Đức Chúa Trời Vô Hạn: Khám Phá Bản Chất Vô Hạn, Tuyệt Đối Và Siêu Việt Của Đấng Tạo Hóa
Trong hành trình đức tin của Cơ Đốc nhân, một trong những chân lý nền tảng và kinh ngạc nhất chính là bản chất vô hạn của Đức Chúa Trời. Khái niệm này vượt xa sự hiểu biết thông thường của con người vốn bị giới hạn bởi thời gian, không gian và năng lực. Hiểu biết về Đức Chúa Trời vô hạn không chỉ là một bài tập thần học trí óc, mà là nền tảng cho sự thờ phượng, tin cậy và an nghỉ thuộc linh của chúng ta. Bài nghiên cứu chuyên sâu này sẽ khai phá ý nghĩa thần học Kinh Thánh về sự vô hạn của Đức Chúa Trời, khảo sát qua các phương diện thiết yếu, và đưa ra những áp dụng thiết thực cho đời sống đức tin hằng ngày.
Trong tiếng Hy Lạp, khái niệm về sự vô hạn thường được diễn đạt qua ý tưởng về sự vô cùng hay vô lượng. Tuy không có một từ riêng biệt, Kinh Thánh mô tả Đức Chúa Trời bằng những thuộc tính mà chỉ một Đấng vô hạn mới có thể sở hữu trọn vẹn. Sự vô hạn của Đức Chúa Trời có nghĩa Ngài không bị hạn chế, giới hạn, hoặc ràng buộc bởi bất cứ điều gì bên ngoài chính Ngài. Ngài là Đấng Tự Hữu Hằng Hữu (Xuất Ê-díp-tô Ký 3:14). Trong khi mọi thụ tạo đều có một điểm khởi đầu và tồn tại trong những ranh giới nhất định, Đấng Tạo Hóa tồn tại ngoài và trên mọi ranh giới ấy.
Tiên tri Ê-sai đã tuyên bố chân lý này một cách hùng hồn: “Ngươi há chẳng biết, há chẳng nghe rằng Đức Giê-hô-va là Đức Chúa Trời hằng sống đời đời, là Đấng đã dựng nên các đầu cùng đất? Ngài chẳng mỏi, chẳng mệt, sự khôn ngoan Ngài không thể dò xét được” (Ê-sai 40:28). Câu Kinh Thánh này phủ định trực tiếp mọi giới hạn: Ngài không bị giới hạn bởi sự sống (hằng sống đời đời), không bị giới hạn bởi quyền năng (dựng nên các đầu cùng đất), không bị giới hạn bởi năng lực (chẳng mỏi, chẳng mệt), và không bị giới hạn bởi trí tuệ (không thể dò xét). Đó là một bức tranh sống động về sự vô hạn toàn diện.
Sự vô hạn của Đức Chúa Trời không phải là một khái niệm trừu tượng, nhưng được biểu lộ cụ thể qua các thuộc tính của Ngài. Chúng ta có thể khảo sát qua bốn phương diện chính:
1. Sự Vô Hạn Về Thời Gian (Đời Đời - Eternity): Đức Chúa Trời tồn tại ngoài dòng thời gian tuyến tính mà chúng ta đang sống. Ngài không có khởi đầu cũng không có kết thúc. Thi Thiên 90:2 tuyên bố: “Trước khi chưa có núi non, Và đất và thế gian chưa được dựng nên, Từ trước vô cùng cho đến đời đời, Chúa là Đức Chúa Trời.” Từ Hê-bơ-rơ “olam” (עוֹלָם) ở đây mang ý nghĩa “thời đại vô tận” hoặc “đời đời”. Điều này có nghĩa Ngài thấy trọn quá khứ, hiện tại và tương lai trong một cái nhìn toàn diện. Đối với Ngài, “một ngày như ngàn năm, ngàn năm như một ngày” (II Phi-e-rơ 3:8).
2. Sự Vô Hạn Về Không Gian (Hiện Diện Khắp Nơi - Omnipresence): Đức Chúa Trời không bị giới hạn bởi bất kỳ không gian vật lý nào. Ngài hiện diện đầy dẫy khắp vũ trụ và vượt trên nó. Vua Sa-lô-môn đã kinh ngạc thốt lên khi đền thờ được cung hiến: “Nhưng quả thật, Đức Chúa Trời ngự trên đất này chăng? Kìa, trời, cho đến đỗi trời của trời, chẳng có thể chứa Ngài được thay, phương chi cái đền này tôi đã cất!” (I Các Vua 8:27). Thi Thiên 139:7-10 mô tả cách cá nhân hơn: “Tôi đi đâu xa Thần Chúa được? Tôi trốn đâu khỏi mặt Chúa?... Dầu tôi lấy cánh hừng đông, Bay qua ở tại cuối cùng biển, Tại đó tay Chúa cũng sẽ dẫn dắt tôi, Tay hữu Chúa sẽ nắm giữ tôi.” Sự hiện diện khắp nơi này không có nghĩa Ngài bị phân tán, nhưng là toàn vẹn Ngài hiện diện tại mọi điểm trong không gian.
