Ý Nghĩa Việc Chúa Giê-su Được Một Người Phụ Nữ Xức Dầu Thơm Đắt Tiền
Sự kiện một người phụ nữ xức dầu thơm quý giá lên Chúa Giê-su được cả bốn sách Phúc Âm ghi lại (dù với một số chi tiết khác biệt), cho thấy đây là một khoảnh khắc then chốt, mang tính tiên tri và thần học sâu sắc ngay trước cuộc khổ nạn của Ngài. Hành động tưởng chừng đơn giản và bị phê phán ấy lại là một bài giảng không lời, một sự tuyên xưng đức tin, và một dấu chỉ hoàn hảo về mục đích chính yếu của chức vụ Chúa Giê-su trên đất. Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu vào bối cảnh, ý nghĩa thần học, và những áp dụng thực tiễn từ sự kiện đầy cảm động này.
Sự kiện này được chép trong ba phân đoạn song song: Ma-thi-ơ 26:6-13, Mác 14:3-9, và Giăng 12:1-8. Một sự kiện tương tự nhưng có lẽ xảy ra sớm hơn được chép trong Lu-ca 7:36-50. Đối tượng nghiên cứu chính của chúng ta là ba bản tường thuật đầu tiên, diễn ra tại Bê-tha-ni, trong nhà của Si-môn (người phong hủi), chỉ vài ngày trước Lễ Vượt Qua và sự chết của Chúa.
- Ma-thi-ơ & Mác: Một người phụ nữ (không nêu tên) với một cái bình bằng ngọc đựng dầu thơm cam tùng (Greek: μύρον, myron) rất đắt tiền. Bà đổ dầu lên đầu Chúa Giê-su.
- Giăng: Xác định người phụ nữ là Ma-ri, em gái của Ma-tha và La-xa-rơ. Bà dùng một cân dầu cam tùng thật (Greek: νάρδος πιστικής, nardos pistikēs) quý giá xức chân Chúa Giê-su và lấy tóc mình lau. "Pistikēs" có thể có nghĩa là "chân thật/nguyên chất" hoặc ám chỉ một loại nard được lưu giữ trong một cái bình/hộp.
Cả ba bản tường thuật đều nhấn mạnh đến sự phản đối dữ dội từ một số môn đồ (đặc biệt là Giu-đa Ích-ca-ri-ốt theo Giăng), cho rằng việc này là "phí phạm", và số tiền ấy nên được bán để phân phát cho người nghèo. Phản ứng của Chúa Giê-su là then chốt để hiểu ý nghĩa: "Hãy để mặc người đàn bà nầy; sao các ngươi làm khó cho người? Người đã làm một việc tốt cho ta... Người đổ dầu thơm nầy trên mình ta là để chuẩn bị chôn xác ta đó" (Mác 14:6-8).
Hành động của Ma-ri mang nhiều lớp ý nghĩa chồng chéo, mỗi lớp đều chỉ về Chúa Giê-su và công trình cứu chuộc của Ngài.
1. Sự Xức Dầu Cho Sự Chôn Cất – Sự Chuẩn Bị Tiên Tri:
Đây là điểm Chúa Giê-su trực tiếp tuyên bố: "Người đổ dầu thơm nầy trên mình ta là để chuẩn bị chôn xác ta đó" (Mác 14:8). Trong văn hóa Do Thái, xức dầu thơm cho người chết là một nghi thức quan trọng (xem Mác 16:1). Tuy nhiên, điều đáng chú ý là việc xức dầu này xảy ra khi Ngài còn sống. Điều này báo trước một thực tế bi thảm: sau khi Chúa chết, sẽ không có cơ hội để làm điều này một cách trọn vẹn (vì Ngài sẽ sống lại nhanh chóng). Hành động của Ma-ri, được Chúa Thánh Linh cảm động, đã nhận biết và công nhận con đường khổ nạn mà Thầy mình sắp bước vào. Bà xức dầu cho Vua không phải cho ngày đăng quang trần thế, mà cho ngày an táng của Ngài.
2. Sự Tuyên Xưng Đức Tin Vào Thân Vị Đấng Christ:
Từ "Christ" (Greek: Χριστός, Christos) có nghĩa là "Đấng được Xức Dầu", dịch từ chữ Māšîaḥ (Mê-si) trong tiếng Hê-bơ-rơ. Trong Cựu Ước, các chức vụ Vua, Thầy Tế Lễ, và Tiên Tri đều được xức dầu để nhậm chức (I Sa-mu-ên 10:1, Lê-vi Ký 8:12). Bằng việc xức dầu lên Chúa Giê-su, Ma-ri, dù có thể chưa hiểu hết, đang thực hiện một hành động mang tính biểu tượng sâu sắc: công nhận Ngài là Đấng Mê-si được xức dầu của Đức Chúa Trời. Việc xức dầu lên đầu (theo Ma-thi-ơ và Mác) đặc biệt gợi nhớ đến nghi thức xức dầu cho vua.
3. Sự Thờ Phượng và Tình Yêu Vô Điều Kiện:
Hành động của Ma-ri là đỉnh cao của sự thờ phượng cá nhân. Bà không làm điều này trước đám đông để được khen ngợi, mà trong một bữa ăn thân mật. Bà bày tỏ lòng biết ơn sâu xa (đặc biệt sau khi Chúa khiến La-xa-rơ sống lại – bối cảnh trong Giăng 11). Việc lau chân Chúa bằng tóc mình (Giăng 12:3) là một cử chỉ của sự khiêm nhường sâu sắc và tình yêu thương trọn vẹn. Trong văn hóa, mái tóc là vinh quang của người phụ nữ (I Cô-rinh-tô 11:15), việc dùng nó để lau chân thể hiện sự dâng hiến trọn vẹn vinh quang cá nhân lên Chúa.
