Tại sao ngọn lửa trên bàn thờ phải cháy liên tục (Lê-vi Ký 6:13)?

03 December, 2025
17 phút đọc
3,254 từ
Chia sẻ:

Tại Sao Ngọn Lửa Trên Bàn Thờ Phải Cháy Liên Tục (Lê-vi Ký 6:13)

Trong hệ thống tế lễ phức tạp của Cựu Ước, có những mệnh lệnh mang tính biểu tượng sâu sắc, vượt xa khỏi nghi thức thuần túy để chạm đến cốt lõi của mối tương giao giữa Đức Chúa Trời và con người. Một trong những mệnh lệnh đó được chép trong Lê-vi Ký 6:12-13 (Bản Truyền Thống 1925):

"Lửa trên bàn thờ phải cháy luôn luôn, không nên tắt. Mỗi buổi sáng, thầy tế lễ sẽ chụm thêm củi, xếp của lễ thiêu lên trên, và xông mỡ về các của lễ thù ân tại đó. Lửa phải cháy luôn luôn trên bàn thờ, không nên tắt."

Mệnh lệnh này không chỉ là một chỉ dẫn nghi lễ cho các thầy tế lễ; nó là một ẩn dụ đầy quyền năng, một nguyên tắc thuộc linh bất biến, và một lời tiên tri về công việc của Đấng Christ. Bài nghiên cứu chuyên sâu này sẽ khám phá ý nghĩa đa chiều của mệnh lệnh "giữ lửa liên tục", từ bối cảnh lịch sử - văn hóa, ngôn ngữ nguyên bản, đến sự ứng dụng trọn vẹn trong Chúa Giê-xu Christ và đời sống thuộc linh của Hội Thánh ngày nay.

I. Bối Cảnh và Vị Trí Của Mệnh Lệnh Trong Luật Pháp

Để hiểu trọn vẹn Lê-vi Ký 6:13, chúng ta phải đặt nó vào ngữ cảnh rộng hơn. Sách Lê-vi ký chủ yếu hướng dẫn các thầy tế lễ (con cháu A-rôn) về cách thực hiện chức vụ thánh. Chương 6 bắt đầu với các luật lệ về "của lễ thiêu" (olah, עֹלָה). Từ ngữ Hê-bơ-rơ "olah" có gốc từ động từ "alah" (עָלָה), nghĩa là "đi lên" hoặc "dâng lên". Điều này mô tả chính xác mục đích của của lễ thiêu: hoàn toàn bị thiêu đốt, biến thành khói "bốc lên" trước mặt Đức Giê-hô-va như "mùi thơm" (Lê-vi ký 1:9). Đây là của lễ toàn thiêu, biểu thị sự dâng hiến trọn vẹn và sự chuộc tội cho tội lỗi nói chung.

Lửa trên bàn thờ không phải do con người nhóm lên. Nguồn gốc thiêng liêng của nó được ghi lại trong Lê-vi Ký 9:24: "Lửa từ trước mặt Đức Giê-hô-va lòe ra thiêu hóa của lễ thiêu và mỡ trên bàn thờ; cả dân sự thấy đều cất tiếng reo mừng và sấp mặt xuống đất." Ngọn lửa thánh này là biểu hiện hữu hình của sự hiện diện, sự chấp nhận và quyền năng của chính Đức Chúa Trời. Việc giữ cho lửa cháy liên tục là trách nhiệm thiêng liêng của các thầy tế lễ, đảm bảo rằng phương tiện để Đức Chúa Trời tiếp nhận của lễ không bao giờ bị gián đoạn.

II. Giải Nghĩa Ngôn Ngữ Nguyên Bản

Phân tích từ ngữ Hê-bơ-rơ trong Lê-vi Ký 6:13 mang lại nhiều ánh sáng:

- "Lửa" ('esh, אֵשׁ): Biểu tượng mạnh mẽ trong Kinh Thánh cho sự hiện diện của Đức Chúa Trời (Xuất Ê-díp-tô Ký 3:2), sự thánh khiết thiêu đốt tội lỗi (Ê-sai 6:6-7), và sự phán xét (Hê-bơ-rơ 12:29).

- "Cháy luôn luôn" (tamid, תָּמִיד): Đây là từ then chốt. "Tamid" có nghĩa là "liên tục", "không ngừng", "luôn luôn", "mãi mãi". Nó xuất hiện trong các nghi thức trọng yếu khác như bánh trần thiết (Lu-ca 22:30) và lời cầu nguyện buổi tối và buổi sáng. Nó nhấn mạnh tính ổn định, sự bền bỉ và tính vĩnh cửu.

