Ý nghĩa của việc mặc lấy Đấng Christ trong Rô-ma 13:14 là gì?

02 December, 2025
13 phút đọc
2,558 từ
Chia sẻ:

Ý Nghĩa của Việc Mặc Lấy Đấng Christ trong Rô-ma 13:14

Trong hành trình đức tin, mỗi Cơ Đốc nhân đều được mời gọi sống một đời sống mới, một đời sống phản chiếu bản tính của Đấng mà mình tin theo. Một trong những hình ảnh sống động và đầy quyền năng nhất mà Sứ đồ Phao-lô sử dụng để mô tả sự biến đổi này được tìm thấy trong thư Rô-ma: “Hãy mặc lấy Đức Chúa Jêsus Christ” (Rô-ma 13:14). Cụm từ này không chỉ là một ẩn dụ đẹp đẽ mà còn là một mệnh lệnh thần học sâu sắc, bao hàm toàn bộ bản chất của sự cứu rỗi và đời sống thánh khiết. Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu khám phá ý nghĩa, bối cảnh, và ứng dụng thực tiễn của mệnh lệnh quan trọng này.

I. Bối Cảnh và Cấu Trúc của Rô-ma 13:8-14

Để hiểu trọn vẹn câu 14, chúng ta phải đặt nó trong dòng chảy của đoạn 13. Phao-lô đang bàn về đời sống đạo đức thực tiễn của tín hữu trong mối quan hệ với chính quyền (c.1-7) và với người lân cận (c.8-10). Ông nhấn mạnh rằng yêu thương là sự làm trọn luật pháp. Sau đó, ông chuyển sang chủ đề “sự thức canh thuộc linh” trong bối cảnh thời gian cứu rỗi đang tiến đến hồi kết.

“Hãy ăn ở cho ngay thẳng như giữa ban ngày. Chớ nộp mình vào sự quá độ và say sưa, buông tuồng và bậy bạ, rầy rà và ghen ghét; nhưng hãy mặc lấy Đức Chúa Jêsus Christ, và chớ tìm kiếm những sự thỏa mãn cho xác thịt.” (Rô-ma 13:13-14, Kinh Thánh Tin Lành Việt Ngữ 1925)

Phân đoạn này sử dụng hình ảnh tương phản mạnh mẽ giữa ban đêm (sự tối tăm, tội lỗi, thuộc về đời cũ) và ban ngày (sự sáng sủa, ngay thẳng, thuộc về sự cứu rỗi). Việc “mặc lấy Đấng Christ” là hành động quyết liệt để từ bỏ “công việc của tối tăm” và bước đi trong “áo giáp của sự sáng” (Rô-ma 13:12).

II. Giải Nghĩa “Mặc Lấy”: Nguyên Văn và Ý Nghĩa Thần Học

Động từ “mặc lấy” trong nguyên văn Hy Lạp là ἐνδύω (endyō). Từ này mang nhiều sắc thái ý nghĩa:

  • Nghĩa đen: Mặc quần áo, khoác lên mình một bộ đồ.
  • Nghĩa bóng/Thần học: Mang lấy một đặc tính, một bản chất, một nhân cách mới. Nó hàm ý một sự bao phủ toàn bộ và một sự đồng hóa từ bên trong.

Khái niệm này không xuất hiện lần đầu trong Rô-ma. Trong Cựu Ước, hình ảnh “mặc lấy” thường liên quan đến sự xấu hổ, sự công bình, hay sự cứu rỗi (ví dụ: Ê-sai 61:10). Trong Tân Ước, Phao-lô phát triển hình ảnh này một cách phong phú:

  • Mặc lấy người mới (Ê-phê-sô 4:24; Cô-lô-se 3:10): Là bản tính được tạo dựng theo hình ảnh Đức Chúa Trời trong sự công bình và thánh sạch.
  • Mặc lấy áo giáp của Đức Chúa Trời (Ê-phê-sô 6:11): Là trang bị toàn bộ các khí giới thuộc linh.
  • Mặc lấy lòng thương xót, nhơn từ... (Cô-lô-se 3:12): Là những phẩm chất cụ thể của đời sống mới.

Vậy, “mặc lấy Đức Chúa Jêsus Christ” là gì? Đây không phải là việc đóng vai hay giả vờ. Đó là sự đồng hóa toàn diện và có chủ đích với con người, bản tính, quyền năng và mục đích của Chúa Giê-xu Christ. Nó bao gồm:

1. Mặc Lấy Sự Công Bình của Ngài: Khi tin nhận Chúa, chúng ta được xưng công bình nhờ huyết Ngài (Rô-ma 3:22). Nhưng “mặc lấy” ở đây còn là sống ra sự công bình đó trong cách cư xử hằng ngày.

2. Mặc Lấy Tâm Tình của Ngài: Có cùng suy nghĩ, ý muốn, và thái độ khiêm nhường, vâng phục mà Đấng Christ đã có (Phi-líp 2:5).

3. Mặc Lấy Sự Sống của Ngài: “Tôi sống, nhưng không phải tôi sống nữa, mà là Đấng Christ sống trong tôi” (Ga-la-ti 2:20). Sự sống phục sinh của Ngài trở thành nguồn năng lực cho đời sống chúng ta.

