Có điều như lẽ thật tuyệt đối / Lẽ thật phổ quát?

02 December, 2025
14 phút đọc
2,682 từ
Chia sẻ:

Lẽ Thật Tuyệt Đối và Lẽ Thật Phổ Quát

Trong một thế giới ngày càng đề cao “chân lý tương đối” và quan điểm cá nhân, một câu hỏi căn bản và cấp thiết được đặt ra cho mọi người, đặc biệt là Cơ Đốc nhân: Có tồn tại một Lẽ Thật tuyệt đối, phổ quát, áp dụng cho mọi người, mọi nơi và mọi thời đại không? Hay lẽ thật chỉ là một khái niệm linh hoạt, thay đổi theo văn hóa, trải nghiệm và niềm tin cá nhân? Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu vào Kinh Thánh để khẳng định và làm sáng tỏ sự tồn tại của Lẽ Thật tuyệt đối, được bày tỏ trọn vẹn nơi Đức Chúa Giê-xu Christ và Lời của Đức Chúa Trời.

I. Định Nghĩa Kinh Thánh về Lẽ Thật: Không Phải Một Ý Tưởng, Nhưng Là Một Ngôi Vị

Khi bàn về “lẽ thật,” thế giới thường nghĩ đến một tập hợp các sự kiện, lý thuyết, hay nguyên tắc đạo đức. Tuy nhiên, Kinh Thánh đưa chúng ta đến một định nghĩa làm đảo lộn mọi quan niệm thuần túy triết học: Lẽ Thật là một Ngôi Vị.

Trong cuộc đối thoại quan trọng với các môn đồ, Chúa Giê-xu tuyên bố: “Ta là đường đi, lẽ thật, và sự sống; chẳng bởi ta thì không ai được đến cùng Cha.” (Giăng 14:6). Câu nói này không chỉ là một ẩn dụ. Trong nguyên ngữ Hy Lạp, từ “lẽ thật” được dùng là “ἀλήθεια” (alētheia), hàm ý sự thật khách quan, sự thật được bày tỏ, sự chân thật đối lập với sự giả dối. Chúa Giê-xu không nói “Ta dạy lẽ thật” hay “Ta chỉ ra lẽ thật,” nhưng Ngài phán “Ta LÀ lẽ thật.” Bản chất của Ngài là hiện thân của mọi điều chân thật, công chính và đáng tin cậy của Đức Chúa Trời. Sứ đồ Giăng cũng xác nhận điều này: “Vì luật pháp đã ban cho bởi Môi-se; còn ân điển và lẽ thật bởi Đức Chúa Giê-xu Christ mà đến.” (Giăng 1:17).

Đặc tính của Lẽ Thật này là phổ quát và tuyệt đối. Nó phổ quát vì áp dụng cho mọi người (“chẳng bởi ta thì không ai được đến cùng Cha”). Nó tuyệt đối vì không thay đổi theo thời gian hay hoàn cảnh. Thánh Linh Đức Chúa Trời được gọi là “Thần lẽ thật” (Giăng 16:13), Đấng dẫn dắt con dân Chúa vào mọi lẽ thật, tức là giúp họ hiểu biết và kinh nghiệm chính Chúa Giê-xu sâu nhiệm hơn.

II. Sự Tương Phản Giữa Lẽ Thật Tuyệt Đối và Chủ Nghĩa Tương Đối

Xã hội hiện đại thường tuyên bố: “Không có lẽ thật tuyệt đối; điều đúng với bạn chưa chắc đã đúng với tôi.” Quan điểm này, gọi là chủ nghĩa tương đối luân lý, thực chất đã có từ thời Cựu Ước: “Ai nấy đều theo đường lối riêng mình.” (Ê-sai 53:6a). Kinh Thánh cảnh báo rõ ràng về tình trạng này: “Trong những ngày sau rốt, sẽ có những kẻ... lấp lỗ tai không nghe lẽ thật, mà xây hướng về chuyện huyễn.” (II Ti-mô-thê 4:3-4).