4. Sự Phí Phạm Có Chủ Ý và Giá Trị Của Sự Hy Sinh:
Sự phản đối của các môn đồ dựa trên tính toán kinh tế hợp lý: "Dầu thơm nầy có thể bán được hơn ba trăm đơ-ni-ê mà bố thí cho kẻ nghèo" (Mác 14:5). Ba trăm đơ-ni-ê tương đương tiền công của một người lao động trong gần một năm. Tuy nhiên, Chúa Giê-su bảo vệ sự "phí phạm" này. Từ Hy Lạp được dùng cho "phí phạm" có thể mang nghĩa "tiêu hao, hủy hoại". Ma-ri đã đập vỡ cái bình (theo nghĩa bóng hoặc đen), không giữ lại chút nào cho bản thân. Đây là sự hy sinh toàn bộ, không tính toán. Nó tương phản hoàn toàn với sự tính toán gian xảo của Giu-đa, người quan tâm đến tiền hơn là Chúa (Giăng 12:6). Bài học ở đây: tình yêu dành cho Chúa Giê-su không nên và không thể bị giới hạn bởi những tính toán hợp lý về chi phí và lợi ích.
Câu chuyện này không chỉ là một sự kiện lịch sử, mà là một khuôn mẫu cho mối quan hệ và sự thờ phượng của chúng ta dành cho Chúa.
1. Thờ Phượng Bằng Của Tốt Nhất, Không Phải Của Dư Thừa:
Ma-ri đã dâng điều tốt nhất và đắt giá nhất bà có. Thờ phượng thật đòi hỏi sự hy sinh – thời gian, tài chính, tài năng, hay danh tiếng. Chúng ta có xu hướng dâng cho Chúa những gì dư thừa sau khi đã thỏa mãn các nhu cầu và mong muốn của bản thân. Câu chuyện thách thức chúng ta: điều gì là "bình dầu cam tùng" – quý giá nhất – trong đời sống chúng ta, và chúng ta có sẵn sàng "đập vỡ" nó để tôn vinh Chúa không?
2. Hiểu Biết và Ghi Nhớ Sự Chết của Chúa:
Chúa Giê-su phán: "Hễ nơi nào Tin Lành nầy được giảng ra khắp thế gian, thì việc người ấy làm cũng sẽ được nhắc lại để nhớ đến người" (Mác 14:9). Hành động của Ma-ri gắn liền với Tin Lành – tin mừng về sự chết và sống lại của Chúa. Mỗi lần chúng ta dự Tiệc Thánh, chúng ta "làm để nhớ đến" Ngài. Đời sống chúng ta có luôn phản ánh sự ghi nhớ và biết ơn về sự hy sinh tối thượng của Ngài không?
3. Bảo Vệ Tinh Thần Thờ Phượng, Tránh Sự Chỉ Trích Vô Cảm:
Chúng ta dễ rơi vào vai trò của những người chỉ trích, đánh giá cách người khác bày tỏ tình yêu với Chúa (quá nhiều cảm xúc, quá phung phí thời gian cho công việc nhà thờ, v.v.). Chúa Giê-su đã nghiêm khắc bảo vệ Ma-ri: "Hãy để mặc người đàn bà nầy". Chúng ta cần học để nhận biết và trân trọng những biểu hiện chân thành của tình yêu dành cho Chúa, dù nó có khác với cách của chúng ta.
4. Sự Vượt Trội của Mối Quan Hệ Cá Nhân Với Đấng Christ:
Ma-ri, người từng "ngồi dưới chân Chúa" để nghe Lời Ngài (Lu-ca 10:39), là người hiểu và hành động đúng thời điểm. Sự thân mật với Chúa qua Lời Ngài và sự cầu nguyện dẫn chúng ta đến những hành động của đức tin và tình yêu, ngay cả khi chúng trông có vẻ "không thực tế" trong mắt thế gian.
Sự kiện người phụ nữ xức dầu thơm đắt tiền lên Chúa Giê-su là một viên ngọc thần học trong các sách Phúc Âm. Nó là sự giao thoa của lời tiên tri, sự thờ phượng, hy sinh và mặc khải về thân vị Chúa Giê-su. Ma-ri đã thấy được điều mà các môn đồ khác chưa thấy: thập tự giá và sự chết đang đến gần. Bà đã dùng của cải vật chất quý giá nhất để tôn vinh một thực tại thuộc linh vĩ đại hơn: Đấng Christ, Đấng Mê-si được xức dầu, sắp dâng chính mình làm của lễ chuộc tội cho nhân loại.
Lời khen của Chúa Giê-su dành cho bà vang vọng qua các thời đại: "Người đã làm điều tốt có thể được" (Mác 14:6). Câu chuyện mời gọi mỗi chúng ta suy ngẫm: Chúng ta đang dành "của tốt nhất" của đời mình cho điều gì? Liệu chúng ta có đủ yêu mến Chúa Giê-su để có những hành động "phí phạm" vì Danh Ngài, hay chúng ta vẫn đang tính toán một cách hợp lý và an toàn? Ước mong hành động của Ma-ri thúc giục chúng ta đến với Chúa bằng một tình yêu nồng cháy, một sự thờ phượng không giữ lại, và một lòng biết ơn sâu xa vì huyết báu và thân thể Ngài đã vỡ ra vì chúng ta.