Tại sao Chúa Giê-su phải chịu nhiều đau khổ như vậy?

02 December, 2025
16 phút đọc
3,004 từ
Chia sẻ:

Tại Sao Chúa Giê-su Phải Chịu Nhiều Đau Khổ

Câu hỏi về sự đau khổ của Chúa Giê-su Christ không chỉ là một vấn đề thần học, mà còn chạm đến trái tim của mỗi Cơ Đốc nhân khi chiêm ngưỡng thập tự giá. Sự thương khó của Ngài, được mô tả chi tiết trong các sách Phúc Âm, thường khiến chúng ta băn khoăn: Nếu Ngài là Con Đức Chúa Trời toàn năng, tại sao Ngài phải trải qua một con đường đau đớn, nhục nhã và cô đơn đến vậy? Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu vào Kinh Thánh để khám phá những ý nghĩa thâm sâu đằng sau sự đau khổ của Đấng Christ, không chỉ như một sự kiện lịch sử, mà là kế hoạch cứu chuộc tối cần thiết và trọn vẹn của Đức Chúa Trời.

I. Bản Chất và Cường Độ của Sự Đau Khổ: Hơn Cả Thể Xác

Trước khi tìm hiểu *tại sao*, chúng ta cần hiểu *Chúa Giê-su đã chịu khổ những gì*. Sự đau khổ của Ngài là toàn diện:

  • Thể Xác: Sự tra tấn dã man từ việc đánh đòn bằng roi có móc (Giăng 19:1), mão gai (Ma-thi-ơ 27:29), và cuối cùng là sự đóng đinh – một trong những hình phạt tàn bạo nhất của Đế chế La Mã.
  • Tâm Lý & Cảm Xúc: Sự phản bội của Giu-đa (Lu-ca 22:47-48), sự chối bỏ của Phi-e-rơ (Lu-ca 22:54-62), sự bỏ rơi của các môn đồ (Mác 14:50), và sự nhục mạ, chế giễu từ cả giới lãnh đạo lẫn dân chúng.
  • Tâm Linh: Đây là chiều sâu khủng khiếp nhất. Sự cô đơn tuyệt đối khi Ngài kêu lên: “Ê-li, Ê-li, lam-ma-sa-bách-ta-ni?” nghĩa là: “Đức Chúa Trời tôi ơi, Đức Chúa Trời tôi ơi, sao Ngài lìa bỏ tôi?” (Ma-thi-ơ 27:46). Chữ “lìa bỏ” trong tiếng Hy Lạp (*egkataleipō*) mang nghĩa mạnh mẽ: từ bỏ hoàn toàn, bỏ rơi trong tuyệt vọng.

Sự đau khổ này không phải là một tai nạn hay sự thất bại, nhưng là sự ứng nghiệm chính xác của lời tiên tri, đặc biệt trong Thi Thiên 22 và Ê-sai 53, mô tả về một Đầy Tớ chịu khổ sẽ gánh lấy sự đau đớn và bệnh tật của nhân loại.

II. Lý Do Căn Bản: Để Ứng Nghiệm Sự Công Chính và Tình Yêu của Đức Chúa Trời

Sự chịu khổ của Chúa Giê-su là đáp án cho nan đề tội lỗi của con người. Kinh Thánh trình bày hai thuộc tính then chốt của Đức Chúa Trời dường như mâu thuẫn: **sự thánh khiết, công chính tuyệt đối** (phải trừng phạt tội lỗi) và **tình yêu thương vô bờ bến** (muốn tha thứ và phục hòa với con người). Thập tự giá là nơi hai thuộc tính này gặp gỡ một cách trọn vẹn.

1. Sự Chuộc Tội Thay Thế (Substitutionary Atonement): Đây là trọng tâm của Phúc Âm. Mọi người đều phạm tội (Rô-ma 3:23) và hình phạt cho tội lỗi là sự chết (Rô-ma 6:23). Sự công chính của Đức Chúa Trời đòi hỏi tội phải bị trả giá. Chúa Giê-su, Con độc sanh vô tội, đã tự nguyện trở thành **sinh tế thay thế**. Ngài chịu hình phạt mà chúng ta đáng lãnh.