- "Không nên tắt" (lo' tikbeh, לֹא תִכְבֶּה): Đây là một mệnh lệnh phủ định mạnh mẽ. Động từ "kabah" (כָּבָה) nghĩa là dập tắt, làm tắt ngọn lửa. Mệnh lệnh này loại bỏ mọi sự chủ quan, lơ là.

Như vậy, mệnh lệnh có thể hiểu là: "Ngọn lửa thánh, biểu tượng cho sự hiện diện và chấp nhận của Ta, phải được duy trì trong trạng thái cháy sáng liên tục, không được phép để nó tắt lịm dưới bất kỳ hoàn cảnh nào." Điều này đòi hỏi sự cảnh giác và chăm sóc thường xuyên của các thầy tế lễ, mỗi buổi sáng phải "chụm thêm củi".

III. Ý Nghĩa Thần Học & Biểu Tượng

Việc giữ lửa liên tục mang nhiều tầng ý nghĩa thần học sâu sắc:

1. Sự Hiện Diện Liên Tục Của Đức Chúa Trời: Ngọn lửa là dấu chỉ Đức Giê-hô-va đang ngự tại nơi đó, Ngài sẵn sàng tiếp nhận sự ăn năn và của lễ của dân sự. Lửa tắt đồng nghĩa với việc đường thông công bị đứt đoạn. Nó nhắc nhở rằng Đức Chúa Trời không phải là Đấng lúc có lúc không, nhưng Ngài luôn hiện diện và trung tín.

2. Sự Chuộc Tội Không Ngừng Nghỉ: Tội lỗi của con người là liên tục (Rô-ma 3:23), do đó, nhu cầu về sự chuộc tội cũng phải liên tục. Bàn thờ với ngọn lửa luôn cháy bày tỏ rằng luôn có một phương cách sẵn có (theo luật pháp) để được tha thứ. Nó chỉ về sự cần thiết của một của lễ trọn vẹn hơn, một chức tế lễ thượng phẩm vĩnh cửu.

3. Sự Thánh Khiết và Sự Dâng Hiến Trọn Vẹn: Lửa thánh khiết biến mọi thứ thành tro bụi. Của lễ thiêu bị đốt cháy hoàn toàn biểu thị sự dâng hiến trọn vẹn của Chúa Giê-xu Christ và cũng là lời kêu gọi tín đồ dâng chính mình làm của lễ sống (Rô-ma 12:1). Sự dâng hiến này phải là "tamid" – liên tục, không ngừng.

4. Sự Phụng Sự Cảnh Giác Của Chức Tế Lễ: Các thầy tế lễ phải canh giữ, bổ sung củi và của lễ mỗi sáng. Điều này nói lên trách nhiệm của những người phụng sự Chúa trong việc duy trì sự thờ phượng, cầu nguyện và sự sống thuộc linh của cộng đồng. Câu chuyện bi thảm về hai con trai của thầy tế lễ Hê-li là Na-đáp và A-bi-hu, những người dâng "lửa lạ" trước mặt Đức Giê-hô-va (Lê-vi Ký 10:1-2), là một cảnh báo nghiêm khắc về việc xem thường sự thánh khiết của ngọn lửa thánh và sự vâng lời tuyệt đối.

IV. Sự Ứng Nghiệm Trong Chúa Giê-xu Christ

Cựu Ước là bóng hình, Tân Ước là thực tại (Cô-lô-se 2:17). Mệnh lệnh về ngọn lửa liên tục tìm thấy sự ứng nghiệm trọn vẹn và tuyệt vời trong Đức Chúa Giê-xu Christ:

- Chúa Giê-xu Là Của Lễ Thiêu Trọn Vẹn: Ngài đã dâng chính mình Ngài một lần đủ cả, làm của lễ chuộc tội hoàn hảo (Hê-bơ-rơ 9:26, 10:10). Sự hy sinh của Ngài là "mùi thơm" dâng lên Đức Chúa Trời (Ê-phê-sô 5:2).

- Chúa Giê-xu Là Ngọn Lửa Thánh: Sự thánh khiết, tình yêu và sự phán xét của Đức Chúa Trời được biểu lộ trọn vẹn nơi Ngài. Giăng Báp-tít làm chứng về Ngài: "Ngài sẽ làm phép báp-tem cho các ngươi bằng Đức Thánh Linh và bằng lửa" (Ma-thi-ơ 3:11).

- Chức Tế Lễ Vĩnh Cửu Của Đấng Christ: Sau khi phục sinh và thăng thiên, Chúa Giê-xu vào chính trong nơi thánh trên trời, "hằng sống để cầu thay" cho chúng ta (Hê-bơ-rơ 7:25). Sự cầu thay của Ngài là "tamid" – liên tục, không bao giờ dứt. Ngài là Thầy Tế Lễ Thượng Phẩm vĩnh viễn, đảm bảo rằng "ngọn lửa" của sự chuộc tội và ân điển không bao giờ tắt trước mặt Đức Chúa Trời.