III. Đối Lập với “Những Sự Thỏa Mãn Cho Xác Thịt”

Mệnh lệnh “mặc lấy” đi kèm với mệnh lệnh phủ định: “chớ tìm kiếm những sự thỏa mãn cho xác thịt.” “Xác thịt” (σάρξ - sarx) ở đây không chỉ chỉ thân thể vật lý, mà là toàn bộ bản chất con người tội lỗi, sa ngã, sống tách biệt khỏi Đức Chúa Trời và chỉ tìm kiếm sự thỏa mãn cho chính mình.

Phao-lô liệt kê những biểu hiện của “xác thịt” trong câu 13: quá độ, say sưa, buông tuồng, bậy bạ, rầy rà, ghen ghét. Đây là “bộ đồ cũ” của đời sống trước khi biết Chúa. Việc “mặc lấy Đấng Christ” đòi hỏi phải cởi bỏ bộ đồ cũ ấy (xem thêm Ê-phê-sô 4:22; Cô-lô-se 3:8-9). Hai hành động này song hành: không thể mặc đồ mới mà vẫn ôm giữ đồ cũ. Đây là một sự lựa chọn có ý thức và quyết liệt mỗi ngày.

IV. Ứng Dụng Thực Tiễn: Làm Thế Nào Để “Mặc Lấy Đấng Christ” Hằng Ngày?

Mệnh lệnh này không chỉ dành cho lúc mới tin Chúa, mà là một lối sống thường xuyên. Dưới đây là những bước ứng dụng cụ thể:

1. Bắt Đầu Ngày Mới với Sự Tự Nhủ Có Ý Thức:
Giống như việc chọn trang phục mỗi sáng, chúng ta cần có khoảnh khắc quyết định thuộc linh. Hãy cầu nguyện: “Lạy Chúa, hôm nay con chọn mặc lấy Ngài. Con muốn tâm trí, lời nói và hành động của con được Ngài chi phối.” Đây là sự đầu phục và mời Chúa ngự trị mỗi ngày.

2. Nuôi Dưỡng Bằng Lời Chúa và Sự Cầu Nguyện:
Chúng ta không thể mặc lấy một Đấng mà mình không biết. Việc học hỏi Kinh Thánh cho chúng ta thấy rõ Chúa Giê-xu là ai, Ngài nghĩ gì, và Ngài hành xử ra sao. Sự cầu nguyện là hơi thở của mối liên hệ đó, giúp chúng ta gắn kết và nhận lấy năng lực từ Ngài.

3. Tập Luyện Nhận Diện và Từ Chối “Xác Thịt”:
Khi sự giận dữ, tham lam, ganh ghét, hay dục vọng trỗi dậy (những “sự thỏa mãn xác thịt”), hãy nhận diện chúng ngay và chủ động từ chối. Hãy thay thế chúng bằng “trái của Thánh Linh” – chính là bản tính của Christ được bày tỏ trong chúng ta: “yêu thương, vui mừng, bình an, nhịn nhục, nhân từ, hiền lành, trung tín, mềm mại, tiết độ” (Ga-la-ti 5:22-23).

4. Sống Trong Cộng Đồng Hội Thánh:
“Mặc lấy Đấng Christ” không phải là cuộc chiến đơn độc. Hội Thánh là thân thể của Ngài (I Cô-rinh-tô 12:27). Qua sự khích lệ, gương mẫu, sự dạy dỗ và ngay cả sự sửa phạt yêu thương từ anh chị em trong Chúa, chúng ta được nhắc nhở và nâng đỡ để sống phù hợp với “bộ đồ mới” của mình.

5. Hành Động Trong Đức Tin, Ngay Cả Khi Không Cảm Xúc:
Đôi khi chúng ta không “cảm thấy” mình đang mặc lấy Chúa. Nhưng đức tin dẫn dắt hành động. Hãy chọn làm điều yêu thương, điều ngay thẳng, điều tha thứ – ngay cả khi điều ngược lại đến rất tự nhiên. Hành động đức tin đó chính là cách chúng ta “mặc lấy” Ngài trong thực tế.

V. Kết Luận: Áo Choàng Cứu Rỗi và Sự Biến Đổi Hằng Ngày

Mệnh lệnh “Hãy mặc lấy Đức Chúa Jêsus Christ” trong Rô-ma 13:14 tóm lược một cách tuyệt vời hành trình Cơ Đốc. Về phương diện cứu rỗi, đó là ân điển: chúng ta được khoác lên mình sự công bình của Christ một lần đủ cả bởi đức tin (như trong II Cô-rinh-tô 5:21). Về phương diện nên thánh, đó là trách nhiệm và đặc ân được biến đổi: chúng ta chủ động và liên tục hợp tác với Đức Thánh Linh để bản tính của Christ ngày càng được bày tỏ trọn vẹn hơn trong nếp nghĩ, lời nói và hành động của chúng ta.

Đây không phải là gánh nặng luật pháp, mà là lời mời gọi vào sự tự do đích thực – tự do khỏi ách nô lệ của tội lỗi và xác thịt để sống trong sự sung mãn của đời sống trong Ngài. Mỗi buổi sáng, khi đối diện với ngày mới, hãy nhớ rằng chúng ta có một sự lựa chọn thiêng liêng: mặc lấy sự cũ kỹ của con người tự nhiên, hay mặc lấy vinh quang và quyền năng của Đấng Christ. Hãy chọn mặc lấy Ngài, để qua chúng ta, thế gian có thể thấy được hình bóng của Đấng Cứu Thế Giê-xu.

Quay Lại Bài Viết