Ý Nghĩa Của Việc Đa-vít Nói 'Chúa Dọn Bàn Cho Con' (Thi Thiên 23:5)
Thi thiên 23 có lẽ là một trong những phân đoạn Kinh Thánh được yêu mến và trích dẫn nhiều nhất. Trong dòng chảy của bài thơ tôn vinh Chúa là Đấng Chăn Chiên Nhân Lành, câu 5 đột ngột chuyển đổi hình ảnh từ đồng cỏ xanh và dòng nước yên tĩnh sang một khung cảnh hoàn toàn khác: “Chúa dọn bàn cho tôi tại trước mặt kẻ thù nghịch tôi; Chúa xức dầu cho đầu tôi, chén tôi đầy tràn.” (Thi-thiên 23:5, Kinh Thánh Tin Lành Việt Ngữ 1925). Sự chuyển đổi này không phải là ngẫu nhiên hay rời rạc, mà là đỉnh cao của sự mặc khải về bản tính của Đức Chúa Trời trong cuộc đời người tin cậy. Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu khai phá ý nghĩa phong phú, nền tảng ngôn ngữ, bối cảnh lịch sử, và sự ứng dụng thuộc linh mạnh mẽ của hành động “dọn bàn” mà Vua Đa-vít đã kinh nghiệm.
Để thật sự hiểu câu 5, chúng ta phải đặt nó trong toàn bộ cấu trúc của Thi thiên 23. Ba câu đầu (1-3) mô tả Chúa trong vai trò Người Chăn Chiên (רֹעִי “Rō‘î”), Đấng dẫn dắt, nuôi dưỡng và phục hưng. Câu 4 giới thiệu một bối cảnh khó khăn: “trũng bóng chết”. Dù ở trong thung lũng tối tăm ấy, người viết vẫn an toàn vì có sự hiện diện và sự bảo vệ của Chúa (cây gậy và cây trượng).
Đến câu 5, có một sự chuyển đổi mạnh mẽ. Chủ thể không còn là con chiên nữa, mà là một vị khách danh dự. Hành động của Chúa không còn là “dẫn đi” hay “dọn đồng cỏ”, mà là “dọn bàn” (עָרַךְ “‘āraḵ”). Từ Hê-bơ-rơ này mang ý “sắp xếp, bày biện, chuẩn bị một cách trật tự”. Nó thường được dùng cho việc sắp xếp bánh trần thiết (Lê-vi Ký 24:6) hoặc chuẩn bị một bữa tiệc (Ê-xê-chi-ên 23:41). Sự chuyển đổi từ “chiên” sang “khách” cho thấy một sự thăng tiến trong mối quan hệ: từ sự phụ thuộc của loài vật lên sự thân mật, tôn trọng và giao ước giữa chủ và khách.
Cụm từ then chốt làm nên sự kịch tính và uy quyền của câu này là “tại trước mặt kẻ thù nghịch tôi”. Trong văn hóa phương Đông cổ đại, việc được mời dự tiệc là một đặc ân lớn, biểu thị sự bảo vệ và mối giao hảo của chủ nhà. Khi chủ nhà là CHÚA, Đấng Toàn Năng, thì hành động này còn mang ý nghĩa sâu xa hơn nữa.
1. Hành Động Tuyên Bố Chủ Quyền và Sự Bảo Vệ: Việc Chúa dọn bàn ngay trước mặt kẻ thù là một tuyên bố công khai rằng người được mời tiệc đang ở dưới sự bảo hộ đầy đủ và tuyệt đối của Ngài. Kẻ thù có thể nhìn thấy, nhưng không thể chạm đến. Họ chứng kiến sự chu cấp, sự vui mừng và phước hạnh mà Chúa ban cho con cái Ngài, nhưng hoàn toàn bất lực trong việc ngăn cản hay cướp đi. Điều này gợi nhớ lời Phao-lô trong Rô-ma 8:31: “Nếu Đức Chúa Trời vùa giúp chúng ta, thì còn ai nghịch với chúng ta?”.