Cuộc đối thoại giữa Chúa Giê-xu và tổng đốc Phi-lát trong Giăng 18:37-38 là một minh họa kinh điển cho cuộc xung đột giữa Lẽ Thật tuyệt đối và sự hoài nghi tương đối:

“Phi-lát bèn nói với Ngài: Thế thì ngươi là vua? Đức Chúa Giê-xu đáp rằng: Thật như lời, ta là vua. Nầy, vì đó ta đã sanh, vì đó ta đã đến thế gian, để làm chứng cho lẽ thật. Hễ ai thuộc về lẽ thật thì nghe tiếng ta. Phi-lát hỏi Ngài: Lẽ thật là chi?”

Phi-lát đứng trước chính Lẽ Thật nhập thể, nhưng ông ta lại hỏi một câu hỏi mang tính triết lý trừu tượng: “Lẽ thật là chi?” (“τί ἐστιν ἀλήθεια;”). Thái độ này đại diện cho thế giới: hoài nghi, xem lẽ thật như một khái niệm mơ hồ để tranh luận, chứ không phải một thực tại để tin nhận và vâng phục. Trong khi Chúa Giê-xu tuyên bố Ngài đến để làm chứng cho lẽ thật, thì thế gian, đại diện là Phi-lát, từ chối lắng nghe và nhận biết.

III. Lời Đức Chúa Trời - Tiêu Chuẩn Khách Quan của Lẽ Thật Tuyệt Đối

Làm sao chúng ta, là con người hữu hạn, có thể nhận biết được Lẽ Thật tuyệt đối và phổ quát? Đức Chúa Trời không để chúng ta trong sự mơ hồ. Ngài đã bày tỏ Lẽ Thật của Ngài qua Lời được viết ra, tức là Kinh Thánh.

Chúa Giê-xu cầu nguyện với Đức Chúa Cha cho các môn đồ: “Xin lấy lẽ thật khiến họ nên thánh; lời Cha tức là lẽ thật.” (Giăng 17:17). Ở đây, Chúa Giê-xu đồng nhất “lời Cha” với “lẽ thật.” Kinh Thánh không chỉ chứa đựng lẽ thật; trong một ý nghĩa rất thực, nó lời lẽ thật từ Đức Chúa Trời. Thi Thiên 119:160 tuyên bố: “Sự tổng cộng của lời Chúa là chân thật [lẽ thật].” Từ “tổng cộng” trong tiếng Hê-bơ-rơ là “רֹאשׁ” (rosh), cũng có nghĩa là “đầu” hay “khởi nguyên.” Điều này cho thấy toàn bộ nền tảng, khởi đầu và bản chất của Lời Chúa là lẽ thật.

Vì vậy, Kinh Thánh trở thành tiêu chuẩn khách quan, bất biến để đo lường mọi tư tưởng, giáo lý và hành vi. Nó là “cây thước” tuyệt đối trong một thế giới đầy những thước đo tương đối. Sứ đồ Phao-lô khẳng định: “Cả Kinh Thánh đều là bởi Đức Chúa Trời soi dẫn, có ích cho sự dạy dỗ, bẻ trách, sửa trị, dạy người trong sự công bình.” (II Ti-mô-thê 3:16). Thẩm quyền của Kinh Thánh bắt nguồn từ chính Đấng là Lẽ Thật.

IV. Ứng Dụng Thực Tế: Sống Theo Lẽ Thật Tuyệt Đối Trong Một Thế Giới Tương Đối

Nhận thức về Lẽ Thật tuyệt đối không chỉ là vấn đề giáo lý, mà phải biến đổi đời sống hằng ngày của chúng ta. Dưới đây là một số ứng dụng thực tế:

1. Kiểm Tra Mọi Sự Dựa Trên Lời Chúa: Khi đối diện với bất kỳ lời dạy, triết lý, hay xu hướng xã hội nào, chúng ta phải đem so sánh với tiêu chuẩn Kinh Thánh. Công vụ 17:11 khen ngợi những người Bê-rê “sẵn lòng chịu lấy lời, ngày nào cũng tra xem Kinh Thánh, để xét lời giảng có thật chăng.” Thái độ “tra xem Kinh Thánh” là hành động thiết yếu để phân biệt lẽ thật với sai lầm.