- Lửa của Đức Thánh Linh: Trong Tân Ước, ngọn lửa biểu tượng cho Đức Thánh Linh (Công vụ 2:3). Mỗi tín đồ trở nên đền thờ của Đức Chúa Trời, và Đức Thánh Linh ngự trong lòng họ (I Cô-rinh-tô 3:16, 6:19). Lời kêu gọi "giữ lửa liên tục" giờ đây được áp dụng cho đời sống cá nhân trong Đức Thánh Linh.

V. Ứng Dụng Thực Tiễn Cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân

Làm thế nào để chúng ta, những thầy tế lễ nhà vua (I Phi-e-rơ 2:9), giữ cho "ngọn lửa trên bàn thờ" cá nhân và Hội Thánh luôn cháy sáng?

1. Duy Trì Đời Sống Cầu Nguyện Không Thôi (I Tê-sa-lô-ni-ca 5:17): Cầu nguyện là hơi thở thuộc linh, là củi được chất lên bàn thờ mỗi ngày. Sự cầu nguyện "tamid" không nhất thiết là lúc nào cũng quỳ gối, nhưng là một thái độ tâm linh luôn hướng về Chúa, thưa chuyện với Ngài trong mọi hoàn cảnh.

2. Sống Trong Lời Chúa Mỗi Ngày: Lời Chúa là ánh sáng (Thi thiên 119:105) và cũng như lửa thiêu đốt (Giê-rê-mi 23:29). Việc đọc, suy gẫm và vâng theo Lời Chúa mỗi ngày là cách chúng ta tiếp nhiên liệu cho ngọn lửa thuộc linh, giữ cho đức tin không nguội lạnh.

3. Thờ Phượng Và Hiệp Một Cách Trung Tín: Bàn thờ thuộc linh trong Hội Thánh được giữ nóng bởi sự thờ phượng chân thật và sự hiệp một của các thánh đồ. "Đừng bỏ sự nhóm lại như mấy kẻ quen làm, nhưng phải khuyên bảo nhau" (Hê-bơ-rơ 10:25). Sự thờ phượng cá nhân và tập thể là hành động "xếp của lễ" lên bàn thờ.

4. Dâng Đời Sống Làm Của Lễ Sống: "Vậy, hỡi anh em, hãy dâng thân thể mình làm của lễ sống và thánh, đẹp lòng Đức Chúa Trời, ấy là sự thờ phượng phải lẽ của anh em" (Rô-ma 12:1). Mỗi quyết định vâng lời, mỗi hành động yêu thương, mỗi sự chịu khó vì Danh Chúa là củi được đặt lên ngọn lửa dâng hiến.

5. Cảnh Giác Với "Lửa Lạ": Chúng ta phải cảnh giác với những thứ tìm cách thay thế ngọn lửa thánh thật – đó có thể là nhiệt tình theo xác thịt, sự giảng dạy sai lạc, sự thờ phượng hình thức, hoặc sự phục vụ vì danh vọng cá nhân. Mọi thứ phải được thử bằng Lời Chúa và dưới sự dẫn dắt của Đức Thánh Linh.

Kết Luận

Mệnh lệnh "Lửa trên bàn thờ phải cháy luôn luôn, không nên tắt" vang vọng xuyên suốt hai giao ước. Trong Cựu Ước, nó đảm bảo con đường tiếp cận Đức Chúa Trời luôn mở. Trong Tân Ước, nó tìm thấy sự ứng nghiệm tối thượng nơi Chúa Giê-xu Christ, Đấng là Của Lễ, là Thầy Tế Lễ, và là Ngọn Lửa Thánh vĩnh cửu. Đối với chúng ta ngày nay, nó là lời kêu gọi sống động để duy trì mối tương giao nóng cháy với Chúa, để đời sống chúng ta trở thành một bàn thờ nơi Đức Thánh Linh không ngừng hành động, và để sự thờ phượng, phục vụ và chứng nhân của chúng ta cứ tiếp diễn không dứt.

Hãy nhớ lời cảnh báo trong Khải Huyền 2:4-5 cho Hội Thánh Ê-phê-sô: "Nhưng điều ta trách ngươi, là ngươi đã bỏ lòng kính mến ban đầu. Vậy, hãy nhớ lại ngươi đã sa sút từ đâu, hãy ăn năn và làm lại những công việc ban đầu." Nguyện Chúa giúp chúng ta mỗi ngày lại chất thêm củi của đức tin, của sự vâng lời và tình yêu thương lên bàn thờ lòng mình, để ngọn lửa tình yêu và sự phục vụ Chúa cứ cháy mãi, tamid, cho đến ngày chúng ta gặp Ngài mặt đối mặt.

Quay Lại Bài Viết