3. Sự Vô Hạn Về Quyền Năng (Toàn Năng - Omnipotence): Đức Chúa Trời sở hữu mọi quyền năng. Không có gì là quá khó hay không thể đối với Ngài. Chính Đức Chúa Giê-xu đã phán: “Ở loài người điều đó không được, nhưng ở Đức Chúa Trời mọi sự đều được” (Ma-thi-ơ 19:26). Sứ đồ Giăng trong sự mặc khải đã nghe lời tuyên bố: “Chúa là Đức Chúa Trời, Đấng Hiện Có, Trước Đã Có, Và Hằng Sống, phán rằng: Ta là An-pha và Ô-mê-ga” (Khải Huyền 1:8). Từ Hy Lạp “pantokratōr” (παντοκράτωρ) được dùng ở đây và nhiều nơi khác trong sách Khải Huyền, có nghĩa là “Đấng cai quản tất cả” hoặc “Đấng Toàn Năng”. Quyền năng vô hạn của Ngài được thể hiện rõ nhất trong sự sáng tạo từ hư không (Sáng Thế Ký 1), các phép lạ, và đỉnh cao là sự phục sinh của Chúa Cứu Thế Giê-xu từ cõi chết.
4. Sự Vô Hạn Về Tri Thức (Biết Hết Mọi Sự - Omniscience): Sự hiểu biết của Đức Chúa Trời là hoàn toàn, trọn vẹn và tức thời. Ngài biết mọi sự trong quá khứ, hiện tại, tương lai, và biết cả những điều có thể xảy ra. Ngài biết rõ từng chi tiết nhỏ nhất về vũ trụ lẫn tấm lòng con người. Thi Thiên 147:5 chép: “Chúa chúng tôi thật lớn, có quyền năng cả thể; Sự khôn ngoan Ngài vô cùng!” Trong Tân Ước, sự hiểu biết của Đức Chúa Trời về con dân Ngài được mô tả thật thân mật: “Vì Đức Chúa Trời biết hết mọi sự” (I Giăng 3:20), và “Tóc trên đầu các ngươi cũng đã đếm hết rồi” (Ma-thi-ơ 10:30). Sự hiểu biết vô hạn này đi đôi với sự khôn ngoan vô hạn trong đường lối và mục đích của Ngài (Rô-ma 11:33-36).
Điều kinh ngạc và là trung tâm của đức tin Tin Lành là: Đức Chúa Trời vô hạn đã tự giới hạn chính mình trong thân vị của Chúa Giê-xu Christ để bày tỏ tình yêu cứu chuộc cho con người hữu hạn. Sứ đồ Giải mô tả mầu nhiệm này: “Ngôi Lời đã trở nên xác thịt, ở giữa chúng ta, đầy ơn và lẽ thật” (Giăng 1:14). Đấng Christ, là Đức Chúa Trời thật (theos - θεός, Giăng 1:1), đã tạm thời “bỏ” sự vinh hiển vô hạn của Ngài (Phi-líp 2:6-7) để bước vào không-thời-gian, chịu đựng những giới hạn của thân xác, đói khát, mệt mỏi, và cuối cùng là sự chết. Đây là sự “tự hạ” (kenōsis - κένωσις) vĩ đại nhất.
Tuy nhiên, ngay trong thân vị hữu hạn của Chúa Giê-xu, bản chất vô hạn của Ngài vẫn được bày tỏ: Quyền năng vô hạn qua các phép lạ (dẹp yên biển động, khiến người chết sống lại). Tri thức vô hạn qua sự biết trước tương lai và đọc được tư tưởng người khác. Sự hiện diện vô hạn qua lời hứa “Ta thường ở cùng các ngươi luôn” (Ma-thi-ơ 28:20). Và trên hết, tình yêu thương và ân điển của Ngài là vô hạn, đủ để gánh tội lỗi của cả nhân loại (Giăng 3:16; Ê-phê-sô 2:7). Sự phục sinh và thăng thiên của Ngài là sự tái khẳng định đầy vinh hiển về bản chất vô hạn vượt trên sự chết và không gian của Ngài.