2. Sự Nhục Mặt Của Kẻ Thù: Trong chiến tranh cổ đại, việc ăn uống thịnh soạn trước mặt kẻ thù bị vây hãm hoặc đang đói khát là một hình thức làm nhục. Hành động của Chúa ở đây cũng mang sắc thái tương tự – đó là sự bày tỏ chiến thắng của Ngài trên mọi thế lực thù nghịch. Kẻ thù (có thể là kẻ tấn công thể xác, áp lực tinh thần, tội lỗi, hay thậm chí là sự chết) buộc phải đứng đó và xem sự chu cấp đầy vinh hiển của Chúa.
Tiếp theo hành động dọn bàn là hai biểu tượng phước hạnh: xức dầu và chén đầy.
“Xức dầu” (דָּשַׁן “dāšan”) trong nguyên ngữ ở đây không phải là từ chuyên dùng cho nghi lễ xức dầu (מָשַׁח “māšaḥ”), mà mang sắc thái “làm cho béo, làm cho phì nhiêu, làm cho hớn hở”. Tuy nhiên, hình ảnh xức dầu lên đầu một vị khách trong bữa tiệc là một phong tục phổ biến ở vùng Cận Đông, thể hiện lòng hiếu khách cao nhất (Lu-ca 7:46). Dầu ô-liu thơm được xức lên đầu biểu thị:
- Sự vui mừng và lễ hội: (Thi-thiên 45:7; Truyền-đạo 9:8). Trong bối cảnh có kẻ thù, niềm vui này là một sự chiến thắng.
- Sự chữa lành và phục hồi: Dầu cũng có tác dụng chữa lành vết thương (Lu-ca 10:34).
- Sự xức chức và biệt riêng: Dầu dùng để xức cho các tiên tri, thầy tế lễ và vua. Hành động này của Chúa nhắc nhở chúng ta về địa vị làm con cái, là “dòng dõi được lựa chọn… chức tế lễ nhà vua” (I Phi-e-rơ 2:9) trong Đấng Christ, Đấng được xức dầu (מָשִׁיחַ “Māšîaḥ” – Đấng Mê-si).
“Chén” (כּוֹס “kôs”) là biểu tượng mạnh mẽ trong Kinh Thánh. Nó có thể tượng trưng cho số phận, sự phán xét (Thi-thiên 75:8; Giê-rê-mi 25:15), hoặc phước hạnh. Ở đây, chén là phước hạnh, và không chỉ đầy, mà là “đầy tràn” (רְוָיָה “r e ḇāyâ”), nghĩa là sự thỏa mãn, no nê, dư dật đến mức tràn ra ngoài.
Hình ảnh này cho thấy:
1. Sự Chu Cấp Toàn Diện: Chúa không cho vừa đủ, Ngài ban cho dư dật (Ê-phê-sô 3:20). Chén đầy tràn nhắc đến phước hạnh của giao ước mà Chúa lập với dân sự Ngài – một cuộc sống dư dật trong mọi phương diện thuộc linh và thậm chí vật chất theo ý muốn tốt lành của Ngài.
2. Sự Hiệp Thông Trong Bữa Tiệc: Trong bữa tiệc, chén thường được chia sẻ. Điều này gợi ý về sự hiệp thông mật thiết giữa Chúa và con cái Ngài. Nó cũng là hình bóng về “chén phước” trong lễ Tiệc Thánh mà chúng ta cùng chia sẻ (I Cô-rinh-tô 10:16), nói về sự hiệp một với Đấng Christ và với nhau.
Lẽ thật về “Chúa dọn bàn” không chỉ là một hình ảnh đẹp, mà là một thực tại thuộc linh mà mọi tín hữu có thể và phải kinh nghiệm mỗi ngày.