2. Can Đảm Giữ Vững Chân Lý Trong Tình Yêu Thương: Tin vào lẽ thật tuyệt đối không có nghĩa là thô bạo hay kiêu ngạo. Ê-phê-sô 4:15 dạy chúng ta phải “lấy lòng yêu thương nói ra lẽ chân thật.” Chúng ta rao giảng và bảo vệ lẽ thật với thái độ khiêm nhường, nhân từ, nhưng không vì sợ mất lòng hay muốn “hòa hợp” mà làm loãng hoặc từ bỏ những chân lý cốt lõi của Phúc Âm.

3. Kinh Nghiệm Sự Tự Do của Lẽ Thật: Chúa Giê-xu hứa: “Các ngươi sẽ biết lẽ thật, và lẽ thật sẽ buông tha các ngươi.” (Giăng 8:32). Lẽ thật tuyệt đối của Đấng Christ không trói buộc, nhưng giải phóng chúng ta khỏi sự nô lệ của tội lỗi, sự lừa dối của Sa-tan, và sự trống rỗng của các triết lý nhân loại. Sống trong sự vâng phục Lời Chúa là đỉnh cao của tự do đích thực.

4. Xây Dựng Đời Sống và Hội Thánh Trên Nền Tảng Vững Chắc: Chúa Giê-xu kết thúc Bài Giảng Trên Núi bằng ẩn dụ về hai cái nền (Ma-thi-ơ 7:24-27). Người khôn ngoan xây nhà mình “trên vầng đá” – tức là nghe và làm theo Lời Chúa. Đó là nền tảng tuyệt đối duy nhất có thể đứng vững trước những cơn bão của cuộc đời. Hội Thánh cũng phải được xây dựng trên nền tảng các sứ đồ và tiên tri, mà “Đấng Christ Jesus là đá góc nhà.” (Ê-phê-sô 2:20).

Kết Luận: Đứng Vững Trong Lẽ Thật Đời Đời

Giữa một thế giới nói rằng “mọi thứ đều có thể,” “bạn có thể tự tạo lẽ thật cho riêng mình,” Lời Đức Chúa Trời vang lên như một hồi chuông tỉnh thức: Có một Lẽ Thật tuyệt đối, phổ quát và đời đời. Lẽ Thật ấy không phải là một hệ tư tưởng lạnh lùng, mà là một Ngôi Vị đầy yêu thương – Chúa Giê-xu Christ, Đấng đã chết và sống lại để đưa chúng ta trở lại cùng Đức Chúa Trời. Lẽ Thật ấy đã được ghi chép thành văn tự đáng tin cậy – Kinh Thánh, làm la bàn và lương thực cho linh hồn chúng ta.

Sứ đồ Giăng đã viết cho các tín hữu: “Ta đã viết cho các con vì các con trẻ, vì các con biết Đức Chúa Cha... Ta đã viết cho các con, vì các con, là người trưởng thành, biết Đấng có từ lúc ban đầu.” (I Giăng 2:13-14). Hiểu biết cá nhân và mối quan hệ với Đấng là Lẽ Thật chính là nền tảng của đức tin chúng ta. Ước mong mỗi chúng ta không chỉ tin vào Lẽ Thật, nhưng càng ngày càng được biến đổi để yêu mến Lẽ Thật, sống trong Lẽ Thật, và can đảm làm chứng cho Lẽ Thật trong mọi phạm vi của cuộc sống. “Hãy nắm giữ sự làm chứng của chúng ta chớ trối mất.” (Khải Huyền 3:11).

Quay Lại Bài Viết