẻ gian ác khỏi anh em" (câu 13). Điều này ám chỉ rằng Hội Thánh phải là nơi thánh khiết, không bao che cho tội lỗi, đặc biệt là tội lỗi xâm hại người khác.
- Xây Dựng Văn Hóa Bảo Vệ Trong Hội Thánh và Gia Đình: Hội Thánh phải là nơi an toàn nhất cho trẻ em. Cần có chính sách rõ ràng về việc làm việc với trẻ em (nền tảng lý lịch, cửa kính, không bao giờ ở một mình với trẻ), đào tạo nhận thức cho các giáo viên Thiếu nhi và phụ huynh. Cha mẹ phải dạy con về ranh giới cơ thể, sự khác biệt giữa đụng chạm tốt và xấu, và luôn lắng nghe khi con nói.
- Lên Tiếng và Hành Động Công Lý: Nếu nghi ngờ hoặc biết về hành vi lạm dụng, người tin Chúa có trách nhiệm đạo đức và pháp lý phải báo cáo cho chính quyền (Rô-ma 13:1-5). Sự bao che, "giải quyết nội bộ" là phạm tội trước mặt Đức Chúa Trời và tiếp tay cho sự ác.
- Đối Với Người Có Khuynh Hướng: Người đang vật lộn với những ham muốn tình dục hướng về trẻ em cần tìm kiếm sự giúp đỡ chuyên nghiệp từ các nhà trị liệu Cơ Đốc ngay lập tức. Họ cần sự cầu nguyện, hỗ trợ và kỷ luật trong cộng đồng tin lành để sống đời thánh khiết. Sự tha thứ và biến đổi là có thật trong Chúa Giê-xu, nhưng điều đó không loại bỏ trách nhiệm cá nhân phải tìm kiếm sự giúp đỡ và tránh xa mọi cám dỗ (Ma-thi-ơ 5:29-30).
- Chữa Lành Cho Nạn Nhân: Hội Thánh phải là nơi của sự nhân từ và chữa lành. Nạn nhân của lạm dụng cần được lắng nghe, tin tưởng, và được hỗ trợ tư vấn tâm lý và thuộc linh chuyên nghiệp. Chúng ta cần chỉ cho họ thấy tình yêu vô điều kiện của Đấng Christ, Đấng cũng từng là người chịu đau khổ và bị xâm phạm.
- Cầu Nguyện và Tỉnh Thức: Chúng ta phải cầu nguyện cho sự bảo vệ của các thiên sứ trên con trẻ (Ma-thi-ơ 18:10), cầu nguyện cho sự công bình được thực thi, và cho sự chữa lành trên những tâm hồn tan vỡ. Đồng thời, phải tỉnh thức trước những mối nguy hiểm trong thế giới kỹ thuật số.
Kinh Thánh, từ Sáng Thế đến Khải Huyền, trình bày một Đức Chúa Trời thánh khiết, yêu thương trẻ nhỏ và ghê tởm mọi sự bóc lột, lạm dụng người yếu đuối. Tội ấu dâm là sự phản bội ghê gớm đối với phẩm giá con người được tạo dựng theo hình ảnh Đức Chúa Trời, là sự xúc phạm trực tiếp đến Đấng Christ (Ma-thi-ơ 25:40, "hễ các ngươi đã làm việc đó cho một người trong những người rất hèn mọn nầy của anh em ta, ấy là đã làm cho chính ta"), và là công việc của sự tối tăm. Hội Thánh của Chúa Giê-xu Christ phải đứng về phía công lý, sự thánh khiết và sự bảo vệ người vô tội. Chúng ta phải can đảm lên tiếng, hành động với sự khôn ngoan và yêu thương, đồng thời luôn rao giảng niềm hy vọng về sự cứu rỗi và biến đổi toàn diện qua huyết của Chiên Con cho mọi tội nhân – dù là kẻ phạm tội hay nạn nhân – hầu cho sự chữa lành và sự công bình có thể cùng tồn tại dưới thập tự giá của Chúa chúng ta.