Có phải Cơ Đốc nhân đã làm hỏng Kinh Thánh?
Một trong những cáo buộc nghiêm trọng nhất nhằm vào Hội Thánh qua các thế kỷ là cáo buộc rằng những người tin theo Chúa Giê-xu đã làm sai lệch, thay đổi, hoặc “làm hỏng” Kinh Thánh để phục vụ cho giáo lý của mình. Bài viết này sẽ đi vào nghiên cứu chuyên sâu vấn đề này dưới ánh sáng của chính Kinh Thánh, lịch sử truyền thừa văn bản, và đức tin của Cơ Đốc nhân vào sự soi dẫn và bảo tồn của Đức Chúa Trời.
Trước khi xem xét các bằng chứng lịch sử, chúng ta phải bắt đầu từ chính lời tuyên bố của Kinh Thánh về nguồn gốc và sự bảo tồn của nó. Kinh Thánh tuyên bố rõ ràng rằng Lời của Đức Chúa Trời là vĩnh cửu và không thể bị hủy hoại.
1. Lời Chúa Tồn Tại Đời Đời: Tiên tri Ê-sai viết: "Cỏ khô, hoa rụng; nhưng lời của Đức Chúa Trời chúng ta còn mãi đời đời" (Ê-sai 40:8). Chúa Giê-xu Christ xác nhận điều này: "Trời đất sẽ qua, nhưng lời ta nói chẳng bao giờ qua đi" (Ma-thi-ơ 24:35). Từ ngữ Hy Lạp được dùng cho "qua đi" là παρέρχομαι (parerchomai), có nghĩa là "đi ngang qua, biến mất, hoặc bị bãi bỏ." Lời tuyên bố này đến từ chính Đấng Christ, thể hiện thẩm quyền tối thượng.
2. Sự Soi Dẫn Và Bảo Tồn: Sứ đồ Phao-lô dạy rằng: "Cả Kinh Thánh đều là bởi Đức Chúa Trời soi dẫn" (2 Ti-mô-thê 3:16). Từ "soi dẫn" trong nguyên ngữ Hy Lạp là θεόπνευστος (theopneustos), nghĩa đen là "Đức Chúa Trời thở ra". Nếu Kinh Thánh đến từ hơi thở của Đức Chúa Trời, thì chính Ngài có trách nhiệm bảo tồn nó. Lời cầu nguyện của Chúa Giê-xu trong Giăng 17:17: "Xin lấy lẽ thật khiến họ nên thánh; lời tức là lẽ thật", cho thấy Lời Chúa là phương tiện chân lý tuyệt đối và Ngài sẽ giữ gìn nó cho mục đích đó.
Cáo buộc "Cơ Đốc nhân làm hỏng Kinh Thánh" thường bỏ qua một khối lượng đồ sộ các bằng chứng bản thảo (manuscript) lịch sử.
1. Sự Phong Phú Của Các Bản Thảo Tân Ước: Không có tác phẩm cổ đại nào có số lượng bản thảo sớm và nhiều như Tân Ước. Hiện có hơn 5,800 bản thảo Hy Lạp, hơn 10,000 bản Latinh, và hàng ngàn bản bằng các ngôn ngữ khác (Syria, Coptic, Armenian). Các bản thảo quan trọng như Codex Sinaiticus (thế kỷ IV) và Codex Vaticanus (thế kỷ IV) chứa gần như toàn bộ Tân Ước. Các mảnh giấy cói (papyri) như P52 (mảnh Giăng, khoảng năm 125-150 SCN) cho thấy Tân Ước đã được sao chép và lưu truyền rất sớm. Sự đồng nhất giữa hàng ngàn bản sao này là đáng kinh ngạc, với các khác biệt chủ yếu là lỗi chính tả nhỏ, không hề ảnh hưởng đến giáo lý căn bản.
2. Cựu Ước Và Sự Trung Thực Của Người Do Thái: Cựu Ước được giao phó cho dân Y-sơ-ra-ên (Rô-ma 3:2). Người Do Thái Masoretes (từ thế kỷ VI đến X) đã có một hệ thống sao chép Kinh Thánh cực kỳ tỉ mỉ và nghiêm ngặt để đảm bảo độ chính xác từng chữ, thậm chí đếm số chữ cái. Việc phát hiện các Cuộn Sách Biển Chết (Dead Sea Scrolls) vào năm 1947 là minh chứng hùng hồn. Các bản sách Ê-sai từ năm 100 TCN được tìm thấy gần như giống hệt bản Masoretic hơn 1,000 năm sau đó. Điều này chứng minh sự truyền thừa trung thực đáng kinh ngạc trong cả nghìn năm – và quá trình này xảy ra trước và độc lập với Hội Thánh Cơ Đốc ban đầu.