“Chính Ngài đã vác tội lỗi chúng ta trong thân thể Ngài trên cây gỗ, hầu cho chúng ta là kẻ đã chết về tội lỗi, được sống cho sự công bình; lại nhân những lằn đòn của Ngài mà anh em đã được lành bệnh.” (I Phi-e-rơ 2:24)

Chữ “vác” (tiếng Hy Lạp: *anapherō*) có nghĩa là mang lên, đem đến nơi hiến tế. Còn “lằn đòn” (*mōlōps*) chỉ những vết sẹo, dấu vết của sự tra tấn. Sự đau khổ thể xác Ngài chịu trực tiếp liên quan đến sự chữa lành thuộc linh cho chúng ta.

2. Để Thỏa Mãn Sự Công Bình của Đức Chúa Trời (Propitiation): Trong I Giăng 4:10 chép: “Nầy, sự yêu thương ở tại đây: ấy chẳng phải chúng ta đã yêu Đức Chúa Trời, nhưng Ngài đã yêu chúng ta, và sai Con Ngài làm của lễ chuộc tội chúng ta.” Từ “của lễ chuộc tội” (*hilasmos*) mang ý nghĩa làm nguôi cơn thịnh nộ, thỏa mãn sự công chính. Sự đau khổ và cái chết của Chúa Giê-su là **của lễ hoàn hảo**, làm thỏa mãn hoàn toàn yêu cầu công bình của Đức Chúa Trời đối với tội lỗi, từ đó mở ra con đường tha thứ.

3. Để Chiến Thắng Sự Chết và Quyền Lực Satan: Sự đau khổ và cái chết của Chúa Giê-su không phải là chiến bại. Hê-bơ-rơ 2:14 giải thích: “Vì con cái đều chung phần huyết thịt, nên chính Đức Chúa Jêsus cũng đã mang lấy huyết thịt như vậy, hầu cho Ngài bởi sự chết mình mà phá diệt kẻ cầm quyền sự chết, là ma quỉ.” Ngài bước vào sự đau khổ và sự chết là để **phá hủy** (tiếng Hy Lạp: *katargeō* – làm mất hiệu lực, tiêu diệt) quyền lực của nó từ bên trong. Sự sống lại vinh hiển là bằng chứng cuối cùng cho chiến thắng này.

III. Ý Nghĩa Cá Nhân và Thuộc Linh: Sự Đồng Cảm và Nên Thánh

1. Chúa Giê-su, Thầy Tế Lễ Thượng Phẩm Thông Cảm: Sự chịu khổ cho phép Chúa Giê-su trở nên một Thầy Tế Lễ Thượng Phẩm hoàn toàn thông cảm với chúng ta. Hê-bơ-rơ 4:15 chép: “Vì chúng ta không có thầy tế lễ thượng phẩm chẳng có thể cảm thương sự yếu đuối chúng ta, bèn có một thầy tế lễ bị thử thách trong mọi việc cũng như chúng ta, song chẳng phạm tội.” Ngài không chỉ *biết về* đau khổ, Ngài đã *trải nghiệm* nó. Điều này đảm bảo chúng ta có thể đến gần Ngài trong sự yếu đuối với đầy đủ lòng tin cậy.

2. Làm Gương Mẫu Trong Sự Vâng Phục và Phó Thác: Trong vườn Ghết-sê-ma-nê, Chúa Giê-su đã cầu nguyện: “Cha ơi! nếu có thể được, xin cho chén nầy lìa khỏi Con! Song không theo ý muốn Con, mà theo ý muốn Cha.” (Ma-thi-ơ 26:39). Sự đau khổ ở đây là cuộc chiến giữa ý muốn tự nhiên (muốn tránh khỏi đau đớn) và ý muốn vâng lời trọn vẹn với Cha. Sự vâng phục của Ngài trong đau khổ là khuôn mẫu tối cao cho chúng ta khi đối diện với ý muốn khó hiểu của Đức Chúa Trời.

3. Con Đường Dẫn Đến Vinh Hiển: Kinh Thánh cho thấy một nguyên tắc thuộc linh: đau khổ thường đi trước vinh hiển. Chính Chúa Giê-su dạy: “Hạt giống nếu không chết đi thì cứ ở một mình; nhưng nếu chết đi thì kết quả được nhiều.” (Giăng 12:24). Phi-e-rơ cũng viết: “Sau khi anh em tạm chịu khổ trong ít lâu, chính Đức Chúa Trời đầy ơn… sẽ làm cho anh em trở nên trọn vẹn.” (I Phi-e-rơ 5:10). Con đường của Chúa Giê-su – từ thập tự giá đến ngôi vinh hiển – cũng là hình mẫu cho hành trình của Cơ Đốc nhân.