1. Sống Với Tâm Thế Của Một Vị Khách Được Bảo Vệ, Không Phải Một Nạn Nhân Bị Vây Hãm: Khi đối diện với nghịch cảnh (bệnh tật, khủng hoảng tài chính, xung đột, cám dỗ), thay vì tập trung vào “kẻ thù”, chúng ta được mời gọi nhìn thấy “bàn tiệc” mà Chúa đã dọn sẵn. Bàn tiệc ấy là Lời hứa của Ngài, là sự hiện diện của Ngài, là sự bình an siêu nhiên (Phi-líp 4:6-7), và là sự chu cấp đúng lúc của Ngài. Hãy “ngồi xuống” trong đức tin và nhận lấy.
2. Kinh Nghiệm Sự Xức Dầu Hằng Ngày Qua Thánh Linh: Chúng ta được xức bằng dầu của Đức Thánh Linh khi tin nhận Chúa (II Cô-rinh-tô 1:21-22). Trong những lúc mệt mỏi, thất vọng, hãy cầu xin Chúa “xức dầu” mới – sự đầy dẫy, sự vui mừng và năng lực chữa lành từ Ngài. Sự xức dầu này ban cho chúng ta sức mạnh để sống và phục vụ.
3. Uống Chén Đầy Tràn Của Phước Hạnh Trong Đấng Christ: Đời sống Cơ Đốc không phải là một cuộc sống thiếu thốn, khô khan. Chúng ta có thể uống cách thỏa thích từ nguồn phước hạnh vô tận trong Đấng Christ: sự tha thứ, ân điển, tình yêu, niềm hy vọng. Hãy dành thời gian mỗi ngày để “uống” từ Lời Chúa và trong sự cầu nguyện, để tâm linh được no đủ.
4. Trở Thành Phương Tiện Chúa Dọn Bàn Cho Người Khác: Khi chúng ta kinh nghiệm được sự chu cấp của Chúa, chúng ta được kêu gọi trở nên ống dẫn của phước hạnh ấy. Trong thế giới đầy “kẻ thù” (sự cô đơn, đói khát thuộc linh, bất an), chúng ta có thể, nhân danh Chúa, trở thành người “dọn bàn” – an ủi, chia sẻ, phục vụ, và mang sự hiện diện của Vua đến cho những người xung quanh (Ma-thi-ơ 25:35-40).
Cụm từ “Chúa dọn bàn cho con” của Đa-vít không phải là lời nói suông của một vị vua sống trong nhung lụa, mà là lời tuyên xưng đức tin sắt đá của một chiến binh từng trải qua vô vàn hiểm nguy, chạy trốn, và kẻ thù. Ông nhìn thấy điều mắt trần không thấy: giữa chiến trường của cuộc đời, Đức Chúa Trời của ông đang bày ra một bàn tiệc thịnh soạn của giao ước, của sự hiệp thông và chiến thắng.
Hình ảnh này được làm trọn vẹn nơi Chúa Giê-xu Christ, Đấng Mê-si. Chính Ngài là Đấng Chăn Chiên Nhân Lành (Giăng 10:11) dẫn dắt chúng ta. Và cũng chính Ngài là Chủ Tiệc, Đấng đã dọn sẵn một bàn tiệc Nước Thiên Đàng, mời gọi chúng ta đến dự trong sự hiện diện của kẻ thù lớn nhất là tội lỗi và sự chết – mà Ngài đã đánh bại trên thập tự giá. Ngài xức dầu cho chúng ta bằng Đức Thánh Linh và ban cho chúng ta chén giao ước mới bằng huyết Ngài (Lu-ca 22:20).
Vì vậy, hôm nay, dù bạn đang ở trong “trũng bóng chết” nào, hoặc đang bị bao vây bởi những kẻ thù nghịch nào, hãy nghe lời mời của Vua: Hãy đến. Bàn đã dọn sẵn. Hãy ngồi xuống. Hãy ăn. Hãy được xức dầu. Hãy uống chén đầy tràn. Và hãy nhìn xem, kẻ thù của ngươi chỉ có thể đứng nhìn, bởi vì ngươi đang ở trong nhà và dưới sự bảo vệ của Vua muôn vua.