3. Các Trích Dẫn Của Các Giáo Phụ: Chỉ riêng việc tập hợp các trích dẫn Tân Ước từ các tác phẩm của các giáo phụ (như Ignatius, Polycarp, Justin Martyr, Irenaeus, v.v.) trong ba thế kỷ đầu đã có thể tái tạo gần như toàn bộ Tân Ước. Điều này nghĩa là ngay cả nếu tất cả bản thảo Kinh Thánh biến mất, chúng ta vẫn có thể khôi phục nội dung của nó từ các trích dẫn này. Các "Cơ Đốc nhân" đầu tiên này đã trung thành lưu truyền và trích dẫn Lời Chúa.
Một số cáo buộc nhắm vào các khác biệt giữa bản thảo hoặc giữa Cựu Ước và Tân Ước.
1. Sự Khác Biệt Giữa Các Bản Thảo: Như đã nói, đa số là lỗi sao chép ngẫu nhiên (omission, duplication, spelling). Ngành Phê Bình Văn Bản (Textual Criticism) khoa học và nghiêm túc đã so sánh tất cả các bản thảo để xác lập văn bản gốc với độ chính xác trên 99%. Không có giáo lý căn bản nào về sự cứu rỗi, thần tính của Christ, sự chết và sống lại của Ngài bị ảnh hưởng. Ví dụ, câu chuyện về người phụ nữ phạm tội ngoại tình (Giăng 7:53-8:11) có thể không có trong một số bản thảo rất sớm, nhưng nội dung của nó hoàn toàn phù hợp với lòng thương xót và sự dạy dỗ về sự tha thứ của Chúa Giê-xu.
2. Cựu Ước Được Trích Dẫn Trong Tân Ước: Có người cho rằng các sứ đồ đã "làm hỏng" hoặc trích dẫn sai Cựu Ước. Chúng ta phải hiểu ba cách trích dẫn phổ biến: (1) Trích theo Bản Bảy Mươi (Septuagint - bản dịch Hy Lạp của Cựu Ước, viết tắt LXX) mà nhiều độc giả thời Tân Ước hiểu; (2) Trích ý (tóm tắt); (3) Ứng nghiệm thể loại tiên tri. Ví dụ, Ma-thi-ơ 1:23 trích Ê-sai 7:14 về trinh nữ sinh con. Từ Hê-bơ-rơ "almah" (עַלְמָה) có nghĩa là "thiếu nữ trẻ trinh tiết", và bản LXX dịch là παρθένος (parthenos) - "trinh nữ". Đây là sự ứng nghiệm mầu nhiệm, không phải sự xuyên tạc.
3. Quy Điển (Canon) Có Phải Do Con Người Chọn Lọc? Hội Thánh không "tạo ra" quy điển; Hội Thánh nhận biết những sách nào có thẩm quyền từ Đức Chúa Trời dựa trên các tiêu chí như: tính tông đồ (có phải sứ đồ viết hoặc chứng thực?), sự phổ quát (có được Hội Thánh rộng rãi chấp nhận?), sự phù hợp giáo lý (có hòa hợp với sự dạy dỗ đã được nhận biết?), và sự soi dẫn. Quá trình này diễn ra dưới sự dẫn dắt của Đức Thánh Linh (Giăng 16:13).
Đây là điểm then chốt cho đức tin Cơ Đốc. Sự bảo tồn và thẩm quyền của Kinh Thánh không chỉ là vấn đề lịch sử, mà còn là công việc siêu nhiên của Đức Chúa Trời.