IV. Ứng Dụng Thực Tế Cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân

Hiểu được lý do và ý nghĩa sự chịu khổ của Chúa Giê-su phải biến đổi cách chúng ta sống và đối diện với đau khổ của chính mình.

1. Tìm Kiếm Sự An Ủi Nơi Đấng Thông Cảm: Khi bạn đau đớn, cô đơn, hoặc bị hiểu lầm, hãy nhớ rằng bạn có một Chúa đã đi qua những cảm xúc đó sâu sắc hơn bạn. Hãy mạnh dạn đến với Ngài trong cầu nguyện, không cần giả vờ mạnh mẽ. Ngài hiểu.

2. Sống Với Lòng Biết Ơn Sâu Sắc và Tự Do Khỏi Án Phạt: Mỗi ngày, sự chịu khổ của Chúa Giê-su nhắc nhở chúng ta rằng án phạt tội lỗi đã được trả xong. Điều này giải phóng chúng ta khỏi mặc cảm tội lỗi và cho phép chúng ta sống trong ân điển với tấm lòng biết ơn, không phải để làm nô lệ cho luật pháp, nhưng để yêu mến và phục vụ Đấng đã yêu chúng ta đến cùng.

3. Vác Thập Tự Giá Mình Mà Theo Chúa: Chúa Giê-su phán: “Ai muốn theo ta, phải tự bỏ mình đi, mỗi ngày vác thập tự giá mình mà theo ta.” (Lu-ca 9:23). Sự chịu khổ của chúng ta – vì danh Ngài, vì sự công bình, vì từ bỏ tội lỗi – giờ đây mang một ý nghĩa mới: nó kết hợp chúng ta với mẫu hình của Chúa và trở nên phương tiện Chúa dùng để thanh tẩy đức tin và làm chứng cho thế giới về một niềm hy vọng vượt trên hoàn cảnh.

4. Rao Truyền Phúc Âm Cách Trọn Vẹn: Phúc Âm chúng ta rao giảng không phải chỉ là “Chúa Giê-su ban cho bạn một cuộc sống hạnh phúc, thành công.” Đó là Phúc Âm về **một Đấng Christ chịu đóng đinh** (I Cô-rinh-tô 1:23), Đấng đã đi vào sự đau khổ của nhân loại để cứu chuộc nó. Rao giảng sự chịu khổ của Ngài là rao giảng chiều sâu của tội lỗi và chiều cao của tình yêu thương Đức Chúa Trời.

Kết Luận: Sự Khôn Ngoan và Tình Yêu Tuyệt Đỉnh

Tại sao Chúa Giê-su phải chịu nhiều đau khổ? Cuối cùng, câu trả lời nằm trong **sự khôn ngoan nhiệm mầu** của Đức Chúa Trời (I Cô-rinh-tô 1:18-25). Đối với thế gian, thập tự giá là sự điên rồ và yếu đuối. Nhưng đối với chúng ta là kẻ được cứu, đó là **quyền năng** và **sự khôn ngoan** của Đức Chúa Trời. Con đường đau khổ là con đường duy nhất để:

  1. Giữ trọn sự công chính thánh khiết của Đức Chúa Trời.
  2. Bày tỏ trọn vẹn tình yêu thương vô điều kiện của Ngài.
  3. Phá hủy quyền lực của tội lỗi, sự chết và Sa-tan.
  4. Ban cho chúng ta một Đấng Cứu Rỗi hoàn toàn thông cảm.
  5. Vạch ra con đường từ đau khổ đến vinh hiển.

Khi chiêm ngưỡng thập tự giá, chúng ta không chỉ thấy nỗi đau, mà còn thấy **tình yêu tối thượng**. Mỗi lằn roi, mỗi giọt máu, mỗi hơi thở đau đớn đều kêu lên: “Đây là mức giá Ta trả cho ngươi.” Sự đau khổ của Chúa Giê-su không phải là dấu hiệu của sự thất bại hay bất lực, mà là bằng chứng hùng hồn nhất của một kế hoạch cứu rỗi đắc thắng, được thực hiện bởi tình yêu tự nguyện của Đức Chúa Trời Ba Ngôi dành cho một nhân loại đang hư mất.


“Ngài đã vì cớ tội lỗi chúng ta mà bị vết, vì sự gian ác chúng ta mà bị thương; bởi sự sửa phạt Ngài chịu chúng ta được bình an, bởi lằn roi Ngài chúng ta được lành bịnh.” (Ê-sai 53:5)
Quay Lại Bài Viết