Chân lý về Đức Chúa Trời vô hạn không chỉ để suy ngẫm, mà phải biến đổi cách chúng ta sống và tin cậy. Dưới đây là những áp dụng thiết thực:
1. Nền Tảng Cho Sự Thờ Phượng Chân Thật: Khi chúng ta thật sự hiểu Đức Chúa Trời của mình là vô hạn, sự thờ phượng sẽ trở nên kính sợ, kinh ngạc và thẳm sâu. Chúng ta không thờ phượng một "thần linh" bị giới hạn bởi nhu cầu hay khả năng của con người. Sự thờ phượng của chúng ta phải phản ánh lẽ thật về sự oai nghi, thánh khiết và cao cả vô hạn của Ngài. “Hãy tôn cao Giê-hô-va Đức Chúa Trời chúng tôi, Và thờ lạy trước bệ chân Ngài! Ngài là thánh!” (Thi Thiên 99:5).
2. Nguồn Cậy Trọn Vẹn Trong Mọi Hoàn Cảnh: Vì Ngài toàn năng và biết hết mọi sự, chúng ta có thể phó thác mọi lo lắng, nan đề và tương lai cho Ngài. Sự hữu hạn của chúng ta gặp gỡ sự vô hạn của Ngài trong sự cầu nguyện tin cậy. Lời Chúa phán với Phao-lô: “Ân điển ta đủ cho ngươi rồi, vì sức mạnh của ta nên trọn vẹn trong sự yếu đuối” (II Cô-rinh-tô 12:9). Sự yếu đuối hữu hạn của chúng ta trở thành khung cảnh để quyền năng vô hạn của Ngài được bày tỏ.
3. Sự An Nghỉ Trong Chủ Quyền Tuyệt Đối Của Ngài: Trong một thế giới hỗn loạn, bất an, chúng ta được mời gọi an nghỉ trong chủ quyền vô hạn của Đức Chúa Trời. Ngài đang cai trị, và không một sự kiện nào, dù nhỏ bé hay to lớn, vượt khỏi tầm kiểm soát và sự hiểu biết của Ngài. “Về phần Đức Chúa Trời, các đường lối Ngài là trọn vẹn” (Thi Thiên 18:30). Sự an nghỉ này giải phóng chúng ta khỏi gánh nặng phải tự mình kiểm soát mọi thứ.
4. Động Lực Cho Sự Khiêm Nhường Và Tận Hiến: Nhận biết sự vô hạn của Chúa và sự hữu hạn của bản thân sẽ đập tan mọi sự kiêu ngạo. Chúng ta chỉ là bụi đất, nhưng lại được Đấng vô hạn yêu thương và kêu gọi. Điều này không khiến chúng ta tự ti, nhưng dẫn đến sự tận hiến khiêm nhường: dâng đời sống hữu hạn của mình cho công việc vô hạn của Vua vô hạn. Như Phao-lô nói: “Tôi đã bị đóng đinh vào thập tự giá với Đấng Christ, mà tôi sống, không phải là tôi sống nữa, nhưng Đấng Christ sống trong tôi” (Ga-la-ti 2:20).
Sự vô hạn của Đức Chúa Trời là viên kim cương rực rỡ với nhiều mặt cắt: đời đời, hiện diện khắp nơi, toàn năng, biết hết mọi sự, và tràn đầy tình yêu thương vô điều kiện. Chân lý này mời gọi chúng ta, những tạo vật hữu hạn, bước vào mối quan hệ với Đấng Tạo Hóa. Chúng ta không thể dùng trí óc hữu hạn để hiểu trọn vẹn Ngài, nhưng chúng ta có thể biết Ngài qua sự mặc khải của Ngài trong Kinh Thánh và nhất là qua Chúa Cứu Thế Giê-xu.
Cuối cùng, sự vô hạn của Đức Chúa Trời không phải để khiến chúng ta xa cách Ngài, nhưng để cho chúng ta niềm tin chắc chắn rằng: Ngài đủ lớn để gánh vác mọi gánh nặng của chúng ta, đủ gần để nghe tiếng khóc thì thầm của chúng ta, và đủ quyền năng để hoàn thành mục đích tốt lành của Ngài trong đời sống chúng ta. Hãy sống mỗi ngày trong sự kinh ngạc, tin cậy và thờ phượng dành cho Đức Chúa Trời vô hạn – Đấng đã trở nên Cứu Chúa hữu hạn vì yêu thương chúng ta.