1. Đức Thánh Linh Là Đấng Dẫn Vào Mọi Lẽ Thật: Chúa Giê-xu hứa với các môn đồ: "Khi nào Thần lẽ thật sẽ đến, thì Ngài dẫn các ngươi vào mọi lẽ thật" (Giăng 16:13). Đức Thánh Linh, là Thần lẽ thật, đã soi dẫn các trước giả viết Kinh Thánh (2 Phi-e-rơ 1:21) và cũng là Đấng mở lòng trí cho tín đồ hiểu được Lời đó (1 Cô-rinh-tô 2:12-14). Ngài đảm bảo rằng dân sự của Ngài có thể nhận biết và tin cậy Lời của Ngài.
2. Lời Chúa Sống Và Lành Mạnh: Kinh Thánh không phải là văn bản chết. Nó có quyền năng biến đổi. "Vì lời của Đức Chúa Trời là lời sống và linh nghiệm, sắc hơn gươm hai lưỡi, thấu vào đến nỗi chia hồn, linh, cốt, tuỷ, xem xét tư tưởng và ý định trong lòng" (Hê-bơ-rơ 4:12). Qua muôn thế hệ, hàng tỷ người đã kinh nghiệm quyền năng biến đổi đời sống của cùng một Kinh Thánh ấy – đó là bằng chứng thực tế mạnh mẽ nhất chống lại cáo buộc nó đã bị "làm hỏng".
Niềm tin vào Kinh Thánh được bảo tồn và đáng tin cậy phải dẫn đến đời sống thực tiễn.
1. Tin Cậy Và Vâng Theo Lời Chúa Cách Tuyệt Đối: Vì chúng ta tin rằng Kinh Thánh ngày nay về cơ bản là Lời Chúa được truyền lại cách trung thực, chúng ta có thể và phải xây dựng đức tin và sự vâng phục trên mọi phần của nó. "Cả Kinh Thánh đều... có ích cho sự dạy dỗ, bẻ trách, sửa trị, dạy người trong sự công bình" (2 Ti-mô-thê 3:16).
2. Siêng Năng Nghiên Cứu Và Ghi Nhớ: Hãy đối đãi với Kinh Thánh như kho báu quý giá nhất, được gìn giữ qua nhiều thế hệ bằng giá máu của nhiều người tử đạo. Hãy "siêng năng" (2 Ti-mô-thê 2:15) nghiên cứu và "giấu lời Chúa trong lòng" (Thi Thiên 119:11).
3. Sử Dụng Kinh Thánh Để Bảo Vệ Chân Lý: Khi đối diện với các giáo lý sai lạc, chúng ta có thể dùng Kinh Thánh – được giải nghĩa cách chính trực – làm tiêu chuẩn tối hậu, như Chúa Giê-xu đã làm khi chống lại ma quỷ: "Có lời chép..." (Ma-thi-ơ 4:4, 7, 10).
4. Truyền Lại Một Di Sản Đức Tin Trung Thực: Trách nhiệm của chúng ta là truyền lại Lời Chúa nguyên vẹn cho thế hệ sau, qua việc dạy dỗ con cái (Phục truyền 6:7), môn đệ hóa, và ủng hộ công tác dịch thuật & phổ biến Kinh Thánh trung thực.
Cáo buộc "Cơ Đốc nhân đã làm hỏng Kinh Thánh" không đứng vững trước sự xem xét của chính Kinh Thánh, của lịch sử truyền thừa văn bản phong phú và chính xác đáng kinh ngạc, và của kinh nghiệm biến đổi qua muôn thế hệ. Đức Chúa Trời, Đấng đã linh cảm Lời của Ngài, cũng là Đấng toàn năng và trung tín trong việc bảo tồn nó cho dân sự Ngài qua mọi thời đại. Thay vì làm hỏng, Hội Thánh chân chính qua các thế kỷ đã là công cụ để sao chép, bảo vệ, truyền bá và tôn cao Kinh Thánh. Là những tín đồ ngày nay, chúng ta có thể hoàn toàn tin cậy vào Kinh Thánh trong tay mình, tiếp tục đọc, nghiên cứu, vâng theo và rao truyền nó như Lẽ Thật hằng sống và quyền năng từ Đức Chúa Trời, cho đến ngày Chúa chúng ta trở lại.
"Lời Chúa được chắc chắn cả thể. Chẳng một lời hứa nào của Ngài ra hư không. Vì hễ ai kính sợ Chúa, Ngài bảo vệ họ; Ai yêu mến danh Ngài, Ngài giải cứu họ." (Thi Thiên 145:13b, 20 - mượn ý từ các bản dịch hiện đại để làm rõ)